Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14 : Ai rỏ cửa phòng tôi .

" Thiên Tỉ à không phải lỗi do tôi mà , cậu không ấy là em ấy bị sặc sao ? " Tuấn Khải đi lại khoác vai Thiên Tỉ cười .

" Nhưng mà kì lạ Vương Nguyên , làm gì tự nhiên em lại kích động vậy ? " Thiên Tỉ càng nghĩ thấy càng lạ .

" Ờ cậu nói đúng , Vương Nguyên làm gì em lại kích động đến vậy chứ ? " Tuấn Khải cười gian trong lòng .

" Em ... em ... À chỉ nghĩ tới lúc ngày mà anh bắt dính cậu ta , dạy cho cậu ta một bài học chắc vui lắm .. nên ... nên cười thầm cuối cùng bị sặc .. ha ..ha ." Gãy đầu cười cười .

" Thì ra là vậy , thôi anh củng no rồi anh đi ngủ trước đây ." Thiên Tỉ bỏ lên phòng .

" Ngủ luôn đây ." Chẵn thèm nhìn tới Vương Nguyên đi lên lầu.

" Sao ... sao hắn giám . Một ngày nào đó sẻ cho hắn biết tay ." Gôm đóng chén , đĩa đi rửa . Dọn dẹp xong hết nó thở phào nhẹ nhỗm rồi lên phòng .

" Anh chưa ngủ sao ? " Vương Nguyên mở cửa phòng đi vào vẫn còn nhìn thấy Tuấn Khải cấm đầu vào máy tính .

" Công việt vẫn chưa xong ." Không rời mắt khỏi máy tính.

" Ờ " Đi lấy bộ đồ rồi bước váo phòng tắm .

10' sau Vương Nguyên bước ra với bộ đồ ngủ , cổ hơi rộng làm lộ hai vai trắng hồng thêm hai viên ngọc lúc hiện lúc ẩn .
Tuấn Khải nhìn nó chầm chầm đến nổi khiến nó đỏ cả mặt.

" Bộ ... đồ này .... không ... hợp sao? : Vương Nguyên mặt đỏ ấp úng hỏi.

" Ờ .... không sao rất hợp ." Tuấn Khải nhìn mãi vẫn trưa rời mắt . Hôm nay Vương Nguyên thật sự rất đẹp da trắng , má hồng , môi có chút đỏ đúng là muốn người ta phạm tội .

" Anh làm vẫn chưa xong sao ? Tôi không làm phiền anh nửa , anh cứ tiếp tục làm đi ." Vương Nguyên cầm gối đi ra ngoài .

Bị Tuấn Khải kéo lại ." Đi đâu vậy sao không ở đây ngủ ? "

" Tôi qua phòng Thiên Tỉ Ngủ "

" Gì ? Tuấn Khải đơ vài giây . Vừa không nhìn tới Vương Nguyên đã tới trước cửa Phòng Thiên Tỉ.

" Cốc ... cốc .. cốc Thiên ... " Chưa nói hết câu đã bị Tuấn Khải bịch miệng kéo vào phòng .

Thiên Tỉ đang ngủ nghe tiếng rỏ cửa bật đầu ngồi dậy mở cửa phòng ra chẳng thấy ai liền nổi cáu .

" Shit đúng là đồ rảnh . Trời đánh ." Đóng cửa phòng lại bước lên giường lại hết buồn ngủ . Bèn đem điện thoại ra nhắn tin cho Chí Hoành.

" Em muốn chết sao ? Lại chạy qua bên Thiên Tỉ ngủ với cậu ta ." Bỏ tay ra khỏi miệng Vương Nguyên .

" Ai nói tôi muốn ngủ với Thiên Tỉ ." Vương Nguyên cải lại.

" Không thì sao đòi qua bên phòng Thiên Tỉ ngủ ."

" Thì tôi qua bên đó ngủ , Thiên Tỉ qua ngủ cùng với anh ." Vương Nguyên vừa nói vừa ngồi xuống giường đung đưa chân .

" Hả ? " Tuấn Khải tiếp tục đơ cả người .

" Anh sao thế ?"

" Em mơ sao ? Sao không đi nói cho mọi người biết là vợ chồng giả đi , ai đời bỏ chồng mình ngủ với thần bạn rồi đi qua phòng nó ngủ ." Tuấn Khải đi lại kí đầu nó một cái đau đớn .

" Tôi sợ ở đây sẻ làm phiền anh làm việc ." Vừa nói vừa xoa đầu .

" Trời bó tay em rồi , em ngủ thì em ngủ còn anh làm thì kệ anh có gì đâu ." Xoa đầu nó .

" Vậy tôi đi ngủ trước , anh làm việc đi ." Nằm xuống quay lưng về phía Tuấn Khải .

Tuấn Khải lên giường tiếp tục làm việc . 1h sáng rồi tiếng bàn phím vẫn không nghừng , Vương Nguyên củng ngủ chẳn được . Cứ lâu lâu quay sang nhìn hắn một cái thử coi ngủ chưa nhưng vẫn thức .

" Sao em còn chưa ngủ ." Mắt vẫn không rời khỏi máy tính .

" Ngủ không quen, anh giờ này vẫn còn làm không thấy mệt sao? Sáng anh còn phải đi làm sớm mà"

" Không sao tôi quên rồi , lúc trước còn thức khuy hơn như thế này ." Âm thanh bàn phím vẫn đều đều .

" Anh đói không tôi làm bửa khuy cho anh ." Kéo chăn qua một bênh đi xuống.

" Không cần anh no rồi , anh củng làm xong rồi giờ đi ngủ thôi. " Đưa tay ôm nó lòng ngủ .

" Có phải không có anh ôm ngủ nên ngủ không được phải không" Tuấn Khải trêu nó.

" ..." Mặt Vương Nguyên hết sức đỏ không nói lời nào .

" Đừng ỉ i vào anh quá không phải lúc nào củng có thể ôm em ngủ như thế này ."

" Tôi biết "

" Với lại sau này đừng mặt những bộ đồ thế này trước mặt người khác , ngay cả Thiên Tỉ củng không thể ."

" Ukm ."
Vương Nguyên cùng Tuấn Khải nhanh chống chìm vào giấc ngủ .

Sáng sớm mọi người có mặt đầy đủ ngồi ăn sáng , mặt Thiên Tỉ cứ như đưa đám .

" Thiên Tỉ tối qua ngủ không được sao ? " Tuấn Khải hỏi .

" Tối qua là ai qua rỏ cửa phòng tôi ?"

" Tôi / em không biết " Vương Nguyên cùng Tuấn khải lắc đầu .

" Tối qua tôi đang ngủ nghe rỏ ràng tiếng rỏ cửa , ai ngờ ra mở cửa lại chẳng thấy ai . Làm tôi mất ngủ cả đêm haizzz cậu nhìn tôi đi sắp thành gấu trúc rồi ."

"Vậy sáng nay cậu còn thức sớm thế làm gì ? "

" Có việc cần sử lí gắp , à mà công việc của cậu xong chưa ?."

" Làm củng sắp xong rồi lát nửa đến công ty sẻ làm phần còn lại."

- Công việc vẫn làm chưa xong thế mà tối qua anh ta nói xong rồi , có lẻ nào biết mình ngủ không được nên nói dối để ôm mình ngủ không ? Càng suy nghĩ mặt Vương Nguyên càng đỏ lên .

" Em bị sốt sao mặt đỏ vậy ? " Tuấn Khải đưa tay sờ lên trán nó.

" Không có .. không có tại trời nóng mà ."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro