Chương 126: Cắm vào thật con mẹ nó sướng!
Cô nắm chặt khăn trải giường, đầu cúi xuống, đập vào mắt là hình ảnh anh đang chôn đầu giữa hai chân mình.
Hà Lộ nhìn động tác của anh, cơ thể rõ ràng cảm nhận được, đầu lưỡi trêu chọc lên miệng huyệt, bừng bừng hứng thú muốn đi vào.
Ý thức dần trở nên hồ đồ, lực chú ý đều tập trung lên nơi bị anh liếm...
"Ưm... Vào, vào đi mà... A... Không cần... Ha..."
Cô không rên còn được, mà đã kêu lên, Trình Diệu Khôn lập tức đưa lưỡi vào trong tiểu huyệt, làm cho vách thịt mềm ngứa ngáy, sâu bên trong dấy lên cảm giác trống rỗng...
Hà Lộ chịu không nổi, mông nhỏ vặn vẹo liên tục như muốn tránh đi, nhưng lại vô thức càng đẩy anh vào sâu hơn. Đầu lưỡi men theo khe hẹp, đụng đến âm đế mẫn cảm.
Cảm giác tê dại bỗng nhiên bừng lên như đâm thủng bụng nhỏ, cơ thể Hà Lộ run rẩy, nửa người trên cong lên, hai chân muốn khép lại nhưng bị đầu anh ngăn chặn.
"Ưm - a a -"
Trình Diệu Khôn liếm mạnh lên âm hạch nhỏ của cô, sau đó lại hút. Hà Lộ cảm thấy bản thân như muốn điên rồi!
"Tê quá... Em - không cần - tê, tê quá... A - Ưm..."
Hà Lộ bị anh làm cho sắp khóc, nhưng Trình Diệu Khôn vẫn không buông ra, tập trung chọc liếm lung tung, cả trên cả dưới.
Xúc cảm mãnh liệt không bị gián đoạn bùng lên, cô gần như không thở nổi, sự tê dại đột ngột tăng nhanh khống chế tinh thần của bản thân.
"Ưm - không, không được... Muốn, muốn ra... A..."
Trình Diệu Khôn biết cô sắp cao trào, bàn tay phải đang đè lên đầu gối lướt vào phía trong đùi, ngón giữa chà xát bên ngoài miệng huyệt một chút rồi cắm vào.
"A -"
Hà Lộ run rẩy, Trình Diệu Khôn liền rút tay ra, lần này thêm ngón trỏ cắm vào khuấy đảo bên trong.
Anh dễ dàng chạm đến điểm mẫn cảm của cô, đầu ngón tay ấn ấn lên.
"A a, chỗ đó - không được... Muốn... Ưm a --"
Hai điểm mẫn cảm đồng thời bị kích thích, Hà Lộ không chịu nổi, rùng mình một cái, tiểu huyệt mút chặt lấy ngón tay rồi cao trào.
Dâm thủy bắn ra khắp cằm và ngực anh.
Cuối cùng anh cũng buông tha cho âm đế, ngẩng đầu lên nhìn, nhưng ngón tay vẫn cắm rút bên trong huyệt cô, muốn kích rộng để dễ đi vào hơn, chỉ là anh cố tình làm lơ không đụng đến nơi mẫn cảm kia.
Chơi đủ rồi anh mới chịu rút tay ra, mang Hà Lộ lên chiếc giường mềm mại, bản thân cũng bò lên.
Anh nắm hai bên mắt cá chân nho nhỏ, một chân cô đặt lên vai, cái còn lại gác vào đùi mình. Tư thế này khiến cho huyệt nhỏ của cô lơ lửng trên không hướng đến cự vật chào đón.
Từ góc độ này, anh cọ nhẹ côn thịt cứng đến phát đau lên hoa huyệt mềm mại, không cần dùng tay đỡ, quy đầu có thể cắm thẳng tắp vào bên trong.
Anh dùng bàn tay đang dính đầy nước xuân của cô vuốt ve gậy thịt hai cái, khiến khắp thân gậy ướt sũng, cuối cùng mới chịu thẳng lưng đâm vào sâu trong cửa huyệt.
Mới đâm một chút, quy đầu thô cứng liền phá vỡ cánh hoa chen chút vào được một nửa. Cảm giác cơ thể bị căng tràn khiến Hà Lộ hừ một tiếng, cả người căng chặt.
"Thả lỏng nào."
Bàn tay anh vòng ra phía sau mông nhỏ, nâng hai miếng thịt mềm lên. Anh nắm chặt hai cánh mông, húc eo mạnh vào một cái.
Quy đầu nháy mắt chui lọt vào hết bên trong, nhắm ngay vào hoa tâm mà cắm.
"Ưm a -"
"Tê..." Cắm xuống thế này thật con mẹ nó sướng!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro