Kẻ cắp!(truyện ngắn cực hay)
Nghe tiếng mẹ gọi dậy ,tôi vội vùng khỏi chiếc chăn ấm...Sáng nào cũng vậy, cứ 5h sáng tôi phải dậy ra phụ giúp mẹ bán bánh.Mùa hè thì chẳng sao chứ mùa đông,quả là khó khăn.Một hôm, đang lúc bận rộn bán hàng ,chợt có tiếng nói:
-Ô....kia con --- lấy ổ bánh mì!
Con --- kẻ cắp mồm ngoặm bánh đang chạy rất nhanh,có đuổi theo cũng không kịp.Đến giờ đi học,tôi vội tới trường và cũng quên luôn câu chuyện lúc sáng.
Nhưng mấy hôm nay,ngày nào cũng mất một chiếc bánh,tôi cho rằng thủ phạm chính là con --- lạ đó, phải cho nó một trận mới hả.Nhưng mẹ tôi lại bảo:
-Thôi con ạ!Chắc nó bị bỏ đói,ta cho nó vậy.
Tôi không đồng ý và quyết định cho con Vàng to khoẻ,đẹp mã và nổi tiếng khôn ngoan của tôi trừng trị.Quả nhiên sáng ấy đang lúc ngái ngủ bởi còn thưa khách hàng,tôi giật mình nghe tiếng sủa rất to của con Vàng và vút một cái nó xô tới con --- kẻ cắp đang tiến tới thùng bánh.Con --- lạ gầy nhom sợ quá quay đầu co cẳng chạy bạt mạng.Không hiểu sao,con Vàng đuổi theo một đoặn,sủa lên rất to rồi quay lại.Có lẽ nó thương hại.
Chủ nhật được nghỉ học,tôi nảy ra ý định theo dõi xem con --- đó của nhà ai.Tôi bắt đầu sốt ruột thì con --- lạ xuất hiện.Nó vội vàng lấy chiếc bánh.Tôi và con Vàng nhẹ nhàng bám theo.Qua một dãy phố đến chân cầu thang Bách hóa tổng hợp,con --- lạ dừng lại trước một thằng bé còm nhom rách rưới,vẻ mặt bơ phờ,đang run rẩy vì lạnh.Chỉ nhìn đã biết nó là ăn xin và đang bị ốm.Con --- lạ thả cái bánh vào tay chủ,đứa bé ăn một miếng lại bẻ một ít cho con ---.Mải nhìn nên con Vàng chạy xô tới chỗ đó mà tôi không kịp giữ lại.Thấy con Vàng con --- lạ gầm gừ nhưng thằng bé quát im rồi bẻ miếng bánh cho con Vàng,Vàng ngửi ngửi,lưỡng lự,thằng bé lại tung miếng nữa và gắng mỉm cười:
-Ăn đi mày,tao chỉ có vậy thôi.
Thấy chủ tỏ ra thân thiện,con --- kẻ cắp cũng lại gần ngửi ngửi làm quen.Lát sau hai con --- đã vui vẻ tranh nhau những miếng bánh mà thằng bé tung lên.Chúng đã là bạn của nhau thật rồi.Trông cảnh tượng đó mắt tôi bỗng cay xè !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro