Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31: Ấm áp

"Th-Thuần hoá nó?"

Tamaki rụt rè nhìn Yuko như thể muốn hỏi "Cậu chắc chứ?".

Cậu tra kiếm lại vào thắt lưng, nhìn Tamaki một cách khó chịu.

"Thế cô nghĩ tôi bắt nó cho cô để làm gì? Thế cô làm được không để tôi giết nó đấy?"

Tamaki khẽ liếc nhìn xuống con nhện lớn đang bị trói dưới chân rồi gật đầu.

"T-Tớ làm được mà... Chỉ tại tớ hơi ngạc nhiên vì từ trước tới giờ chưa ai giúp tớ thuần hoá chúng cả..."

Vậy ra đó là lí do Tamaki mới chỉ thuần hoá được chuột và dơi. Bởi trước giờ cô bạn này không bắt được mấy con mạnh để thuần hoá. Mà khiển thú sư chỉ số sức mạnh rất thấp, đó là lí do tại sao cô bạn không thể mạnh lên nếu không được ai đó giúp đỡ.

Nếu Tamaki có thể thuần hoá được những con ma thú trong dungeon này, đó sẽ là một bước tiến lớn. Không phải là ngẫu nhiên khi cậu chọn Tamaki trong số đám bạn để mang đi. Bởi cô bạn là người tiềm năng nhất. Yuko đã phân tích kĩ năng của Tamaki khi hai người lần đầu gặp nhau ở tầng trên. Nhưng cũng không thể nói rằng một phần cậu chọn cô bạn vì những lí do khác, có lẽ là đồng cảm chăng?

Trong khi suy nghĩ miên man, giọng nói của Tamaki lôi cậu về thực tại.

"Yuko-kun, tớ thuần hoá được nó rồi. Ừm... cảm ơn cậu nhiều."

"Không có gì đâu, hãy cố gắng mạnh lên nhanh chóng, nếu không tôi sẽ bỏ lại cô đấy."

"T-Tớ hiểu rồi."

Con nhện kia đã biến mất, có lẽ sau khi được thuần hoá, chúng sẽ được dịch chuyển vào một không gian nào đó.

Vào lúc đang sử dụng ma pháp thuần hoá lên con nhện đó. Tamaki nhận ra rằng. Yuko tuy luôn tỏ ra lạnh lùng với cô như vậy, tuy nhiên cậu ấy vẫn đang giúp đỡ cô, giúp cô trở nên bình tĩnh vào ban nãy, giúp cô thuần hoá ma thú, những điều mà chưa ai làm vậy cho cô. Vì vậy, cô nghĩ rằng, có lẽ đúng như Yui nói. Bản chất cậu ấy là một con người tốt bụng và tử tế.

Sau khi đi thêm một tầng nữa, Tamaki đã tiếp tục thuần hoá thêm một con ma thú dạng rắn. Nói là răn tuy nhiên nó to gấp đôi một con trăn Nam Mĩ. Ma thú càng khoẻ thì thời gian thu phục càng lâu, tùy theo cấp độ và độ thành thục kĩ năng của cô.

Giờ thì Tamaki đang cảm thấy rất phấn chấn khi lần đầu tiên được sở hữu hai con ma thú mạnh. Và người cần cảm ơn nhất chính là Yuko, tuy nhiên thì cô không dám nói điều đó với cậu ấy.

Vào buổi tối, khi ba người đang nghỉ trong [Vùng an toàn] nằm xung quanh cửa hành lang dẫn lên tầng trên. Bỗng họ nghe thấy tiếng người đang nói chuyện vọng trong hành lanh.

Thấy lạ, Yuko tỉnh dậy khiến Yui và Tamaki tỉnh dậy theo. Đây là giọng của lũ bạn cậu. Vậy ra, bọn chúng cuối cùng cũng đuổi kịp ba người. Chắc là vì nhóm cậu hay dừng chân nghỉ nhiều quá.

Đung mặt nhau, bên phía lũ bạn dừng cuộc nói chuyện lại, sững người nhìn về phía Yuko với vẻ ngạc nhiên. "Lần này lại rắc rối rồi...", cậu nghĩ vậy trong khi đáp lại bằng ánh mắt lạnh lùng.

Nếu cậu nhớ không nhầm thì cái tên đứng đầu nhóm, Kanaken gì gì đó đã bị trói bởi lũ bạn vì định chôm lương thực giờ đang thản nhiên đứng đầu hàng. Chắc có lẽ chúng đã làm lành với nhau, có lẽ thế.

Kanaken tiến đến chỗ cậu với vẻ mặt hổ báo đứng nghĩa, không, thực ra đó là một vẻ mặt chuẩn của mấy bọn ăn chơi.

"Vâỵ ra mày ở đây hả Yuko?"

"Thì sao?"

"Mày chính là người sử dụng kĩ năng có khả năng thôi miên để điều khiển bọn tao lấy xe lương thực cho mày đúng không?"

"Tôi chả hiểu cậu đang nói về cái gì cả."

Kanaken đang đổ lỗi trắng trợn? Nó làm Yuko cảm thấy hơi sốc, tuy nhiên cậu đã kịp lấy lại bình tĩnh. Một mục đích duy nhất, đó là để thoát tội, chỉ có thể là vậy. Lũ bạn xì xào bàn tán rồi nhìn cậu với ánh mắt ghê tởm.

Xong chưa kịp nói gì, giọng của Tamaki khiến mọi người lặng một khoảng.

"Các cậu hiểu lầm rồi! Yuko-kun​ không làm như vậy!"

Kanaken quay sang nhìn Tamaki một cách ngạc nhiên rồi nhìn sang cậu.

"À, vậy ra mày cũng đã thao túng cả Tamaki-chan rồi hả?"

Rồi Kanake quay về phía đám bạn.

"Đấy, mọi người thấy chưa, tớ cũng đã bị nó thao túng giống như vậy. Giờ thì mọi người được tận mắt chứng kiến rồi đấy!"

Một kẻ "thừa nước đục thả câu". Đó là tất cả những gì mà Yuko có thể nhận xét. Song cậu không tức giận vì điều đó. Tuy nhiên Tamaki có vẻ như đang rất giận.

"Chính các cậu đã lên kế hoạch lấy nó còn gì!", Tamaki lớn tiếng.

"Cậu bị nó thao túng rồi Tamaki-chan, nên không ai tin điều cậu bịa đặt đâu."

"Tớ không hề bị điều khiển hay bịa đặt..."

"Ừ tôi thao túng cô ta đấy, thì sao?", Yuko bỗng chen ngang cuộc hội thoại.

"Yuko-kun, sao cậu lại?"

"Cô cứ im đi."

Nói rồi cậu vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh nhìn thẳng mặt Kanaken.

"Vậy các người chưa chết hết vì thiếu lương thực hả?"

"Mày..."

Kanaken vớ được thời cơ này, cậu ta giả vờ tức giận.

"Kẻ giết người như mày không đáng được sống. Mày có thể đánh bại được Takashi, nhưng mày không thể đánh lại được với tất cả mọi người ở đây đâu."

Lũ bạn cậu dàn đội hình đằng sau, có lẽ để chuẩn bị giết cậu. Song hai cô gái đột ngột bước lên chắn trước mặt cậu.

"Tớ (tôi) sẽ không để mọi người (các người) làm thế!", Hai cô gái cùng đồng thanh rồi chuyển sanh trạng thái chiến đấu.

Yui sử dụng móng vuốt. Tamaki triệu hồi hai con thú mạnh nhất của cô ra, con rắn và nhện khổng lồ để bảo vệ Yuko.

Đó là việc Yuko không hề lường trước. Một trận chiến diễn ra sẽ không hay ho chút nào. Lấy ít chọi nhiều, đó không phải là một sự lựa chọn hợp lí.

Nghĩ vậy, cậu tạo một khối cầu ma lực nhỏ trong lòng bàn tay với một nụ cười máu lạnh.

"Các người đã được chứng kiến sức mạnh của thứ này rồi đúng không?"

Khối cầu khiến cho lũ bạn có vẻ như bị chùn bước với biểu cảm sợ hãi. Kanaken lùi về hàng vẫn với vẻ mặt hổ báo.

"Mày lại muốn giết người nữa hả?"

"Ừ, tôi sẽ giết hết các người nếu muốn."

Lần này thì cậu đã thực sự doạ cho lũ bạn sợ hãi. Một vài đứa con gái bỏ vũ khí xuống rồi bắt đầu khóc. Tuy nhiên đấy không phải việc cậu cần quan tâm.

"Chính vì vậy, tôi đi đường tôi, các người đi đường của các người, chúng ta không liên quan đến nhau, được chứ?"

Nói vậy cậu quay đi.

"Đi thôi, đừng dây dưa với bọn chúng nữa."

"Nhưng mà..."

Tuy rất muốn đánh cho lũ kia một trận, song hai cô gái vẫn miễn cưỡng quay đi theo Yuko.

Bỏ lại nhóm bạn một lần nữa, nhóm cậu di chuyển xuống tầng tiếp theo. Phải nói rằng tầng tiếp theo trông khá là khắc nghiệt.

Tê cóng vì lạnh, đó là điều mà Yuko có thể diễn tả được bằng lời lúc này. Đây là tầng không có đám ma thú, chỉ có những loài động vật bình thường. Những nơi như thế này được cậu gọi là tầng sinh thái.

Tiếng gió rít thổi mạnh với cái lạnh tê tái. Khắp nơi là băng tuyết. Trái ngược với sa mạc nóng bức của tầng sinh thái trước.

Lúc ba người xuống đây, cũng là lúc bão tuyết đang diễn ra. Vì mặc quần áo mỏng manh, cả cậu, Yui và Tamaki đều đang run rẩy. Song có lẽ cũng không hẳn là một ngày xui xẻo. Có một cái hang bằng tuyết cách chỗ cậu hơn trăm mét.

"Cố lên, anh nhìn thấy cái hang đằng kia. Hãy tạm trú vào đó đợi bão tan."

Khi đã vào bên trong hang, cơn lạnh đã giảm đi một chút. Xong điều đó không có nghĩa là thân nhiệt của hai cô gái không giảm xuống.

Như vậy là không ổn, cậu thì không sao, nhưng với hai cô gái thì khác.

"Ngồi trong đày đợi anh một chút, anh sẽ quay lại ngay!"

Nói rồi, Yuko tức tốc phóng ra ngoài hang, hoà mình vào trong cơn bão tuyết. Mặc cho những cái lạnh khủng khiến từ những cơn gió mang lại, cậu đang tập trung tìm những con gấu mà cậu thấy trước đó.

"Ah, đây rồi! Mình phải nhanh lên!"

Mấy con gấu đang tụ tập gần đó. Chúng có một bộ lông trắng muốt. Trông giống y hệt như loài gấu bắc cực. Bộ lông của chúng sẽ giúp giữ ấm. Thời gian là là vàng, mỗi phút trôi qua thân nhiệt của Yui và Tamaki sẽ giảm xuống.

Nhanh chóng bẻ gẫy cổ ba con gấu, cậu vác chúng rồi phóng thẳng về chỗ hang với tốc độ nhanh nhất có thể.

"Yui! Anh về rồi đây!"

Cậu thở phào nhẹ nhõm khi thấy Yui vẫn ổn, Tamaki cũng vậy. Cô gái của cậu đang sử dụng tinh linh thuật để thắp lên một ngon lửa nhỏ sưởi ấm cho cả hai.

"Vậy ra anh ra ngoài để bắt chúng ạ."

"Ừm, nhanh thôi, anh sẽ lột da chúng."

Nói rồi cậu ngay lập tức bắt tay vào công việc trong khi cơ thể vẫn run rẩy vì cái lạnh. Cuối cùng da của ba con gấu đã bị cậu lột sạch. Cậu không có kĩ thuật lột da, tuy nhiên với sức mạnh vật lí lớn, cậu có thể dễ dàng lột da bằng cách kéo mạnh chúng ra khỏi có thể con gấu khi có điểm tì.

"Em có thể làm sạch nó không Yui?"

"Dạ, em có."

"Vậy hãy rửa sạch chúng."

Nói rồi cậu đưa chỗ da cho Yui. Cô làm sạch chúng bằng nước. Những lớp nước mỏng liên tục bọc lấy phần mặt trái tấm lông, làm sạch máu và thịt.

"Em xong rồi..."

Hai cô gái run cầm cập vì đốm lửa bị tắt khi Yui chuyển sang sử dụng tinh linh thuật làm sạch.

Mỗi người cầm một chiếc rồi quấn nó lên người. Vì có khả năng hồi phục, nên cơ thể cậu nhanh chóng lấy lại được nhiệt lượng. Cậu ngồi sát đến bên cạnh Yui rồi quàng một phần tấm lông sang người cô, sử dụng chính nhiệt lượng của bản thân để sưới ấm cho cô.

Tamaki ngồi cách đó không xa. Cô bạn đang run run xoa hai tay vào nhau và thở ra làn hơi trắng, thỉnh thoảng khẽ đưa mắt nhìn về phía hai người.

"Nếu muốn cô có thể vào đây.", Yuko khó khăn rặn ra từng chữ trong khi vẫn giữ một vẻ mặt lạnh lùng.

"À... ừm... thế có ổn không?"

"Đừng hỏi nữa, cô có vào đây nhanh không?", Yuko gắt gỏng.

"N-Nếu cậu muốn."

Hai gò mà hơi ửng đỏ, Tamaki từ từ ngồi gần vào cậu. Vòng một tay ra sau lưng Tamaki, cậu kéo cô bạn lại sát mình. Không thể phủ nhận rằng, cậu vừa lôi hết can đảm của bản thân để làm điều đó.

"Ấm quá... cảm ơn cậu..."

"..."

Cơ thể của Tamaki ngừng run rẩy, bởi nó đang được sưởi ấm. Nhưng không phải chỉ là bên ngoài, mà là cả bên trong nữa. Một cảm giác ấm áp và dễ chịu mà cô chưa từng được cảm nhận. Một cảm xúc gì đó không rõ ràng đang dần nhen nhóm trong lòng cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro