Chương 21: Cắm trại
Sao trên đời lại có loại con trai không biết giữ mình như cái thằng Giẻ Rách kia nhỉ? Thấy gái là mắt cứ tớn lên, sau này không lác thì cũng đâm đầu vào cột điện. Ngứa mắt!! Mà cũng đâu ra cái thể loại con gái thấy trai đẹp là xí xớn như nhỏ kia? Con gái con đứa mà da mặt dày đến mức lột thành mặt nạ mang bán được luôn thế? Ơ, nghe cứ như mình tự chửi mình thế này?! ≧﹏≦ Mà không, ta đẹp ta có quyền. Nhỏ đó đâu đẹp bằng ta? = ̄ω ̄=
Nhìn kìa, chúng nó chụp ảnh với nhau kìa! Khoác tay nhau nữa kìa! Tình tứ quá ha. Ôi nhìn hại mắt biết bao.
- Thy! Mày làm gì ở đây? Sao không ra chụp ảnh kỷ niệm couple hở? - con Như không biết nhảy từ đâu ra đập vào vai tôi.
- Chụp choẹt con khỉ gì? Người ta còn đang bận chụp ảnh với mấy nhỏ bánh bèo kia kìa.
- Sặc mùi ghen tuông.
- Ghen quái gì? Mày điên à?
- Nói thế thôi. Chết người à?
*Bẹp* Tôi đưa chân dẫm xuống đất.
- Không chết người nhưng chết con khác. - tôi di di con gián dưới gót giày.
Thay quần áo rồi, theo lý thuyết thì mát hơn rồi. Cơ mà máu nó cứ sôi sùng sục và không có dấu hiệu giảm -_- Bánh bèo! Bánh bèo! Ta muốn ăn bánh bèo. Ta muốn ăn cả một đĩa bánh bèo. Ta ghét bánh bèo!!! Ta muốn ăn thịt nướng!!! Đứa nào nướng thịt mà thơm thế nhỉ? Oa oa... lần theo mùi thơm tôi đến một đốm lửa. Một chàng trai đang ngồi nướng thịt. Ôi, nhìn kìa! Thịt nhìn thật là ngon quá đi. Mà quên, nhìn chủ của mấy em thịt xiên đi! Mải nhìn thịt mà quên mất :p Hoàng Nguyên? Ôi, không ngờ anh ấy nướng thịt thơm đến thế!! Về đêm cái bụng ta nó lại cứ kêu gào nhớ em người yêu thức ăn của nó. Sớm biết trước như vậy ta đã đồng ý làm người yêu rồi T_T Đáng tiếc đời không như là mơ. Chỉ vì một phút chảnh chó mà bây giờ bị đói như thế này. Mà đáng ra không đói đâu, chỉ tại chất kích thích trong mùi thịt quá lớn làm tiêu hoá hết đống đồ ăn trong dạ dày ta. Đừng có ai tra google nhé :(( lại lộ ra bản chất ngu sinh của ta.
- Hi anh! - tôi ngồi xuống bên cạnh lân la chào hỏi.
- Chào anh mà mắt nhìn đâu vậy?
Anh có cần phải nói ra sự thật mà ai cũng biết như vậy không =.=
- Ăn đi. Coi như mời em ăn vì lần trước đã mời anh kem.
Sao anh lại có thể hiểu ý tôi như thế cơ chứ. Cắn một miếng thịt, càng cảm thấy nuối tiếc mà. Quá ngon so với quy định.
- Anh này, lời đề nghị lần trước còn hiệu lực không?
Anh ngạc nhiên nhìn tôi rồi nheo mắt nghi ngờ.
- Không nhẽ em dễ mua chuộc đến vậy? Đừng nói là chỉ vì mấy xiên thịt này nhé?
Anh có cần nói trúng tâm đen em vậy không hả Hoàng Nguyên? Nhưng xét cho cùng thì chẳng qua anh cũng đẹp trai đi, nếu anh mà tầm cỡ chí phèo thì dù có là đầu bếp nhà hàng 5 sao thì cũng còn lâu mới lọt vào mắt xanh của An Thy này nhé!
- Anh đừng hạ thấp bản thân mình không bằng xiên thịt nướng như thế chứ! Nhưng đúng là thế thật.
- Này An Thy! Cho dù có là thật thì em cũng có cần phải nói hẳn ra như vậy không?
- Thì anh cũng vì que kem mà tỏ tình với em còn gì?
- Đấy không phải tỏ tình.
- Thì cũng đại loại thế.
- Nhỡ sau này có một đứa con trai cho em ăn thịt bò rồi em lại bỏ anh đi theo nó thì sao?
- No no. Sao anh có thể nghĩ em dễ dãi như vậy? Nếu nó đẹp trai hơn anh thì em mới bỏ anh theo nó được chứ.
- !!! Anh suy nghĩ lại rồi. Anh chưa muốn phá sản đâu. Em ăn quá nhiều, sẽ ăn hết phần anh mất. - anh cười rồi lấy que củi khều khều đốm lửa.
- Nhưng mà em xinh ≧﹏≦
- Và còn hay tự sướng nữa. Trước kia mới quen em, em đâu có thế này nhỉ?
- Thì lúc đấy em giả nai mà. Định tán anh nên mới thế chứ.
- Anh hỏi thật một lần nữa, chẳng nhẽ trước kia em thích anh chỉ vì anh đẹp trai thôi à?
- Anh còn cái gì khác để em thích nữa à?
- Em không cần phải thẳng thắn như vậy đâu. Ít ra em cũng phải nói vì anh tốt tính, galant, đá bóng giỏi hay gì gì đó chứ?
- Vậy à? Bây giờ em mới biết đấy!
- !!!
- Thôi, em về trại của lớp đây! Em ăn no rồi (*¯︶¯*)
Thấy mình cũng đểu thật. Ăn no phủi mông đi mất. Nhìn mặt anh đến là buồn cười. Như kiểu "cảm thấy bị lợi dụng" ý.
Vào trại của lớp thấy chúng nó đang mở vài cái sòng bạc. Người ta nói "Đen tình đỏ bạc". Mình tình đang đen chẳng khác gì đ*t xoong nên xông vào luôn. Thế quái nào mà vẫn thua bét nhè thế này. Chơi tá lả mỗi ván có một, hai, ba nghìn. Thế mà ngồi một lúc đã thấy thua mất năm chục rồi. Tức! Không chơi nữa. Nhảy sang hội bói toán. Lới tôi có nhỏ Thuỳ mết mê bói toán và cực kỳ tin vào tâm linh...một cách thái quá. Nhìn nó lúc nào cũng như kiểu chuẩn bị lên đồng làm lễ. Thỉnh thoảng phán linh tinh mà cũng chuẩn phết.
- Này mày, xem cho tao đi! - tôi nhảy vào giữa hội.
- Đặt đi. - nó lấy ra một cái đĩa con con.
- Đặt gì?
- Thành ý.
- Tiền ý. Mày chưa bói bao giờ à? - thấy tôi có vẻ ngơ ngơ chưa hiểu nên con Như nhiều chuyện.
- Bao nhiêu?
- Tuỳ tâm.
- Hai nghìn được không?
- Được. Thành ý của mày lớn quá cơ. - nhỏ Thuỳ chép miệng.
- Được cái kẹo mút rồi đấy.
- Một cái ai ăn ai đừng. Mày muốn các thần đánh nhau tranh cái kẹo mút của mày à?
- Tưởng mấy thần chỉ ngửi không ăn cơ mà? Xong mày lại ăn hộ chứ gì? Bói đi, lằng nhằng thế?
Nhỏ nhìn tôi không chớp mắt tầm 10s gì đó rồi nhắm mắt lại phán:
- Có tình khí.
- Đang ế bỏ moẹ ra.
- Sắp rồi. Mày sắp tìm được ý trung nhân.
- Nó có đẹp trai không? - tôi cười cười nhưng cũng chẳng tin lắm. Hồi con này bói đề một tiết sai chả làm cả lũ chết còn gì.
- Thiên cơ bất khả lộ.
- Thôi đi mẹ! Lắm chuyện.
- Phải tôn trọng thần linh. Tao thề, lần này quẻ không sai đâu.
- Thần linh cái con khỉ. Gọi thần linh của mày ra đây mà đánh nhau với tao :v
- Vớ vẩn. Thần linh sẽ trừng phạt đấy. Thần linh sẽ ban phước cho chúng ta. Ali baba anna tabi sida. - nó vừa khấn vừa nhúng tay vào "nước thánh" rồi vẩy vẩy.
- Nước si đa hả mày. Èo, đừng có mà vẩy virus HIV ra đây. Lây cả lũ chết bây giờ.
- Phủi phui cái mồm mày. Nước thánh, cái này là nước thánh đấy. Ăn nói bậy bạ thần linh trách phat đấy.
- Nước đá* trẻ con thì nói thẳng.
- Trời ơi! Mày cứ ăn nói linh tinh các thần phạt cho đấy. Tao không đùa đâu.
- Tao thích thần Hy Lạp đẹp trai cơ bắp cơ. Không thích mấy ông thần già yếu xấu xí đâu.
- Con lạy mẹ. Bói thì bói còn không bói thì lượn đi để đến lượt người khác.
Con này nó bị ngộ rồi. Thần linh với chả thần thánh cái qué gì chứ. Mê tin nó cũng phải có mức độ. Chẳng biết nó học tà đạo gì ở Ấn Độ hay Thái Lan mà người nó thấy toàn toả ra tà khí. Đừng vội thắc mắc. Thì tôi chém gió thế chứ tà khí con khỉ gì :v Mình sắp lây bệnh của nó rồi cũng nên. Cái gì mà "Tình khí" với chả "Ý trung nhân"? Kệ đi, mong là thật. Liệu anh ấy sẽ đẹp trai manly như Lee Min Ho hay baby cute như Song Joong Ki? Hay lạnh lùng boy theo phong cách Âu Mỹ? Thôi, đẹp theo kiểu gì cũng vẫn là đẹp, miễn đẹp đủ để ta ngắm no khỏi ăn cơm được là được :v
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro