Chương 7
Cô mất thêm mười phút đứng dưới ánh đèn đường vàng vọt, tựa đầu vào nền gạch thô ráp của tòa nhà trước khi cô cảm thấy bản thân đã giữ vững bình tĩnh để lên đường về nhà.
Đến nơi, cô bắt đầu chuẩn bị đi ngủ, vào phòng tắt đèn sau đó ngả lưng xuống nệm thở dài. Cô cảm thấy như mình đã bị vắt kiệt sức lực cả hai đêm liền. Người đàn ông đó đang nghĩ gì? Có phải anh luôn như vậy mà cô chưa bao giờ nhận ra?
Cô cảm thấy thật khó tin. Cô đã quen biết Kakashi được hơn hai mươi năm tính đến nay.
Nhưng điều gì đã khiến anh ấy thay đổi? Trông không giống như anh đang trong giai đoạn "khám phá bản thân" ... Ở tuổi 44, một thiên tài với hơn 35 năm kinh nghiệm và là một Hokage đã nghỉ hưu, theo giả thuyết, anh ấy hẳn là hiểu rõ bản thân cần gì...
Cô co người lại, lăn lộn, úp mặt vào chăn.
Khủng hoảng tuổi trung niên? Nghe có vẻ hợp lý. Anh đã trải qua rất nhiều lần thay đổi nghề nghiệp trong vài năm qua, và như họ đã nói vào đêm trước, anh ấy chưa bao giờ thực sự có quan hệ tình cảm với bất kì ai.
"Tôi không muốn kiểu quan hệ nửa vời, Sakura." Anh nói.
Nhớ lại cái cách anh nhìn cô khi anh nói ra lời ấy khiến gò má cô nóng rực.
"... Và sau đó ... sau đó... Tôi thích nó diễn ra thật dịu dàng và chậm rãi."
Cô lại vùi mặt vào trong chăn. Cô đang nghĩ cái quái gì vậy chứ? Đó là Kakashi. Hay đến muộn, đọc sách khiêu dâm, Kakashi đáng ghét, người đã dùng hết sức mình để khiến mái tóc của cô bạc màu như tóc của anh kể từ ngày họ gặp nhau. Sẽ chẳng có vấn đề gì nếu gần đây giọng nói của anh không mang ẩn ý sâu xa nào ám ảnh tâm trí cô, thật xa lạ.
Tối tăm, xa lạ nhưng không hoàn toàn gây khó chịu, nội tâm ngu ngốc của cô thêm vào. Cô kéo chiếc chăn bông lên quanh tai, nỗ lực yếu ớt để chặn những suy nghĩ như thế tiếp diễn.
Dù sao thì có lẽ cô chỉ đang lo nghĩ quá nhiều, dù thế nào chăng nữa, cô vẫn có Sasuke. Chồng của cô.
Người đã không ở đây.
Sakura rên rỉ, quay đầu sang một bên, quan sát bức tường bao phủ bởi bóng tối như thể nó chứa đựng tất cả các câu trả lời. Khi nào anh ấy sẽ trở về? Cô chắc chắn rằng nếu anh ở nhà, cô sẽ không đột nhiên nghe thấy những điều kỳ lạ trong giọng nói của Kakashi.
Thực sự, không có khả năng Kakashi đã thay đổi cũng như không phải lúc nào anh cũng luôn như vậy mà đến tận bây giờ cô mới nhận ra. Rất có thể cô đang hoàn toàn tưởng tượng ra nhiệt độ nóng bỏng trong lời nói và ánh mắt của anh. Cô cho rằng đó qua chỉ vì cô quá mong đợi... cô đã không gặp Sasuke vài năm qua đến độ cô dành thời gian đáng kể để vật lộn với suy nghĩ về một người đàn ông khiến cô cảm thấy buồn cười. Đặc biệt khi người đàn ông đó là một người hấp dẫn.
Không phải cô nghĩ Kakashi hấp dẫn hay đại loại như thế.
Chắc chắn là vậy rồi.
Cô nhăn mày, trở mình chui xuống dưới chăn, quyết tâm ngừng suy nghĩ về đôi mắt màu than lười biếng cùng giọng nói âm trầm khó chịu phát ra những lời về vấn đề thô bạo và nhanh, hay dịu dàng và chậm rãi.
Một phút sau, cô đưa chân đạp chiếc chăn ra, đứng dậy mở cửa sổ. Nhiệt độ trong phòng cô quá nóng.
Tay phải cô kéo tấm rèm sang một bên, tay trái nâng khăn choàng lên. Không khí ban đêm chỉ dịu mát hơn một chút so với nhiệt độ bên trong, nhưng cô cảm thấy dễ chịu hơn triệu lần khi làn gió nhẹ mơn man lướt qua. Cô tựa trán vào tấm kính, đưa mắt nhìn đàn bướm đêm chao liệng xung quanh ánh đèn bên hiên nhà hàng xóm.
Kakashi, sao? Cô thở dài, kéo rèm cửa vào, xoay người trở lại thả mình nằm xuống giường. Anh thật sự vô cùng bất kham.
Cách anh nói với cô lời chúc ngủ ngon có vấn đề gì đó sao? Có phải cô đã tưởng tượng việc anh nhìn vào môi cô khi anh đang nói chăng? Những thứ còn lại vẫn rất bình thường mà.
Mặc dù có lẽ giọng điệu của anh nhẹ nhàng hơn một chút, ít bỡn cợt hơn ngày thường...
Cô véo sống mũi. Thánh thần ơi, cô đang bị sao thế này? Cô đang hành động như một thiếu nữ mới lớn, phân tích từng chi tiết nhỏ về những lần tương tác với một cậu trai. Không ... với Kakashi. Mọi chuyện thật vô lý. Cô thậm chí chưa bao giờ trải qua giai đoạn thầm mến giáo viên như Ino đã từng có với Asuma-sensei khi họ còn nhỏ. Tại sao nó lại diễn ra vào lúc này khi cô đã 30 tuổi?
Thật nhảm nhí. Chưa nói đến việc cô đã kết hôn rồi.
Thực sự phải có điều gì đó không ổn xảy ra với cô. Làm gì có chuyện cô quan tâm đến Kakashi, và chắc chắn là không có chuyện Kakashi để mắt đến cô. Tất cả chẳng qua chỉ là hậu quả của việc cô nhớ Sasuke và dành quá nhiều thời gian cho người thầy cũ của mình. Chỉ vậy thôi.
...Hẳn là vậy.
~~~~~~""~~~~~~
T/N: chương này chị Đào ngập trong suy nghĩ rối bời rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro