Chương 116: Bị côn thịt làm đến cao trào có sướng không
Không tới vài phút, nước mắt Hà Lộ nhịn không nổi mà trào ra, cùng với tần suất ra vào nặng nề ở bên dưới khiến hai luồng trước ngực không giữ nổi mà rung lắc mãnh liệt, đau quá...
Cô theo bản năng dùng tay giữ chúng đứng yên, nhưng vô tình cảnh tượng lại như mời gọi Trình Diệu Khôn đến liếm mút.
Trình Diệu Khôn cũng không khách khí, anh cúi đầu ngậm lấy một bên vú vào miệng hung hăng mút.
Cao trào lần nữa ập tới, vừa ngứa vừa nhanh. Hà Lộ thét chói tai ngẩng cổ cong người, tiểu bức kẹp chặt côn thịt to lớn đang tàn sát bên trong.
Dâm thủy như mất khống chế chảy ra không ngừng, cũng không thể chặn lại, dọc theo gậy thịt chảy đến bắp đùi anh. Nhưng Trình Diệu Khôn cũng không để ý, càng phấn khích thêm.
"Bị dương vật làm cho cao trào có sướng không?!" Âm thanh nặng nề, còn có chút tàn nhẫn.
"A a, a - nhanh, quá a a a - nhanh quá, a a a -"
Hà Lộ bị đâm đến khóc lóc lắc đầu, tiểu huyệt càng gắt gao cắn lên côn thịt.
Cảm giác như đang ngâm mình trong một hồ nước ấm, nhưng Trình Diệu Khôn lần này không rút ra mà còn mãnh liệt cắm rút hung ác hơn.
"Làm hư tiểu bức! Để tiểu bức hút chặt lại! Mẹ nó!"
"A a ưm a - a a -"
Không được, sẽ bị làm hư mất... Sâu quá, mạnh quá...
"Không cần, ưm a bỏ cuộc - a a a - không, từ bỏ - ưm a -"
"Thao hư tiểu bức được không? Làm cô bé của em không khép lại được, bên dưới luôn ướt át chờ để dương vật muốn cắm lúc nào thì cắm được không?"
"Ưm a - không, không, a a - không cần, a -"
Dâm thủy bắn lung tung khắp nơi, nơi giao hợp tạo nên những âm thanh gợi tình, cùng tiếng bạch bạch do côn thịt tạo ra bên trong tiểu huyệt, không gian xe nhỏ hẹp thấm đẫm mùi vị dâm mỹ.
Hà Lộ khóc lóc thét chói tai, bị anh vừa mãnh liệt cắm rút vừa nói lời cợt nhả khiêu khích cô.
Tiểu huyệt thật sự muốn hư rồi, dâm thủy vẫn chảy nước liên tục, ý thức như dần tiến vào trạng thái khác. Chỉ có cơ thể vẫn luôn hoạt động liên tục đưa cô lên đỉnh...
"A -"
Quá đầy, thân thể Hà Lộ căng chặt, cô thở không kịp, nhưng tiểu huyệt bên dưới dần thả lỏng ra.
Trình Diệu Khôn thấy cô chịu không nổi, liền bóp éo ấn xuống côn thịt mình, cúi đầu ngậm lấy môi cô, hung hăng liếm mút.
"Ô..."
Cảm giác đau đớn trên môi truyền đến đại não khiến cô tỉnh táo lại. Hà Lộ run lập cập, cơ thể chợt thả lỏng, tiểu huyệt đột nhiên phun nước.
Dòng nước nóng ấm tưới lên quy đầu và lớp lông tóc bên dưới. Tiểu huyệt gắt gao bám lấy gậy thịt khiến anh sung sướng dị thường.
Trình Diệu Khôn rên nhẹ, buông môi cô ra, kéo cả cơ thể bé nhỏ vào lồng ngực mình, bàn tay to lướt ra sau lưng cô vỗ dịu dàng.
Sau khi vỗ hai cái, Hà Lộ đột nhiên hít hà một hơi, sau đó ho sặc sụa như một con cá mắc cạn. Cô mở miệng thở dốc, có thể không ngừng run.
Trình Diệu Khôn cũng thở hổn hển, bàn tay vỗ về lưng cô, cằm cọ lên đỉnh đầu người đối diện.
"Cuối cùng cũng chơi đến trong cùng!"
Đúng vậy, chơi đến trong cùng, không khiến anh chật vật rút ra, cũng không ép bắn, mà là chơi tới tận bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro