Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 12

Chap 12

Chợt, có một bóng dáng quen thuộc đi qua quán ăn. Siyeon mở to mắt. Đập vào cửa kính đang chắn giữa cô và cái bóng dáng đó. Cô muốn chạm vào nó. Vội vàng chạy ra ngoài.

- A. - Tiếng kêu của một cô gái.

- Xin lỗi. - Chạy nhanh quá mà mắt vẫn nhìn ra ngoài nên Siyeon đã đụng phải cô ấy. Xin lỗi xong cô lại chạy tiếp. Nhưng ....

- Đợi đã. Thức ăn làm bẩn hết tay áo tôi rồi. Cô tính thế nào đây?. - Cô gái đó phàn nàn.

- Cho tôi một phút thôi. Rồi tôi sẽ quay lại. Hứa đấy. - Siyeon chạy nhanh ra ngoài làm cô gái kia không kịp cản.

- Này này.

Chạy ra khỏi quán. Siyeon đảo mắt xung quanh tìm kiếm. SuA của cô. Chắc chắn vừa rồi là cô ấy.

Chạy về phía mà cô nghĩ rằng SuA đã đi hướng đó. Vừa chạy vừa dáo dác tìm xung quanh. Đôi mắt chợt dừng lại ở nơi phía bên kia đường. SuA đang ở bên kia đường. Nhưng ở khá xa cô. Cô cần chạy nhanh đến đó.

Không nghĩ ngợi. Siyeon chạy tiếp.

"Bíp, bíp, bíp".

Thật không may. Đúng lúc đó người qua đường phải dừng lại để xe cộ đi qua. Đường quá đông. Siyeon không thể sang đó được. Cô gọi với :

- BBOYA !! BBOYA ƠI. LEE SUA.

Nhưng bóng dáng đó đi quá xa mất rồi. Cộng tiếng ồn ào của đường phố. Tiếng còi ầm ĩ của ô tô. Nên SuA đã không thể nghe thấy Siyeon gọi.

Dần dần. Khoảng cách giữa hai người ngày càng dài ra. Đôi mắt Siyeon vẫn theo sát SuA. Nhưng cuối cùng, cô ấy đã biến mất trong đám đông. Cô không thể thấy được nữa.

Đèn dành cho người đi bộ chuyển sang màu xanh. Siyeon chạy thật nhanh sang làn đường bên kia. Cố gắng tìm kiếm tiếp. Hy vọng sẽ thấy được lần nữa.

Nhưng càng tìm càng thất vọng. SuA thực sự đã đi khỏi đây rồi. Siyeon đứng thẫn thờ ở đó. Đôi mắt rưng rưng. Rồi lần lượt tuôn rơi.

" Ầm ầm ầm "

Tiếng sét chói tai vang lên. Trời bắt đầu đổ mưa. Tất cả mọi người đang chạy qua nhau để tìm chỗ trú.

Những giọt lệ rơi càng lúc càng mau, càng nhiều. Hòa lẫn với nước mưa.

Siyeon vẫn đứng đó. Mặc cho mưa có to thế nào.

Mọi người chạy vào nhà hết rồi. Nên con đường giờ rất vắng. Nói chính xác rằng. Trên vỉa hè chỉ có một cô gái vẫn đứng đó hứng mưa. Vừa hứng vừa khóc.

Mưa càng lúc càng to. Nước mưa bắn mạnh vào khuôn mặt xinh đẹp đó. Khiến Siyeon đau. Nhưng có đau bằng trái tim cô hiện giờ không.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA - Siyeon hét lên.

- TÔI ĐÃ LÀM GÌ SAI? SAO ÔNG LẠI ĐỐI XỬ VỚI TÔI NHƯ THẾ? - Siyeon nhìn bầu trời đen nghịt mà tiếp tục hét.

Màn mưa vẫn tiếp tục tấn công cô. Được một lúc, nó ngừng lại. Vì sao?. Vì trên đầu cô đã có 1 chiếc ô.

Siyeon ngẩng mặt lên, nhìn cái con người trước mặt cô đang cầm ô. Đó là Yoobin.

- Sao lại đứng đây hét ầm ĩ lên thế hả?. - Yoobin giở giọng trách móc. Nhưng nước mắt của cô cũng đang rơi xuống. Đó là một giọng nói buồn.

- Sao em lại ở đây?

- Chị chưa trả lời em.

- Yoobin à .... huhuhu - Siyeon ôm chầm lấy Yoobin.

- Có chuyện gì vậy?. Chị làm em sợ đấy Sing - Yoobin mếu máo nói. Không cầm được nước mắt.

- huhuhuhu - Siyeon không nói gì. Chỉ khóc thôi.

- Nhà riêng của chị ở gần đây. Chúng ta qua đó nhé. - Yoobin dìu Siyeon lên xe của mình.

-----------------------------

- Trả lời chị đi - Siyeon nói sau khi đã yên vị ở trên xe.

- em đang có việc ở gần đây. Xong việc đói quá qua quán bác Kim ăn. Thì nghe bác ấy kể là chị đến quán gọi món xong tự nhiên chạy đi đâu mất.  Mưa to thế này em sợ chị sẽ không an toàn. Nên em theo hướng bác ấy chỉ mà chạy theo để tìm chị

- Ừm.

Chiếc xe màu xanh dương dừng lại ở căn hộ riêng của Siyeon. Hai người họ đi vào bên trong.

Sau khi nghe xong câu chuyện của Siyeon, Yoobin nói :

- Tự nhiên mất tích 1 tháng, xong lại xuất hiện trước mặt chị. Rồi biến mất trong đám đông. Chị thấy có gì phi lý không Sing. Có thể là do chị mệt mỏi quá nên nhìn lầm thôi.

- Có lẽ vậy. - Khuôn mặt Siyeon trầm xuống.

- Cố lên nào Sing. Không biết vì lý do gì SuA lại bỏ rơi chị như vậy. Nhưng đi mà một lời cũng chẳng thèm nói. Thì thật đáng trách.

-........

- Giờ chị đã là tổng giám đốc rồi. Cậu có quyền, có tiền. Tội gì mà không sống một cuộc sống hạnh phúc. Hãy quên SuA đi. Bắt đầu với những mối tình mới. Nhìn chị thế này khiến em thực sự nhớ Sing player ngày xưa đấy.

-......

- Tuy hư hỏng, chơi bời. Nhưng ít ra cô gái đó luôn nở nụ cười. Chẳng bao giờ phiền muộn. Và nụ cười của cô ấy người khác nhìn vào cũng phải vui theo.

-.....

- Hãy suy nghĩ đi Sing. Chị cần phải thay đổi.

--------------------

SuA đang trú mưa ở một siêu thị gần đó. Đang đi tự dưng lại mưa. Cô gọi Taecyeon ra đón. Rồi cô về nhà của Ok gia nghỉ ngơi. Ngày hôm sau vợ chồng họ sẽ quay lại LA.

---------------------------

Và 1 tháng nữa lại trôi qua.

" Cạch ".

- Thưa tổng giám đốc. Như tôi đã báo trước từ hôm qua. Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát đi LA để ký hợp đồng với công ty Piri. Chuyến bay lúc 10 rưỡi sáng.

- Được rồi. - Siyeon đáp trong khi mắt vẫn nhìn tập tài liệu trên bàn.

- Xin phép tổng giám đốc - Cô thư ký lui ra ngoài.

" Tách.......... tách....... tách........".

Trên những tờ giấy trắng chữ đen bỗng xuất hiện vài chấm đỏ.

Siyeon sờ tay lên mũi. Cô đang bị chảy máu mũi. Vội ngửa đầu ra đằng sau. Tay với lấy chút giấy ăn trên bàn. Lau đi.

Được một lúc. Máu cũng hết chảy. May mà mấy tờ giấy bị bẩn vừa rồi là bản sao, không quan trọng. Siyeon đưa những tờ giấy đó sang một bên. Thầm nghĩ chắc do dạo này thiếu ngủ nên mới bị như thế.

Chợt ánh mắt dừng lại ở phía góc bàn. Có một khung hình ở đó. Là ảnh của SuA. Cô đã chụp cô ấy lúc 2 người ở bãi biển bằng điện thoại, rồi khi về nhà cô rửa nó rồi lắp vào khung ảnh.

"Đẹp lắm đó."

"Đương nhiên. Từ khi lọt lòng chị đã xinh đẹp rồi."

Đúng thật. Cô ấy rất xinh đẹp. Đưa tay sờ lên khung hình đó. Siyeon cười buồn. Cô muốn gặp cô ấy quá.

Được một lúc, Siyeon quay lại tiếp tục công việc.

---------------

" Chuyến bay từ Seoul đến Los Angeles đã hạ cánh "

-------------------

Hôm nay là chủ nhật. Ngày nghỉ của mọi người.

Taecyeon đang gối đầu lên đùi SuA mà ngủ trưa. Còn SuA đang theo dõi bộ phim truyền hình trên tivi.

Mắt dán vào tivi. Nhưng tâm trí cô cứ để đi đâu ý. Cảnh tượng này thật quen thuộc. Kí ức chợt ùa về.

" Lee SuA. Lee SuA. Cái tên này hay thật đấy. Nói thuận mồm. Nghe thuận tai. Vần ơi là vần. Khác hẳn với cái tên Ok SuA."

SuA chợt bật cười. Nhớ lại khuôn mặt của cô ấy lúc nói câu đó. Thật đáng yêu và trẻ con.

Vừa mới cười được một lúc, bỗng nhiên cô lại khóc. Taecyeon mở mắt. Thấy SuA đang khóc. Liền bật dậy.

- Sao vậy? Sao em lại khóc - Anh lấy hai bàn tay lau nước mắt cho cô ấy.

- À. Không có gì. Chỉ là phim xúc động quá thôi.

Taecyeon quay ra nhìn tivi. Đây là phim hài mà. Nhưng anh không bận tâm cái đó. Anh cần dỗ SuA khỏi khóc.

- Đừng khóc nữa. - Taecyeon ôm SuA vào lòng.

- Chiều nay làm gì đây? Hay mình đi ăn kem nhé. Em thích ăn kem đúng không?.

- Ừm - SuA đồng ý.

- Được rồi. Đợi oppa lên trên phòng lấy chìa khóa xe nhé. Nào, nín đi... Chụt - Sau khi lau nước mắt cho SuA. Taecyeon đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cô ấy.

- Ừm. - SuA nói. Cô không khóc nữa.

"Chụt"

"Cái thứ 9 rồi đấy."

"Ôi dào. Sing mà nổi hứng thì 19 cái cũng có thể làm được."

Taecyeon đi lên phòng. SuA ngồi một mình ở đó. Cô muốn khóc tiếp quá nhưng không được rồi. Cô cần phải mạnh mẽ hơn để trải qua chuyện này. Tại sao ở bên Taecyeon mà cô cứ nghĩ về Siyeon thế này. Đau quá.

--------------------

Ngày mai mới có hẹn gặp ông chủ của Piri. Nên tranh thủ Siyeon đi tham quan thành phố nơi đây. Chợt cô dừng lại ở một cửa hàng quần áo, nhìn từ ngoài vào cửa hàng này có vẻ rất ổn, rồi bỗng có tiếng nhạc xập xình vang lên bên cạnh, ngay đó là một studio, biển hiệu tên " Lee Bora ". Cái tên thật ấn tượng, Siyeon ngắm nghía cái biển một hồi, rồi quay sang đi vào trong cửa hàng quần áo, mục đích của cô là shopping mà

Lượn lờ trong shop quần áo một hồi rồi Siyeon đi ra, khựng chân lại để tiếp tục ngắm nghía cái biển hiệu ở studio bên cạnh

“Tại sao lại là Bboya?”

“thực ra đó là cách gọi khá đáng yêu của từ Bora, màu tím, vì mẹ chị rất thích màu tím. Chị có một ước mơ, là trở thành biên đạo múa, chị thích nhảy từ bé rồi. Sau này chị sẽ mở một studio, mở các lớp dạy nhảy, cho mọi lứa tuổi”

"Được đấy. em mong chờ đến ngày đó quá".

"Hihi"

Không biết cái tên này có liên quan gì không, Siyeon nghi ngờ phút chốc

-----------------------

- SuA à. A ... - Taecyeon đang đút kem cho SuA ăn.

SuA ngỡ ngàng. Rồi cũng ăn kem mà anh ấy đút cho.

- Ngon không?.

- Ừm. Ngon lắm. - SuA mỉm cười.

SuA nhớ. Cô nhớ những khoảnh khắc ấy. Từng cử chỉ, hành động của cô ấy. Không bao giờ cô quên được.

Thấy SuA không ăn tiếp mà cứ nhìn chằm chằm vào ly kem. Taecyeon thắc mắc.

- Sao thế? Kem không còn ngon nữa sao?.

- Không. Chỉ là em no rồi.

- Mới tí đã no rồi sao. Haiz....................... À. Tuần sau chúng ta về Seoul nhé.

- Vì sao ạ?.

- Công ty đang phát triển một dự án ở Hàn Quốc. Việc này rất quan trọng. Nên đích thân oppa phải về đó để quan sát quá trình. Chúng ta sẽ ở đó một tuần thôi. Rồi lại về đây. Nếu em không thích thì cứ ở lại. Một mình oppa về cũng được.

- Không. Em muốn về với oppa.

- Ừm. Ngày kia chúng ta xuất phát nhé. Hơi đột ngột. Không sao chứ?

- Vâng. Không sao đâu. - SuA cúi xuống ăn tiếp.

Taecyeon nhìn SuA mỉm cười. Là một giám đốc, có vợ đẹp, hiền lành. Cuộc sống của anh có gì hoàn hảo hơn được cơ chứ. Không ngờ rằng SuA lại yêu cầu đến LA sống. Như thế thì Siyeon sẽ chẳng còn cơ hội nào. Có lẽ SuA đang dần chấp nhận và yêu anh rồi. Cô ấy đã đeo cái dây chuyền anh tặng mà.

Nhưng giữa họ vẫn có khoảng cách. Tuy là nằm chung giường, và những động chạm chỉ dừng lại ở nụ hôn là hết. Chỉ cần thế thôi Taecyeon cũng đã rất hạnh phúc rồi. Dù gì họ cũng mới cưới chưa được nửa năm. Cuộc sống còn dài mà. Từ từ tận hưởng vẫn còn kịp.

----------------------------------

" 15' nữa chuyến bay từ Los Angeles đến Seoul sẽ cất cánh. Yêu cầu quý khách ổn định chỗ ngồi".

------------------------

Siyeon đang đi vào khoang máy bay. Tìm chỗ ngồi của mình. Hôm qua ký hợp đồng xong cô thư ký đã về Seoul trước. Còn cô muốn ở thêm một ngày nghỉ ngơi nên hôm nay mới về.

Đã tìm ra chỗ của mình. Siyeon chuẩn bị ngồi xuống. Nhưng .... không thể. Cô trở nên bất động khi nhìn thấy con người đang ngồi ở đằng sau ghế của cô.

Là SuA.

Cô ấy đang đeo tai nghe và hướng mắt ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài.

Cứ như thế một lúc, chợt Siyeon thấy Taecyeon từ phía bên kia đi vào. Cô vội vàng ngồi xuống ghế của mình.

- SuA. Cà phê của em này. - Ngồi xuống bên cạnh. Taecyeon đưa cốc cà phê cho SuA.

- Vâng. - SuA nhận lấy.

---------------------

Chuyến bay đã cất cánh. Uống xong cốc cà phê. SuA đi ngủ. Taecyeon thấy thế. Nhẹ nhàng đặt đầu cô ấy lên vai mình. Rồi anh mỉm cười nhìn ra ngoài ngắm bầu trời.

Ở ghế đằng trước. Siyeon đang rất khó chịu. Qua khe hở giữa các ghế. Cô nhìn ra đằng sau. Trông họ giống như cặp đôi mới cưới, thật hạnh phúc. Siyeon để ý rằng. Sợi dây chuyền SuA đang đeo. Có chữ "TS".

Khỏi cần suy nghĩ. Cũng biết nó có nghĩa là Taecyeon SuA. Điều đó khiến Siyeon đau đớn. SuA không còn yêu cô nữa sao?. Tại sao lại làm thế với cô?. Và SuA nói ghét uống cà phê mà, sao giờ lại đổi tính rồi..

Trước khi tạm biệt cô ấy còn mỉm cười thật tươi, hôn lên má cô, rồi vui vẻ vẫy tay cơ mà. Siyeon chắc chắn rằng SuA yêu cô, những cử chỉ hành động yêu thương đó không thể coi là dối trá được.

Nhưng .... yêu hay là đã từng yêu.

Cảm thấy có gì đó chảy xuống. Siyeon sờ lên mũi. Cô lại bị chảy máu mũi rồi. Cô vội đứng dậy đi vào phòng vệ sinh.

Tuy Siyeon đi khá nhanh. Nhưng không thể qua mắt Taecyeon. Anh đã nhìn thấy Siyeon. Ngạc nhiên. Tại sao cô ấy lại ở đây?. Chẳng lẽ cô ấy theo vợ chồng anh đến LA rồi khi về cũng về theo sao?. Mà vì sao cô ấy lại biết được?. Thật khó hiểu.

Một lúc sau. Máu không chảy nữa. Siyeon rửa mặt rồi mở cửa đi ra ngoài.

" Cạch "

Giật mình. Taecyeon đã đứng ở cửa chờ cô từ lúc nào. Anh ta gằn giọng nói :

- Siyeon-sshi. Sao cô lại ở đây?. Tính cưa cẩm vợ tôi nữa sao?.

- Hừm - Siyeon cười khinh - Tôi đến LA để ký hợp đồng. Xong việc thì về thôi. Liên quan gì đến vợ chồng anh. Tránh ra để tôi về chỗ ngồi của mình.

Lườm nguýt. Khiến cho Taecyeon rùng mình. Anh sợ cái ánh mắt đó. Rồi anh từ từ lui sang bên cạnh để Siyeon đi vào.

-----------------------------

Siyeon về chỗ ngồi của mình. Vậy là Taecyeon biết chuyện của cô và SuA rồi. Có khi nào vì thế mà anh ta bắt SuA cắt đứt liên lạc với cô, và đưa cô ấy đến LA sống?. Có thể lắm. Nhưng hôm nay họ về Seoul làm gì. Có quá nhiều câu hỏi cần được giải đáp.

-----------------

" Chuyến bay từ Los Angeles đến Seoul chuẩn bị hạ cánh. Xin quý khách thắt dây an toàn vào ".

End chap 12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro