Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3.

Bây giờ tôi sẽ đổi cách xưng hô của Sans với Ganz thành anh-tôi thay vì cậu-tôi, vì thời gian viết truyện lại rất lâu nên tính cách của nhân vật sẽ có phần thay đổi

____________
Nobody's POV

Bọn họ cứ ở đó mà an ủi nhau, hơi ấm tỏa ra từ cơ thể Ganz làm anh cảm thấy an toàn hơn, cảm xúc cũng dần nhẹ lại, có thứ gì đó khiến anh cảm thấy như thời gian trôi chậm lại vậy, chỉ có họ, bên cạnh nhau và âu yếm nhau, đôi tay Ganz nhẹ nhàng vuốt lên lưng anh " anh cảm thấy ổn hơn chưa? Có tôi ở đây.. " vừa nói Ganz vừa đưa tay anh ấy vuốt nhẹ lên lưng của Sans, mắt Sans nhắm lại, cảm nhận sự an toàn này hết mức có thể " yeah...tất nhiên là rồi.." anh nhẹ nhàng nói " nhưng tôi nghĩ sẽ thật tốt nếu.. anh ở cạnh tôi thêm một chút nữa.. " giọng nói của anh có phần dè chừng và xấu hổ.

Sans ngồi thẳng người dậy, rời khỏi vòng tay của Ganz và nhìn cùng sự choáng ngợp của gã
" tôi..cũng không phiền nếu anh bận đâu anh bạn " anh đứng bật dậy, mặt có chút xanh nhưng vẫn giữ nguyên nụ cười ấy mà biến mất, để lại một Ganz đang thực sự bối rối

Sans's POV

Chắc hẳn họ đang tìm kiếm tôi và rồi phát khùng lên khi không tìm thấy tôi ở chỗ Ganz, tôi chỉ là đang đi hóng gió trên m.t Ebott, nơi này đầy sao, tôi ít khi đặt chân lên nơi này mặc dù kết giới đã bị phá bỏ nhưng điều một trong số quái vật như tôi vẫn làm là vẫn ở nơi mình được sinh ra này. Tôi phải thú nhận rằng kể từ khi tôi biết đến đa vũ trụ thì cuộc đời tôi như đảo lộn, và giờ thì tôi bị mọi người cho là một kẻ sát nhân cuồng bạo lực và có phần đa nhân cách, ôi tại sao tôi phải nhận chuyện mình không làm chứ nhỉ họ thậm chí còn chẳng điều tra đàng hoàn. Tôi bất giác nắm chặt nắm cỏ dưới đất, tôi lại nhìn lên trời và điều khiến tôi chú ý đến là dòng sông trước mặt mình, tôi nhìn nó và rồi nhớ lại chuyện ban nãy mà thầm cười.

Tôi bị gì í nhỉ? Bảo với Ganz rằng hãy ôm nhau lâu hơn đi, ôi Chúa ơi thậm chí tôi còn không biết rằng cậu ta có thật sự tin tôi không, lỡ như một ngày nào đó kẻ-mà-mọi-người-cho-là-tôi ấy giết " anh, em, bạn, bè " gì đó của cậu ta và rồi cậu ta có thể giết tôi bất cứ lúc nào không? Tôi lôi từ trong túi áo ra một chai ketchup, nó như một liều thuốc an thần vậy, tôi uống nó rồi nằm xuống thảm cỏ xanh mướt dưới chân, cảm giác thật tự do, không phải đối diện với những ánh mắt dè chừng nữa không phải nghe những lờ xỉa xói mình nữa không phải ở cùng với những kẻ có ý định giết mình nữa, nó thật sự rất tuyệt. Cho đến khi tôi nghe có tiếng bước chân, bật người dậy và nhìn theo hướng đó " Ganz ? " tôi tự hỏi, bóng dáng thứ đó bước từ trong bụi ra, " ay dooo, tôi biết chắc là anh sẽ ở đây " chàng trai cùng đôi cánh to gấp đôi người anh ta cất tiếng cùng quả chào hỏi không thể nào " chất's " hơn, thật vui khi mà tôi thậm chí còn chẳng biết anh ta, đa vũ trụ thật rộng lớn với cái bộ nào lười suy nghĩ này của tôi " thứ lỗi cho tôi nhưng tôi có lẽ là không quen cậu, ừ..thì nó là một vấn đề " nhỏ " khi có hàng trăm phiên bản của cậu ngoài kia và cậu đang sống cạnh họ nhỉ ? " cậu ta đưa tay ra sau gáy mình, đôi mắt có chút thất vọng " tôi đã mong chờ nhiều hơn vậy, nhưng không sao tôi là Bird " cậu ta trả lời, cùng đôi cánh bật ra trong khá tuyệt, theo tôi là vậy.

" ờ thì..tôi biết cậu, đương nhiên rồi vì cậu khá...nổi tiếng...nhỉ? " Bird trả lời một cách không chắc chắn lắm và đưa ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn tôi " tôi không nghĩ được nhiều người biết đến thông qua điều đó là nổi tiếng, nhưng rất vui vì gặp cậu, Bird " tôi nói và rồi đút lại chai ketchup của mình vào túi áo, " à thì..Ink đã bảo tôi tìm anh vì cậu ta nghĩ tôi có thể sẽ thuộc đường đến Undertale hơn là cậu ta " đôi mắt cậu đầy sự mỉa mai và rồi cậu ta đến chạm một cái mạnh vào mai tôi và nói " cậu sẵn sàng về lại đó chưa? Tôi nghĩ nó sẽ không tuyệt lắm đâu " Bird lo lắng mà nhìn tôi, tôi phải nói gì nhỉ? Bắt ngờ hay rất bất ngờ? Cậu ta là người sau Papyrus quan tâm đến cảm nhận của tôi, có lẽ là Ganz cũng vậy " luôn luôn.. tôi cảm kích vì sự cảnh báo này của cậu " tôi nói và rồi bước sang chỗ khác và biến mất.

Ôi Chúa ôi tôi đã teleport vào giữa phòng, tôi nhìn quanh các AUs có vẻ đang cãi nhau rất căng ở đó và rồi Nightmare dùng cái xúc tua nhớt nhát của gã đè tôi vào tường " hãy chắc chắn rằng ngươi không giết thêm một ai nữa khi đi qua đâu đó ngoài kia! " gã ta tức giận mà nói, cái xúc tua ấy cứ từ từ siết chặt lấy tôi, " xem kìa sao trong yếu ớt thế? " Fell khiêu khích tôi và rồi nở một nụ cười mỉa mai, sau một lúc cố giết tôi bằng cái xúc tua của gã thì cuối cùng gã ấy cũng chịu thả tôi xuống, cổ tôi giờ đây có một vết hằn tím ở trên, tôi không hiểu, Star Sanses đứng nhìn tôi xém bị gã đó giết, ánh mắt lạnh lùng của bọn họ làm tôi lạnh người, Fell hắn cứ liên tục chửi rủa và nói những lời khiêu khích tôi, trong một phút giây con ngươi của tôi chuyển sang màu xanh và ngỡ như tôi sẽ phóng hàng trăm khúc xương vào mặt hắn ta thì Ganz chạy lại và tôi biết mình nên làm gì, anh ta kéo tôi dậy, đưa tôi ra khỏi những con người vô tâm đó và bước lên phòng.

" mọi chuyện..- " anh ta nói nhưng tôi cắt ngang " mọi chuyện ổn, không sao, Ganz " tôi từ từ nói ra những lời ấy với Ganz, anh ta không nói thêm, chỉ ngồi lên giường và xem xét vết hằn cho tôi và anh ta cố bắt chuyện với tôi, anh ta hỏi về gia đình, cuộc sống và cuối cùng là sở thích của tôi. Chúng tôi cứ vậy, ngồi đó và tâm sự với nhau, rồi anh ta bảo tôi nằm xuống, Ganz nằm dưới giường của tôi.

Ganz's POV

Tôi nhẹ nhàng nhắc cậu ấy đi ngủ, tôi nằm xuống và khi chắc rằng mọi thứ đã ổn thì đi vào giấc ngủ của mình.

Chợt tôi tỉnh dậy vì tiếng động lạ, tôi lập tức dậy và xem xét, giường Sans trống trơn, nó chỉ còn mền gối đặt lộn xộn và cánh cửa sổ mở toang, từng đợt gió ùa vào làm chiếc rèm cửa cứ thế mà bay trong gió, lập tức theo phản xạ tôi nhảy khỏi cửa sổ xem xét, cứ tưởng như mò kim đấy bể nhưng tôi lại nghe thấy tiếng sụt sịt trong bụi cây, tôi lần theo tiếng động nhỏ bé ấy và rồi thấy một Sans đang bước từng bước chân nặng nề đến cạnh một dòng sông, " cậu ta định tự tử à ?" tôi tự hỏi, nhưng trái với suy nghĩ của tôi thì Sans ngồi xuống, tôi thở phào nhẹ nhỏm và rồi bước đến cạnh Sans, tôi đặt tay lên vai cậu ấy.

Oh shit, tôi nhìn những dòng nước lăng dài trên má Sans và cậu ta cứ vậy mà đưa bàn tay của mình ra lau đi chúng " tôi ổn, tôi ổn, tôi sẽ quay về phòng ngay " tôi có chút kích động mà nắm chặt lấy vai của Sans, tay tôi lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên má anh ấy " anh không ổn, Sans.." tôi nói và rồi ôm chầm lấy anh ta, Sans cứ thế mà khóc trong lòng tôi.

Sau một lúc, không biết là bao lâu thì cậu có vẻ ổn hơn và bắt đầu nói " anh biết không Ganz..anh có lẽ sẽ trở thành liều thuốc mới của tôi đấy.. " tôi cười và nói " thật vinh hạnh... " cả hai chúng tôi bắt đầu cười, tôi ngồi cạnh Sans, khung cảnh bây giờ thật đẹp, đêm nay là một đêm đầy sao, mặt hồ trong đến nỗi tôi có thể nhìn thấy cá bên dưới, Ink thật tinh tế khi chọn nơi này " vậy anh ra đây làm gì? " tôi ngước mắt nhìn Sans " tôi nghĩ tôi sẽ ổn hơn khi ra đây.., ờ thì..tôi không thật sự muốn khóc, chỉ là..gì nhỉ cảm xúc dâng trào à ? " dứt câu thì Sans ngước qua nhìn tôi rồi nở một nụ cười, nó thật khác, mặc dù là một nụ cười nhưng lại chứa đầy sự ảm đạm và thất vọng, nó cũng thật đẹp, tôi đã không nhận ra việc mình đang ngắm nhìn say xưa nó.

" anh thật đẹp.. " tôi không tự chủ được mà kêu lên, anh ta lại cười nhưng lúc này là một nụ cười thật sự " không phải lúc để anh tán tỉnh tôi đâu...nhưng..cảm ơn và anh cũng vậy.. " Sans nói, tôi cũng chẳng biết nên vui hay buồn nữa vì sự xấu hổ đã bao trùm tôi, đó có lẽ chỉ là lịch sự. Gạt qua điều vừa nãy, tôi cố gắng không để sự xấu hổ của mình ra " tại sao anh lại đối xử khác với mọi người vậy " anh ta hỏi, tôi nhìn một lúc lâu " vì tôi tin anh không làm vậy... " Sans bất ngờ mà nhìn tôi nhưng rồi cũng trở lại bình thường " ohh-vậy cảm ơn...người đẹp, vì đã tin tôi mặc dù điều đó khá điên rồ " Sans nháy mắt với tôi và dường như tôi có thể cảm thấy mặt mình đang đỏ lên " anh bảo không phải lúc tán tỉnh nhau mà nhỉ?.. "

__________
Quay lại với một chap như này thì có bù đắp được cho mọi người suốt thời gian qua không nhỉ? Tôi có vẻ đã khiến Sans mạnh mẽ hơn nhưng không sao, nó tuyệt mà
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, tôi sẽ cố gắng viết chap mới sớm nhất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro