Chương 27: Thức thần bóng đêm
Buổi sáng trôi qua trong yên bình, bởi ai cũng bận ngủ, cho đến khi mặt trời lên đến mông, Nhân Mã gào thét khản cổ thì may ra từng thằng mới chịu lết cái thân nặng nề, miễn cưỡng ngóc dậy.
Thực muốn đi ngủ tiếp, ngày hôm qua bọn họ chỉ vật lộn với một đám quái thú trong vòng...tầm bốn giờ đồng hồ, mà cả người rã ra như bị một con Titan đạp lên trong bốn năm vậy.
Các cơ mỏi nhừ, hơn nữa y phục cũng không nguyên vẹn, rách lỗ chỗ...
Thực chất thì, bọn họ chẳng ai có hành lí cá nhân cả, bởi vì sau khi tái sinh, có thể tìm ở đâu vật dụng cá nhân của họ bây giờ.
_ Các cậu. Bây giờ nghe tớ nói. - Nhân Mã đập cái bốp vào đầu tên ngốc đang cố níu níu phá rối mình. Nghiêm giọng. - Hiện tại thì, y phục của các cậu hỏng rồi, các cậu không thể ăn mặc như thế này mà đi được, tớ sẽ đi bán thuốc kiếm tiền, nhưng vấn đề là, nơi này không có con người.
_ ...mặc thế này cũng được. Gió lùa rất mát. - Thiên Yết chớp mắt phát biểu một câu.
Cả bọn nín, khô lời.
_ Nếu em thích thì cứ mặc như thế đi.
_ Thôi ạ.
_ Tiểu Mã Mã, bọn tôi có y phục cá nhân, tuy là lâu lắm rồi không có dùng tới, nhưng mà có thể là cho các cậu mặc tạm. - Bảo Bình ngồi cười.
_ Y phục ở đâu cậu có?
_ Tôi và Ma Kết, sau khi Phiến Thần đại chiến kết thúc thì đi du ngoạn khắp nơi, cho nên phải mang y phục theo thay đổi. - Bảo Bình, đứng dậy, phủi phủi mông. - Để tôi đi lấy.
Nói rồi, bàn tay hắn lóe lên một tia sáng màu trắng, một cánh cổng màu trắng mở ra.
Bảo Bình đi vào trong cánh cổng đó, một lúc sau liền thấy trở ra, trên tay còn mang theo hai gói đồ không lớn không nhỏ.
Cánh cổng liền đóng lại.
_ Đây. Gần đây có một con suối cạn, nếu muốn có thể ra đó tắm một chút cũng được.
Hắn đưa một gói cho Thiên Bình, gói còn lại đưa cho Kim Ngưu.
Bọn họ không ai bảo ai, lập tức đều kéo ra suối cạn, bởi vì rất lâu rồi vẫn chưa được tắm táp qua một lần.
Ở bẩn không tốt.
...
Có một sự thật là, gói y phục mà Bảo Bình đưa cho Thiên Bình vừa với seme line đến lạ, còn gói đưa cho Kim Ngưu lại vừa với u...k...e line đến lạ.
Hỏi ra mới biết, gói hắn đưa cho Thiên Bình là y phục của hắn, gói kia là y phục của Ma Kết.
Nói đến đây, Kim Ngưu, Bạch Dương, Nhân Mã và Sư Tử đồng loạt đen mặt.
Được rồi, bọn họ quả là có hơi nhỏ bé so với nam nhân bình thường.
Tắm gội sạch sẽ, bọn họ liền nghỉ ngơi đến buổi chiều, sau đó leo lên lưng Obi và Hibi di chuyển về đại lục Zodiacus.
Có một sự thật phải nói là, Sư Tử không cảm thấy ghét hai khuyển yêu này, một phần vì chúng đáng yêu, phần còn lại...ừm...vì chúng là thú của Song Ngư.
Bởi vì lúc nhỏ từng có lần bị chó của mấy lão thợ săn cắn, cho nên rất sợ, vả lại từ bé đã luôn sống với lũ sư tử, mà mèo thì không thích chó.
Sau này hóa thần, lại có thính giác và khướu giác nhạy bén gấp bội, cho nên ngửi mùi chó lại thấy khó chịu. Kì thực chỉ là không thích cái mùi.
Khi được Obi chở như thế này, hình như đại khuyển biết ý, đem yêu lực của mình giảm xuống.
Sư Tử ngồi trên lưng nó, xoa xoa bộ lông to xù trắng toát, cười nhẹ
_ Cảm ơn mày. Obi.
_ Mèo nhỏ, cậu có cảm thấy khó chịu không?
Nhân Mã ở phía sau hỏi han
_ Ân, không cảm thấy.
_ Tốt rồi.
...
Ma Kết từ đêm qua đến giờ, dạng linh hồn không thấy xuất hiện, còn cái xác lại im lìm ngủ say sưa.
Song Tử bảo trong cái xác chỉ nhìn thấy một phần linh hồn nhạt nhòa dùng để duy trì sự sống. Ma Kết người mà đã cùng bọn họ chiến đấu, Bảo Bình nói đó là phần linh hồn bị thoát ra khi Medusa tách phần hồn và phần xác của y đem giam giữ ở hai nơi.
Đến đây bọn họ thực lòng không hiểu.
Vì sao lại....
Bởi vì Phiến Quân cho rằng, nếu muốn chiến thắng, trước hết phải loại bỏ bớt những kẻ mạnh.
Ma Kết và Bảo Bình là hai trong số đó.
Thật lâu về trước, khi Phiến Thần chiến kết thúc, Ma Kết và Bảo Bình gác kiếm, bản thân họ từ nhỏ đến lớn đã luôn ở bên nhau, liền cùng nhau đi du ngoạn đây đó, tiện thể dưỡng thương.
Ngay khi bọn họ rời khỏi thung lũng Leo, ngay lập tức trúng bẫy Phiến Quân.
Ma pháp trận khổng lồ giăng rộng trên toàn lãnh thổ đại lục Zodiacus, Ma Kết và Bảo Bình không kịp chạy thoát, bị trúng bùa yểm của Medusa, ngay lúc đó, linh hồn Ma Kết thoát ra trước, phá hỏng bùa yểm giải thoát cho Bảo Bình.
Vì thế, Ma Kết hồn và xác bị tách thành hai phần, giấu riêng biệt ở hai nơi. Phần xác đem giấu ở đại lục Horoscopus, phần hồn còn lại đem đưa vào cơ thể của một đứa trẻ, đem nước mắt của nó làm lá bùa phong ấn, nguyền rằng, khi giọt lệ đầu tiên của đứa trẻ rơi xuống, phần linh hồn đang ngủ yên sẽ thức tỉnh, thoát khỏi lớp vỏ và trở về với cơ thể.
Mỗi lần tự ý sử dụng ma thuật, linh hồn sẽ tự động hao mòn, thân xác được tạo nên từ ma lực đá linh hồn mượn tạm của Song Tử liền không chịu được, biến mất.
Bọn họ nghe xong, ai cũng cảm thấy đau xót, cụ nội thân xác bé con này, sao có thể chịu được những việc như thế này? Thật dã man.
Thiên Yết cũng cảm thấy xót xa.
Đôi mắt đen chết chóc nhìn nhân nhi đang ngủ yên trong lòng, tia giết người trở nên ôn hòa hơn, tay khẽ vuốt vuốt mái tóc nâu vì nắng của người kia. Tiểu nhân nhi thở ra một tiếng, úp mặt vào trong bụng hắn ngủ tiếp.
Người này, cho dù có là bao nhiêu tuổi, thực chất cũng chỉ là đứa trẻ con mười bốn.
_ Các cậu, nghĩ nhiều quá cũng không tốt, bây giờ liền đi nghỉ ngơi đi.
Kim Ngưu lên tiếng phá vỡ sự im lặng, cắt đứt dòng suy nghĩ rối rắm của chín người.
Obi và Hibi kêu lên một tiếng, liền tìm một bãi đất trống mà đáp xuống.
Bọn họ liền tìm một chỗ êm ái mà ngả lưng, thoải mái nhắm mắt chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.
Bạch Dương vốn dĩ là đứa trẻ ba tuổi trá hình, cho nên vừa đáp đất liền lăn ra ngủ bất chấp, để mặc mọi thứ lại cho Cự Giải lo.
Bởi vì cậu trẻ con như thế, Cự Giải từ khi gặp mặt kiền chẳng dám để cậu một mình.
Tiểu Bạch nhà anh ngốc lắm.
Song Tử nằm trong lòng Xử Nữ, an an ổn ổn nhắm mắt đi ngủ, kì thực là nằm suy nghĩ mấy chuyện. Xử Nữ cậu xoa xoa mái tóc bạch kim mềm mềm của anh, sau đó vòng tay ôm vào lòng.
Kim Ngưu ngồi cạnh gốc cây, đôi mắt ánh bạc nhìn đôi chim câu ôm nhau ngủ ngon lành như thế kia, có chút thương tâm, vậy mà cứ cố chấp níu kéo, hi vọng ngày nào đó cậu ta lại chú ý đến mình.
Nhưng mà dũng khí đâu để nói ra tình cảm của mình?
Lúc này, so với năm trăm năm trước, tuy vẫn là đồng đội, vẫn còn chiến đấu trên cùng một chiến trường, nhưng chẳng còn thân thiết nữa.
Nói ra, dù biết cậu ấy sẽ từ chối, nhưng tâm đã tổn thương nhiều quá rồi.
Hơn nữa, Aphrodite đại nhân lại...
Kim Ngưu rất hoảng loạn.
Có cách nào để giải thoát không?
Bảo Bình đột nhiên đến ngồi cạnh anh, tay xoa xoa mái đầu màu nâu hạt dẻ, đem đầu nhỏ kéo tựa vào vai mình, nhẹ giọng
_ Ngủ đi.
Đôi mắt ánh bạc khép lại.
Thôi thì...tạm thời sẽ mượn tạm vai cậu vậy.
Bảo Bình, tôi với anh, chỉ có cảm động.
Hi vọng rằng trong tương lai, tình cảm của tôi đối với cậu là sự rung động.
Hiện tại, tôi chưa thể buông tay cậu ấy được.
Thiên Bình đánh một cái thở dài nhìn bảo bối nhà mình dựa vào ánh lửa yếu ớt mà đọc sách, có chút không cam lòng, liền đem người kia ép nằm xuống, tay chân dài ngoằng như con bạch tuột quấn lấy cậu.
_ Anh làm gì a? Buông em ra nào.
_ Không, mau nằm xuống ngủ, đọc sách sẽ không tốt cho mắt.
_ ... - Từ khi nào mà tên này tỏ ra quan tâm đến mình như thế?
Thôi kệ, ráng tận hưởng đi.
Trong lòng vui muốn chết rồi còn gì.
_ Mèo nhỏ, ngủ với em đi~
Lại giọng con cá nào đó làm nũng.
_ Được rồi, mau nằm xuống, đừng nhiễu, để cho mấy tên kia ngủ đi.
Sư Tử đem đầu Song Ngư đè xuống tấm áo choàng cuộn lại làm gối, bản thân ngồi tựa vào thân cây nhắm mắt trốn tránh.
Chắc là do ánh lửa, nhưng Song Ngư lại thấy Mèo nhỏ nhà mình đỏ mặt ngại ngùng.
Cậu híp mắt cười, đem áo choàng gối đầu tung ra làm chăn, bản thân mình đem cái đùi của mèo nhỏ trở thành gối, lăn ra ngủ.
Sư Tử muốn giận cũng không giận được, bèn ngồi im chịu trận mặc kệ Song Ngư muốn làm gì thì làm.
Thiên Yết Ma Kết đương nhiên không nhiễu như mấy người kia, vừa đốt xọg đống lửa liền ngồi xuống nghỉ ngơi. Ma Kết cứ ngủ, còn Thiên Yết ngồi cạnh cứ ngắm.
Lửa bập bùng cháy một lúc rồi tàn. Bọn họ ai nấy vừa vặn chìm vào giấc ngủ.
Trong bóng tối xuất hiện một đứa bé vận y phục đen, đứa bé cầm trên tay viên trân mao màu đen, tiến đến chỗ bọn họ.
Thiên Yết và Song Tử bừng tỉnh.
Đó...là thức thần bóng đêm...
**********************************************
Đang cân nhắc có nên chơi luôn phần III không :v
Được rồi, cái này là trưng cầu ý dân đó :v
Mà nè, tui biết tui là tiểu công đáng yêu, nhưng cũng đừng bảo người ta là thụ chứ? Người ta tổn thương đó~~~~
Không vui đâu mà /xụ mặt/
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro