Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

First bite chocolate.


Trời Bắc Kinh bắt đầu trở lạnh. Châu Kha Vũ khoác áo dạ mỏng màu đen, đeo kính gọng mảnh, mang theo balo, quả nhiên lớn lên rất đẹp trai, chiều cao nổi bật, chân dài lưng rộng. Cậu đứng trước cổng trường cũng thu hút được rất nhiều ánh mắt của người đi đường. Kì thực ở trường Châu Kha Vũ rất nổi tiếng, khắp khoa Kinh tế đều có "hoa đào" cậu rải, thậm chí có người ở khoa khác cũng chạy sang xin phương thức liên lạc của cậu. Nhưng "hoa đào" đó là do Lâm Mặc nói, cái máy nhiều chuyện kia đi khắp khoa Quản lí thông tin của cậu ta rêu rao bạn cùng phòng mình gây thương nhớ cho cả cái đại học Bắc Kinh này, hơn nữa vì làm một tiểu ca ca shipper, Châu Kha Vũ có lẽ còn rắc thính hết cả đất Bắc Kinh rồi cũng nên.

Châu Kha Vũ bị Trương Gia Nguyên nhận ra, cậu ta chỉ thẳng mặt mà mắng Châu Kha Vũ là đồ tra nam, khoa Nghệ Thuật của cậu ta không thiếu người coi cậu là bạn trai, hơn nữa còn rất nhiều nữ sinh nói Châu Kha Vũ từng giúp đỡ mình, nhìn mình rất dịu dàng. Không phải tra nam thì còn như thế nào. Người này sao có thể được phép mang Riki đi chứ, Riki của mãnh nam Đông Bắc dễ thương ngây ngô biết bao nhiêu, không thể đứng chung với tên tra nam mắt mang hoa đào trêu trên đùa dưới này được. Mỗi lần Châu Kha Vũ đến tiệm trùng với ca làm của Trương Gia Nguyên đều bị cậu ta liếc xéo mấy hồi, ánh mắt mang theo ba tia cảnh cáo bảy tia đe dọa, anh đừng có hòng động một cái móng sói vào Riki của tôi, anh có biết anh với Aloha Sweet khác nhau ở chỗ nào không, là anh không có cửa đâu họ Châu kia. Có mấy lần Rikimaru định đem đồ ra đưa tận tay Châu Kha Vũ đều là Trương Gia Nguyên không quản khoảng cách đầu tiệm cuối quán bay vèo đến, đẩy Rikimaru vào trong bếp, dùng nụ cười dỗ dành thương hiệu em trai ngoan ngoãn nói rằng mấy việc nhỏ này không cần Riki đụng tay, để em tới cho.

Châu Kha Vũ thực sự tức đến đỏ mắt, cái tên tình địch chết tiệt này luôn tìm được đủ các lí do khiến Rikimaru nhượng bộ cậu ta, Châu Kha Vũ còn thấy Rikimaru xoa đầu Trương Gia Nguyên khi cậu ta chạy đến chỗ anh cầm lấy cái bánh sừng bò hạnh nhân mà Châu Kha Vũ đặt, tình địch của cậu cười vui vẻ với Rikimaru, quay ra đưa bánh cho Châu Kha Vũ lại hếch cằm cộc lốc.

- Thính vương Bắc Kinh, của anh đây, "giao" liền không muộn.

Châu Kha Vũ nhiều lần nghĩ rằng mình rồi có ngày sẽ cùng cậu ta quần nhau túi bụi trong tiệm, cái tên này không còn giữ lại chút ý thức của nhân viên nào với cậu nữa, bây giờ trong mắt cậu ta Châu Kha Vũ chính là niềm nguy hại số một, một cọng lông mèo cũng đừng nghĩ đến việc để cho cậu bắt được.

Ngồi trên xe buýt từ trường đi đến trạm xe gần với Aloha Sweet, Châu Kha Vũ đã xin nghỉ một ngày không đi giao đơn, cậu muốn đến tiệm với tư cách khách hàng, còn cố ý sửa soạn ăn mặc đẹp một chút, cái kính đang đeo là chiếc gọng bạc Châu Kha Vũ phải chọn trong số kính của mình mất gần ba mươi phút, áo khoác cũng ủi phẳng phiu, xức thêm chút nước hoa hương gỗ đàn. Lưu Chương ngồi cạnh nói cậu giống như con công xòe đuôi vậy, thiếu mỗi bó hoa đem đi cầu hôn người ta thôi. Châu Kha Vũ thực sự đã suy nghĩ về lời nói của ông anh trai cùng phòng, rằng cậu có nên mua cho Rikimaru một bó hoa, cầu hôn thì chưa dám, nhưng tặng một thứ xinh đẹp cho một người xinh đẹp thì không có gì sai cả. Châu Kha Vũ đeo tai nghe, bắt đầu so sánh Rikimaru với hoa, phân vân không biết mình nên mua tặng anh loại hoa nào. Hoa hồng quá kiêu sa, mẫu đơn có chút hơi ủy mị, hoa tường vi đẹp nhưng lại quá buồn. Nghĩ thật lâu, khi xuống khỏi xe buýt, dừng trước tiệm hoa, Châu Kha Vũ chọn được một bó hướng dương rực rỡ.

Người duy nhất em muốn hướng về, người duy nhất khiến tim em đập những nhịp rộn ràng.

Tiệm hoa chỉ cách Aloha Sweet một dãy nhà, trên đường xuất hiện một anh chàng cao ráo lại đẹp trai, còn ôm theo một bó hoa hướng dương, mắt ngậm cười. Ai nhìn vào cũng biết là cậu đang yêu. Châu Kha Vũ tâm tình cực tốt đi đến trước cửa tiệm, chuẩn bị bước vào lại nghe thấy có người gọi mình.

- Bạn học Châu!

Châu Kha Vũ quay qua nhìn, một cô gái có mái tóc nâu uốn xoăn nhẹ mặc một chiếc váy xanh pastel chạy lại phía cậu, mắt mày đong đầy ý cười.

- Bạn học Châu có hẹn ở đây sao, trùng hợp ghê đó.

Cậu nhận ra người này, chủ tịch câu lạc bộ Văn học ngoại giao, trước đây từng làm chung một sự kiện giao lưu cùng câu lạc bộ Nhiếp ảnh của cậu.

- Xin chào, bạn học Tư.

Tư Á Hiên cười cong khóe mắt. Ở trường cô gái này cũng rất được ái mộ, chủ tịch câu lạc bộ, sôi nổi hoạt bát, dáng người thu hút, tính tình tốt còn rất giỏi giang, mang cảm giác của mối tình đầu.

Châu Kha Vũ vươn tay ý mời cô vào tiệm trước, Tư Á Hiên vui vẻ cảm ơn cậu. Trong tiệm rất ấm áp, vài người nhìn thấy Châu Kha Vũ và Tư Á Hiên bước vào một trước một sau liền suýt xoa. Châu Kha Vũ bỗng nhiên có cảm giác mình vừa làm sai chuyện gì, ngước mắt lên nhìn thấy Trương Gia Nguyên đứng ở quầy order cười có chút khinh bỉ nhìn cậu. Sau đó cậu ta dịch người sang bên cạnh, cho Châu Kha Vũ nhìn thấy Rikimaru đang đứng ngay bàn pha chế của quầy mở.

Anh trai, anh toi chắc, ai ở trường cũng biết Tư Á Hiên thích anh, anh công khai từ bỏ theo đuổi Riki của tôi rồi đúng không.

Tim Châu Kha Vũ đánh nghe thịch một tiếng, sao hôm nay mèo con của cậu lại ra ngoài quầy đứng thế này, nhìn ánh mắt của Trương Gia Nguyên liền biết cậu ta không có chút ý tốt nào rồi, còn cô gái chủ tịch câu lạc bộ kia nữa, cô không có hẹn bạn ở đây sao, đứng đó nhìn cậu cười làm gì.

- Bạn học Châu, bạn mình một lúc nữa mới tới, cậu ngồi chung với mình một lát nhé.

- A...

- Chào mừng quý khách, mời quý khách chọn đồ ạ.

Trương Gia Nguyên có lẽ chưa bao giờ nhìn Châu Kha Vũ với một ánh mắt tràn đầy nhiệt tình cùng yêu thương như thế.

Châu Kha Vũ vọt tới trước quầy, nghiến răng đọc ra hai cái tên.

- Cappuccino nhiều đường và bánh quế hạnh nhân.

- Bạn gái của quý khách dùng gì ạ?

BẠN GÁI CÁI EM GÁI CẬU!

Tư Á Hiên nghe đến đó lại cười rạng rỡ, còn hơi ngả đầu về phía Châu Kha Vũ.

- Nhìn chúng tôi rất hợp nhau phải không?

- Hợp, rất hợp ạ, quả là một đôi tiên đồng ngọc nữ.

Châu Kha Vũ muốn leo ngay vào bên trong quầy, túm cổ áo Trương Gia Nguyên mà cùng nhau ẩu đả một trận. Người này sao có thể đốt nhà cậu một cách đam mê thế này được, Riki còn ở ngay phía sau mà. Sợ cái gì cái đó liền tới, khi nghe được giọng order đồ của Châu Kha Vũ Rikimaru đã quay đầu qua rồi, còn nhìn thấy Tư Á Hiên vui vui vẻ vẻ đứng cạnh cậu, Châu Kha Vũ cũng không phản kháng, dù mặt cậu có vẻ không tình nguyện. Rikimaru nở một nụ cười cực kì thân thiện chuyên nghiệp.

- Nguyên Nguyên, tặng Tiramisu couple cup cho hai bạn ấy.

Châu Kha Vũ thực sự khóc tới nơi rồi, bó hoa đang ôm trên tay ngược lại như thể làm phản, tố cáo cậu một chân đạp hai thuyền, để ý người này còn quan hệ bất chính với người khác. Đang muốn giải thích, chuông cửa ngoài tiệm kêu lên hai tiếng thanh thuý.

Một bóng hình cao lớn lao vào trong, dùng giọng nói đặc trưng của người Nhật la lên.

- RIKI - KUN!!!!!!!!!!!!!!

Châu Kha Vũ trợn mắt nhìn người mới xuất hiện chạy ào đến phía bên trong quầy, ôm Rikimaru lên xoay mấy vòng. Điều quan trọng là, Rikimaru nhìn còn rất vui vẻ đặt tay lên vai người kia.

*****

Hahahahahahaha, tôi cũng tự thích chap này =))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro