Chap 6
Tinh Lâm cảm thấy trái tim mình nặng trĩu trước những lời của Linh Lan. Cảm giác như mình đang đứng trước một ngã rẽ quan trọng, nơi mà không chỉ có sự sống và cái chết mà còn là sự quyết định số phận của một hồn ma đang khao khát được giải thoát.
Linh Lan không vội vàng, mà chậm rãi tiếp tục:
"Nhưng tôi không thể tự mình làm được. Tôi đã chôn vùi cả đời mình dưới phần mộ, và giờ tôi chỉ còn là một linh hồn lạc lõng, không thể siêu thoát. Tôi phải tìm ra kẻ đã trấn ếm tôi, kẻ đã khiến tôi phải sống mãi trong bóng tối này. Tôi sẽ giúp Lâm diệt trừ Tà Tinh nhưng Lâm phải giúp tôi tìm ra kẻ đã trấn ếm phần mộ của tôi"
Tinh Lâm lặng người một lúc, cảm giác như cả thế giới xung quanh đang quay cuồng. Một phần trong em muốn giúp Linh Lan, nhưng phần khác lại lo sợ rằng mình sẽ sa vào vũng lầy của những thế lực đen tối mà Tà Tinh đã tạo ra.
"Tôi hiểu"
Tinh Lâm nói, giọng vẫn còn đượm chút hoang mang
"Nhưng tôi không biết phải làm gì. Tôi... tôi chưa bao giờ đối diện với những chuyện như thế này."
Linh Lan mỉm cười nhẹ, một nụ cười nhưng ẩn chứa sự kiên cường.
"Lâm không cần phải biết tất cả. Cứ đi theo con đường của mình, tôi sẽ ở đây giúp Lâm. Tà Tinh sẽ không dễ dàng bị đánh bại, nhưng nếu có sự giúp đỡ của tôi, Lâm sẽ có cơ hội."
Tinh Lâm vẫn đứng im lặng một lúc, đầu óc rối bời. Mọi chuyện đang dần dần sáng tỏ nhưng cũng càng trở nên phức tạp hơn. Em phải đưa ra quyết định, và nó không dễ dàng gì.
"Vậy nếu tôi đồng ý giúp cô"
Tinh Lâm nói, giọng chắc chắn hơn
"Cô sẽ giúp tôi đánh bại Tà Tinh sao?"
"Đúng vậy"
Linh Lan khẳng định, ánh mắt sáng lên với một tia hy vọng mơ hồ.
"Với tro cốt của tôi, tôi sẽ có thể cảm ứng được khi Tà Tinh trỗi dậy. Tôi sẽ trợ giúp Lâm khi cần thiết."
Tinh Lâm gật đầu, quyết định của em dường như đã vững vàng hơn.
"Vậy tôi sẽ giúp cô. Nhưng nếu như Tà Tinh thực sự quá mạnh, tôi sẽ không thể làm gì nếu không có sự giúp đỡ của cô. Tôi không thể để ông Vú và những người thân của mình bị hại."
Linh Lan mỉm cười, vẻ mặt cô gái tươi sáng lên trong bóng tối của cõi mộng.
"Lâm thật tốt bụng. Nếu như có thể, tôi cũng mong muốn cứu được tất cả những linh hồn như tôi, không chỉ là bản thân mình. Đừng lo, tôi sẽ luôn ở bên Lâm."
Cảm giác bất an vẫn còn đọng lại trong lòng Tinh Lâm, nhưng em biết mình đã không còn sự lựa chọn nào khác. Nếu muốn bảo vệ những người xung quanh, em phải đối mặt với thử thách này, dù nó có khó khăn đến đâu.
"Chúng ta sẽ bắt đầu từ đâu?"
Tinh Lâm hỏi, ánh mắt quyết tâm.
Linh Lan nhìn em một lần nữa, rồi chỉ về phía xa, nơi có một ánh sáng yếu ớt đang chờ đợi.
"Tôi sẽ dẫn Lâm đến nơi bắt đầu, nơi mà tất cả những bí mật này được giấu kín. Cùng nhau, chúng ta sẽ tìm ra kẻ đã trấn ếm tôi."
Tinh Lâm hít một hơi thật sâu, rồi bước theo Linh Lan, lòng tràn đầy hy vọng nhưng cũng không thiếu lo lắng. Em biết rằng hành trình phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng em đã sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách. Cùng Linh Lan, em sẽ khám phá ra sự thật về Tà Tinh và những bí mật đã bị che giấu quá lâu.
Tinh Lâm và Linh Lan bước đi trong cõi mộng phần âm, nơi mọi thứ đều mờ mịt và đầy những linh hồn vất vưởng. Ánh sáng từ đằng xa yếu ớt, nhưng đủ để chiếu sáng con đường mà họ đang đi. Từng bước chân của Tinh Lâm vang vọng, như thể em đang bước qua một cánh cửa dẫn vào thế giới bí ẩn, nơi mọi thứ đều không như nó đã từng.
Linh Lan đi bên cạnh, thân hình cô nhẹ nhàng như mây, nhưng trong đôi mắt ấy là một sự kiên định mạnh mẽ. Cô quay lại nhìn Tinh Lâm, khẽ thì thầm:
"Chúng ta đang đến gần hơn. Nơi này chính là nơi bắt đầu của tất cả. Nhưng đừng để vẻ ngoài của nó lừa dối, nó không phải là một nơi bình thường."
Tinh Lâm gật đầu, không nói gì, chỉ lặng lẽ theo sau. Em cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí, như thể có một lực lượng vô hình đang theo dõi và chờ đợi họ. Đôi mắt em không thể rời khỏi bóng tối dày đặc bao quanh, nhưng trong lòng lại có một ngọn lửa kỳ lạ, một niềm tin mơ hồ rằng họ sẽ tìm ra cách giải quyết.
Cuối cùng, sau một khoảng thời gian dài, họ đến trước một nơi bỏ hoang mục nát. Nó không giống như những nơi bỏ hoang bình thường mà Tinh Lâm đã từng thấy. Các bức tường đầy vết nứt, mái nhà lởm chởm, và không khí trong lành từ thế giới ngoài lại bị một làn sương mù dày đặc bao phủ.
"Đây là nơi"
Linh Lan nói, giọng cô hơi nghẹn lại.
"Đây là nơi mà tất cả bắt đầu. Nơi này...chính là nơi chúng ta sẽ đấu với Tà Tinh"
Tinh Lâm nhìn vào nơi bỏ hoang này, lòng em bối rối. Em biết nơi này chính là nơi trong giấc mơ của em tử kiếp trước,cũng là nơi em chính thức hoàn toàn sa đọa vài con đường không lối thoát. Cảm giác lạnh lẽo và sợ hãi bao trùm, nhưng em biết mình không thể dừng lại. Phải tiếp tục đi, vì những người thân xung quanh em, vì những linh hồn cần sự giải thoát.
"Hãy cẩn thận"
Linh Lan cảnh báo khi cả hai tiến đến nơi bỏ hoang này
"Nơi này đã bị Tà Tinh chiếm giữ. Mỗi góc trong này đều có thể là một cái bẫy."
Tinh Lâm không trả lời, chỉ nắm chặt tay, tập trung vào từng bước đi của mình. Những bức tường xung quanh có vẻ như đang dần thu hẹp lại, tạo thành một không gian chật chội, áp lực. Trong không gian ấy, một luồng khí lạnh bất ngờ tỏa ra, khiến tóc gáy Tinh Lâm dựng đứng. Dường như có ai đó đang quan sát họ từ trong bóng tối.
Bỗng, một giọng nói lạnh lùng cất lên, vang dội khắp không gian:
"Đến rồi sao? Thật là kiên cường đấy,Tinh Lâm."
Tinh Lâm giật mình, ánh mắt lóe lên sự cảnh giác. Linh Lan đứng gần em, ánh mắt chăm chú vào bóng tối phía trước, nơi có một hình bóng mờ ảo đang từ từ hiện ra.
"Tà Tinh!"
Tinh Lâm thốt lên, lòng bất giác siết chặt. Em không biết hắn sẽ xuất hiện như thế nào, nhưng ngay khi cảm nhận được hắn, một nỗi sợ hãi kỳ lạ dâng lên.
Tà Tinh từ từ bước ra, ánh sáng từ những ngọn đèn mờ ảo làm gương mặt hắn trở nên méo mó và đáng sợ. Hắn cười nham hiểm, tiếng cười vang vọng trong không gian tĩnh lặng.
"Chào mừng, Tinh Lâm"
Tà Tinh nói, giọng hắn như dao cắt, lạnh lẽo và ám ảnh.
"Cậu nghĩ mình có thể thoát khỏi tay ta sao? Mọi thứ đã được sắp đặt rồi, cậu chỉ là con cờ mà thôi."
Tinh Lâm cảm thấy cơ thể mình như bị kìm hãm lại, mỗi bước đi trở nên nặng nề hơn. Hắn ta đang cố gắng xâm chiếm tâm trí em, khiến em cảm thấy yếu đuối, bối rối.
"Đừng nghe hắn"
Linh Lan thốt lên, bàn tay vươn ra, nắm lấy tay Tinh Lâm
"Hắn chỉ là kẻ lừa đảo, hắn không có quyền lực gì cả."
Tinh Lâm nhìn vào ánh mắt kiên cường của Linh Lan, cảm nhận được sự mạnh mẽ từ cô gái ấy. Em không thể để cho Tà Tinh chiếm thế thượng phong.
"Ta sẽ không để ngươi thắng"
Tinh Lâm nói, giọng em kiên quyết, dù trong lòng vẫn còn đầy lo sợ.
Tà Tinh khẽ nhếch môi, ánh mắt trở nên u ám.
"Cậu không hiểu đâu, Lâm. Cậu chỉ là một quân cờ nhỏ bé trong trò chơi của ta. Và cuối cùng, cậu sẽ thuộc về ta"
Một cơn gió lạnh thổi qua, và mọi thứ xung quanh bắt đầu biến đổi. Bóng tối trở nên dày đặc hơn, khiến Tinh Lâm gần như không thể nhìn thấy gì nữa. Nhưng em biết, đây chính là lúc em phải chiến đấu.
Linh Lan giơ tay lên, ánh sáng từ bàn tay cô chiếu sáng, tạo thành một vòng bảo vệ quanh Tinh Lâm.
"Lâm, hãy nhớ, chúng ta không đơn độc. Tôi sẽ luôn ở bên cạnh cậu."
Tinh Lâm hít một hơi thật sâu, lấy hết sức bình sinh để chống lại sự áp đảo của Tà Tinh. Một trận chiến cam go sắp bắt đầu, và em không thể lùi bước.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro