Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9 : Trở về nhà !

Sau khi nghe những lời mà Mistuya nói với cậu, cậu đã thấu hiểu ra ......
- Cảm ơn mày ! * Cậu cười với nụ cười tỏa nắng *
- Ư... ừm ! * đỏ mặt *
- Tao sẽ đi về ngay bây giờ .
- Được thôi , để tao giúp mày !
Mọi thứ cậu bày ra , bây giờ lại được Mistuya dọn hộ ...
- Mày sao thế ? Nhìn mặt đỏ vậy ? Lại sốt rồi hả ? * Mặt lo lắng các thứ *
- Ơ..., không không . Tao ổn , mày giúp tao dọn nốt đống đó được không ? Tao thấy hơi nóng và mệt ...
- Được, mày cứ ngồi nghỉ đi !
Later....
- Xong rồi ! Bây giờ tao sẽ đưa mày về đến tận nhà , được chứ ?
- Cảm ơn !
Sau vài phút đợi tàu đến ....
-Takemichi , đi thôi nào !
- Ừm .....
Trên tàu , hai con người một mình một toa ...
Trời bắt đầu ửng hồng, ánh nắng chiếu qua khung cửa sổ toa tàu . Takemichi nhẹ nhàng dựa vào Mistuya mà cậu không hay biết . Mistuya chỉ biết giữ cậu lại mà đỏ mặt ...
- A A A ~ Đáng yêu quá đi tía má ơi . Tôi sẽ chết vì xấu hổ quá , chết vì Take ư ? A ~ Cũng đáng ... * bạn trẻ này là đang tự nghĩ trong đầu nha (•‿•) *
And two thousand years later....
- Take, dậy đi , đến bến rồi mày ơi !
- Ơ? À à .... Ừm!
-  Về nhớ giữ gìn sức khỏe nha !
- Ừm , tạm biệt mày !
Hai người tạm biệt nhau tại đây,  trời bấy giờ cũng đã tối ...cậu bước từng bước về nhà .......
- Anh, anh đi đâu vậy ? Em lo lắm đó , anh còn bị sốt nữa . Anh có ổn không vậy?
- Anh ..... ổn...
Cậu đã lăn ra đất ....
- Ối giồi ôi , nóng quá , người cũng nặng nữa. Chịu thôi , gọi thử xem nào ....
- Alo ?
- Anh chifuyu hả ? Sang giúp em cái được không ?
- Được được , đợi anh tí nha .
........ " ơ thế là con bé cho anh nó nằm dưới đất suốt mấy chục phút à ? ¯\\(°_o)/¯ Hảo em gái :">
- Anh đây rồi,... Anh mải tìm anh của em quá nên quên mất cái nhà này rồi sao ?
- Ha ha , được rồi anh sẽ đưa cậu ấy vào , em đi lấy nhiệt kế đi !
- ok
Sau khi đo thì ...
- Ối giồi ôi , 40 độ ...
Chifuyu từ trong nhà vệ sinh nghe thấy liền chạy lại ....
- Cái gì ? Đưa cậu ấy vào viện ngay ....
- Để em đi lấy xe . Anh lo nhấc anh ấy ra đi !

Tại bệnh viện ......
- Bác sĩ , anh tôi ổn chứ ?
-  Cậu ấy bị mất nước và sức , chắc cũng do mệt ....
Mirai nhìn kĩ người bác sĩ , nhìn quen quen . Lại còn có cái gì đó na ná nữa .....
- À vâng , cảm ơn chú !
- Chú á ? Tôi đâu có già đến mức độ thế đâu ?
- Ơ ơ , thế xin lỗi anh nha ( ;∀;)

[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]

Đừng đển í cái này nha ⇧⇧⇧ tôi nghịch ngu đấy. Nhưng bạn cũng có thể nghe(◍•ᴗ•◍) tôi thấy nó hay lắm! Không phải tôi quảng cáo hay gì đâu.
.......
- Sao nhìn anh ta quen vậy ?
Nhiều nhiều phút sau.....
Bác sĩ: Anh ấy có thể về rồi , ai là người nhà bác sĩ vậy ạ ?
- Ơ là tôi !
........
Sau khi về đến nhà .....
- Anh đưa anh ấy lên phòng giúp em nhé !
- ok!
Nụ cười tắt ngay sau khi Chifuyu đi mất, cô thẫn thờ nhìn trời đất , cô nghĩ lại tất cả mọi thứ ..... Và người cô yêu quý hơn cả anh trai lại mất đi rồi ......
- Thứ nghiệp chướng !
- Chào em ! Xinh như thế thì đừng nói bậy nha !
- Mày là ai ? * Mirai *
- Anh đã nói là không được chửi rồi mà! * tổn thương *
- vậy anh là ai ? < một anh chàng tết tóc ? Và một anh tóc hai màu ? Còn chẳng nói chẳng rằng >
- Anh là bạn của Take * Xạo chó * Quà nè, em cầm giúp anh nha ! Anh vào đây
- Sao cũng được !
.......
Vài vài vài phút sau nữa ....
- Lại ai đây ?
- À à ...... Anh là bạn của Takemichi !
- À .... Vâng ?< hai anh này nhìn giống nhau ghê , tóc cứ xù xù như mấy con chó xù trước mình nuôi í>
- Xin phép em nha !
.....
Vài vài vài phút sau sau sau nữa .........
Ngước lên ..
- Anh lại là ai vậy ? * sợ hãi  các thứ * Titan hả với cả anh bắt cóc chú lùn đen à ?
- Ể, em nói gì vậy ? Nó nổi điên bây giờ...
- Gì chứ ? Ổng LÙN HƠN TUI ĐÓ !
- Biết rồi biết rồi, tôi biết rồi , tránh ra để tôi gặp Take...
.....
Đồng hồ điểm 10h , đi ra cửa hóng gió , cô bất chợt thấy một túi quà nào đó để từ bao giờ ....
Trên đó còn ghi " Gửi em, em trai của anh "
Cô giật sững người ,
- Anh trai ?
........

Hết chap 9

tác giả: chimcanhcutbietbay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro