Chap 5.
Ben định xem camera để tìm hai con kia, nhưng ếu ngờ được rằng vì mạng sống của mình nên tụi nó đã đập mẹ hết các camera ở trong trường mà đếu sợ thầy cô la.
"Mẹ kiếp!". Ben đập tay xuống bàn.
"Nè Ben, mày đang ở đây rồi ai canh cổng?". E.J hỏi.
"...HẢ!?". Ben liền tìm cái camera ở cổng trường thì thấy hai con kia trèo qua chạy mất rồi.
___Từ bây giờ au sẽ hành hai đứa con cưng của mình nha các bạn :))___
Vì giờ đã là 1:00 rồi nên đường xá tối thui, tụi nó không tìm được đường về nhà nên đã chạy đại đi đâu đó, đếu ngờ được rằng đó là khu rừng cấm :v.
___ngày hôm sau___
"Oáp~~, sáng rồi sao? Đây là đâu vậy?". Mio
"Ủa rồi con Mina đâu?". Nó quen tay mò xung quanh nhưng không thấy con bạn mình.
Nó mở mắt ra thì thấy cái cảnh tượng ân-ờ-li-vờ-bồ này.
Nêú các bạn thấy cảnh tượng này thì các bạn sẽ làm gì? Còn tôi thì sẽ theo bản năng bật dậy và vô tình tạo một vú va chạm đầu "nhẹ", tất nhiên là con tôi cũng sẽ vậy :), các bạn xem này.
_________
Con Mio hé mắt, khi nhìn thấy cảnh tượng phía trước thì nó giật mình bật đầu dậy và...
"Xoẹt! BẰNG! CỐP!".
Nó bật dậy đúng lúc Hoodie nổ súng, Toby bổ rìu sượt qua mặt nó và cả hai đã có một cú va chạm đầu "nhẹ".
Trong lúc Toby còn đang ôm đầu la oai oái thì nó đã bừng tỉnh ngồi dậy để bỏ chạy và sau khi chạy một hồi thì nó nhìn quanh để tìm con bạn mình.
"Định công mệnh nhà nó! Sao lại xui xui chạy vào đây chi dậy nè trời!?". Mio la oai oán.
"Soạt soạt".
"Chết tiệt! Chạy! Chạy nhanh lên! Không thể để ba người kia đuổi kịp mình được!".
Từ đâu đó có một con dao xoẹt ngang qua mặt đó, may mà ko trúng chứ ko là có thẹo ở mặt rồi.
"GÁ! *Hình như cái tình cảnh này quen quen!?*".
"J-j-j-JEFF!!!!". Nó la làng quay đầu bỏ chạy.
"Shh...Go to sleep".
"Ko! Ko đi ngủ nữa đâu! Mệt lắm rồi!". Nó vừa chạy vừa la.
*Ủa hình như mệt là buồn ngủ mà?*. Ai đó nghĩ.
___Ở nơi nào đó trong khu rừng___
"Chết tiệt! Con Mio nó đâu rồi???". Mina vừa chạy vừa nói.
"Xoẹt".
"Áaaaa!!!!". Nó né khỏi tia điện vừa đánh tới.
"Ngươi lại né được". Ben nói.
"Rốt cuộc là you muốn GÌ!!!!". Nó hét lên xuyên cả khu rừng.
"Muốn gì á? Haha, ta muốn hành ngươi ra BÃ ĐẤY!!! =))". Ben cười rồi phóng sét tiếp.
"ÁAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAÁAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAÁAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!".
____Ở đâu đó khác____
"Đ*t m*! Tiếng gì nghe chói tai thế!?". Jeff la lên.
"Con nhỏ kia đâu!? Lại chạy thoát rồi!!!". Jeff định hành con Mio tiếp thì không thấy nó đâu nữa.
Con Mio vừa chạy thoát đến một cái cây thì tiếng hét từ đằng xa vọng tới.
"Đau (tai)!!! Đó là...tiếng của con Mina mà!?". Mio quay qua phía tiếng hét vọng đến.
"Mà cái góc cây này là cái gốc cây hồi trước mình tìm được cái hộp dụng cụ vẽ tranh nè, không biết chừng nào mình mới lấy nó ra khỏi két để dùng hà?".
_____________________
Bây giờ các bạn thử suy nghĩ làm cách nào mà hai chúng nó thoát được đi, mình nghĩ được rồi nhưng còn nhiều lỗ hổng nên không muốn ghi ra =).
_____________________
Khi về được đến nhà thì mỗi đứa ngồi mỗi góc tường để ám ảnh những biệc vừa xảy xa.
Đột nhiên con Mio cảm nhận được một ngón tay đang chọc chọc vào mình.
*Huh? Ngón tay của ai thế? Con Mina đang ở góc bên kia mà!? Vậy ai đang chọc mình vậy!? Creepypasta đó chăng???*.
Rồi bổng nhiên nó nghe được tiếng nói.
"Hey! Có sao ko?".
Tiếng nói khá nhỏ nên chỉ đủ cho nó nghe?
"...ko sao đâu".
"Oh".
Rồi sau đó con Mio cảm nhận được ai đó đang nhìn mình thì chuyển sang con Mina.
Con Mina nó cũng trả lời nhưng hơi lớn đủ để con Mio nghe thấy.
"Đi mà hỏi những người bạn của anh ấy!".
"...ra là họ".
Rồi tụi nó giật mình vì thấy mình vừa nói chuyện với ai-đó, từ trước đến giờ thì đây là lần đầu tiên họ nói chuyện với nhau, thiệt là vui quá đi mà!
Con Mio thấy vậy thì đi lại chổ của Pasta đó (ở chỗ con Mina đang ngồi) và hỏi.
"Hey! Anh là ai vậy?".
1s đầu không có tiếng trả lời.
2s đầu không có tiếng trả lời.
3s đầu không có tiếng trả lời.
4s đầu khô-
"Tôi là *****".
"What!? Thiệt hả!?". Mina và Mio đồng thanh.
"...uh".
*Đìu, gặp ngay thụ luôn*. Hai tụi nó nghĩ.
Và từ ngày hôm đó lúc nào tụi nó cũng trải sẵn cái nệm cho ***** nằm ngủ, ngày hôm sau thức dậy thì cái nệm đó luôn ở một cách xếp khác.
____vào một ngày____
"Này *****! Anh không chơi điện thoại nữa à?". Mina hỏi.
"...nó vỡ rồi".
"Hả!? Sao vậy?".
"...hôm trước nhóc la lên...nó rớt vỡ rồi...".
"...oh xin lỗi, để ngày mai em mua cái khác đền cho".
"Uh...".
Thế là ngày hôm sau tụi nó gom hết tiền tiết kiệm đi mua cái điện thoại mới, vừa mới chìa nó đến chỗ của ***** thì nó ngay lập tức biến mất, thiệt là hại tim mà :v.
Vào ngày mà tụi nó nói cô sẽ kiểm tra cả lớp, cái ngày mà lên trường để lấy vở thì xui quá nên đ*o lấy được, vậy nên khi lên lớp học vào những giây phút còn sót lại tụi nó đã ăn trọn con 7 :v.
May mà có ***** an ủi chứ không chắc tụi nó tìm Slender Masion thắt cổ trước cửa luôn quá :v.
____________________
Số từ: 1030 từ.
____________________
Chap này hơi ngắn, xin lỗi mọi người.
Mà mình có một câu hỏi để đặt cho mọi người này!
Câu hỏi: Creepypasta đã ám Mio và Mina là ai? Tại sao lại làm vậy mà lại không giết luôn?
Gợi ý: Lúc đang chạy trốn con Mio đã cho gợi ý rồi.
Phần thưởng: 10 sự thật về mình :).
Thời gian: thứ tư tuần sau (hiện tại là ngày 12/8)
Chúc các bạn giải được câu đố :).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro