Chương 159: Chỉ mới hỏi thôi mà tiểu bức đã chảy nước, còn bảo không cần
Trình Diệu Khôn thấm ướt dâm dịch lên ngón tay, hơi cạy mở mép môi rồi cắm vào.
"Trướng quá..."
"Mới hai ngón tay đã kêu trướng, lát nữa cắm dương vật thì sao em sẽ kêu thành dạng gì?"
Ngón tay bị mị thịt mềm bên trong bao bọc lấy, nước xuân nóng bóng dính đầy tay anh. Hô hấp Trình Diệu Khôn càng nặng nề hơn.
Anh nghiêng đầu, ghé sát vào tai cô, đầu lưỡi quét lên vành tai mẫn cảm, mang theo một sự ngứa ngáy khó nhịn.
"Đừng... Ngứa..."
Hà Lộ rụt vai, nhưng bị anh chống cằm lên đỉnh đầu, chóp mũi nhàn nhàn ngửi lên tóc cô.
"Mới tắm?"
"Vâng..."
"Muốn anh hút không?"
Trái tim Hà Lộ tê rần, tiểu huyệt nghe vậy lập tức kẹp chặt hai ngón tay bên trong, phun ra dâm thủy.
"Vậy là muốn rồi." Trình Diệu Khôn rút tay ra, chuẩn bị kéo người cô lên.
Mặt Hà Lộ nóng lên, gắt gao ôm lấy cổ anh.
"Không cần..."
"Khẩu thị tâm phi, chỉ mới hỏi thôi mà tiểu bức chảy nước, còn bảo không cần."
Hà Lộ càng thêm xấu hổ: "Cả đêm... Dơ..."
"Hừ... Anh còn không sợ em sợ cái gì?"
"Không cần mà." Hà Lộ nói, cánh tay ôm cổ anh càng thêm chặt.
Trên người thiếu nữ mang theo hương vị thơm ngọt, bên dưới còn có một mùi dâm mỹ nhàn nhạt, Trình Diệu Khôn đè mông nhỏ cô xuống, khiến bụng cô ma sát lên cự vật giữa hai chân.
"Vài ngày không làm rồi, anh muốn cắm vào bên trong lắm, nhưng nếu không làm em quen thì sẽ không chịu nổi."
"Dùng, dùng tay cũng được mà..."
"Dùng miệng mới nhanh."
Anh vừa dứt lời, tiểu huyệt bên trong lại xoắn lại, vách thịt mềm bên trong như muốn kháng nghị...
Hà Lộ nhíu mày, vẫn lắc đầu: "Em chịu được..."
Chỉ ba chữ mềm mại như vậy, so với lúc cô động tình cầu xin còn kích thích hơn nhiều. Trình Diệu Khôn cứng người, không nói gì.
Thấy anh không nói lời nào, Hà Lộ gấp gáp nâng đầu lên, học theo cách anh hay làm với mình, thổi lên vành tai của anh.
"Em chịu được..."
"Đệch!" Đầu Trình Diệu Khôn như muốn phát nổ, ngón tay vừa rút ra lại cắm ngược vào trong.
"Ưm -"
Anh dùng lực đẩy đưa, đầu ngón tay tiếng sâu vào miệng huyệt. Eo Hà Lộ căng chặt, gáy bị anh chế trụ, hơi nắm lên tóc, cô có chút đau.
"Ha a... Ưm -"
Đầu cô bị kéo nhẹ ra sau, chưa kịp kêu ra tiếng, môi đã bị anh lắp kín.
Đầu lưỡi anh tiến vào bên trong đảo lông, ngón tay bên dưới cũng dùng sức đâm chọc khuếch trướng, còn cố ý vờn lên điểm mẫn cảm của cô.
Tiểu huyệt ngứa ngáy liên tục co rút, không ngừng chảy nước, mỗi khi ngón tay lướt nhẹ qua điểm này thì cô không chịu nổi mà run rẩy hừ nhẹ.
Anh càng dùng sức tiến sâu vào khoang miệng cô, lưỡi gần như muốn đụng tới cổ họng, chẳng khác gì đang chơi trên miệng cô.
Dù vẫn chưa đưa vật lớn vào, nhưng khoái cảm kịch liệt cuồn cuộn kéo tới. Không quá hai phút, cô bị ngón tay anh đưa lên cao trào.
"Ưm..." Cơ thể cô run run, đầu óc choáng váng, tiểu huyệt cắn chặt lên ngón tay bắn đầy dâm thủy.
Trình Diệu Khôn hung hăng chọc lên điểm G cô vài cái rồi rút tay ra. Anh buông môi nhỏ rồi kéo cả người trong lòng xuống, đặt lưng dựa ra sau ghế.
Anh nhấc váy ngắn lên, kéo chiếc quần lót mỏng màu đỏ anh túc xuống móc lên chân trái Hà Lộ. Quỳ một gối giữa hai chân cô, đặt một chân nhỏ quấn lên eo mình, côn thịt đặt trước miệng huyệt ướt đẫm nước, phía trong lỗ nhỏ vẫn còn đang co rút liên tục, sau đó đỉnh lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro