Chương 176: Đồ lẳng lơ! Thoải mái không?
"Ha... Không, không phải...Cái đó..."
"Có cảm giác sao?"
"Ưm, lúc anh đâm vào... Ngứa..."
"Như thế này sao?"
Trình Diệu Khôn vừa nói vừa rút côn thịt ra một nửa rồi lại hung hăng cắm vào, tốc độ ra vào rất nhanh, cảm giác như bên dưới bị xé rách rồi...
Toàn bộ tiểu huyệt bỗng tê dại, Hà Lộ hét lên một tiếng, cơ thể đang căng cứng bỗng nhiên mềm xuống, bên dưới bắn ra dâm thủy.
Trình Diệu Khôn nhìn hết phản ứng của cô, cũng cảm nhận rõ ràng sự co rút đang có bên trong. Ánh mắt anh tối sầm, càng lúc càng dập mạnh vào cô.
Cảm giác tê dại ập đến, quy đầu bao trùm lấy nhụy hoa mềm mịn bên trong, hết kéo rồi lại rút ra, khiến tiểu huyệt cô co giật, càng lúc càng nóng, mật dịch không ngừng chảy ra...
Cơ thể Hà Lộ mềm nhũn, ngã vào lồng ngực Trình Diệu Khôn, tay nhỏ nắm chặt cánh tay anh nức nở.
Trình Diệu Khôn thuận thế nắm chặt hai miếng thịt mềm trước ngực cô, tùy ý xoa bóp, bên dưới cũng đỉnh eo mạnh hơn.
"Như vậy có thoải mái không? Tiểu bức nóng quá, lúc nào cũng chảy nước..."
"Ưm - a a, ưm ha - tê quá, không, không được - a - ngứa..."
"Chỗ nào ngứa?"
"Ưm... Bên trong... A... Muốn bị, muốn bị anh cắm vào mạnh lên..."
Trình Diệu Khôn không chịu nổi một Hà Lộ lẳng lơ như vậy, chỉ với một câu nói, anh liền mất khống chế. Bàn tay to hung hăng bóp mạnh lên ngực cô, tay còn lại kéo chân cô lên bồn rửa tay, đè hông đâm lên.
Anh cắm vào vừa nhanh vừa mạnh, quy đầu thô cứng nhiều lần chào hỏi cổ tử cung, Hà Lộ bị đâm đến ngửa người ra sau, theo bản năng nắm chặt bồn rửa tay, hai bầu ngực đầy vệt đỏ vểnh cao trong không khí, nảy lên xuống dưới mí mắt Trình Diệu Khôn.
"Đồ lẳng lơ! Giờ thoải mái không?!"
"A a, a - mạnh, mạnh quá - a - cắm sâu quá - ô, ưm -"
"Tiểu bức thích bị dương vật cắm mạnh như vậy đúng không? Mới cắm vài cái liền hút chặt quá!"
"Ưm a a, sướng a a - hô a -"
Bị anh mạnh mẽ đâm chọt, cảm giác tê ngứa bị khoái cảm lấp đầy, bên trong căn trướng.
Cô khóc lóc, tiểu huyệt cũng kẹp chặt, Trình Diệu Khôn biết cô lại sắp cao trào. Lần này anh không rút ra mà còn mãnh liệt cắm vào, nhanh chóng kéo cô lên đỉnh. Anh bế cô lên rồi lại đỉnh mạnh vào trong.
Hà Lộ bị anh ép xuống dưới ma sát lên cự vật, tiểu huyệt như bị anh chơi hỏng rồi, dâm thủy không ngừng chảy ra.
Cô gục xuống trước ngực anh, cả người cô co giật, côn thịt cứng rắn như muốn chọc hư cô. Hà Lộ cảm giác mình sắp điên rồi.
"Ưm... A ha - đủ, đủ rồi - nhiều quá - a -"
"Không phải muốn được cắm mạnh vào sao? Mới có như vậy mà đã không chịu nổi rồi?"
"Không, không được a - a a, ưm -
Trình Diệu Khôn bị tiếng rên của cô kích thích, anh ôm người cô đi về phía trước, ấn lên vách tường mãnh liệt cắm, mỗi lần đâm vào còn cố tình lướt qua điểm nhạy cảm.
"Mẹ nó! Rên dâm thật! Muốn chơi chết em!"
"A a, chịu, ưm - không được - a, sâu quá - a ha -"
Hà Lộ nào chịu được những cú thúc mạnh mẽ như vậy, cô nói năng lộng xộn, hết khóc rồi lại kêu rên. Một hồi sau nhịn không được liền triều phun, tiểu huyệt co rút liên tục run rẩy dán lên côn thịt.
Tuyến tiền liệt bên trong bị cô hút đến ngứa ngáy, Trình Diệu Khôn không muốn nhịn nữa, anh ấn mạnh lên chục cái nữa rồi bắn ra!
"Hừ -" Khoái cảm tràn ra ngập đầu, Trình Diệu Khôn ngẩng cằm lên gầm ra tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro