01. ánh sáng.
kyle x kaiser
ánh sáng vẫn len lói từng chút để soi sáng nơi tối tăm nhất thế gian.
-----
đối với kaiser thì còn gì có thể tối hơn cuộc đời mục rữa của hắn?
nữ diễn viên nổi tiếng vì ánh đèn sân khấu, một đời cống hiến cho sự nghiệp mà vứt bỏ đứa con trai ruột thịt cùng với lão già tâm thần và một đóa hoa hồng xanh. những năm tháng đầu đời mất đi sự yêu thương của mẹ,
trưởng thành bằng bạo lực của cha. miếng cơm manh áo cũng phải đi lấy từ nhà dân để cố gắng tồn tại. trộm cắp, đường cùng bị người cha nghiện ngập ép buộc trở nên sa đọa, kim cương, đá quý, vàng bạc chẳng có gì là hắn chưa từng đụng qua.
chẳng giống hắn, kyle sinh ra đã ngậm chiếc thìa vàng sáng bóng, cha mẹ thuộc hạng thượng lưu của thủ đô berlin. kẻ ra đời vào mùa đông lạnh giá, kẻ cất tiếng khóc trào đời vào mùa hạ ngập nắng. đối lập từ xuất thân, vậy thì sao hắn có thể so với cậu?
cơn gió se lạnh cuối thu thổi qua kẽ tóc kaiser, mùa thu năm thứ mười lăm tồn tại trên cuộc đời cũng là lần đầu hắn nhìn thấy ánh sáng. một thứ ánh sáng mà trước đây chưa từng xuất hiện.
kì lạ thật, sao lại ấm áp đến vậy?
hai người lướt qua nhau, thanh âm không phát ra mà ánh mắt cả hai chạm nhau như thay cho lời nói:
"có duyên ắt gặp lại".
ánh sáng ấy mang đôi mắt đỏ rực như ánh mặt trời lúc hoàng hôn, sóng mũi cao đặc trưng của người đức, đôi môi căng mọng nhìn chỉ muốn ngấu nghiến thật lâu, mái tóc nhuộm đen nhánh cắt tỉa gọn gàng không thể giấu đi vẻ mặt của một người châu âu. kyle - trong mắt hắn lúc ấy như hòa làm một với ánh chiều tà.
có vẻ đấy gọi là đẹp.
ánh sáng ấy nhìn kaiser lại như một vết nhơ xuất hiện trong cuộc đời cậu, một vết nhơ xấu xí, xấu xí một cách hoàn hảo. đứa trẻ sống trong nhung lụa cả đời như kyle nhìn một kẻ như hắn - mái tóc màu blonde không được chăm sóc thường xuyên, quần áo rách nát xộc xệch, làn da nhợt nhạt, đôi mắt xanh dương sâu thẳm như đại dương tăm tối không có thấy chút ánh sáng. vết nhơ ấy xuất hiện và in sâu trong trí nhớ.
nhìn, chỉ muốn giữ làm của riêng.
nhìn, chỉ muốn đặt tay lên gò má ấy.
càng nhìn, càng muốn đôi mắt ấy thuộc về mình.
càng nhìn, càng nổi lòng lang dạ thú, ngấu nghiến tới khi đôi mắt xinh đẹp trên bộ dạng nhếch nhác bẩn thỉu ấy ngấn lệ.
mùa thu năm mười bảy tuổi.
hai năm sau lần chạm mắt ấy, thật sự đã gặp lại nhau.
"lần này, không thể bỏ lỡ".
ánh sáng ấy đang cố tình len lỏi vào tận cùng của cuộc đời hắn. bứt rứt không thể buông, nắm chặt không tách rời. thêm nữa, ấm áp quá, ánh sáng ấy chỉ có thể cho riêng kaiser michael - hắn phải có được.
đôi mắt ấy lần nữa xuất hiện, xinh đẹp như năm mười lăm. nhưng không còn bộ dạng lôi thôi nhếch nhác năm ấy, mái tóc giờ đã gọn gàng, đuôi tóc điểm nhẹ ánh xanh hòa làm một với đôi mắt, góc cổ xăm hình bông hoa hồng xanh. ai mà quan tâm ý nghĩa của nó nhưng con mẹ nó đôi mắt càng thêm sắc sảo, giá bao nhiêu để có thể mua đôi mắt ấy?
"bao nhiêu tiền?"
đôi lông mày kaiser nheo lại nhìn kyle, cậu cũng hiểu mà tiếp lời.
"đôi mắt của anh, bao nhiêu tiền?"
"không cần tiền".
"anh vô giá à?"
"trao đổi bằng tên, tuổi và tài khoản mạng xã hội".
ánh sáng và bóng tối cứ thế hòa làm một với nhau, như vậy thì nơi tối tăm nhất thế gian chẳng còn là nơi tối nhất nữa.
ấm rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro