Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4: Thăm ba

Tuyên bố với mấy thím mị sẽ hoàn thành xong truyện nầy trước rồi mới đến mấy cái truyện kia

____________________________________

Nguyên và Vũ Hàng cùng đến nơi ba họ .

Nguyên vào hàng hoa gần đó :- tuy ko phải mùa thu nhưng có hoa cúc trắng ko ạ ?- cậu bé may đấy còn 5 bông ! - cô bán hàng trả lời .

Nguyên cầm bông hoa trên tay :- ba rất thích hoa cúc trắng thì phải .

Vũ Hàng :- em đi đâu vậy ?


Nguyên :- em đi mua hoa ...

Vũ Hàng :- hai anh em ta chào ba nhé .


Nguyên :- vâng !

Cả hai đồng thanh cất tiếng :- hai con chào ba ạ !Chào xong Nguyên đẩy Vũ Hàng ra :
- xong rồi , để e nói chuyện với ba !


Vũ Hàng:- đc rồi !



Nguyên đứng trước ba cậu và nói :


- ba à , con khỏe lắm , he he con là đại ca mờ . tuần này có chuyện ko vui ba ạ , mẹ đã đến và bảo con đi với mẹ ...con ko muốn đi con muốn ở với anh . hề , để đc tự do . con ko muốn ddj với mẹ . ba ơi , con cũng muốn đi lắm nhưng con nghĩ con ko thể ở chỗ mà người đã bỏ con mà đi . cho con lời khuyên đi ba . con ko biết chọn đường nào là đúng cả.


Vũ Hàng đứng ở gốc cây gần đó :- xong chưa , để anh thăm ba chút nào .



Nguyên :- đến lượt anh đó .


NGUYÊN ĐI TRÊN CHIẾC XE BUÝT CHỞ VỀ NHÀ .


Nguyên vội đi ...tất nhiên là đi gãi ngứa chân tay rồi . Nguyên đến nơi ...


- tụi nó đâu rồi ...hộc hộc ( thở vì mệt )

- đại vương đến trễ thế , ta đi thôi .


Nguyên :- đi , mà là tên đội trưởng điên điên tên ...Lưu.....lưu gì nhỉ nó bảo ta đi đánh à .- vâng , hình như muốn thử sức của đại vương.


Nguyên :

- vậy ta đi thôi !ĐẾN CHỖ ĐÁNH NHAU .


Tín   :- vui quá , gặp lại rồi .


 Nhất Lân :- em làm tôi thấy thú vị đó , em ham vui vậy sao ?

Nguyên :
- thứ nhất là Tín ko ưa những tên gàn dở như ngươi , thứ hai là coi thường tôi là con trai dễ thương , thứ ba ngu còn tỏ ra nguy hiểm . các yếu tố đó ngươi có cả .



Nhất Lân : lại gần



Nhất Lân :- tôi ko nhẹ tay đâu .

Trong chốc látNguyên bị hạ gục . Nhất Lân :


- ko sao chứ .


Nguyên :- tên này vừa đấm vừa xoa hả .

Nhất Lân:- Tôi rất sợ nước mắt con người đấy , đứng lên đi .


Nguyên :- còn mơ , tôi sẽ ko bao giờ khóc dù đau thế nào , bởi vi tôi có lần con đau hơn thế này


Nhất Lân :- tôi cũng thấy em đánh nhau giỏi đó chứ , gia nhập hội tôi đi .Và cho tôi mượn Tín


Nguyên :- ko ,tôi ko bao giờ muốn người khác hơn tôi . Và Tín là người của tôi


Nhất Lân :- dẽ thương thiệt , gọi tôi là " anh " đi .


Nguyên :
- ngươi mơ nhiều wa , còn lâu nha .


Nhất Lân:- thằng nhóc này !

NGUYÊN PHÓNG THẬT NHANH HÔ TO :- ta sẽ giỏi hơn ngươi 1 nhất định là thế , và nhận lấy nè !Nói xong Nguyên cầm chiếc giày ném " bốp" và đầu Nhất Lân , Nguyên vừa chạy vừa nói :- còn ngươi uống sữa voi hay sao mà đột biến dữ vậy .___________________________________________________________________ Nguyên về nhà cậu chạy lên phòng thật nhanh và nằm lên giường nhìn cửa sổ .
-Con biết ba vẫn ở đó , ba à ...ba hứa với con cho con chơi công viên mà , sao ba ko cho con đi nhỉ . -Nguyên nhìn lên bầu trời nói thầm .


Vũ Hàng lên phòng Nguyên :- nè xuống ăn cơm nào nhóc , anh nấu xong rồi .


Nguyên :- VÂNG ! ....(cậu nhìn lên cửa sổ ) chúc ba bữa ăn ngon lành .


Vũ Hàng:- em lại nói chuyện một mình à .


Nguyên :- đâu có , ba đag nghe em nói mà .


Vũ Hàng :- thôi ta ăn nào !

Đang ăn Nguyên nói :- anh ơi , ta đi công viên đc ko , rất lâu rồi em ko đc đến đó .


Vũ Hàng:- Nguyên à , anh ko thể ...

Nguyên : đôi mắt thất vọng - à , chúng ta đag rất kẹt tiền mà , em xin lỗi .


Vũ Hàng :- ý anh là , anh ko thể đi với em .


Nguyên :- tại sao ?

Vũ Hàng :- em ko nên biết , hôm nay anh sẽ về muộn khoảng tối mới về , nên em cẩn thận khi ở nhà đó .

Nguyên :- vâng ! 


VŨ HÀNG ĐI NGUYÊN Ở NHÀ 1 MÌNH nguyên :- thật là chán quá đi !!!!!!!!!!!!!!!!!!! cứ chết dí ở nhà thế này chết mất !


Bỗng có tiếng chuông cửa , Nguyên mở ra ,Khải :

-Nè đi chơi ko ?

Nguyên :- cho hỏi , đây là đóng phim hay dở trò gì ?

Khải :- Nè chả lẽ đóng phim thành một cặp mà ko có buổi hẹn hò nào cả à .

Nguyên :- ngươi lại mời thêm Mĩ Kì à .


Khải:- Mĩ Kì và Kỳ Lâm , cả Kiên nữa .


Nguyên :- đứng đó đợi đi , đang ở nhà chán nên tôi đi đó .


TRÊN ĐƯỜNG ĐI NGUYÊN VÀ KHẢI TRÒ CHUYỆN VUI VẺ ( TẤT NHIÊN ĐÓ LÀ ĐÓNG PHIM )


Nguyên :- Nè mọi người mình làm bánh sandwich nè chơi xong ta ăn nha .

Khải :- hì , cậu ấy làm bánh dở lắm , sợ phải bỏ tiền tự mua đấy .

Miku :- sao , anh dám nói như vậy hả .


Kiên và Mĩ Kì đi ở đằng sau :- đây đúng là cặp đôi kì lạ .

Lâm :- nhưng như vậy dẽ thương mà .


Nguyên :- rin à , ở trường còn bắt nạt cậu nữa ko ?


Lâm :


- thì ...ờ ...Nguyên :- vẫn bắt nạt à , tức thật ! lúc nào chúng bắt nạt cho tớ , tớ sẽ mát-xa miễn phí cho chúng .

Lâm cười :

- ừm ...hihi

Kiên :- dường như hai ngươi thân nhau quá nhỉ .


Nguyên :- tất nhiên rồi .


Lâm :- ta đến khu vui chơi đi .


Nguyên :- ý hay đó , đi nào Khải , mọi người .
ĐẾN NƠI . Nguyên :- vui thật , hihi


Khải :- cậu chưa bao giờ đến đây à?

Nguyên :- đến một lần thôi , còn một lần nữa ba tôi hứa cho tôi đi nhưng ...ông ấy ko thể .


Khải : đưa cây kem cho Nguyên :


- hi vọng cậu thích ăn kem .



Khải :- để tớ đi mua thuốc cho .


Thế là cậu chạy một mạch.Kiên đến chỗ Nguyên :

- xem ai bị bỏ rơi kìa .

Nguyên :- ko sao đâu , cậu ta vẫn còn thích Mĩ Kì mà , cho cậu ta cảm giác lần cuối đi .


Kiên :- tôi thấy hay đấy , tại sao cậu ko ghen nhỉ .


Nguyên :- ghen làm chi cho mệt cái tình yêu ko có sự nhận lại .


Kiên:- cậu quả là lợi hại đó nha , nhưng người khác chắc là nổi điên lên mất .


Nguyên :- tôi vốn vậy mà , cuộc sống cũng vậy cả .

Lâm đến chỗ Nguyên :- xin lỗi nha , tại anh tớ mà ...

Nguyên :- ko sao đâu , mà cậu cũng đừng xin lỗi ko phải lỗi của cậu thì đừng bao giờ xin lỗi dù kề dao ngang cổ .

Lâm :- cậu nói ghê quá đi ...nhưng mình vẫn ok .

Nguyên đứng mãi Lâm thấy tội nói chuyện với Kiên :- Anh Kiên à , tội Nguyên quá , anh Khải vẫn còn thích chị Mĩ kì nên ...

Kiên :- hừm , chắc Khải chỉ coi cậu ấy như đồ chơi trong cuộc tình của mình và Mĩ Kì ấy mà.

Lâm :- dù sao thì Nguyên cũng phải đc tình yêu chứ , cậu ấy là một người hiểu đc người khác ...có thể nói là rất tuyệt .


Khải về cậu thở hổn hển , đưa bịch gì đó cho Mĩ Kì :- nè của cậu đấy , bôi hằng ngày ko là có sẹo .


Mĩ Kì :- ừ cảm ơn .


Khải chạy đến chỗ Nguyên đưa choNguyên 1 hộp kem :-Nè kem hình bánh trôi mà cậu thích đó , nghe Hoành và Tín bảo em thích kem hạnh nhân nên anh đi mua , đường hơi xa nên kem chảy gần hết rồi ăn nhanh lên .


Nguyên nghĩ :- ko biết đây là đóng phim hay là thật nhưng dù hắn thô lỗ , hay là người đáng ghét thế nào chăng nữa thì có lẽ hắn vẫn đag ...


Khải cầm cái thìa :- ôi trời ăn nhanh lên ko thành cháo kem đó , anh ăn hộ cho nhanh nào .

Nguyên :- cảm ...cảm ...ơn Tiểu Khải!

Khải thần người :- nè đây là lần đầu tiên cậu gọi tôi là Khải đó .

Nguyên :- tôi ko biết nữa , thấy hay thì gọi .
Mọi con mắt nhìn vào khuôn mặt Nguyên , Nguyên:

- sao ? mặt tớ dính j à ?Lâm :- ko phải , lúc cậu cười nhìn dễ thương lắm đó , cười lại đi , đúng là nụ cười chết người hihi , thật đáng iu .

Mĩ Kì :- hì , Tớ ít khi thấy Nguyêncười lắm , ko ngờ lại xinh như thế !

BUỔI ĐI CHƠI KẾT THÚC

Khải đưa Nguyên về nhà , Khải vừa nhìn vừa hỏi Nguyên :-Nè , cái nụ cười đó là giả hay thật đấy? .


Nguyên:- giả hay thật là điều ngươi quan tâm à ?


Khải:- chỉ muốn hỏi thôi .

Nguyên :- là thật , ko biết vì sao trong lòng tôi vui , chắc có lẽ ba tôi là ngươi duy nhất tặng kem hình bánh trôi cho tôi và tôi cũng ko ngờ có người thứ hai tặng cho tôi món đó .

Khải :- có vậy cậu cảm động sao ?


Nguyên :- ko , tôi vui vì đc ăn món kem đó lần nữa nhưng lại sợ sẽ ko có thêm lần nào .


Khải :- nè , lúc nào buồn gọi cho tôi . tôi sẽ mua kem hình bánh trôi cho .

Nguyên :- nè , tát tui cái đi , chưa bao giờ ngươi tốt bụng vậy cả .


Khải :- vậy cậu nghĩ đây là mơ ?

Nguyên :- thôi đc , số điện thoại tôi đây , phải mua kem hạnh nhân cho tôi đó .

Khải ghi số điện thoại Nguyêngiựt lấy :- để tôi đặt tên cho . " Tiểu Bánh Trôi lòng anh"
Khải :- cái quỷ gì thế này ?


Nguyên :- hehe đóng phim thi đóng cho giống chứ !


Khải :-chứ cậu ghi tên j ?


Khải nhìn vào điện thoại Nguyên :

- cái gì ? lại lại là "VƯƠNG MẶT ĐAO" .        ( nó thật là thế này nè " Vương Mặt Đao của Tiểu Trôi")

Nguyên :- cái biệt danh đó hay mè , tui thích để tên đấy , hehe!


Khải:- chịu hết nổi với cậu rồi đó .

Nguyên :- dù sao , lời cảm ơn khi mua kem hình bánh trôi cho tôi là thật đấy .

Nói xong Nguyên đóng cửa sầm lại . Khải lững thững ra về trong buổi chiều tà .Vũ Hàng cũng về ngay lúc đó , Vũ Hàng và Nguyên vẫn bắt đầu bữa ăn tối như trước ***

VÀO ĐÊM KHUYA KHI MỌI NGUOIF BẮT ĐẦU ĐI NGỦ , THÌ CƠN MƯA TẦM TÃ ĐẾN .

Bỗng có tiếng lạch cạch cửa phòng Vũ Hàng ,Nguyên rón rén cầm cái gối :

- Anh ơi , em ...em ngủ với ....đc ko ? trời mưa ...em sợ lắm !


Vũ Hàng lim dim :-Nè nhóc ko biết mình bao nhiêu tuổi rồi hả , hồi 5 tuổi còn đc chứ bây giờ "sập giường mất ".

Nguyên nức nở :- em ko ngủ 1 mình vào đêm mưa đc , anh cũng biết mà . xưa nay toàn bà cho em ngủ cùng , nhưng giờ thì .

Vũ Hàng :-chịu chết với em lun , cầm gối nằm dưới đất đi .


Nguyên:- đất ~~~~ lạnh lắm ~~~!


Vũ Hàng :- còn bày trò nữa , đc rồi lên giường đi .


Nguyên :- ôi vui quá !

THẾ LÀ NGUYÊN VÀ VŨ HÀNG NẰM CHUNG GIƯỜNG Vũ Hàng đang chuẩn bị ngủ thì Nguyên véo má :- anh ơi , kể chuyện cho em nghe đi , em ko ngủ đc ...sao mưa rơi to quá .

Vũ Hàng :- sao mà con nít hết chỗ chê vậy .

Nguyên :- đi mà !!!

Vũ Hàng :- em làm anh nhớ hồi mẫu giáo đó , có một cậu bé khoảng bằng tuổi em . em đã bảo vệ cậu bé ấy khỏi bao nhiêu bạn bè bắt nạt .

Nguyên :- WoW nghe hay đấy !

Vũ Hàng :- thằng bé đó thích em đó , nhưng ko dám nói vì ....hí hí hí hí ....nó sợ anh ...hahahaa

Nguyên :- có gì đáng cười đâu , anh thật là !

Vũ Hàng:- anh ko nhớ nhiều nhưng em cũng bảo là thích thằng bé đó thì phải .

Nguyên :- thật ư ? em nói bao giờ nhỉ .

Vũ Hàng :- sao mà em nhớ đc , hồi ấy vui lắm , ta còn đc đi chơi rồi ăn bao nhiêu đồ ngon thế mà giờ ...ủa ...em ngủ rồi à .

Nguyên đang say ngủ trong vòng tay của người anh ... bỗng vũng dậy nói :


- nè , sao mà nách anh hôi dữ vậy ?


Vũ Hằng :- thằng bé này cút ra khỏi phòng anh .

Nguyên :- thôi mà , hì hì thực sự nó rất ấm . ( và cậu vào giấc ngủ thực sự )

Vũ Hàng nằm nghĩ :- Nguyên , dù em đã thay đổi về vẻ mặt và khác hẳn ngày xưa , nhưng em vẫn là đứa em trai ngốc nghếch bé bỏng của anh , anh rất vui vì em vẫn là cậu bé như ngày nào . chúc em ngủ ngon ~~~~


SÁNG HÔM SAU .Nguyên đi tới trường thì Khải đến :

- nè đi chung ko ?


Nguyên :- mới sáng ra đã gặp bản mặt này , thật là ...


Khải :- ê , hôm nay cậu có rảnh ko ?


Nguyên :- đi đâu à ?

Khải :- xem phim , đi chứ ?


Nguyên :- hay quá , tôi chưa bao giờ đi chơi ở những nơi đắt tiền như vậy , nhưng mà có rủ thêm ai ko đấy !
Khải:- ko có , chả có ai cả .

Nguyên :- oh year ! vậy bao tiền tôi đi .

Khải :- biết ngay mà , ừ .

Nguyên :- lúc nào đi vậy .


Khải :- chiều nay , nhớ đợi tôi ở trước cổng rạp chiếu phim đó , trễ một li một tý là chết với tôi

Một cái bóng lấp ló đằng sau , đó là Mĩ kì , cô vừa nghe xong chuyện của Khải và Nguyên thì tức tối nghiến răng :


- tại sao ? tại sao Khải lại hạnh phúc thế , mình tưởng cậu ấy chỉ có mình , tại sao ? cậu ấy có thể làm Khải vui đến thế ? ____ko mình nghic gì thế này ...Khải và mình chỉ là bạn thôi chả lẽ mình lại thích cậu ấy , tự nhiên người mình đau đớn và muốn giết con nhóc Nguyên đó .

( Con nhỏ đáng ghét dám hiếp đáp Nguyên nhi con của ta sao mơ à)

Khi Khải vàNguyên nói chuyện xong Mĩ Kì nói với Khải :- nè , chiều nay cậu đi đến quán nước với tớ đc ko , tớ đãi cậu một trầu luôn . và đến chỗ trường mẫu giáo ngày xưa ta học nha .


Khải ngập ngùng :- nhưng mà ...

Khải nghĩ trong đầu :- thôi đi có tý rồi đến chỗ Nguyên cũng chưa muộn .


Khải trả lời :- ừ , tớ đi !Mĩ Kì mãn nguyện cười và nghĩ :- hôm nay ko có phần cho cậu đâu Nguyên .
CHIỀU HÔM ẤY .Nguyên chuẩn bị đồ đạc , cô thử bộ này đến bộ khác và nghĩ :- Lần đầu tiên đi xem phim thì cũng phải mặc đẹp chứ hihi . 

Nguyênchuẩn bị rất lâu xong xuôi cô đi đến rạp chiếu phim .


Lúc ấy Khải cũng đang đi cùng Mĩ Kì, hai người đang nói chuyện rất vui vẻ . Nguyênđứng đợi và nhìn đồng hồ :- khốn thật ! hắn bảo mình ko đc muộn mà hắn muộn nè , tức quá đi mất .


Cậu đợi rất lâu bỗng có một đám con trai đến :-Nè cậu bé , em đi đâu vậy ?

Nguyên :- hỏi làm chi , tôi cũng ko chả lời đâu mà hỏi .

- hề hề dễ thương thiệt , đi chơi với tụi anh nhá .

Nguyên :- hì , mơ đi lũ điên .


- thôi mà anh đãi cho một bữa ngon luôn .


Nguyên :- cút đi , tôi ko thích , đừng bắt tôi nổi cáu .

- hihi dễ thương quá , nổi cáu cũng dễ thương nhỉ .


chúng nắm lấy tay Nguyên:

- thôi khỏi đứng đây , đi với tụi anh vui lắm đó .


Nguyên :- bỏ tay ra ! thế là Nguyên ko ngừng tung những cú đá chết người , chúng sợ hãi bỏ đi . Nguyên :Ư


- biết mặt bà chị này đi nhé , lũ rác rưởi !

Khải đi đc một đoạn là nhìn đồng hồ và nghĩ :- thôi muộn tý cũng chả sao .


Mĩ Kì :- nè cậu còn nhớ cây anh đào ở trường mầm non chúng ta học ko ?

Khải   :- ừ tớ nhớ , chỗ đó tớ nhớ là có một cậu bé lúc nào cũng nói chuyện với cái cây .

Mĩ Kì :- ừm , ko nhớ nhiều nhưng cây anh đào này là chỗ lần đầu ta gặp nhau nhỉ .

Khải :- ừ .TẠI CHỖ NGUYÊN ĐỢI .Nguyên đứng đợi hàng giờ , cậu gọi điện cho Khải nhưng ko đc , cậu ngồi bệt xuống và nói thầm :- tên khốn , giờ tôi ko còn gì để mà chửi ngươi nữa .

Mây đen bắt đầu đến , Nguyên vẫn đứng chờ và tự hỏi :- ngốc quá ! sao mày phải chớ tên đó nhỉ giờ cũng ko về đc rồi .Mưa bắt đầu rơi ~~~~~


Nguyên thầm nói :- tên độc ác ! BỖNG DÁNG NGƯỜI CAO CAO BƯỚC ĐẾN


Nhất lân :- ủa ...Nguyên sao cậu ...

Nguyên bắt đầu khóc :- đồ xấu xa mưa đau lắm ...

Nhất Lân :- ơ ... đừng khóc , sao thế , đừng khóc mà .


Nguyên :- xin lỗi tôi ko ngừng khóc đc ...


Nhất Lân nghĩ :- sao thế nhỉ , tự nhiên mình muốn ôm thằng nhỏ này vào lòng dỗ dành .Mặc dù không phải TínMỘT LÚC SAU

Nhất Lân :- đói ko tôi mua cô ít đồ ăn nhé !

Nguyên:- ko cần đâu , tôi đi về đc .

Nhất lân :- cậu định về với bộ dạng ướt như chuột lột vậy ư .
Nguyên :- ôi thôi ~~~~


Nhất Lân cười :- qua nhà tôi đi , tôi cho cậu mượn .

ĐẾN NHÀ NHẤT LÂNNhất Lân cầm một bộ đồ :- cậu mặc đi !

Nguyên mặc xong cậu nói :- dù sao cũng cảm ơn , tôi đi về đây .
Nhất Lân :- uống cốc sữa cho ấm người .

Nguyên :- khỏi , tôi nghĩ anh là người xấu khó ưa , nhưng chắc ko phải thế , giờ tôi đi đây .


Nguyên đi một quãng xa , Nhất Lân nói thầm :- Đúng là bạn của Tín có khác, lạnh lùng kiêu ngạo Nguyên VỀ NHÀ .Cậuchạy lên phòng thật nhanh , và ngủ đi vì quá mệt .

SÁNG HÔM SAU .Nguyên đến trường cô tức tối mở cửa lớp rầm một cái đến chỗ Khải :

- tên xấu xa , sao ngươi ko chết đi cho nhẹ trái đất ! ngươi có biết tôi chớ lâu như thế nào ko ?

Khải :- tôi có đến , nhưng ko thấy cậu .


Nguyên :cười lạnh lẽo - hì , ko thấy cũng phải thôi , tôi đã tắm mưa và về rồi , mưa lạnh lắm đó .

Nói xong cậu chạy vụt đi , Khải bàng hoàng đứng ngây người cậu cảm thấy vô cùng có lỗi . Hoành nhìn Nguyên :- Nè , bộ cậu ko sao chứ ? cãi nhau à ?

Nguyên :- cậu đừng hỏi nữa , mình đáng ra mình cho hắn một trận rồi nhưng ko thể .

Hoành :- thôi , bớt nóng chút đi tớ đãi cậu ăn trưa nhá .

Nguyên :- ừ , tớ cũng đag đói lả người rồi đây !RA VỀ

Nguyên gặp Khải đứng ở bến xe buýt , cậu quay ngoắt đi hướng khác Khải nói :- tôi xin lỗi , vi lỡ hẹn . đã bắt cậu đợi .


Nguyên :- tôi ko biết người như cậu cũng biết xin lỗi đó ! giờ thì đi đi .

Khải :- chứ cậu có tha thứ cho tui ko ?

Nguyên :- có lẽ là ko ! đây sẽ lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi chờ cậu , hẹn cậu .

Khải :-nhưng mà

Nguyên :- tôi biết tôi biết , người cậu quan tâm ko phải là tôi mà là Mĩ Kì , đối với cậu Mĩ kì là trên hết . tôi ko trách cậu chi cho mệt .

Khải :- nhưng cậu cũng là người quan trọng với tôi ~~~

Nguyên giật mình khi nghe câu nói đó , cậu quay lại :- cậu nói gì ?


Khải :- thì cậu giúp em gái tôi giả làm bạn gái tôi nữa sao lại ko quan trọng chứ .Nguyên :- hì , cậu cũng biết đùa nhỉ , tôi về đây .


Nguyên VỀ NHÀ .

Vũ Hàng gọi Nguyên lại nói :- Nguyên à , em đến ở với mẹ nhé , anh xin lỗi anh ko thể ...

Nguyên toát mồ hôi :- anh nói cái gì ? có chết em cũng ko ở với bà ta . anh đừng nói nữa .

Nói xong cậu chạy thật nhanh lên phòng của mình và ngủ thiếp đi ~~~~SÁNG HÔM SAU BÓNG NGƯỜI NHỎ NHẮN ĐỨNG TRƯỚC CỔNG NHÀ NGUYÊN .
Lâm gọi Nguyên :- nè đi tập thể dục buổi sáng với tớ ko ?

Tiếng Nguyên vọng ra từ cửa sổ :- sao lại ko ? đi thôi .

Nguyên chạy thật nhanh xuống nhà ,


Lâm :- đến chỗ này với mình nhé , vui lắm !


Nguyên :- ừ , vui là đi !

Lâm VÀ Nguyên ĐẾN MỘT VƯỜN HOA ANH ĐÀO Ở 1 NGÔI ĐỀN .


Lâm :- lúc nào buồn mình hay đến nơi này , vui lắm cậu thử lắng nghe thật kĩ có tiếng xào xạc rất là vui tai đó .


Nguyên :- ừ , cậu nói đúng !


Lâm cầm một chiệc lọ trong có bỏ một mảnh giấy ,Lâm :

- tớ sẽ chôn chiếc lọ điều ước này , mảnh giấy này là điều ước của tớ đó , đào và chôn cùng với tớ nhé !Nguyên và Lâm cùng đào và chôn chiếc lọ , Nguyên hỏi :
- nè cậu ghi j trong lọ vậy ?
Lâm :- bí mật , nếu nói ra thì sẽ ko thành hiện thực mà ! hihi

Nguyên :- tớ cũng đã ước nhưng ko thành hiện thực ...

Lâm nắm tay Nguyên :- nếu điều ước ko thành hiện thực thì ta lại ước điều khác , sợ gì ko đc điều này thì sẽ đc điều kia mà !


Nguyên L: cười - ừ cảm ơn cậu về lời khuyên .


Lâm chỉ tay lên bầu trời :- nè bình mình đẹp chưa kìa !


Nguyên :- rất đẹp ...


Lâm cười :- nào bây giờ còn định ở đây à ? đi học thôi !


ĐẾN TRƯỜNG .Nguyên bước chân mạnh như đi giày sắt cậu ngồi bệt xuống bàn học , Khải giật mình nhìn cậu :- có chi mà như sát thử vậy ?

Nguyên : lạnh lùng - chuyện đó ngươi phải quan tâm à ?


Khải :- thì ...a...ừ ...

Nguyên :- khỏi nói người cũng biết mà , giờ tôi phải đi đến nhà kho đây .


Khải : cầm tay Nguyên- Nè ...ở lại mua đồ ăn cho tôi

Nguyên :- tưởng cái gì hóa ra ngươi nói vậy hả !

Khải :- thì cậu đâu có mong tôi quan tâm .

Nguyên:- khốn , chân ngắn hay sao mà bắt người ta đi hả ?

Khải :- quên rồi sao , cậu là nô lệ của tôi mà !

Nguyên cắn răng chịu đựng :- nôn tiền ra !



Nguyên đi mua đồ vừa đi vừa nghĩ :- sao tên khốn này lại tốt bụng dữ vậy , thi ra trong cái xấu cũng có cái tốt hihi .

ĂN XONG KHẢI ĐI ĐÂU ĐÓ
Nguyên đang lôi cặp mình ra từ ngăn bàn thì thứ gì đó rơi ra ... một cái hộp rất đẹp chắc dùng để bỏ trang sức .Nguyêntò mò cầm lên mở ra , cô nhìn :

- Á ...Á ....Á ....dây chuyền này cả triệu yên !


Cả lớp nhìn cậu , Nguyên :- nhìn gì mà nhìn , tui móc mắt cả lũ bây giờ !

Cả lớp Nguyên nhìn sợi dây chuyền và tự hỏi :- đẹp thật , chắc hắn tặng cho Lâm , hoặc Mĩ Kì.

Khải vào lớp Nguyên giật mình cất nó vào trong túi Khải , cậu toát mồ hôi cuối cùng thì cũng ko sao . RA CHƠI

Khải :- đi ăn trưa ko ?

Nguyên :- tôi ko có tiền nên mang cơn hộp đến đây !

Khải :- thì xuống nhà ăn mà cùng ăn .


Nguyên :- lại có cả mĩ Kì hả ?


Khải :- ờ ...ừ .

Nguyên :- phiền phức chết đi đc , có đi ko tôi đi trước đây .

Khảicười thầm nghĩ :- dễ thương nhỉ , coi ra cậu ta cũng có nam tính đó chứ !

NHÀ ĂN .Mĩ Kì nhìn cơm hộp Nguyên :- nè cậu làm cơm hộp đó ư ?

Kiên :- ừ , nhìn cũng hấp dẫn đó chứ !

Nguyên :- do anh tớ đi làm sớm nên tớ tự làm .


Khải cười :- vậy ta đổi thức ăn nha ! ( cậu cầm đũa gặp lấy miếng trứng trong cơm hộp Nguyên )

Nguyên :- Ơ ... đừng ăn ...

Khải :- Oa ... ngon thật!

Kiên :- Vậy mà nói người ta đừng ăn sao !


Nguyên :- thực ra tớ nấu thức ăn dở lắm !


Khải nhăn nhó :-Hả? Vậy mà dở sao, cái gì của bạn gái nói không ngon vậy mà ngon kinh hả !


Nguyên :- tên ngốc , vậy ăn hết đi !

Mĩ Kì nhìn cảnh Nguyên và Khải thì tức tối đứng phắt dật nói :- Tớ đi tolet một chút .

Mĩ Kì : vừa đi vừa tức tối

- sao thế này ? lúc nầy mình chỉ muốn Khải là của mình . thật là lạ .


Mĩ Kì vào lớp học Nguyên ko có ai , Mĩ Kì lục cặp của Nguyên cô cầm những quển sách xé tan xa (  Mịa nó, tức chết đi được) Bỗng chiếc hộp của Khải rơi , cô cầm lên và mở ra một sợi dây chuyền , Mĩ Kì ko kìm nổi cơn giận cô viết vào một tớ giấy và bỏ xuống gầm bàn Khải ...

Vào lớp Nguyên thấy sách mình bị xé tan tành cậu nổi cơn thịnh nộ :

- kẻ nào , kẻ nào ? dám đụng vào bổn công tử này hả ? nếu ta bắt đc thì đến ngày giỗ của tên đó rồi

Khải :- bớt giân đi bổn công tử ! việc gì thì cũng phải tìm thủ phạm trong âm thầm cậu mà thế này chắc hắn sợ mà bỏ chạy rồi !









Tặng mấy thím cái ảnh...................................  Nguồn: mị chôm


Của ai thì cho mị xin lỗi vì không xin trước nhé. ĐỊnh tự làm mà lười thôi để hum khác

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: