Chương 2: Kế hoạch
Tôi nhướng mày, nghi vấn : "Chả phải chúng nó bảo là Đăng nó có năng khiếu bẩm sinh rồi còn gì?"
"Thế, nhưng mà kiểu gì nó cũng phải tập luyện chứ, chả lẽ nó vừa sinh ra lại biết chơi Merry Christmast của Mr. Lawrence à, việc của mày là tiếp cận nó, học hỏi nó và vượt qua nó!"
Tôi suy nghĩ một chút rồi mới đáp : "Nhưng mà cảm giác cứ chó thế nào í, kiểu như mình ăn cắp "bí mật" của người ta í."
"Bí mật gì, nó có bảo là nó có bí mật gì đâu, nhỡ nó có cách tập luyện riêng nào tốt mà mày không biết thì sao, đừng có overthinking lên nữa con dở người này."
"Ừ nhỉ, nghe cũng được đấy, hay tao thử."
Được đấy chứ, nhỡ đâu nó mở lòng từ bi chia sẻ bí kíp cho tôi thì sao, quá tốt rồi còn gì.
"Nhưng mà cách tập luyện của nó đâu phải ai cũng nói được, con Khánh Châu chỉ tiếp cận nó như bạn bình thường thì làm sao mà nó chịu nói, phải là mối quan hệ gì đấy đặc biệt chứ." Châu Giang im lặng nãy giờ xen vào.
"Ờ, thì một là con Châu phải trở thành người yêu của nó, hai là trở thành bạn siêu siêu thân của nó." Duy Nhật như chuẩn bị sẵn cho câu hỏi này từ trước, nó đáp liền mạch không vấp chỗ nào.
"Loại bỏ giả thuyết đầu tiên ngay cho tao, tao chịu, tao không bao giờ dính vào đàn ông nữa." Phải, sau vụ bạn nam năm lớp 10 kia, tôi sợ hãi chuyện tình cảm luôn mà.
"Thế thì mày phải trở thành bạn siêu siêu thân của nó."
Chắc là...cũng được đấy nhỉ?
"Nhưng mà làm cách nào cơ?"
"Tao quen đám Hoàng Kiên bên A2, đám đấy hình như chơi thân với Hải Đăng đấy, hay tao rủ cả đám đi chơi, mày nhân cơ hội nói chuyện với Hải Đăng, sau đó mày phải làm sao để thằng Đăng "quao, con nhỏ này thật thú vị, tôi chắc chắn sẽ trở thành bạn siêu siêu thân của em" đó"
?
Quốc Mạnh phá lên cười, "Mày có năng khiếu viết tiểu thuyết đấy, Nhật ạ, đến lúc mày ra sách, tao sẽ là độc giả đầu tiên của mày."
"Tao làm sao, con chó." Duy Nhật đập vào đầu Quốc Mạnh một cái rõ đau.
Lúc này Châu Giang mới tiến lại gần tôi, nhỏ nói "Hay mày cứ thử đê, liều ăn nhiều."
"Chắc không?"
"Không thử làm sao mà biết được."
Thấy được bạn bè ủng hộ cái kế hoạch nghe có vẻ củ chuối này, tôi cũng do dự.
"Nhưng mà làm như thế nào mới thân được với con trai." Thú thực, tôi không có nhiều bạn cho lắm, là nam giới lại chỉ có một mình Duy Nhật, nhưng mà thằng này khác Hải Đăng, tôi không thể "mua chuộc" Hải Đăng bằng đồ ăn như Duy Nhật được.
"Mày nghĩ tao là ai?" Châu Giang ưỡn ngực, tỏ vẻ tự tin : "17 tuổi 18 năm kinh nghiệm của tao, mày nghĩ chuyện này làm khó tao được à?"
Ừ nhỉ! Châu Giang là cao thủ tình trường, người yêu cũ của nó mà liệt kê chắc phải dài bằng lịch sử thế giới.
"Nhưng mà tao với mày mục đích đâu có giống nhau." Châu Giang đa số tiếp cận người khác giới với mục đích xây dựng tình cảm, nhưng mà tôi chỉ có í định làm bạn với Đăng thôi.
"Tao tiếp cận người ta từ bạn bè rồi mới tiến triển đến mối quan hệ khác, mày chỉ cần dừng lại ở bước bạn bè là được rồi."
Ơ hay, sao nghe nó vừa vô lí vừa hợp lí thế nhờ???
Tối hôm ấy, tôi vẫn suy nghĩ về cái kế hoạch ẩm ương của hai đứa bạn, nghe có vẻ giống lợi dụng Hải Đăng , nhưng mà cũng không lợi dụng lắm. Cơ mà chả còn cách nào khác để tôi có thể thắng cậu ta cả, kể cả khi tôi tăng lịch học nhạc từ 2 tiếng một ngày lên 4 tiếng một ngày mà vẫn chẳng thể vượt mặt cậu ta.
Đành vậy! Tôi sẽ thực hiện cái kế hoạch kia của bạn mình. Nhưng tôi chả nghĩ ra được cách nào để tiếp cận cậu ta cả, vậy là tôi nhắn tin lên cái nhóm 4 người chúng tôi lập từ hồi sáng bao gồm tôi, Châu Giang, Duy Nhật và Quốc Mạnh.
Dang Khanh Chau : Ê, hép hép, làm sao để tiếp cận HĐ?????
Tôi thấy avatar Châu Giang với Duy Nhật nảy lên liên tục, còn Quốc Mạnh chỉ xem tin nhắn,1 2 phút sau nhận được câu trả lời :
Duy Nhật : Cứ như t nói đấy.
Võ Hà Châu Giang : M biết in tư của nó ko?
Dang Khanh Chau : Ko má, để làm gì.
Võ Hà Châu Giang : Thì liên lạc chứ sao, con hấp hơi.
Quốc Mạnh : @Dang Khanh Chau t biết này, đợi í, t gửi cho.
Quốc Mạnh : ( đã gửi 1 liên kết)
Tôi nhấp vào đường link Quốc Mạnh vừa gửi, màn hình máy tính hiện lên một tài khoản facebook, tên là Cao Vu Hai Dang, ảnh đại diện là một con mèo trắng muốt với bộ lông dài mượtnhướng mày, nghi vấn : "Chả phải chúng nó bảo là Đăng nó có năng khiếu bẩm sinh rồi còn gì?"
"Thế, nhưng mà kiểu gì nó cũng phải tập luyện chứ, chả lẽ nó vừa sinh ra lại biết chơi Merry Christmast của Mr. Lawrence à, việc của mày là tiếp cận nó, học hỏi nó và vượt qua nó!"
Tôi suy nghĩ một chút rồi mới đáp : "Nhưng mà cảm giác cứ chó thế nào í, kiểu như mình ăn cắp "bí mật" của người ta í."
"Bí mật gì, nó có bảo là nó có bí mật gì đâu, nhỡ nó có cách tập luyện riêng nào tốt mà mày không biết thì sao, đừng có overthinking lên nữa con dở người này."
"Ừ nhỉ, nghe cũng được đấy, hay tao thử."
Được đấy chứ, nhỡ đâu nó mở lòng từ bi chia sẻ bí kíp cho tôi thì sao, quá tốt rồi còn gì.
"Nhưng mà cách tập luyện của nó đâu phải ai cũng nói được, con Khánh Châu chỉ tiếp cận nó như bạn bình thường thì làm sao mà nó chịu nói, phải là mối quan hệ gì đấy đặc biệt chứ." Châu Giang im lặng nãy giờ xen vào.
"Ờ, thì một là con Châu phải trở thành người yêu của nó, hai là trở thành bạn siêu siêu thân của nó." Duy Nhật như chuẩn bị sẵn cho câu hỏi này từ trước, nó đáp liền mạch không vấp chỗ nào.
"Loại bỏ giả thuyết đầu tiên ngay cho tao, tao chịu, tao không bao giờ dính vào đàn ông nữa." Phải, sau vụ bạn nam năm lớp 10 kia, tôi sợ hãi chuyện tình cảm luôn mà.
"Thế thì mày phải trở thành bạn siêu siêu thân của nó."
Chắc là...cũng được đấy nhỉ?
"Nhưng mà làm cách nào cơ?"
"Tao quen đám Hoàng Kiên bên A2, đám đấy hình như chơi thân với Hải Đăng đấy, hay tao rủ cả đám đi chơi, mày nhân cơ hội nói chuyện với Hải Đăng, sau đó mày phải làm sao để thằng Đăng "quao, con nhỏ này thật thú vị, tôi chắc chắn sẽ trở thành bạn siêu siêu thân của em" đó"
?
Quốc Mạnh phá lên cười, "Mày có năng khiếu viết tiểu thuyết đấy, Nhật ạ, đến lúc mày ra sách, tao sẽ là độc giả đầu tiên của mày."
"Tao làm sao, con chó." Duy Nhật đập vào đầu Quốc Mạnh một cái rõ đau.
Lúc này Châu Giang mới tiến lại gần tôi, nhỏ nói "Hay mày cứ thử đê, liều ăn nhiều."
"Chắc không?"
"Không thử làm sao mà biết được."
Thấy được bạn bè ủng hộ cái kế hoạch nghe có vẻ củ chuối này, tôi cũng do dự.
"Nhưng mà làm như thế nào mới thân được với con trai." Thú thực, tôi không có nhiều bạn cho lắm, là nam giới lại chỉ có một mình Duy Nhật, nhưng mà thằng này khác Hải Đăng, tôi không thể "mua chuộc" Hải Đăng bằng đồ ăn như Duy Nhật được.
"Mày nghĩ tao là ai?" Châu Giang ưỡn ngực, tỏ vẻ tự tin : "17 tuổi 18 năm kinh nghiệm của tao, mày nghĩ chuyện này làm khó tao được à?"
Ừ nhỉ! Châu Giang là cao thủ tình trường, người yêu cũ của nó mà liệt kê chắc phải dài bằng lịch sử thế giới.
"Nhưng mà tao với mày mục đích đâu có giống nhau." Châu Giang đa số tiếp cận người khác giới với mục đích xây dựng tình cảm, nhưng mà tôi chỉ có í định làm bạn với Đăng thôi.
"Tao tiếp cận người ta từ bạn bè rồi mới tiến triển đến mối quan hệ khác, mày chỉ cần dừng lại ở bước bạn bè là được rồi."
Ơ hay, sao nghe nó vừa vô lí vừa hợp lí thế nhờ???
Tối hôm ấy, tôi vẫn suy nghĩ về cái kế hoạch ẩm ương của hai đứa bạn, nghe có vẻ giống lợi dụng Hải Đăng , nhưng mà cũng không lợi dụng lắm. Cơ mà chả còn cách nào khác để tôi có thể thắng cậu ta cả, kể cả khi tôi tăng lịch học nhạc từ 2 tiếng một ngày lên 4 tiếng một ngày mà vẫn chẳng thể vượt mặt cậu ta.
Đành vậy! Tôi sẽ thực hiện cái kế hoạch kia của bạn mình. Nhưng tôi chả nghĩ ra được cách nào để tiếp cận cậu ta cả, vậy là tôi nhắn tin lên cái nhóm 4 người chúng tôi lập từ hồi sáng bao gồm tôi, Châu Giang, Duy Nhật và Quốc Mạnh.
Dang Khanh Chau : Ê, hép hép, làm sao để tiếp cận HĐ?????
Tôi thấy avatar Châu Giang với Duy Nhật nảy lên liên tục, còn Quốc Mạnh chỉ xem tin nhắn,1 2 phút sau nhận được câu trả lời :
Duy Nhật : Cứ như t nói đấy.
Võ Hà Châu Giang : M biết in tư của nó ko?
Dang Khanh Chau : Ko má, để làm gì.
Võ Hà Châu Giang : Thì liên lạc chứ sao, con hấp hơi.
Quốc Mạnh : @Dang Khanh Chau t biết này, đợi í, t gửi cho.
Quốc Mạnh : ( đã gửi 1 liên kết)
Tôi nhấp vào đường link Quốc Mạnh vừa gửi, màn hình máy tính hiện lên một tài khoản facebook, tên là Cao Vu Hai Dang, ảnh đại diện là một con mèo trắng muốt với bộ lông dài, mượt hơn cả cái đống nằm trên đầu tôi, chắc là giống mèo Anh lông dài, lướt xuống thì thấy trang cá nhân trống không.
Khanh Chau : Nhìn như acc clone.
Quốc Mạnh : Ờ thì nó hơi lowkey.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro