Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

Cấm copy
Cấm Chuyển ver or Sao chép

New york năm 2005

" thiên Ca , em thích thiên ca," cậu bé nhỏ nhỏ con , làn da trắng trắng níu tay người bên cạnh , lí nhí nói

"Ừ, thiên ca cũng thích em , tiểu Nguyên Nguyên"

New york năm 2008

"Thiên Ca, thiên ca có thích Nguyên Nguyên hông?"

" nguyên nhi, lớn rồi , đừng hỏi thế, nhưng nguyên nhi biết không? Thiên ca thương Nguyên Nhi lắm"

Rồi thời gian dần trôi qua , chốc , Vương Nguyên đã 17 tuổi , cậu vẫn yêu Thiên Tỉ, Yêu rất nhiều , lấy hết dũng khí , cậu chuẩn bị tối nay sẽ tỏ tình .

8h tối

"Thiên Ca, thiên ca có rãnh không? Em có chuyện muốn nói"

"Ừ, Ca đang rãnh , có gì không hả nguyên nguyên?" Tiếng thiên tỉ vọng lên từ đầu dây bên kia

"A~ chuyện này không tiện nói qua điện thoại được, Thiên Ca gặp em nhá!"

"Ừ, vậy hẹn ở chỗ cũ nhé, ca chờ em"

"Ừm. " rồi cậu tắt máy , hít 1 hơi thật sâu , choàng chiếc áo khoác lên , đi tới chỗ hẹn

10 phút sau

"A~nguyên nguyên, em tới rồi" thiên tỉ ngồi ở 1 góc cửa sổ , vẫy tay gọi cậu "

"Ừm " cậu tới chỗ anh , cười tươi

"Rồi , có chuyện gì nè?"

"À...à...thật...thật ra là em muốn nói..em...em thích ca ca" cậu nói ấp ấp úng úng , kèm theo 1 sự ngại ngùng làm thiên tỉ không khỏi phì cười

"Cậu bé ngốc, ca ca cũng thích em mà. Chuyện như vậy cũng nói"

"Nhưng...nhưng mà ý em là tình yêu..yêu cơ, ca ca...ca ca có thể làm người yêu của em không? Em thật sự là yêu ca ca!"

"Nguyên...nguyên a~" thiên tỉ khá bất ngờ trước lời tỏ tình của vương nguyên

" Giờ Ca Ca nói đi, Ca Ca có đồng ý làm Người Yêu của Em không? Không phải trước đây ca ca từng nói ca ca cũng thương em sao?"

"Nguyên Nhi~ca ca nói ca ca thương em và chỉ xem em như em trai của mình thôi , Ca Ca Không Yêu Em!!!"
Lời thiên tỉ vừa thốt ra làm vương nguyên buồn , thực sự rất buồn và cũng có chút tuyệt vọng ,
"Ca Ca a~"

1 giọt

2 giọt

3 giọt
Nước mắt cậu rơi , nó cứ rơi 1 cách không kiểm soát được, thiên tỉ lấy bàn tay mình , áp lên mặt cậu lau đi những giọt nước mắt

"Nguyên Nhi ngốc , ngốc ngốc, sao lại khóc? Rồi em sẽ tìm được người tốt hơn, ngoan , đừng khóc nữa" bản thân thiên tỉ cũng không thể phủ nhận rằng khi thấy cậu rơi nước mắt , tim anh có cảm giác như đang...nhói.
"Ừm , nguyên nguyên sẽ không khóc" nghe anh nói , cậu cảm giác mình được an ủi
Sau hôm đó cậu cũng không gặp lại anh . Cậu cũng đã xin phép ba mẹ trở về trung quốc, 1 phần là để hiểu nhiều hơn về văn hoá và cách học tập ở đất nước mình từng sinh ra , phần còn lại là vì cậu muốn tập quên đi anh , quên đi cái người tên là Dịch Dương Thiên Tỉ.

Ngày cậu ra sân bay để tới Trung Quốc, ba mẹ cậu đều ra tiễn , đưa cậu cả đống đồ ăn bỗ dưỡng , dặn tới dặng lui , cậu thở dài , lắc đầu cười ngán ngẩm
"Vâng, vâng con biết rồi "

Cậu vẫy tay chào ba mẹ , chuẩn bị lên máy bay , tự nhiên , bản thân cậu cảm thấy đau lắm , cậu ngoảnh đầu lại , nhìn xung quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó . Nhìn mãi cũng chẳng thấy được bóng dáng người tìm , ánh mắt cậu trở nên u buồn , quay đầu lại và lên máy bay
Suốt chặn đường đi , cậu chỉ biết suy nghĩ, suy nghĩ về sự khờ dại của mình , người ta là trước giờ chỉ xem mình như em trai , vậy mà mình lại yêu người ta sâu đậm tới như vậy.
Rồi, nước mắt cậu lại rơi nữa rồi , lấy tay lau đi giọt nước mắt , cậU tự nhủ với bản thân mình rằng không được yếu đuối với người không yêu mình ,không được khóc.người đó không xứng để mình phải khóc.

5 tiếng sau
Máy bay đáp xuống Bắc Kinh-Trung quốc , cậu xuống máy bay , hít thở không khí  trong lành ở nơi đây 1 cái rồi chặm rãi gọi taxi

"Thưa, cậu muốn đi đâu?" Người tài xế mĩm cười nhìn cậu

" đưa tôi tới địa chỉ này" cậu giơ ra 1 tờ giấy ghi rõ địa điễm , người tài xế lại ôn nhu cười , rồi gật đầu ,

trên xe , cậu không ngừng nhìn 2 bên đường , cậu là rất thích ở Bắc Kinh rồi nha, không khí rất rất trong lành nè, không chỉ vậy , ở Bắc Kinh còn rất đẹp nữa.
Lo ngắm nghía mãi mà cậu cũng không biết mình đã tới nơi từ khi nào

"Cậu gì ơi, tới rồi "

"Ừm , cảm ơn anh , tiền taxi la bao nhiêu thế?"

"A...30 ngàn thôi nhá!"

"Hả??..à...ukm...của anh đây!" Cậu cực kì shock nha ,đi có mỗi 1 đoạn mà đến tận 30 nhân dân tệ , thôi rồi , từ giờ thà đi bộ còn hơn.
Cậu thở dài 1 cái , quay vào trong ngôi biệt thự kia , đây là ngôi nhà của gia đình cậu trước kia , giờ nó vẫn còn mới tanh , chắc chắn là được dọn dẹp rất kỉ.
Cậu còn đang ngẩn ngờ thì cánh cổng mở bật ra , 4-5 người mắc âu phục làm việc chạy tới , người cầm khăn lau mặt cho cậu , người thì đưa nước cho cậu uống

"Thiếu gia ... Thiếu gia về rồi à" bà cụ chừng 50 tuổi vổ vổ vai cậu rồi hỏi

"Vâng...vâng , mà bác là ai thế ạ?"

"À...tôi là người giúp việc lớn tuổi nhất , sau này sẽ chăm sóc cho thiếu gia"

"À ra là vậy , bác cũng lớn tuổi rồi , đừng gọi cháu là thiếu gia gì cả , bác cứ gọi là Nguyên Nguyên cũng được" cậu cười thiệt tươi nhìn bà lão bên cạnh ôn nhu nói

" cảm ơn cháu , nguyên nguyên , sau này cháu cũng cứ gọi ta là bác Dương đi nhé, mà thôi, vô, vô nhà,đứng ở đây kẻo nắng"

"Vâng ." Cậu theo bác dương vào nhà. Nhìn cảnh tượng xung quanh , cậu khẻ cười , thật ra thì cậu chẳng có chút kí ức nào về nơi này cả, khi 3 tuổi cậu đã chuyển tới mỹ rồi.

"Nguyên Nguyên , đây là phòng của cháu , cháu vào xem có vừa ý không?" Bác dương cười cười chỉ vào căn phòng nằm giữ chung tâm căn nhà , căn phòng này khá to , nó đủ để cậu dùng là được.

"À...bác dương , phòng rất đẹp , rất vừa ý của cháu ."

"Ừm. Nguyên Nguyên thích là được, À...còn đây là đồng phục của cháu , Từ ngày mai , cháu sẽ chính thức đi học tại trường CLover, cháu thấy thế nào ?"

"Vâng , học ở đâu cũng cũng được ạ, huống chi , đây là ngôi trường danh giá nhất Bắc Kinh chứ, Thôi cháu hơi mệt , cháu đi ngủ tí, bác làm gi thì làm đi ạ !"

"Ừ! Cháu nghĩ cho khoẻ , khi nào cơm tối xong ta sẽ gọi cháu xuống"

Cậu gật đầu ,cười với bác dương rồi đi về phòng của mình , dọn dẹp quần áo vào tủ , trang trí gọn gàng , cậu chọn cho mình 1 bộ đồ Giản dị nhứt , đi vào nhà tắm . Nhìn mình trong gương , khoé môi cậu cong lên 1 cái, tự nhủ " Vương Nguyên, Cố lên "

\___________________
End chap1 , mọi người ơi , hết chap1 rồi , có phải chap1 rất nhảm không ạ? Mọi người nhớ vote và cmt góp ý cho au nha! Au yêu mọi người , à mà ngày mai la 6/8 rồi đọ.......quẩy tung itv nào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: