4. Hamma X Mikey
Thấy Kakuchou còn ngủ say, Mikey cẩn trọng nhấc tay hắn ra rồi leo xuống giường vệ sinh cá nhân, đánh răng, rửa mặt, chảy tóc đều hoàn thành. Nhưng em không tự mình cột tóc được nhìn nó cứ sao sao ấy nên em quyết định không buộc nữa, xuống nhà gặp ai thì mượn người đó buộc giùm.
Không đùa nhưng căn biệt thự này quá là lớn đi, Mikey ở lâu rồi vẫn không quen nổi.
Tình cờ làm sao nhìn thấy Hanma đang lén lén lút lút núp gần đó, Mikey nhẹ nhàng hù hắn một cái
"Hù!!!"
"Aaaaaa....."
"...."
"Mikey-chan?"
"Chan cái đầu mày, gọi tổng trưởng, boss, Mikey, cái nào cũng được, trừ Mikey-chan ra"
"Mikey-chan~" Hanma điếc không sợ súng vẫn dùng chất giọng gợi đòn gọi em, làm em muốn đấm hắn một phát, nhưng giờ sức em bình thường rồi, vẫn là nên tém lại thôi.
Mikey dùng lực đu lên người hắn, tay nắm tóc hắn kéo mạnh làm hắn la làng, hại em muốn điếc cả tai. Hắn bóp mạnh lấy cặp đào tròn trịa của em làm em dừng lại hành động, lắc lắc đầu muốn chạy
"Thả tao ra, thằng khốn!!"
Thân hình cao lớn như hươu cao cổ của hắn cứ thế áp sát lấy cơ thể nhỏ nhắn của em, tay vẫn không ngừng xoa nắn, Mikey cảm thấy rất lạ, cảm giác như cơ thể đang dần nóng lên, khoái cảm lạ lẫm làm em muốn khóc. Đôi mắt đỏ cả lên, chực chờ nước mắt.
Hắn có nghe nói dạo gần đây Tổng trưởng thay đổi rồi ai ngờ lại dễ thương như vậy.
Chết tiệt thật chứ. Hanma thật là muốn đè em lên tường làm ngay tại hành lang này
"Mikey chan~ há miệng ra nào"
"Hức...đ..éo"
Mặt em đỏ bừng trông ủy khuất vô cùng, Haru ơi mày đâu rồi, mau cứu tao đi...
"Mẹ nó" Hắn chửi thề một câu rồi hôn lên khóe mắt em, tay xoa nhẹ lưng em, ôm em đến phòng khách, rồi đặt em ngồi trên đùi mình, siết chặt lấy eo nhỏ không cho em thoát. Tay Hanma không rãnh rỗi hết sờ chỗ này lại sờ chỗ khác.
Thằng này mới sáng sớm mà bị điên gì thế không biết
"Mày thiếu hơi gái hả Hanma?"
"Không, tao thiếu hơi mày"
"..."
Mikey cảm thấy cho hắn vào Kantou Manji là một quyết định sai lầm. Vì Hanma nó quá là láo đi. Đéo bao giờ nghe lời em.
Nhớ lại lần đó, Hanma chủ động xin gia nhập băng, còn nói gì mà "Tao muốn thay Kisaki nhìn mày 'trống rỗng' "
Giờ em thấy mình hết trống rỗng gì rồi, mỗi ngày đều rất bình yên. Trừ hôm nay, thấy nên đuổi Hanma ra khỏi băng được rồi.
"Hanma, mày rời băng được rồi"
"..."
"Trời hôm nay đẹp ghê, Mikey muốn ăn gì không? Ý để tao buộc tóc cho mày"
Ủa ai mượn đâu ba?
Không nhìn tao cũng biết mày buộc không được rồi, nhìn có xéo qua hẳn một bên luôn. Quá đỉnh.
Chạy lẹ.
Kakuchou thức dậy không thấy người bên cạnh liền đi tìm em, xuống nhà thì thấy thanh niên cao lớn nhất? nhà đang chơi đuổi bắt với Mikey. Mikey thấy cứu tinh liền chạy tới núp sau lưng Kakuchou, thò đầu ra lè lưỡi chọc tức Hanma.
Ừ thì ai giải thích tình huống gì đang diễn ra cho hắn đi.
"Kaku, Kaku thằng này ăn hiếp tao, đánh nó đi"
"Nó làm gì em?!" Kakuchou đột nhiên tỏa sát khí làm cả em lẫn Hanma đều hơi run
Hanma chấp tay van xin, rồi đưa tay ra dấu hiệu im lặng với em. Ha ha chuẩn bị có đồ ăn ngon ăn rồi.
"Mikey!..."
"A...Hanma..nó ăn dorayaki của tao"
Kakuchou thở phào nhẹ nhõm không hay mình bị lừa cmnr. May quá chỉ là ăn dorayaki của em thôi. Nếu là chuyện khác hắn không ngại xung đột nội bộ đâu.
"Sao tập trung ở đây?" Kokonoi tay cầm một sấp giấy tờ dày thật dày nghi ngờ nhìn bọn họ
"Koko, tháng này cắt một nửa lương của thằng Hanma đi nha"
"Rồi, sếp"
Kokonoi cũng không buồn hỏi lí do, điều hắn quan tâm bây giờ là đã tám giờ sáng mà em vẫn chưa ăn gì.
"Đến phòng ăn chung đi, em đói rồi phải không?"
"Ừm, cũng đói thật" Mikey xoa xoa bụng mình rồi đi trước, cả ba cũng nối gót theo sau.
Phòng bếp là Benkei đang nấu ăn, chú nhìn cả bốn người như sinh vật lạ. Tụi này có bao giờ ngồi ăn chung đâu, toàn ăn ngoài hoặc ăn riêng, đặc biệt là Mikey, vậy mà hôm nay lại thấy em ở đây khuôn mặt còn có vẻ hào hứng lắm, còn cười với chú, ảo quá ảo.
"Có gì ăn không chú ? "
Mikey tò mò ngó xem chú đang nấu món gì làm Benkei hơi chột dạ vì bản thân chỉ nấu có một phần đồ ăn, không đủ cho năm người đang đứng đây đâu.
Chú nhìn đôi mắt mong chờ được ăn của bé con thì kêu bé ra bàn chờ đi, sau đó quay qua ba tên kia nói
"Muốn ăn thì lăn vào bếp"
"..." Hanma, Kakuchou, Kokonoi kiểu đồ phân biệt đối xử
Mikey rất thích đồ ăn chú Benkei nấu, rất vừa miệng, làm em nhớ lại hồi còn nhỏ hình như em cũng đã từng ăn qua, cảm giác rất quen thuộc.
Tình hình rất là tình hình, có bốn người rất "rãnh rỗi" ngồi đó nhìn Mikey ăn, còn nhìn không rời mắt nữa chứ, Hanma lôi điện thoại ra chụp em lúc ăn, đúng lúc em cũng nhìn hắn
*Tách*
Bốn người còn lại nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống Hanma, trong lòng thầm chửi mắng n câu.
Em ăn xong thì kéo áo Hanma xuống bắt hắn cúi người, nói nhỏ bên tai Hanma
"Mua cho tao 5 cái Taiyaki, 5 cái Dorayaki"
Hại hắn bị trừ lương còn bắt hắn mua đồ ăn, ngang ngược như vậy không hổ là em mà.
Nhưng mà cũng đáng đời.
Trong một ngày mà Hanma gây thù hơi nhiều. Mikey kéo hắn đi hết nơi này tới nơi khác khi mà túi tiền của Hanma còn cái nịt Mikey mới tha cho hắn. Tiêu luôn nửa tháng tiền lương. Giờ chỉ có ăn em Hanma mới hả giận.
Nghĩ là làm hắn tóm lấy em từ đằng sau rồi đẩy em lên tường trong con hẻm vắng
"Mày lại phát điên gì nữa?"
"Em tiêu hết một tháng lương của tôi thì cũng nên đền bù chứ nhỉ?Mikey-chan~"
"Mày tính làm gì tao? Tin tao méc Haru không?" Mikey đe dọa hắn, nhưng trong mắt hắn thì em chỉ như một bé mèo con đang cố vùng vẫy thoát khỏi hắn mà thôi. Càng làm hắn phấn khích. Hanma bắt chéo tay em giơ lên cao, chuẩn xác hôn lên đôi môi ngọt ngào như dâu tây, khiến hắn càng hôn càng nghiện
"Um...Hanma...."
Mikey chửi thề trong lòng khi hắn luồn lưỡi vào miệng em, "chân" còn không ngừng cọ xát vào đùi em. Đến khi Mikey hết cmn hơi hắn mới tha cho em, đánh dấu hai vết hickey lên cổ em rồi chơi đùa hai nụ hồng nhỏ khiến em không kiềm được mà rên rỉ.
Hanma nhẫn nhịn phả hơi thở nóng rực vào tai em
"Mikey-chan tôi muốn y..."
"Ê đường mày vắng vẻ quá, đi đường khác đi mày"
"Thằng nhát gan, mày muốn bị mắng vì về nhà trễ không, đi lẹ lên"
Thật đúng lúc, làm hắn mất cả hứng, Hanma chậc lưỡi tiếc nuối chỉnh lại quần áo cho Mikey, tay vẫn ôm lấy em vào lòng như tư thế ôm em bé. Mikey chôn mặt vào lòng hắn, sợ chết bé rồi, nếu để người khác thấy tổng trưởng Kantou Manji vậy là lại ở bên ngoài làm chuyện không đứng đắn như vậy, quan trọng hơn là khi Hanma thì thầm vào tai em, em đã vô thức muốn ôm lấy hắn, muốn được cảm nhận nhiều hơn, cảm giác vừa lo sợ vừa kích thích làm em thấy rất kì lạ.
Đến căn cứ Kantou Manji hắn vẫn mặt dày hỏi em
"Em muốn về phòng tôi hay phòng em?"
Hỏi thừa tất nhiên là về phòng em rồi. Nhưng Mikey vẫn là không dám nhìn hắn.
Thấy em im lặng mặt hắn liền phởn lên thấy rõ, cười lưu mạnh ẵm em về phòng mình. Ai ngờ lúc đặt em lên giường mới hay Mikey đã ngủ từ bao giờ
"..."
Thức đi bé ơi? Mikey-chan??
Đêm đó là một đêm khó ngủ của Hanma. Hắn ở trong phòng tắm một tiếng đồng hồ, ngủ vẫn là không được khi Mikey nằm mơ thấy ác mộng hay sao ấy cứ đá hắn xuống giường n lần.
Nửa đêm Sanzu đẩy cửa phòng hắn, tay phải vác kiếm kanata, miệng nở nụ cười cực "thân thiện" nhìn hắn
Xong đời Hanma...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro