Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

_________________________________
CHỈ MUỐN ANH YÊU EM

CHAP 4

Không phải nhiều lời anh đã đem chìa khoá nhà , giấy chuyển nhượng , sang tên cùng sổ đỏ đã được nhà nước , chính quyền XÁC NHẬN đưa ra trước mặt cậu .

Cậu cầm lên xem tỉ mỉ từng câu từng chữ từng lỗi chính tả luôn ấy còn giơ lên xem có phải dấu giả , sổ đỏ giả không không nữa . Soi mà tờ giấy muốn mòn , muốn thủng luôn . Sau 30' tỉ mỉ xem đến lần thứ 2108, đến khi mắt mỏi lừ cậu mới thôi nha 😂😂😂. Lúc này giọng cậu ngọt hơn cả mật , muốn bao nhiêu mềm mỏng , nhẹ nhàng liền có bấy nhiêu không như lúc trước hùng hổ mắng anh.

- a....ừm...tôi...tôi... Tôi chính là đã đặt tiền nhà 6 tháng ở đây rồi còn 4 tháng lận ,tiền tôi cũng đưa đủ rồi a~ _ nói xong còn cười lấy lòng anh như mấy con mụ rau dưa ngoài chợ cười cười lấy lòng khách vậy (😂😂😂xl con trai ) .

Nhìn nụ cười ấy của cậu ai ai cũng phải ngất ngây , say mê mà phải ngắm không rời mắt , nhìn không thấy chán thế nhưng dưới con mắt của Vương Tuấn Khải đây thì sao lại ngứa 2 con mắt đến thế . Anh ném cho cậu cái ánh mắt vô cùng khinh bỉ . Cậu lại tiếp .

- Có đúng không a~ , theo pháp luật tôi chính là vẫn có quyền ở lại đây vì tôi đã đưa tiền rồi nha còn nữa , tôi cũng bị lừa chứ bộ . Ai biết là chú kia bán nhà đâu nếu không tôi đã dọn đi rồi , anh nói xem có đúng không ?_ cậu đưa ra bao nhiêu lí do để mình ở lại , gì chứ mất gần 1 năm làm thêm của cậu mới thuê được 6 tháng đó .

- Tôi bồi thường ._ nhàn nhạt phun ra 3 từ làm Vương Nguyên phát ghét .

- Cái gì? Bồi thường? Cứ bồi thường là được à , tôi nói rồi . Không dọn chính là không dọn . Bồi thường phải gấp đôi rất là mắc. _ ai kia của nhà TBG đen mặt lại , rõ là đang không kiên nhẫn nói chuyện này với người ngang bướng như cậu .

- Tôi giống thiếu tiền lắm à ?. _ anh lại mở miệng , nói giống kiểu "tôi không thiếu tiền muốn bồi thường bao nhiêu đều có" vậy .

- Vẫn là không nên , tôi là lo cho anh , lo cho kinh tế của anh , lo cho anh sau này . Anh biết bây giờ kinh tế , thu nhập khó khăn thế nào rồi đấy , tiền vào thì ít mà tiền chi tiêu này nọ thật nhiều , anh có c..._ lời chưa dứt liền bị ảnh quát lên .

- CÂM MIỆNG . TÔI CẦN CẬU QUẢN À ? _ Vương Nguyên liền lắc đầu như muốn rớt cái đầu ra vậy . Có đứa nào ngu mới chọc giận tới anh lúc này . Anh gắt lên thật đáng sợ nhá .

- Cậu còn 17 tiếng , nếu quá 17 tiếng nữa cậu không dọn đi tôi liền đem cậu quăng ra ngoài .

- Tiền bồi thường mắc lắm , với lại trong vòng 17 tiếng tôi biết đi đâu về đâu . Tìm nhà sao kịp , cò... _ anh lần nữa ngắt lời cậu . Cũng đúng nếu không làm vậy chắc cậu còn muốn nói đến lúc anh phải đi rửa tai quá .

- Giờ cậu là muốn cái gì ? _ giọng nói có chút khó chịu .

- Dù gì còn 4 tháng nữa , tôi ở đây a~ _ giọng đầy cương quyết không cho anh cự tuyệt mình ở đây.

- Vì sao muốn ở đây ? _ thấy cậu nói vậy anh cũng không trả lời mà hỏi lại cậu .

- Vì ấm áp _ cậu phóng tầm mắt mình ra ngoài khung cửa sổ , ánh mắt vô định nhìn ra xa cậu tiếp _ Nó cho tôi cái cảm giác ấm cúng của gia đình . Lúc tôi đi học , đi làm về cảm thấy mệt thì về đến nhà xem thấy cái mệt mỏi ấy tiêu tan hết , lúc tôi buồn tôi vui về đến nhà liền vui vẻ càng thêm vui vẻ .

Mắt cậu cay xè , đỏ giề , một giọt nước mắt lăn xuống gò má cậu nhưng liền bị cậu lau khô , ánh mắt có chút buồn có chút mất mát có cái gì đó gọi là cô đơn . Nhưng anh lại không nhìn thấy ánh mắt ấy .

Anh lặng nghe cậu nói rồi chìm vào suy nghĩ chính mình , cậu lặng im nghĩ về cái quá khứ không có tuổi thơ của mình . Cả hai rơi vào trầm mặc . Không ai nói với ai câu nào , chỉ có tiếng hít thở đều và tiếng ti vi mở . Trầm mặc một lúc , cậu chính là lại ồn ào , không chịu được im lặng liền tiếng.

- Haha , thấy tôi như vậy thì cho tôi ở lại đi , dù gì còn 4 tháng , anh không xót tiền nhưng tôi xót thay anh đấy . _ giọng nói cậu lúc này nghe thật êm tai.

Anh cũng không phản bác mà chỉ nhẹ gật đầu rồi "ừm" một tiếng . Nhưng mà mặt vẫn cúi xuống ăn đồ ăn nhanh . Cậu thấy anh ta bất lịch sự ghê , còn có cả ...ngứa mắt .

- Nè , anh có biết chữ lịch sự và bất lịch sự được viết như thế nào không hả ? Nói chuyện với nhau thì phải nhìn mặt nhau mà nói chứ, anh nhìn tôi đây này. _ cậu nói như rống vào mặt anh vậy .

Anh chịu cậu luôn , mới mấy giây trước còn buồn giọng nói nghe thật thích thế mà giây sau như loa phát thanh. Cậu đúng là giở mặt nhanh như lật 1 bàn tay giở 1 trang giấy vậy . Thấy cậu nói vậy anh liền ngưng ăn , ngước lên nhìn cậu , vài giây sau chồm cả người sang , mặt dí sát mặt cậu còn 3 cm nữa là môi chạm môi a~.

________________________
End chap 4

#boongkarroy2k2
5.1.2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro