Văn Án
Văn án Bí Mật Tôi Chôn Giấu
Gia đình tôi chỉ có tôi và ba. Mẹ tôi đã đi từ sớm. Từ lúc tôi còn bé. Bé lắm ~
Tại sao mẹ đi bỏ tôi và ba nơi này. Một nơi không có sự ấm áp của người mẹ và người vợ ~ hay mẹ không cần đứa con này? Tôi hư lắm sao?
.......................
" Vương Nguyên. Con tạm thời ở lại nhà này đi. Sẽ có tương lai cho con. Ba không bỏ con. Nhưng ....... đây là bắt buộc ......"
" Ba đừng bỏ con mà ~ "
_______________
" Sao cái gì cậu cũng lề mề vậy? Nên nhớ tôi là chủ của cậu "
" Dạ cậu chủ. Tôi nhớ. Cậu ..... chỉ là cậu chủ. Chỉ được phép xem cậu là cậu chủ "
........................
" Thiếu Gia ! Tôi yêu anh "
" Vậy sao ..... "
Chiều mưa ấy .......... chính anh ..... đã đánh mất tôi .... và tại sao ..... anh không cho tôi đi!? Tại sao ???
" Cậu đừng hòng bỏ đi. Vì tôi..... vẫn là cậu chủ của cậu. Mãi mãi. Cậu nghe không ? "
Bên cạnh anh. Tôi sợ nhiều hơn niềm hạnh phúc. Vì sợ trái tim tôi không đủ chống trả lại sự tấn công từ anh ...
" Trừ khi tôi chết. Cậu sẽ tự do "
" Trừ khi tôi chết.......... Sẽ ngừng yêu anh .."
#Nguyet_Nu_Anh_Trang 20:47
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro