Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

01

LingLing Kwong không phải là cái tên xa lạ trong giới thượng lưu châu Á. Là trưởng nữ của Kwong Gia, một trong những gia tộc tài phiệt danh giá và là tập đoàn bất động sản quyền lực bậc nhất Thái Lan.  Không chỉ sở hữu những khu đất vàng trên khắp Bangkok, mà còn vươn ra thế giới với hàng loạt dự án khách sạn, khu nghỉ dưỡng cao cấp, trung tâm thương mại xa hoa.

LingLing được sinh ra trong nhung lụa, từ bé, cô đã được hun đúc để trở thành người phụ nữ mạnh mẽ, sắc sảo và quyền lực. Từ những năm đầu tuổi hai mươi, cô đã tham gia vào các công việc điều hành tập đoàn, từng bước khẳng định mình trên thương trường.

Hai mươi tám tuổi, cô bước vào thương trường với tư cách một Tổng Giám Đốc, dẫn dắt tập đoàn vượt qua nhiều thương vụ bạc tỷ, khiến những người từng nghi ngờ về khả năng của cô phải thay đổi cách nhìn. Cô được biết đến như một doanh nhân tài ba với óc phân tích sắc bén, tài thương lượng không ai sánh bằng. Cô có thể đàm phán với những nhà đầu tư máu mặt nhất, có thể khiến các đối thủ e dè chỉ bằng một ánh nhìn bình tĩnh, có thể biến một khu đất hoang thành tổ hợp bất động sản xa hoa chỉ trong vài năm ngắn ngủi. Đối với những ai đối đầu với cô, LingLing là một con hổ săn, hùng dũng, chính xác, mạnh mẽ và không bao giờ để vuột mất con mồi.

Ở tuổi ba mươi, LingLing là một nữ nhân mà bất kỳ ai nhìn thấy cũng phải ngoái nhìn. Cô sở hữu một vẻ đẹp khiến người khác ngưỡng mộ đến say đắm, mái tóc đen dài, đôi mắt nâu sẫm sâu thẳm, gương mặt sắc sảo với đường nét hoàn mỹ. Nhưng hơn cả nhan sắc, khí chất của cô mới là điều thu hút nhất, một sự tự tin, mạnh mẽ, cùng chút gì đó xa cách và khó nắm bắt.

Thế nhưng, phía sau lớp vỏ của một nữ doanh nhân cứng rắn là một tâm hồn yêu nghệ thuật một cách cuồng si. Nếu bất động sản là sự nghiệp, thì nghệ thuật là tình yêu của cô. Từ nhỏ, cô đã say mê cái đẹp và nghệ thuật, không chỉ trong hội họa mà cả trong kiến trúc, điêu khắc, thời trang và những tác phẩm thủ công tinh xảo. Trong những chuyến công tác đến châu Âu, cô dành hàng giờ lang thang trong các bảo tàng, say sưa chiêm ngưỡng từng đường cọ trên những bức tranh cổ điển. Cô cũng có thói quen ghé thăm các phòng tranh, tài trợ những dự án nghệ thuật và luôn dành thời gian để thưởng lãm những tác phẩm mà mình yêu thích.

Tại Bangkok, LingLing là một nhà bảo trợ nghệ thuật hào phóng, tài trợ cho các phòng tranh, bảo tàng, giúp đỡ các nghệ sĩ trẻ triển lãm tác phẩm của mình. Còn Paris, với cô, không chỉ là thành phố của những thương vụ bạc tỷ, mà còn là thành phố của những giấc mơ, của vẻ đẹp vĩnh cửu.

Dù đứng trên đỉnh cao của quyền lực và danh vọng, cô vẫn cảm thấy có một khoảng trống không thể lấp đầy.

Paris, thành phố của nghệ thuật, của tự do, của những linh hồn lang thang kiếm tìm điều gì đó vô định, có lẽ chính là nơi cô cần lúc này.

Paris đón LingLing bằng ánh nắng vàng nhạt của buổi trưa muộn, trải dài trên những mái vòm cổ kính, rọi xuống những con phố tấp nập nhưng không xô bồ. Một cơn gió nhẹ lướt qua khi cô bước xuống từ chiếc xe limousine sang trọng, mang theo hương thơm của hoa oải hương thoang thoảng đâu đó trong không khí. Cánh cửa kính của tòa nhà bật mở, chào đón cô trở lại nơi mà cô từng quyết định sở hữu từ cái nhìn đầu tiên, một căn penthouse trên tầng cao nhất, lặng lẽ nhưng kiêu hãnh giữa lòng thành phố nghệ thuật này.

Chiếc chìa khóa lạnh buốt trong tay khi cô nhẹ nhàng tra vào ổ, cánh cửa gỗ chầm chậm mở, để lộ ra không gian rộng lớn và trang nhã của căn penthouse đầy phong cách của kẻ mê đắm cái đẹp.

Bước vào trong, ánh sáng trời chan hòa đổ xuống từ những ô cửa sổ lớn sát trần, phản chiếu lên những món nội thất mang hơi hướng cổ điển nhưng vẫn đầy cá tính. Những bức tranh sơn dầu treo dọc hành lang, những pho tượng nhỏ đặt trên kệ gỗ, tất cả đều là những tác phẩm mà cô tỉ mỉ lựa chọn từ các phòng triển lãm trên khắp thế giới.

Phòng khách rộng rãi, trần cao, những chiếc ghế sofa nhung màu rượu vang đối diện với lò sưởi bằng đá cẩm thạch. Một chiếc đàn dương cầm đặt ngay gần ban công, như đang chờ đợi những ngón tay lướt qua để ngân lên những thanh âm trầm bổng của một bản hòa tấu nào đó.

Cô buông chiếc áo khoác dài xuống ghế, rót cho mình một ly rượu vang từ chai Bordeaux lâu năm mà cô đã để lại từ lần trước. Đứng trên ban công, LingLing phóng tầm mắt ra xa, nơi tháp Eiffel hiện lên sừng sững giữa bầu trời xanh thẳm.

Hít một hơi thật sâu, cô nhắm mắt lại. Đây là nơi cô đã chọn để rời xa những cuộc họp căng thẳng, những hợp đồng triệu đô và những ánh nhìn săm soi của thương trường. Đây là nơi cô có thể là chính mình, một kẻ dạo chơi yêu cái đẹp, để mặc tâm trí mình phiêu lãng giữa Paris hoa lệ.

Bất ngờ, chuông điện thoại rung lên. Nhìn màn hình, cô bật cười nhẹ.

Là Liam, người em trai song sinh chào đời sau cô vài phút.

Cô bắt máy, giọng em trai vang lên ngay lập tức:

"Chị lại trốn đi chơi à? Để mặc mọi thứ cho em xoay sở một mình sao?"

LingLing dựa người vào lan can, hờ hững nhìn thành phố phía dưới. "Ừm, không lẽ một Liam Kwong không gánh vác nổi cơ nghiệp này trong vài ngày sao ."

"Bình thường chị biến mất có bao giờ chỉ đi vài ngày đâu." - Liam hừ lên một tiếng, giọng đầy trách móc.

LingLing cười khẽ, nhưng không trả lời. Liam im lặng một lúc, rồi nhẹ giọng hơn:

"Nhưng mà... chị đang ổn chứ?"

"Ổn." LingLing đáp ngắn gọn.

Bên kia, Liam thở dài. "Thôi em biết rồi, chị cứ nghỉ ngơi đi, nhưng đừng biến mất quá lâu nha."

Cúp máy, LingLing thở ra, tay vô thức mân mê ly rượu vang trên bàn.

Paris đẹp, nhưng có lẽ cô cần một điều gì đó hơn cả vẻ đẹp này.

Chuyến phiêu lưu của "Kẻ Dạo Chơi" sẽ bắt đầu.

--hết 01--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro