Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Dụ tình

Lạc Tranh lần đầu tiên nhìn thấy một người phụ nữ có diện mạo còn soái hơn cả đàn ông. A, không đúng, chính xác phải gọi cô là thiếu nữ . Ở khoảng cách gần như vậy nàng mới sợ hãi than thầm, thì ra diện mạo con người cũng có thể tinh tế đến vậy.

Ẩn dưới những sợi tóc dày rậm là cặp mắt hẹp dài của cô đang loé lên tia đùa bỡn. Khoé miệng đẹp đẽ nhìn gần không có lấy chút tỳ vết, hơi cong lên để lộ một nụ cười quỷ mị như thể hài lòng vì đã bắt được con mồi, toàn thân toát lên vẻ kiêu ngạo của kẻ đi săn. Có điều, xương cốt của cô có vẻ như rất rắn chắc, chỉ mới mười mấy tuổi mà đã cao hơn nàng hẳn một cái đầu, so với bạn bè cùng lứa có vẻ chín chắn hơn rất nhiều, chỉ có mùi hương trái cây thoang thoảng trên người cô mới khiến người ta nhớ rõ cô vẫn là một thiếu nữ chưa lớn.

Trong lòng Hiếu Mẫn có chút không được tự nhiên. Nếu muốn nắm được chứng cứ có lợi thì có rất nhiều phương thức, không nhất thiết phải chọn cách này. Gót giày hơi chếch đi một chút, vừa muốn mở miệng lại nghe thấy người thiếu nữ kia kề tai nàng nói nhỏ...

"Tiểu thư, gọi chị thế nào đây?" Tiếng nói rất êm tai, giống như không khí trong lành nơi rừng rậm, toát ra sự thoải mái khó tả.

Hiếu Mẫn hơi run lên, giống như bị tiếng nói của cô mê hoặc, một lúc sau mới ổn định lại tâm tình, nhẹ nhàng cười một tiếng, để lộ lúm đồng tiền vô cùng mị hoặc...

"Cô gái vừa rồi chắc cô cũng không có nhớ tên nhỉ?" Nàng thông minh đáp lại. Kẻ ăn chơi trác táng như cô, đương nhiên sẽ không nhớ tên những phụ nữ mà cô từng trăng gió. Câu trả lời của nàng không để lại chút đầu mối nào, tránh được rất nhiều phiền phức về sau.

Quả nhiên, vị thiếu nữ kia khẽ cười, "chị rất thông minh."

"Cô thích thì tốt rồi..." nàng nở nụ cười rất hàm ý, lộ ra hàm răng trắng bóng.

Vẻ đùa cợt trong ánh mắt thiếu nữ kia nhanh chóng bị thay thế bởi sự kinh ngạc. Gương mặt soái của cô khẽ sát lại gần nàng, hít thật sâu mùi thơm trên người nàng, cất giọng nói vô cùng dễ nghe, trầm thấp lại mơ hồ có chút ám muội, "Có ai từng nói với chị rằng, nụ cười của chị rất mê người, mùi hương trên cơ thể rất cám dỗ hay chưa?"

"Có..." nàng cố ý kéo dài giọng mình, nghe qua có chút lười biếng, vươn ngón tay thon dài nhẹ nhàng vẽ loạn trên ngực hắn, vẻ mặt tươi cười lộ rõ nét kiều mị lại vô cùng dịu dàng, "Không phải là cậu đâu."

Thiếu nữ kia giữ lại bàn tay nhỏ bé không an phận của nàng, trầm giọng nói, "Vậy chị có tin, người ta sẽ yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên không?"

"Cô sẽ như vậy sao?" nàng cười nhẹ.

"Trước kia thì không, nhưng hiện tại thì có. Tôi nghĩ, tôi đã bị chị làm cho mê mẩn rồi."

Nàng nhếch môi, nhìn thấy vẻ ám muội trong mắt thiếu nữ kia, khẽ nói, "Cô rất biết cách ăn nói..."

Thiếu nữ kia cười, không nói thêm gì, cúi đầu nhẹ hôn lên trán nàng. Nụ hôn kéo dài xuống sống mũi cao thẳng, vừa muốn xâm chiếm đôi môi anh đào liền bị ngón tay mảnh khảnh ngăn lại.

"Cứ coi như là yêu từ cái nhìn đầu tiên thì tôi cũng không muốn biểu diễn cho những người khác xem đâu." nàng cười, chỉ về phía camera cách đó không xa.

Thiếu nữ kia hiểu ra, gương mặt tinh tế hơi sát lại bên tai nàng, khẽ nở nụ cười trầm thấp mang theo ý vô cùng vui vẻ, "Vậy...chúng ta đổi chỗ khác, được chứ?"

Nàng cảm thấy hơi căng thẳng nhưng vẫn cố nén sự khẩn trương trong lòng, khẽ cười, "Cô muốn đổi đi đâu?"

Đôi môi tà mị của thiếu nữ kia khẽ nhếch lên, lộ ra vẻ quỷ dị, nhẹ nhàng thổi hơi nóng bên tai nàng, "Ở trong xe, được chứ?"

Nàng hơi sững người, còn chưa kịp phản ứng, chỉ nghe tiếng cửa xe mở ra, liền sau đó, cả người nàng bị thiếu nữ kia đẩy mạnh xuống ghế sau...

Nàng lần đầu tiên tiếp xúc ở khoảng cách gần với một chiếc xe thể thao cao cấp thế này. Đây là chiếc Saleen S7 Twin Turbo đã được nâng cấp, là loại xe thể thao được sản xuất với số lượng hạn chế, được cả thế giới công nhận là chiếc xe có tốc độ nhanh nhất. Chiếc xe này, nàng mới chỉ được nhìn trên tạp chí mà thôi. Thân xe được làm từ sợi cacbon hoạt tính, hệ thống thông gió hai bên thân xe được thiết kế theo kiểu mang cá, đường cong trên thân xe được kéo dài và mở rộng hơn về phía sau khiến người ta nhìn vào có cảm giác từng đường nét của nó đều vô cùng mạnh mẽ. Bộ cửa xe là loại cửa cắt kéo, khi mở được nâng lên phía trên khiến thoạt nhìn vào chiếc xe giống như một con tàu vũ trụ từ sao Hoả đáp xuống Trái đất.

Khi cả người Hiếu Mẫn ngã vào trong xe, nàng mới phát hiện ra ghế xe được thiết kế theo kết cấu bất đối xứng. Ghế lái có sáu nút tròn cùng với cần số tự động. Nội thất trong xe cùng ghế ngồi được bọc da thật, là da trâu cùng da sơn dương loại cao cấp nhất. Hệ thống điều hoà, cửa kính điều khiển bằng hệ thống điện, điều khiển đóng mở từ xa. Kính chắn gió trước mặt với cần gạt nước tự động điều chỉnh khi trời mưa. Tay lái cũng được bọc da thật, cùng với hệ thống dàn âm thanh AM/FM/CD/DVD/TV cao cấp... tất cả chỉ có thể dùng từ xa hoa để hình dung.

Nhưng sự chú ý của nàng  không chỉ dừng lại ở mức độ xa hoa của chiếc xe. Ánh mắt nàng đảo nhanh nhìn quét qua một lượt toàn bộ bên trong. Tề Hân đã phái người điều tra ra, cuộn băng ghi hình vụ thân chủ của nàng bị mấy tên ăn chơi trác táng này cưỡng bức được để ở trên xe, nhưng mà không biết cô cất nó ở chỗ nào?

Mải nghĩ ngợi, nàng chỉ cảm thấy cả người bị đè xuống, ánh mắt nàng nhìn thẳng vào ánh mắt như cười như không của thiếu nữ kia, khuôn mặt đẹp toả ra mùi hương trái cây dịu ngọt đang bao phủ lấy nàng...

"Chị rất bình tĩnh." Thanh âm của cô tràn ngập sự dịu dàng, nhìn thấy ánh mắt nàng không gợn chút sợ hãi, cúi đầu cười khẽ.

"Tôi chẳng có lý do gì để hoảng sợ cả." nàng bị hắn đè xuống, cũng không vội vã thoát ra, không gian trong xe tuy lớn, nhưng cũng không đủ lớn đến mức nàng có thể trốn chạy, cho nên chẳng thà duy trì vẻ lạnh lùng, bình tĩnh cùng tỉnh táo còn có tác dụng hơn.

Thiếu nữ kia khẽ cười, để lộ hàng răng đều đặn thẳng tắp và sáng trắng như vầng trăng trên trời, "chị biết không, chiếc xe đã qua nâng cấp này trên toàn thế giới chỉ có một chiếc duy nhất. Mọi phụ nữ nhìn thấy nó đều sẽ mê mẩn đến phát cuồng, nhưng chị lại cực kỳ bình tĩnh. Chẳng lẽ, chị thực sự cho rằng tôi sẽ không làm gì em sao?"

Hiếu Mẫn khẽ cười, "Thứ nhất, tôi không mấy hiểu về xe cộ, cho nên chiếc xe này tôi chỉ có thể thấy là nó rất đáng giá, nhưng cũng chẳng cách nào biết được giá trị thực của nó. Thứ hai, từ trong ánh mắt cô, tôi có thể nhìn rõ ham muốn của cô."

"Bảo bối..." Thiếu nữ mỉm cười thì thầm, "Cho phép tôi gọi chị như thế. Chị là người phụ nữ lạnh lùng, bình tĩnh và thông minh nhất mà tôi từng gặp. Giờ tôi hối hận rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #girlxgirl