Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 158: Tiểu biệt thắng tân hôn (*)

(*) Cảm giác nhớ nhung được gặp lại người yêu sau xa cách còn mạnh mẽ hơn đêm tân hôn

Gió đêm thổi nhẹ nhàng qua bờ ruộng, lay động đến những phiến đá vụn nhỏ trên nền đất. Đèn đường ở đây cũng chẳng biết đã hỏng tự bao giờ.

Xe việt dã màu đen đậu ở nơi tối nhất con đường, đèn trong xe cũng tắt hết...

Hà Lộ ngồi ở ghế phó lái bị Trình Diệu Khôn kéo ra đằng sau, hai chân ngồi quỳ đối mặt trên đùi anh, đôi môi bị lấp kín, tiếng rên rỉ kẹt lại trong yết hầu.

Anh vội vàng hôn lên, đầu lưỡi gấp gáp chen vào khoang miệng cô, đảo lộng không chừa một góc, rồi lại quấn lấy lưỡi cô không buôn, dùng sức liếm láp.

Đầu lưỡi bị anh hút đau, Hà Lộ nhíu mày nức nở, hai tay đang ôm anh phải nâng lên đẩy đẩy vai người đối diện.

Trình Diệu Khôn cuối cùng cũng chịu buông cô ra, hơi thở nặng nề thổi lên gò má cô...

"Đau sao?"

Hà Lộ thở hổn hển nhẹ nhàng ừ một tiếng, âm thanh giống hệt khi cô bị anh làm cho mất khống chế.

Trình Diệu Khôn cảm thấy ngực mình như có lông chim vuốt nhẹ qua làm cho ngứa ngáy, máu nóng trong người chảy xiết trong cơ thể, côn thịt cũng cương cứng, bị vải quần đè lên không được thoải mái...

Anh buông tay khỏi người cô, túm lấy vạt áo thun rồi kéo lên.

Hà Lộ phối hợp nâng tay, để anh cởi áo của mình. Vòng eo tinh tế cùng áo ngực đang bao bọc lấy hai vú mềm mại dần lộ ra.

Tấm vải ren màu đỏ anh túc bọc vừa vặn với hai khối thịt trông càng thêm trắng nõn, có thể cảm nhận được sự mềm mại từ đó.

Trình Diệu Khôn không do dự, cúi đầu xuống ngậm ngực trái vào miệng, bàn tay to vòng ra sau lưng cô cởi khóa áo ngực.

Anh hút mạnh mẽ, Hà Lộ ăn đau khẽ hừ một tiếng. Áo ngực như lớp phòng thủ cuối cùng cũng bị kéo xuống, hai luồng thịt trắng nõn nhảy ra.

Trình Diệu Khôn lập tức dịch xuống ngậm lấy đỉnh hồng, đem toàn bộ núm vú cùng quầng ngực vào trong miệng hút mạnh.

"Ưm, nhẹ, nhẹ thôi..."

Trình Diệu Khôn cũng muốn nhẹ, nhưng không khống chế được bản thân.

Đúng là người đời có câu 'Tiểu biệt thắng tân hôn', cũng tại nơi này, cũng có lần gần một tuần không được chạm vào nhau, nhưng anh vẫn kiên nhẫn làm các bước dạo đầu nhẹ nhàng với cô.

Nhưng lần này chỉ không gặp nhau năm ngày, anh hiện tại đã không nhịn được muốn đem côn thịt cắm vào khe hẹp ướt nóng của cô, hung hăng ra vào!

Chỉ mới nghĩ như vậy mà côn thịt bên dưới liền kích động giật vài cái, bị vải quần chặn lại nên phồng lên thành một khối to.

Anh nhíu mày, chịu không nổi đành lấy tay kéo lưng quần, nâng người dậy một chút rồi kéo xuống.

Gậy thịt thô dài dữ tợn từ trong quần nhảy ra, đánh vào bụng nhỏ của Hà Lộ.

Không những nóng, mà còn cứng quá...

Hà Lộ hít hà một hơi, mông nhỏ theo bản năng dịch tới dịch lui trên đùi Trình Diệu Khôn, lập tức liền bị anh nắm lấy cánh mông kéo về, khiến bụng cô dán sát vào côn thịt thô cứng nóng bỏng.

Nhiệt độ trên da cô không nóng bằng anh, chưa kể côn thịt sưng to bên dưới đang áp vào mình, Trình Diệu Khôn tiếp xúc với sự nơi mềm kia thoải mái rên lên một tiếng, hàm răng đang day núm vú cũng mạnh hơn.

"Ưm... Đau quá..." Cô nhẹ nói.

Trình Diệu Khôn rốt cuộc cũng buông ngực cô ra, thở gấp, bàn tay to men theo đùi tiến vào giữa váy, ngón trỏ cũng ngón giữa trượt lên trượt xuống giữa khe ở ấm áp. Sờ thêm vài cái anh liền đẩy môi âm hộ ra, đưa ngón tay vào trong.

"Ưm..." Hà Lộ nhíu mày, vòng eo hơi căng, tiểu bức mẫn cảm bên dưới phun ra một bãi nước xuân...

"A, tiểu bức chảy dâm thủy tạo thành một vũng nước rồi."

Hà Lộ nghe lời nói kích tình của anh, cô hơi nhấp môi, nghiêng đầu tựa lên vai anh, tay nhỏ nắm chặt hộp áo mưa, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro