CHƯƠNG 56: PHƯƠNG THỨC CẦU HÔN CỦA THẲNG NAM
Chu Hậu Đông quyết định hướng cô gái nhỏ cầu hôn, hắn chọn một cái nhẫn kim cương, nhìn tới nhìn lui, cũng chỉ có nhẫn kim cương có thể đại biểu tình yêu của đàn ông đối với phụ nữ .
Bất quá nhẫn kim cương cũng không có lập tức tặng cho nàng, bởi vì mấy ngày tới chính là sinh nhật của An Dịch, hắn nghĩ sẽ cho cô gái miền vui bất ngờ.
An Dịch tự nhiên không biết tính toán của người đàn ông, nàng mỗi ngày đúng giờ đi phòng vũ đạo báo danh, về đến nhà liền cùng người đàn ông làm tổ trên sô pha xem TV, nếu không thì ở trên giường "tập thể dục", bình thường dù ăn cơm, người đàn ông cũng không hé lộ cái gì.
Cuối tuần, Chu Hậu Đông cố ý lựa sắp xếp cho nàng nghỉ ngơi hôm nay, hắn dự dịnh chuẩn bị 1 cái bánh kem siêu cấp, nhẫn liền đặt ở tầng cao nhất, đừng nhìn phương pháp cũ kỹ, đây là điều duy nhất hắn có thể nghĩ ra.
Thừa dịp cô gái đi siêu thị mua đồ ăn vặt, Chu Hậu Đông đem đồ đạt trong nhà thu thập một lần.
Hắn đeo caravat, mặc vào âu phục, chỉnh trang một chút, tinh thần khí đầy đủ, cả người tràn ngập hương vị đàn ông.
An Dịch về đến nhà, vừa nhìn người đàn ông mở cửa âu phục chỉnh tề, nàng lập tức cảm thấy được không thích hợp, hoài nghi nói "Chú là muốn đi ra ngoài?"
Chu Hậu Đông không có trả lời, hắn kéo cô gái vào phòng khách, bên trong chỉ chừa một chiếc đèn, toàn bộ rèm cửa đều kéo xuống, phòng khách tối tăm chỉ nghe được âm thanh đồng hồ tích tắc, không khí như ngừng đọng, hắn hít sâu 1 hơi, nói: "Hôm nay là sinh nhật em, tôi có chuẩn bị cho em 1 món quà."
"A? quà sinh nhật, nhưng tôi..." An Dịch còn chưa nói xong, liền bị đánh gãy.
"Chờ chút, tôi mở nhạc đã." Chu Hậu Đông đem điều khiển từ xa trên bàn lấy lại đây, hắn mở TV lên, màn hình to rộng sáng lên, vũ khúc giai điệu lãng mạn chuẩn bị tốt trước bắt đầu truyền phát.
An Dịch kỳ thật còn có chút ngơ ngác, nhưng người đàn ông đã duỗi tay kéo lại, nàng cũng không thể cự tuyệt.
"Tiểu Dịch, hôm nay ông xã khiêu vũ với em." Chu Hậu Đông tay trái khoanh lại nắm lấy eo cô gái nhỏ, tay phải nắm chặt năm ngón tay An Dịch, theo tiếng nhạc dìu dặt, hắn nhẹ nhàng cất bước.
An Dịch ngẩng đầu cũng chỉ có thể nhìn đến cằm người đàn ông, trong hơi thở tràn ngập mùi huơng nam tính, trái tim nàng trở nên phấn kích, có 1 loại xúc động muốn khóc, cảm giác trong người không chịu nổi thâm tình của người đàn ông.
"Hôm nay làm sao vậy?"
"Hư, đừng hỏi, cùng tôi nhảy hết bài nhạc này." Chu Hậu Đông trong lòng thật khẩn trương, mồ hôi ướt đẫm bàn tay.
Thân thể hai người cơ hồ kề sát thành một khối, An Dịch cảm động mà ôm eo Chu Hậu Đông, dáng người nàng đong đưa linh hoạt, uyển chuyển nhẹ nhàng bước chân theo nhịp tiến hành.
Trên màn hình to rộng hiện ra một đôi nam nữ phối hợp nhịp nhàng, cuối cùng hình ảnh dừng ở hiện trường hôn lễ, bước chân Chu Hậu Đông nhanh hơn, hắn dắt lấy bàn tay nàng nâng lên, cô gái cũng phối hợp mà xoay tròn một vòng.
"Ha ha..." An Dịch cười thành tiếng, nàng không biết người đàn ông hôm nay vì sao khác thường như vậy, nhưng tuyệt đối là chuyện tốt, quan thứ sáu của phụ nữ là rất chuẩn.
Chu Hậu Đông vòng tay ôm vòng eo cô gái, nàng cởi giày đạp lên mặt đất, hắn ôm chặt, thân ảnh hai người hòa quyện chiếu vào trên vách tường.
Khiêu vũ xong, hai người đều kích động mà thở dốc, đặc biệt là An Dịch, đôi mắt hồng hồng.
Chu Hậu Đông buông An Dịch ra, hắn xoay người không biết ấn cái nút gì, toàn bộ đèn phòng khách điều mở.
Nhìn về phía của người đàn ông, một cái bánh kem hơn mười tầng đặt ở phòng khách, trên cùng là một cái nhẫn kim cương đang tỏa sáng, sáng rọi loá mắt, hấp dẫn ánh nhìn của An Dịch.
"Chú... Đây là..." An Dịch có chút lắp bắp.
Chu Hậu Đông là lần đầu tiên cầu hôn, hắn chuẩn bị thật nhiều lời nói thâm tình, nhưng nhìn đến đôi mắt đỏ hoe của cô gái, hắn chỉ nói một câu: "Ta nghĩ muốn cầu hôn em."
An Dịch trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho đúng, nàng nhìn về phía người đàn ông, nước mắt liền chảy ra, run rẩy hỏi: "Thật sự?"
Chu Hậu Đông đem nhẫn lấy lấy xuống, hắn học theo phương thức cầu hôn cũ kỹ, 1 chân quỳ xuống, cầm lấy tay An Dịch, đáp: "Thật sự."
An Dịch lau nước mắt, vươn tay trái, khóc nức nở nói: "Còn không nhanh mang vào cho tôi."
Cô gái so với hắn còn chủ động hơn, vẫn giống như tiểu yêu tinh trước kia câu dẫn người ta, không có gì thay đổi.
Chu Hậu Đông đem nhẫn kim cương đeo vào ngón áp út tay trái, trước đó còn bỏ thêm một câu: "Gả cho tôi, là không thể hối hận."
"Nói chuyện vớ vẫn, tôi mới không hối hận, nhanh đeo vào cho tôi." An Dịch khóc nức nở, nhưng ngữ khí như kiên quyết cũ.
Chu Hậu Đông đeo vào ngón áp út, nhẫn kim cương lấp lánh đem cô gái gắt gao bao bọc, đây là tình yêu của hắn , tình yêu vĩnh viễn.
Tình yêu vốn dĩ rất đơn giản, em yêu tôi, tôi yêu em, như vậy đủ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro