Chương 38: Bạn gái cũ xuất hiện
Lời của anh nói chính xác đã xoa dịu được nhịp tim đang đập thổn thức của cậu , trên gương mặt nhỏ bất giác nở một nụ cười xinh.
Thần thái toát ra nét quyến rũ, cậu không phải người keo kiệt trong việc thể hiện tình cảm, ngoài việc hơi mắc cỡ trong chuyện nam nữ, dù cho vẫn còn thẹn thùng thì cũng toát lên sự tinh tế rung động lòng người. Lúc này nụ cười e ấp chính là một liều thuốc mê hoặc đối phương.
Anh nhìn chằm chằm cậu một lúc, nuốt xuống miếng canh cuối cùng, động tác sốt sắng hôn lên đôi môi mềm mại căng mọng của cậu .
Sau nụ hôn say đắm, đầu lưỡi của người con trai đã trở nên tê dại, cậu đưa tay chạm vào đôi môi đỏ mọng của mình.
"Cho anh một khoảng thời gian để giải quyết xong mọi chuyện," Ngón tay anh vuốt ve theo viền môi cậu , khàn giọng nói, "Rồi tìm một cơ hội nói cho ba mẹ, được không em?"
Vương Nguyên rũ mi suy nghĩ một lúc, sau đó lại ngước mắt nhìn anh, trả lời được.
Người đàn ông như nhớ tới điều gì đó, tiếp lời: "Mấy ngày nữa có bữa tiệc, đều là người quen biết cả. Dạo này bận rộn quá quên mất không nói với em. Đây là cơ hội tốt giúp em làm quen, mở rộng mối quan hệ, sau này cũng có lợi cho công việc."
Cậu tiếp tục đồng ý. Thấy cậu ngoan ngoãn gật đầu, anh vuốt ve cằm cậu , nhịn không được lại gần cúi người bịt kín đôi môi thơm mềm nào đó.
Chớp mắt đã đến ngày tổ chức bữa tiệc, hôm ấy, Vương Nguyên mặc đồ không quá mức trang trọng, cũng không khiến người khác cảm thấy quá tùy tiện.
Ngay khi cậu bước vào trong hội sở* ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy người đàn ông ngồi ở giữa ghế sofa. Vương Tuấn Khải đã đến từ sớm, chiều nay anh đi công tác ở thành phố C, từ sân bay trực tiếp đến nơi tổ chức tiệc, anh vẫn mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây như lúc đi công tác. Giờ phút này trong phòng hơi ồn ào nhưng ngược lại anh mang đến cảm giác cấm dục, nghiêm túc.
*Hội sở (会所): Hay gọi là "club" (trong tiếng anh), 俱乐部 (trong tiếng Trung) được hiểu theo nghĩa đen là một tổ chức hay nơi tụ tập của mọi người để sinh hoạt giải trí, họ có cùng sở thích về giao tiếp xã hội, giải trí và các hoạt động khác. (nguồn: Baidu)
Nơi đây đầy đủ tiện nghi thỏa mãn việc vui chơi giải trí, cũng có rất nhiều người.
Hứa Hành Xuyên ngồi bên cạnh Vương Tuấn Khải , thấy Vương Nguyên bước vào liền huýt sáo hóng chuyện vui. Đám người xung quanh cũng bớt tiếng lại, nhìn về phía Vương Tuấn Khải . Lúc này người đàn ông nào đó lông mày nhíu thật sâu.
Dáng người Vương Nguyên điện nước đầy đủ, trước vểnh sau cong, lả lướt hấp dẫn, đặc biệt là trước ngực, làm người nào đó tự hỏi có phải ngực cậu lại lớn thêm không.
Một thân đồ màu trắng không có gì quá nổi bật nhưng kết hợp với khuôn mặt cuốn hút và dáng người gợi cảm ấy càng làm cho cậu thêm quyến rũ.
Hứa Hành Xuyên còn cố tình ho nhẹ một tiếng, trước khi Vương Nguyên ngồi xuống, ghé vào tai người vẫn đang ngồi trầm mặc nãy giờ, giọng nói ngưỡng mộ: "Có phúc đấy."
Người nào đó vừa nghe, sắc mặt càng thêm khó coi. Khi người con trai vừa ngồi xuống, anh liền bóp hai vai cậu , Vương Nguyên đau đến hít một hơi.
Giọng nói anh u ám: "Biết đau chưa, tối về xử lí em."
Sau một hồi uy hiếp, Vương Nguyên mới biết được Vương Tuấn Khải không thích cậu ăn mặc như thế này. Nhìn thấy bộ dạng tủi thân của cậu , biết cậu yêu cái đẹp, vì vậy anh dịu giọng hỏi cậu đã ăn cơm chưa.
Cậu gật gật đầu, rồi anh dẫn cậu đi làm quen.
Vương Tuấn Khải giới thiệu cậu là người yêu mình , ánh mắt nhìn cậu dịu dàng và đầy yêu thương. Mặc dù hầu hết mọi người ở đây đều chưa gặp qua cậu , nhưng họ cũng đã nghe nói về cậu , lúc này khi biết Vương Tuấn Khải công khai ngừoi yêu là em của mình, đám đàn ông lúc trước luôn nhìn chằm chằm cậu giờ cũng bớt lại phần nào. Suy cho cùng, vợ bạn thì không thể trêu vào, huống hồ phía sau Vương Nguyên còn có hậu thuẫn to lớn là nhà họ Vương .
Rất nhanh, cũng có vài người đã ngầm ngộ ra điều đó.
"Đi chơi thôi." Ở góc không ai thấy, Vương Tuấn Khải vỗ vỗ mông cậu .
Trong phòng có rất nhiều phương tiện giải trí, từ khi vào công ty, Vương Nguyên hiếm khi có thời gian nghỉ ngơi, may mắn tối nay là thứ sáu, cũng thật thích hợp để thả lỏng thư giãn.
Vương Nguyên không muốn đi tới nơi tụ tập đông người, nhìn xung quanh, cậu quyết định đi theo Vương Tuấn Khải .
Trò chơi bi-a bắt đầu, Vương Tuấn Khải lên thế chỗ cho một người vừa rời khỏi, còn Vương Nguyên ngồi một chỗ, yên lặng nhìn anh chơi.
Luật chơi trò này không quá phức tạp nhưng cái khó chính là kỹ thuật.
Vương Tuấn Khải vén tay áo lên, cúi người đẩy gậy, theo chuyển động của anh cả cơ thể phác họa ra đường cong mê người, tràn đầy uy lực. Anh liên tục đẩy bóng vào lỗ, thu hút rất nhiều tiếng vỗ tay.
Hồi hộp xem kết quả thắng hay thôi, vẻ mặt của cậu kích động không thôi, không nói đến Vương Tuấn Khải kỹ năng tuyệt đỉnh, mà bên phía đối phương cũng không chịu yếu thế.
Qua vài hiệp, từ phía sau anh truyền tới vài tiếng thì thầm to nhỏ, tất cả đều khen eo của Vương Tuấn Khải . Giọng điệu ám muội khiến Vương Nguyên trộm đỏ mặt.
Kết thúc một trận đấu, cuối cùng Vương Tuấn Khải cũng chiếm được ưu thế áp đảo đối phương, đối phương lại muốn đánh một trận nữa, Vương Tuấn Khải nhìn người con trai đang ngắm anh chơi bóng, lắc đầu nói lần sau sẽ đến.
Đối phương cũng không ép buộc, rất nhanh có người tiến lên thay thế, bắt đầu một trận bi-a mới.
Sau đó,anh nắm tay cậu dẫn tới một khu khác, rót cho cậu một ly sâm panh hồng nhạt.
Người con trai nếm thử vài lần, mùi vị có chút ngọt, ý nghĩ đầu tiên nảy sinh trong đầu là chắc chắn người đàn ông trước mặt này không thích uống rượu. Dường như loại suy nghĩ này vô cùng tự nhiên, thậm chí còn xếp trước cả sự yêu thích ngọt của cậu .
Rượu sâm panh số độ không cao, Vương Nguyên cầm ly trong tay, trở lại sofa hai người ngồi lúc trước. Vừa ngồi xuống, ngay lập tức có người đến rủ Vương Tuấn Khải chơi trò đua xe, anh choàng tay qua vai cậu , nói lần sau.
Vương Tuấn Khải có vẻ rất nổi tiếng trong giới, điều này khiến cậu nảy sinh cảm giác tự hào về anh không thể giải thích được, ngước mắt si mê ngắm anh.
Người đàn ông cúi đầu, nhìn thấy xương quai xanh của cậu , bỗng nhiên nhớ tới quá khứ anh từng khen cậu , nói xương quai xanh đẹp như vậy phải cho anh nếm thử một lần. Những người khác đang chơi rất vui vẻ, hôm nay Hứa Hành Xuyên cũng không dẫn theo bạn gái nào, anh ta còn đang mải mê chơi game ở khu trò chơi. Vì thế, chỉ còn hai người bọn họ trên chiếc sofa rộng lớn không có ai.
Anh đẩy cậu đến góc chết trên sofa, xoay người đè xuống, trong tay cầm một ly rượu mới, kéo vai cậu tạo thành rãnh nhỏ hợp với xương quai xanh, sau đó từ từ đổ rượu vào.
Cậu vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, sắc mặt đỏ bừng, chật vật giữ rượu cho nó không bị đổ ra ngoài. Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy mạnh ra, vừa vặn đối diện với ghế sofa của hai người, Vương Tuấn Khải liếc mắt nhìn người nọ, cả người run lên, toàn bộ rượu trên xương quai xanh đều đổ lên quần áo .
Rượu đỏ vương trên ngực, vẽ nên một đường cong quyến rũ, Vương Tuấn Khải nhìn thấy con ngươi của cậu đột nhiên mở to, dọc theo tầm mắt của cậu , anh nhìn thấy người quen đã lâu không gặp, là bạn gái cũ Dịch Hi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro