Ghen tuông
❗Bản dịch chưa có sự xin phép của tác giả tuyệt đối không mang đi đâu❗
Truyện gốc: Chap 4 ;) trong tác phẩm Gwen's Scrapbook (Assassination Classroom) của tác giả
gwendee trên ao3
( https://archiveofourown.org/works/24272392/chapters/58639420)
Ảnh bìa: butterfly (Twitter/X)
@butterf72640615
Karma không ghen.
Anh không ghen với những học sinh khác đang cố gắng giành sự chú ý của Asano, những cô gái cố tình chạm vào cậu, uốn tóc giữa các ngón tay hay những chàng trai nhìn cậu chằm chằm trong phòng thay đồ, bởi vì anh biết Asano đi đâu sau giờ học và không phải đến gặp bất kỳ ai trong số họ.
Karma không hề ghen, nhưng hộp sữa dâu tây trong tay anh đã nổ tung.
Mọi người xung quanh nhìn anh trong sự hoang mang. Karma chớp mắt nhìn xuống bản thân, và vô cảm nhận lấy khăn giấy từ Tanaka. Ở giữa lớp học, ánh mắt của Asano lướt qua trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, trước khi học sinh trao đổi nói điều gì đó và Asano quay lại nhìn hắn và cười.
Có một nhóm học sinh trao đổi từ một trường lớn khác ở Nhật Bản và một trong số họ có một cái gì đó khác. Asano nhìn chằm chằm vào hắn với đôi mắt đầy sao, lờ Karma đi khi họ lướt qua ở hành lang, mặc kệ. Asano không trở về nhà vào thứ năm và thứ hai tuần sau vì cậu ta bận đóng vai hội trưởng hội học sinh tốt bụng cho các học sinh trao đổi hoặc một cái gì đó ngu ngốc tương tự như vậy.
--
"Chắc chắn là hắn ta đang tán tỉnh cậu ta" Karma lẩm bẩm trong hơi thở.
"Ai với ai?" Kabaya ngước lên, tò mò.
Rukiyo thúc vào Kabaya. "Hai người kia kìa" cô nói.
“Asano và Kobayashi?”
“Kobayashi. Cái tên ngu ngốc,” Karma lẩm bẩm.
"Ai được cho là người tán tỉnh?" Kabaya nheo mắt nhìn họ, Asano cười khúc khích trước điều gì đó mà Koba-gì đó đang nói. Hắn đang đặt một tay lên vai Asano.
"Hết giờ" Rukiyo nói. Cô và Kabaya dùng vũ lực kéo Karma ra khỏi căng tin. Karma đá một chiếc ghế trên đường ra và Asano vẫn không thèm liếc nhìn.
Thằng khốn đó.
--
"Đồ khốn nạn" Karma nói khi cuối cùng cũng gặp được Asano lúc ở một mình, ép sát cậu vào tủ đồ.
"Vấn đề của cậu là gì?" Asano lớn tiếng lại, đẩy Karma ra nhưng Karma chỉ đập cậu lại và cảm thấy tội lỗi một chút khi đầu Asano đập vào kim loại với một tiếng kêu lớn. Anh bóp nát mặt trước áo sơ mi của Asano bằng nắm đấm và hôn cậu một cách tàn nhẫn, Asano cũng đáp trả một cách mạnh mẽ.
Sau đó Asano đẩy Karma ra và lên gối vào bụng anh, sửa lại cổ áo mình rồi nói, "Đừng đợi tôi. Tôi phải gặp những học sinh trao đổi."
Karma nổi giận. "Tránh xa Koba-sao cũng được ra."
“Ý cậu là Hanta à?”
“Ồ, thế là bây giờ cậu và hắn đã gọi nhau bằng tên rồi à?” Asano trông có vẻ vui mừng. "Cậu ghen à, Akabane?"
"Con mẹ cậu!" Karma quát. Asano cười toe toét và chạy đi, Karma nheo mắt nhìn bóng lưng đang rút lui của cậu. Anh sẽ trả thù Asano vì chuyện này - tưởng tượng cảnh họ ở một mình, Asano cầu xin sự tha thứ. Thật là một cảnh đẹp.
--
Karma không có được tưởng tượng đó, vì anh đã đấm vào hàm Kobayashi ở sân trường vào thứ Tư. Asano kéo anh lại và hét vào mặt anh. Cậu trông tức giận và... đẹp trai, Karma kéo cậu lại bằng cà vạt, hôn cậu trước mặt một nửa học sinh trong trường.
Asano giật mình, mắt mở to và miệng há hốc vì sốc. Kobayashi đang phải chịu đựng vết bầm tím ở hàm dưới. Karma trừng mắt nhìn Kobayashi-người lùi lại một bước- gầm gừ, "đừng chạm vào cậu ta."
Mặt Asano đỏ bừng. "Tôi có thể tự chăm sóc bản thân."
Karma trừng mắt nhìn anh. "Ừ, tôi biết cậu có thể, nhưng tôi đ*o cần phải thích khi hắn đặt tay lên người cậu."
"Đừng chửi thề" Asano nói một cách vô thức, vẫn còn choáng váng.
"Tôi kh-không biết cậu là hoa đã có chủ rồi, Gakushuu," Kobayashi lắp bắp, và giơ tay đầu hàng khi Karma tiến về phía mình.
"Với cậu thì đó là Asano," Karma cười toe toét với hắn bằng hàm răng sắc nhọn, "cậu không gọi Gakushuu bằng tên trừ khi hai người đang quan hệ."
Asano tát anh. Karma nắm lấy tay cậu, kéo cậu lại gần và hôn cậu lần nữa.
--
"Cả trường đều nghĩ chúng ta đang hẹn hò!" Asano hét vào mặt Karma vì xấu hổ hơn là tức giận sau đó.
“Im đi” Karma nói.
Asano im lặng.
--
Rất lâu sau, Karma cởi trói cổ tay cho Asano và nhăn mặt khi Asano xoa lớp da thô ráp quanh tay mình.
"Tôi phản ứng hơi thái quá đúng không?" Karma khẽ nói.
"Ừ," Asano khẽ chế giễu.
Karma quay đi. Asano thở hổn hển và lần theo những đường nét xuống lưng Karma, ấn mình vào đó, vòng tay qua eo Karma. Nó gợi cảm hơn là tình dục và khiến trái tim Karma đập lỡ một nhịp.
Karma nói: "Đây không còn chỉ là mối quan hệ bạn bè có lợi nữa rồi"
“Chúng ta không phải là bạn bè” là câu trả lời mà Asano cho là phù hợp, “cậu đã đấm vào mặt bạn tôi khi cậu ấy ôm tôi.”
"Hắn ta chạm vào mông cậu!" Karma phản đối.
“cậu ấy không làm vậy,” Asano nói. Karma áp môi vào những vết đỏ trên cánh tay Asano và áp miệng vào cổ của cậu. Anh đã phải xin lỗi Kobayashi vào ngày hôm sau trong khi Asano trừng mắt nhìn với hai tay khoanh lại. Karma gặp rắc rối với giáo viên vì đấm một học sinh trao đổi và bị đe dọa đình chỉ lần nữa, nhưng Asano để Karma thì thầm những lời đe dọa vào người cậu, vỗ vào tóc anh nói gì đó nghe như "đây đây, yêu cậu" vậy nên tất cả đều xứng đáng, theo ý kiến khiêm tốn và khách quan của Karma.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro