chap 10
- Tốt...đảo Chết... Thuộc vùng tam giác quỷ hả? - nó vẫn hướng mắt ra xa ngắm cảnh biển về đêm.
- Chủ nhân biết hay thật...đúng...và người của ta có thể đi qua vùng đó an toàn. Ta có cả những kĩ thuật viên, nhà sáng chế vô danh nhưng có thể nói là...
- Sao hôm nay ngươi nói nhiều thế - nó quay ra giả bộ ngạc nhiên- xây đựng căn cứ trước đi...ta muốn không gì có thể làm nó xây xát
- Tuân lệnh - thần chết nói rồi ẩn mình vào bóng đêm...
Nó nhếch mép lặng bước vào phòng.
Phòng rộng rãi, giường lớn,tiện nghi đầy đủ. Yun đang nằm ngủ khò khò...dưới đất. ( chẹp chẹp...) còn Roy đang nằm gọn ở một góc giường. Cậu bé có vẻ bị say sóng, mặt ửng đỏ,nhăn lại trông rất dễ thương. Nó khẽ cười, lại gần Roy lay lay cô bé
- Nhóc có sao không
- Ư... - Roy dụi mắt - Karry à...Roy mệt...
- Đợi Karry ha...
Nó nói rồi chạy đi đến phòng y tế. Gần Roy khiến nó rất vui, cậu bé ngây thơ hồn nhiên khiến cho tim nó đập rộn ràng. Có lẽ nó đã yêu cậu nhóc rồi...tình yêu con nít...nó tự cười.
Phòng y tế luôn có người trực sẵn 24/24. Bảo vệ thì cứ 5m có một người...( oh my good!!! lúc nãy Karry nói chuyện với thần chết có ai nhìn thấy không?/ t/g: yên tâm không ai nhìn thấy cũng như nghe thấy vì do ta sắp xếp... Karry: k hợp lý/ t/g: tên khốn! )
Nó đẩy cửa bước vào
- Thuốc say sóng
Nhân viên y tế nhìn nó, giật mình lúng túng
- ơ...dạ...thiếu gia...
Một tên đi lấy rồi run run đưa cho nó một hộp thuốc. Khí chất đế vương ( ác quỷ thì có ) và ánh mắt sắc lạnh từ nó- một thằng nhóc chưa đầy 10t khiến nhân viên sợ hãi.
Nó cầm hộp thuốc, nhíu mày
- Thuốc say sóng...- nó gằn mạnh từng chữ
- Hơ...dạ...tôi nhầm...lấy...lấy lại đây ạ!
Hắn lại đi đến chỗ tủ thuốc run run...người còn lại trong phòng ngồi im như tượng.
Nó bực mình lại gần đá tên nhân viên kia ra tự lấy rồi bước đi ( Ôi!!! Sao ngoan thế ).
Về phòng, nó lấy thuốc và lấy cốc nước. Gương mặt non nớt nhưng đầy khí thế của một bậc đế vương hiện dưới ánh đèn... Mặt Roy ửng hồng
nó tiến lại gần Roy, nhẹ nhàng đỡ cậu nhóc dậy đưa thuốc cho Roy uống rồi mang để ra bàn... Hành động chững chạc như một người lớn. Nó lên nằm cạnh Roy, áp tay vào má Roy
- Ngủ đi...
- Ưm...- Roy cười tít mắt rồi ôm nó ngủ.
Nó cũng ôm chặt Roy, hai người ôm nhau chìm vào giăác ngủ thần tiên
( Huhu... karry lạnh lùng tàn bạo...ác quỷ của ta đâu rồi/ Karry: ta cũng là con người...bổn thiếu gia cũng phải có rung động đầu đời chứ/ T/g: con nít biết gì đến rung động/ Karry: *kìm nén* ta mới có 8t...ừ con nít...xem ra mi cũng khá thông minh, không ngu như ta nghĩ / T/g: bật rồi )
Sáng hôm sau. Nó bị đánhthức bởi tiếng hét của Yun
-A.....DẬY...DẬY NHANH.....
Roy giậtmình lăn xuống giường
"Cốp..."
-Au...huhu...- Roymếu máo - ANH HAI BỊ THẦN KINH À !!!?... Royhét lên.
- Sao haingười lại nằm ôm nhau ngủ trên giường...còn Yun lại nằm dưới đất - Yun ấm ức
- Hôm quatên nào lăn xuống đất...- Nó giương đôi mắt ngây thơ nhìn Yun
-À...ờ...thì....Karry phải gọi Yun lên chứ...dỗiiii....
-Thôi...hai đừng dỗi... Roy đi mua kẹo cho hai ha- Roy tít mắt
-Ưm...đi...hihi- Yun cũng cười
-Huhu...anh hai vừa làm em cộc đầu xuống đất...bắt đền hai..- Roy lại mè nheo
- Lạy 2hồn...đi ăn...- Nó chắp tay rồi vào phòng tắm. Roy và Yun cũng lon ton đi theo.
Vệ sinhcá nhân xong tụi nó cùng nhau xuống canteen.
-Woaaaa....- Yun hít lấy hít để- thơm woá....
Nó cốcđầu Yun
- Cẩnthận không người ta tưởng con nhà chết đói
Roy và Yun tít mắt chạy vội vào bàn ăn. Ăn lấy ăn để, tốiqua không ăn gì...đói. Nó thở dài, vừa ngồi vào bàn..
- Trôngkìa... Bọn nhận học bổng vào trường...ăn cho đã đi không không ăn được nữađâu...haha...- Một tên cỡ lớp 5 nhìn tụi nó
-HAHAHA.... - lũ bạn của tên đó ùa theo
- Roy đỏ ửng mặt lên vì giận. Yun bất bình đứng lên
- Mấy người hơn ai chứ
Bọn kia hung hăng lại gần bàn nó thách thức
- Sao nào oắt con
Cả phòng ăn đều nhìn vào chỗ tụi nó. Bây giờ vẫn sớm nên khá it người...và có vẻ như chẳng ai muốn tham gia vào vấn đề con nít này.
- Bảo vệ - nó lạnh lùng
- Dạ...thưa thiếu gia - Hai tên bảo vệ ở đó lại gần.
Là bảo vệ cấp cao nên đương nhiên đám bảo vệ này đều đã biết mặt nó- thiếu gia của họ. ( à ha...nói là bảo vệ nhưng toàn sát thủ )
- Nói về thân phận bọn ta rồi cho chúng hưởng nốt lần đi này.
- Dạ...- một tên cung kính - Đây là thiếu gia, Alexender thiếu gia con trai của chủ tịch Tập đoàn thời trang Star và nhà tài phiệt lớn nhất thế giới cũng là ông chủ của chúng tôi- người đồng tổ chức chuyến đi này - tên bảo vệ đưa tay giới thiệu nó.
Đơ...
Sốc toàn tập...nhất là mấy tên lúc nãy... Kiểu này đuổi học là chắc. Do lần trước thấy nó và hai người kia nằm trong top nhận học bổng mà người nhận học bổng chắc là nghèo nên... Bọn chúng toát mồ hôi
- Còn đây là...- tên bảo vệ tiếp tục
- A...A... Xin lỗi, xin lỗi... Anh đùa thôi mà...anh đi mua kẹo cho ba....- tên kia toat mồ hôi chặn ngang lời tên bảo vệ.
- Cút...-nó lạnh lùng làm mọi người lạnh sống lưng.
Một thằng nhóc chỉ với một từ mà có thể khiến mọi người sợ như vậy thì tương lai... Sẽ khủng khiếp tới đâu...( Karry: ta làm bá chủ chứ sao / T/g: cho làm bá chủ ăn mày/ Karry : *xì khói* )
Chiều...tàu cập bến hòn đảo thơ mộng
- Oh mygood!
Mọi ngườiđều trầm trồ trước vẻ đẹp của nó. Bãi biển rộng mênh mông,cát vàng mịn, ánh lêntrong ánh nắng dịu mát mẻ. Hàng cây xanh trồng trên những cồn cát, và đằng saunó ẩn hiện nên một khách sạn 5 sao sang trọng và hiện đại...
-Tuyệt!!! - Yun reo lên
"hàng mới bóc tem, đem người đến thử nhiệm đây mà " Nó nhếch mép.
- Karry...Karry...mìnhđi lấy phòng rồi ra tắm biển nha Karry...- Roy lay lay tay nó
- Ừ...-Nó xoa đầu Roy
-Hihi...đi nào - Roy kéo tay nó chạy như bay vào khách sạn.
- Có sótai không
Roy ngạc nhiên, ngoảnh đi ngoảnh lại
- Anh haiđâu rồi
- Đợi emnhận ra thì anh đi tây thiên thăm phật tổ rồi. - Yun từ đâu lù lù bước tới -Hai người đi chơi nha! Yun đj chơi với bạn gái...hihi - Yun tít mắt
- Xùy xùy- Nó phẩy tay.
Lập tứcYun chạy với tốc độ tên lửa đến chỗ cô nàng mà cậu nhóc chọn làm mục tiêu.
Roy ngơngác nhìn
- Đithôi- nó cốc đầu Roy ( bạo lực)
- Auu...-Roy ôm đầu đitheo nó.
Sau khiổn định phòng, thay quần áo. Nó và Roycùng nhau đi ra bãi biển.
-Hihi....- Roytít mắt - xây lâu đài cát đi Karry
- Ừ..- Nóngồi xuống cạnh Roy.
Bây giờnó đang cởi trần. Mặc mỗi cái quần đùi trắng ( t/g: tên này bạch từ trên xuốngdưới bao gồm cả bạch cầu và bạch tạng hehe.../ Karry: Mi không trọc ta khôngchịu được à / t/g: No no...) làn da trắng hồng khiến bao cô gái phải ghen tị.Nhưng điều muốn nói ở đây là nổi bật lên cái nền trắng đấy...đằng sau lưng nósăm hình một con rồng đen trước gia huy của Hoàng gia Anh. Cổ nó cũng đeo lủnglẳng dây chuyền bạc hình con rồng y hệt sau lưng nó. Con rồng sau lưng nó đã cótừ khi sinh ra, huy hiệu hoàng gia anh được săm khi nó 6t...săm đè lên hình conrồng nhưng rồi con rồng lại lên trước kí hiệu hoàng gia...papa nó thấy hay nênlàm cho nó nguyên bộ rồng từ trên xuống dưới. Giờ nó chỉ đeo mỗi - dây chuyền- vậy bất li thân của nó ( nó đag biến đổi dây chuyền thành một thứ đặc biệt ). Nổi bật...vô cùng nổi bật...nó mặc kệ...chả liên quan.
- Đẹp không Karry - Roy nhìn nó tít mắt
- Đương nhiên là phải đẹp rồi. Karry thiết kế mà lại...hehe - nó đắc ý tự mãn.
Mặc dù lâu đài lụp xụp xô phát đổ nhưng cũng khá đẹp thật.
- Này nhé! Đây là phòng Roy, phòng Karry, phòng anh hai...hihi - Roy chỉ lên lâu đài cát
- Ta sẽ ở cùng sau này à- nó nhìn Roy dò xet
- Ưm...Karry sẽ ở cùng nhà với Roy chứ - Roy nhìn nó chờ đợi
- Ừ...- nó khẽ cười
- Móc tay - Roy chìa ngón út bé xinh ra
- ok- Nó cũng móc ngón tay nó vào
Một lời hứa...sẽ chung một mái nhà...liệu có thể thực hiện không?
.
- Giờ có tuyết thì vui ha Karry - Roy và nó nằm dài trên bãi cát...xung quanh là mọi người đang vui đùa
- Mùa hè - Nó vẫn nhìn nên bầu trời xanh mát chờ hoàng hôn.
- Ưm - Roy cúi đầu buồn buồn
Nó quay ra nắm lấy tay Roy
- Bông tuyết ở lòng bàn tay nhé!
- Ưm...hihi - Roy tít mắt
Nó rút từ chiếc vòng cổ ra một chiếc châm nhỏ. Nhẹ nhàng, khéo léo xăm hình bông tuyết lên bàn tay bé nhỏ của Roy. Sau khi hoàn thành, Roy nhìn bông tuyết đầy thích thú. Nó cũng tự xăm lên cách tay trái của mình hình bông tuyết y hệt Roy.
- Roy là người của ta cho đến khi bông tuyết này không tồn tại nữa thì Roy tự do...hức không?- nó nhìn Roy
- Ưm...- Roy gậy đầuu ngay lậy tức và móc tay Karry.
Lời hứa thứ 2...mãi là của nhau...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro