Ánh sao của tôi.
Nhan sắc mỹ miều, nụ cười hiền từ, đôi mắt lấp lánh như viên ngọc tuy nhỏ nhưng sáng đẹp và quý giá. Một cô gái mang vẻ hào quang, diện lên mình một vẻ đẹp lấp lánh và bí ẩn, mang trong mình ánh sáng dịu dàng nhưng đầy mê hoặc.
Đôi mắt ấy tỏa ra sự sâu thẩm, như bầu trời đêm đầy sao, chứa đựng cả niềm hy vọng lẫn những điều chưa thể nói thành lời. Tâm hồn cô nhẹ nhàng, tinh tế, mang trong mình sự yên tĩnh như ánh trăng, nhưng cũng mạnh mẽ và kiên định như những ngôi sao luôn sáng rực rỡ giữa trời đêm.
Tôi muốn nói rằng "Nếu tôi tự nguyện trở thành đám mây trắng liệu khi đêm xuống em có soi sáng cho tôi đến hết đời không?"
Thật nực cười khi tôi chỉ nghĩ cho bản thân mình khi bản thân tôi không làm gì cho em cả.
Cô ấy trông có vẻ xa xăm,nhưng vẫn mang sự ấm áp cho những ai may mắn được gần gũi. Những hành động của cô ấy thường tinh tế và cẩn trọng, như cách các ngôi sao tỏa sáng đều đặn và không bao giờ phô trương.
Sự xuất của cô ấy khiến kẻ lạc lối như tôi yên tâm hơn khi bước đi trong bóng đêm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro