Không cảm xúc, không tội lỗi
Kakashi đang có một giấc mơ rất đẹp.
Rằng họ cùng nhau sống trong một ngôi nhà tràn ngập ánh nắng, không bị quấy rầy và cách xa mọi thứ. Có những loài cây cỏ tạo thành một tấm thảm màu xanh lá làm cho không khí nơi ấy thêm thơm tho và trong lành. Có những chú chim nhỏ đầy màu sắc bay vào qua khung cửa sổ đang mở hót ríu rít vui vẻ. Bát Khuyển của anh sống trên tầng ba cùng với gia đình của anh, một đàn chó ngáp ngắn ngáp dài không ngừng nhào xuống cầu thang như những quả bóng để đến xin đồ ăn.
Kakashi thích dành phần lớn thời gian với Sakura trên chiếc giường lớn của họ, nói chuyện, đọc sách và làm tình. Anh có một đống thời gian trên thế giới để xem xét từng li từng tí cùng cô và quyết định xem phần nào trong anh muốn làm với cô tiếp theo. Anh không muốn làm gì khác ngoài nhìn cô, ôm cô, thơm cô, trêu chọc cô, làm cô vui lòng ...
Anh đã rất yêu. Làm sao anh lại không biết đến cảm giác này trước đây?
"Chúng ta có nên đánh thức cậu ấy không?"- một giọng nói bị bóp nghẹt vang lên. Có phải Bát Khuyển của anh đang chơi một trò đùa với anh một lần nữa không như mọi khi không? Kakashi mỉm cười.
"Không, hãy để cậu ấy nghỉ ngơi, chúng ta sẽ tự mình giải quyết." - một giọng nói khác trả lời.
Kakashi thở dài mãn nguyện và rúc sâu hơn vào cơ thể ấm áp trong vòng tay anh. Người con gái ấy có mùi cực kì thơm như một bông hoa mới hái với những cánh hoa còn ẩm sương sớm. Anh đưa tay chạm vào làn da hồng đào mềm mại của cô, từ từ lần theo đường cong của hông và eo cô. Anh nghiêng người về phía trước để đặt môi mình lên môi cô và... khó chịu, anh kéo mặt nạ xuống để tiếp cận nôi ấy tốt hơn... môi cô rất ẩm ướt và anh nhận ra hôn cô là điều anh muốn làm thường xuyên hơn để có thể nếm trải cô nhiều hơn, hương vị ấy ngọt như bữa sáng, bữa trưa và bữa tối.
"Mhhhhhhh," - cô thở dài, mở miệng để cho lưỡi anh vào.
Ngực cô hoàn toàn vừa vặn với tay anh, hồng đào nhỏ của cô đã cứng lại khi anh xoa nắn nó. Nhưng khi anh cố gắng di chuyển miệng của mình đến đó thì anh bị đập vào đầu khá đau và nhận ra rằng đây không phải là một giấc mơ.
Kakashi thấy mình đang nằm trên chiếc giường tầng chật hẹp và cứng cáp trong bóng tối thay vì một căn phòng tràn ngập ánh nắng với chiếc giường êm ái khổng lồ đầy những chú chó con. Anh cũng nhận ra rằng ngay cả khi muốn di chuyển đầu của mình thì cũng cần phải tốn khá nhiều sức lực và điều đó như nói với anh rằng sự suy giảm chakra của anh là một vấn đề nghiêm trọng giống như anh đã biết điều đó sẽ xảy ra sau khi sử dụng Sharingan trong một cuộc chiến.
Nhưng điều đáng ngạc nhiên hơn có lẽ là giống như trong giấc mơ của mình, anh đã làm việc điều đó với Sakura cho dù có bị cạn kiệt chakra hay không.
"Đừng dừng lại," - Sakura thở hổn hển khi anh sững người, bối rối không biết chuyện gì đang xảy ra. Sau đó anh nhớ cô đã đến với anh bằng cách nào. Xâm nhập vào trụ sở ANBU , rất táo bạo.
Nhưng anh phải dừng lại.
"Sakura, ta không nghĩ... " - anh nói, thấy giọng mình khàn đi và căng thẳng và tay anh run lên khi chúng rút khỏi cơ thể cô.
"Được thôi, vậy thì đừng nghĩ. Chỉ cần anh không nghĩ và em cũng sẽ không nghĩ nữa " - cô ngắt lời anh bằng cách đặt một ngón tay lên môi anh.
Cô áp vào anh, dùng hai tay ôm lấy đầu anh để tiếp tục hôn. Điều đó thật nguy hiểm, lúc đầu khi anh hôn cô đã trong trạng thái rất háo hức nhưng khi cô chủ động như thế này, anh chỉ muốn phục tùng sức mạnh tuyệt vời đó của cô và thực sự không thể ngừng suy nghĩ.
Nhưng anh đã không thể.
"Anh đang suy nghĩ, được rồi ... Hãy cho em biết anh đang nghĩ gì "- cô nói trong hơi thở sau khi tách khỏi anh.
Suy nghĩ? Anh đang chống cự để không suy nghĩ. Anh rất muốn cô, đến mức tưởng chừng như sẽ phát điên nếu thiếu cô. Cô là điều duy nhất mà anh quan tâm trong ngôi làng này vào lúc này và ... vậy mà ...
"Có phải vì Sasuke không," - cô hỏi.
Đó thực sự không phải là một câu hỏi mà là một tuyên bố. Tất nhiên là vì Sasuke nhưng cũng không hẳn là vậy. Anh ôm lấy mặt cô bằng cả hai tay, nheo mắt nhìn những đường nét đáng yêu trên khuôn mặt của cô. Ánh sáng hắt vào từ hành lang qua tấm kính phía trên cửa rất mờ nhạt. Anh ước gì mình có thể trở lại thế giới ấy, nơi ánh sáng mặt trời không còn chỗ cho bóng tối và những bí mật bẩn thỉu.
"Một phần nào đó," - anh trả lời cô, ước rằng việc không suy nghĩ là một lựa chọn thực sự.
Kakashi đã ngủ với một người phụ nữ đã có gia đình trước đây nhưng không hề hối hận. Theo quan điểm của anh, phụ nữ có quyền làm những gì họ muốn. Nếu cô ấy muốn lừa dối thì anh có tư cách gì để ngăn cô ấy khỏi làm điều đó? Bên cạnh đó, người chồng của cô ấy cũng đã từng là một thằng khốn nạn đánh vợ vì nghiện rượu và cô ấy xứng đáng được hưởng một hạnh phúc khác.
Nhưng tất nhiên, điều này hoàn toàn khác. Bi kịch Uchiha vẫn đè nặng lên tâm hồn Kakashi dù anh không có một phần công lao nào trong đó. Sasuke... tức giận, thô lỗ, chưa bao giờ thể hiện dù chỉ một chút lòng biết ơn - nhưng thằng nhóc vẫn là người mà Kakashi cần bảo vệ vì lợi ích của Itachi và anh không có lựa chọn nào khác. Vậy câu hỏi được đặt ra là: hạnh phúc của Sakura đối với anh quan trọng hơn Sasuke đến mức nào?
Nhưng điều khó hiểu hơn có là cảm xúc của chính anh.
"Cuộc hôn nhân của em là một sai lầm." - Sakura nói một cách rụt rè trong khoảng lặng giữa họ.
"Có Chúa mới biết điều gì đang diễn ra trong đầu Sasuke, cậu ấy không bao giờ nói chuyện và cậu ấy không khiến em... cậu ấy không... đối với cậu ấy, em không...," - cô nói nghe có vẻ e thẹn nhưng đáng yêu.
Kakashi có thể để cô nói hết câu và có lẽ anh nên làm vậy, nhưng thông điệp dường như đã đủ rõ hiểu với anh. Sakura đang cố gắng nói rằng cô muốn quan hệ tình dục vì Sasuke đã không khiến cô hài lòng theo cách đó.
"Em... muốn... ở bên anh," - Sakura càng thêm ngượng ngùng.
Có một khoảnh khắc mà Kakashi cảm thấy như có thứ gì đó giống như sự cay đắng, nhưng anh đã đẩy cảm giác ngớ ngẩn đó ra xa. Anh là một kẻ ngốc khi nghĩ rằng hạnh phúc của chính mình là quan trọng nhất, chỉ quan hệ tình dục thôi sao? Đó mới là những gì anh cần nghe thấy, phải không? Anh có thể chỉ làm tình mà không cần suy nghĩ về điều đó hai lần dù anh đã cố thuyết phục bản thân. Anh có thể coi đó là một sự phục vụ riêng cho một người xứng đáng với từng chút hạnh phúc mà cô có thể có được. Không cảm xúc, không tội lỗi.
"Ta hiểu rồi ,nhưng trước tiên, ta có việc cần nhờ đến em. " - Kakashi nói một cách vô tư hết mức có thể.
"Việc gì?" - Sakura nghe có vẻ không chắc và có chút sợ hãi. Cô gái ngốc nghếch, có lẽ cô đã nghĩ về những điều sai trái như thể anh sẽ làm bất cứ điều gì với cô mà cô không muốn anh làm.
"Đừng căng thẳng như vậy, ta chỉ cần em giúp ta với một loại Genjutsu khác" - anh nói và vuốt một lọn tóc hồng lòa xòa ra sau tai cô.
"Ồ, đương nhiên rồi!" - cô nói, nghe có vẻ nhẹ nhõm.
"Nhưng lần này, ta sẽ điều khiển nó," - anh tiếp tục.
"Ồ, được thôi?"- Sakura nói.
"Nó sẽ giúp ta lấy lại ký ức của mình," - anh đảm bảo với cô. Đó là những gì anh hy vọng sẽ xảy ra. Anh cần thuyết phục tâm trí của chính mình rằng kẻ thù đã biến mất để nó có thể loại bỏ lớp phòng thủ đang ngăn anh tiếp cận ký ức và anh chắc chắn rằng có Sakura ở đó sẽ giúp ích cho anh rất nhiều.
"Em rất vui khi được giúp anh. Anh có muốn làm điều đó ngay bây giờ không"- cô nói.
"Không, bây giờ chúng ta có việc khác để làm." - anh mỉm cười chờ đợi.
"Ồ, chỉ khi sự suy giảm chakra của anh không quá nghiêm trọng .." - cô nói có vẻ ngại ngùng.
"Em vẫn đang dùng thuốc tránh thai?" - Kakashi hỏi. Anh đã nhìn thấy những viên thuốc đó trong phòng tắm của cô.
"V... vâng. Xin anh đừng nói với bất kỳ ai."- Sakura lắp bắp.
"Không có một người nào mà ta muốn kể," - Kakashi cười.
"Em chưa muốn có con," - cô hạ giọng rất thấp trước lời thú nhận đó như thể đó là một lời nói khiếm nhã.
Chỉ là chưa . Nhưng sẽ sớm thôi?
Một lần nữa, Kakashi lại cảm thấy cay đắng khi chỉ là người đàn ông đó , người mà cô tìm đến để mua vui trước khi "chưa" trở thành "bây giờ", nhưng anh nên biết rõ hơn là trở thành kẻ ngốc để hy vọng vào điều không thể.
"Em có quyền tự mình quyết định những điều như vậy," - anh nói, đặt tâm trí vào mong muốn của anh dành cho cô cùng sự phấn khích đang hình thành trước viễn cảnh có được cô. Trong lúc 'đang mơ', anh đã bắt đầu cởi quần áo của cô và giờ là lúc để tiếp tục. Chậm rãi, anh cởi bộ sườn xám không tay của cô, hết nút này đến nút khác, quan sát cách cô thở gấp gáp và ngực cô lên xuống nhanh chóng theo nhịp điệu. Sakura đã không mặc áo ngực vào lần cuối cùng họ thân mật với nhau nhưng bây giờ thì khác. Anh đẩy nó lên và nó đã bung ra, bộ ngực nhỏ mà anh giải phóng trông mọng nước như trái táo và anh cúi xuống làm những gì anh muốn làm trước khi tỉnh mộng.
Trong lòng Kakashi đã chế giễu lời nhận xét trước đây của cô về việc anh bị cạn kiệt chakra nên anh đã dùng cánh tay của mình và sức lực để đẩy mình lên để nhìn xuống cô nhưng đột nhiên lại cảm thấy run rẩy một cách dữ dội nên anh đã nhanh chóng hạ người xuống để cô không nhận ra. May mắn thay, miệng của anh đã không bị ảnh hưởng bởi điểm yếu của anh. Sử dụng lưỡi của mình, anh vuốt ve hồng đào cương cứng của cô, sau đó dùng môi của mình để mút chúng, đầu tiên là cẩn thận, sau đó là mạnh hơn để có thể nghe được những âm thanh nhỏ nhẹ dễ thương mà cô tạo ra. Anh dành thời gian cho bộ ngực, khám phá kỹ lưỡng kích thước và kết cấu của chúng và nhận thấy bên trái chỉ nhỏ hơn so với bên phải một chút và nó khiến anh yêu thích chúng ngay lập tức. Nhận ra có những bộ phận khác của cô mà anh chưa biết rõ nên Kakashi di chuyển môi mình xuống rốn của cô.
"Mhhhmhmhm," - Sakura rên rỉ.
Kakashi thoáng băn khoăn không biết cánh cửa có thể chống ồn đến mức nào và có lẽ không nhiều như anh mong đợi, cả hai sẽ làm gì nếu một người tọc mạch như Yamato bước vào? Nhưng rồi anh bị xao nhãng bởi sự ướt át của người phụ nữ để thực sự quan tâm đến điều ấy. Mở rộng lưỡi của mình, anh bắt đầu đắm chìm trong hương nước ngọt đặc để được thưởng bằng tiếng rên rỉ nhiều hơn từ cô. Cô bé của phụ nữ quả là một điều kỳ diệu, tất cả chúng đều có hình dạng khác nhau, nhưng tất cả đều giống như những bông hoa hé nở trước mặt trời khi được xử lý đúng cách.
Kakashi bắt đầu xen kẽ giữa việc chăm sóc chỗ nhỏ bé đó của cô,anh liếm dọc theo chiều dài của khe và vòng lưỡi của cuốn quanh lối vào của cô và không lâu sau, Sakura nắm lấy tóc anh bằng cả hai tay và kêu lên.
Cô dùng sức kẹp chặt chân mình quanh tai anh khi cơn cực khoái làm cô rung động và dùng sức giữ anh tại chỗ. Anh đã đến đúng nơi anh muốn, uống cạn những giọt tinh túy chảy ra từ cô với cơn đói ngày càng lớn. Hơn nữa, anh biết làm thế nào để khiến một người phụ nữ bị kích thích như thế này. Ngay khi chân cô thả lỏng ôm lấy anh một chút, anh lại tiếp tục tận hưởng nơi giữa hai chân cô.
Lần thứ hai mất nhiều thời gian hơn nhưng nhờ để ý thêm vào các bộ phận khác trên cơ thể cô, anh mỉm cười trước việc cô cố gắng kìm nén những âm thanh ngây ngất của mình bằng nắm đấm nhưng không thành công. Anh ngước nhìn khuôn mặt mê mẩn của cô với đôi mắt nhắm nghiền trong khi từng đợt khoái cảm tràn qua cô và cảm thấy hài lòng với bản thân.
Khi anh đang nhìn cô thì Sakura đã bất ngờ mở mắt nhìn xuống khiến Kakashi thoáng rùng mình vì biểu hiện của cả hai, nhưng rồi cô kéo tóc anh như đòi hỏi, buộc anh phải tiến lên để cô có thể nhường anh.
"Cảm ơn anh," - cô thì thầm, vuốt ve quai hàm anh bằng đầu ngón tay.
Kakashi thậm chí còn không đủ tỉnh táo để nhận ra rằng anh đã không còn đeo mặt nạ nữa và điều đó đối với anh như một cú sốc. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, anh đã cảm thấy vô cùng lộ liễu, nhưng đây là Sakura, người mà anh đã quen biết từ rất lâu và là người mà anh tin tưởng . Nó sẽ ổn thôi.
"Anh thật đẹp trai," - Sakura thở từng nhịp.
Kakashi nhận ra rằng mình đã từng gặp rắc rối trên sân thượng vài ngày trước nhưng mức độ nghiêm trọng của nó thì đến giờ anh mới rõ. Tại sao lại lừa dối chính mình? Nó thật vô ích. Anh đã nảy sinh tình cảm với cô mà anh thậm chí còn không biết là tại sao. Anh khao khát sự quan tâm của cô và tình cảm của cô như một kẻ khát nước sau chuyến hành trình xuyên qua sa mạc. Anh cần một giấc mơ để hiện thực hóa nó, một giấc mơ tràn ngập ánh nắng và tình yêu, một giấc mơ đau đớn trái ngược với thực tế tàn khốc này.
"Này, anh có ổn không?" - cô nói với vẻ quan tâm.
Không ổn. Không ổn chút nào . Anh gục đầu xuống gối. Cô là người mà anh không bao giờ có thể có được như cách anh muốn cô.
"Có phải vì anh vẫn còn kiệt sức không? Chắc vậy rồi. Em là y nhẫn giả kiểu gì mà lại không để cho anh có đủ thời gian để nghỉ ngơi cơ chứ... Nhưng anh biết không, ý nghĩ mất anh...nó thật sự rất đau. " - cô hỏi, nhẹ nhàng vuốt tóc anh.
Tay cô lướt dọc xuống cơ thể anh, rụt rè chạm vào côn thịt nơi dưới anh và nhẹ nhàng đưa tay lên xuống theo chiều dài của nó. Điều ấy giống như cơ thể anh đang muốn đòi lại cô ít nhất thêm một lần cho dù đó là điều cuối cùng anh có thể làm.
"Cưỡi ta," - anh khàn khàn nói .
Sakura hít vào một hơi thật mạnh, nhưng tay cô vẫn không ngừng chạm vào anh. Bây giờ, cô chuyển sự chú ý sang chiếc quần dài của anh, dễ dàng cởi ra vì chỉ có một sợi dây thun giữ chúng lại. Kakashi không mặc quần lót. Sakura quan sát sự trần trụi của anh một lúc, yên lặng như thể cô cần một phút để thu thập hết sự can đảm.
"Em rất muốn và rất thích. " - cô thì thầm và tiến đến anh.
Đầu cô có rất ít không gian vì chiếc giường phía trên anh nên Sakura phải cúi người về phía trước để có thể đưa cơ thể họ gần sát nhau hơn. Thế giới của anh lúc này chỉ có cô và anh ước gì nó sẽ mãi như thế này. Sau khi vén áo qua đầu anh, cô lại nắm lấy tai anh để nhìn sâu vào đôi mắt anh. Cô bé nóng bỏng của cô đã phải dựa vào toàn bộ côn thịt săn chắc của anh, ấm áp và quyến rũ. Di chuyển hông, cô bắt đầu trượt về phía trước và phía sau, chăm chú quan sát khuôn mặt anh.
"Anh có thích điều này không?" - cô hỏi.
"Có, tất...nhiên rồi..." - anh rên rỉ.
"Đừng phán... xét em. E...em nghĩ em rất... tệ trong việc... này. E...em không biết gì về... đàn ông cả..." - cô nói.
Kakashi cố gắng nhấc đôi tay của mình lên để nắm lấy đầu cô và kéo cô xuống trong một nụ hôn say đắm. Ý niệm ngớ ngẩn nào lại xảy ra vào lúc này sao? Tại sao cô lại luôn tự ti về bản thân mình như vậy? Sự ẩm ướt của cô đã nhanh chóng bao phủ toàn bộ côn thịt của anh khiến việc đưa đẩy trở nên nhanh hơn.
"Ta muốn ra bên trong em, nếu em cho phép." - anh thì thầm vào tai cô, giọng anh dày đặc sự đầy khao khát.
"Xin lỗi,"- cô nuốt nước bọt và với một bàn tay run rẩy, cô nắm lấy côn thịt của anh để đặt nó đến đúng vị trí.
Kakashi muốn tiến vào bên trong cô bằng một cú thúc thật mạnh nhưng khi anh bỗng thấy cô bé của Sakura chật một cách đáng ngạc nhiên thì anh đẩy rất chậm, để cô có thời gian điều chỉnh và thư giãn. Cô lại bắt đầu rên rỉ sau khi anh vào được nửa quãng và ngay lập tức trở nên khó khăn hơn nếu không buông bỏ mọi sự kiềm chế. Sakura là người phụ nữ quyến rũ nhất và ham muốn nhất mà anh từng ở cùng và cảm giác nóng bỏng của cô thật khiến anh điên cuồng.
Nhưng anh biết đây có thể là lần duy nhất anh có được cô và anh phải làm cho nó trở lên thật đáng nhớ.
Chậm rãi, rất chậm, anh bắn vào trong cô và lấp đầy hoàn toàn bên trong cô. Kakashi muốn hét lên vì sung sướng. Anh sẽ muốn ở lại như thế này cả đêm, di chuyển ít nhất có thể nhưng Sakura bắt đầu lắc hông thành những vòng tròn nhỏ, toàn thân cô bắt đầu run rẩy trên người anh.
"Thật... sâu," - cô thở hổn hển.
Cảm giác thật say. Rất nhanh sau đó, anh cảm thấy cực khoái của cô tăng lên với những chấn động nhỏ sâu trong cô, chúng nhanh chóng trở nên mạnh mẽ và rõ rệt hơn. Cô cắn vào vai anh để nén tiếng khóc của mình và siết chặt lấy anh, gần như đẩy anh qua bờ vực. Không để mất một nhịp nào, Sakura bắt đầu di chuyển trở lại ngay khi nó lắng xuống với vẻ mặt say sưa tập trung.
"Chậm...lại," - anh rên rỉ nhưng cô dường như không nghe.
Sakura di chuyển ngày một nhanh hơn, để anh ra gần như hoàn toàn trước khi cuốn anh vào một lần nữa. Đó là nhịp điệu điên cuồng của dục vọng, đôi mắt cô trừng trừng khi tìm kiếm sự thỏa mãn của chính mình. Lần thứ hai cô đến, anh cũng không thể kìm lòng được nữa. Anh như bùng nổ trong cô với một tiếng hét, cảm giác như chính linh hồn của anh đang được vắt cạn ra khỏi người và tuôn ra sau đó trong cô. Một cảm giác sung sướng xen lẫn tiếc nuối khôn nguôi vì nó đã tràn ngập trong anh.
"E...em đã nói... với anh là em.. không giỏi... trong việc này. Em xin lỗi... vì đã không làm ...chậm lại...e..em không thể." - cô thở dài, gục xuống ngực anh.
"Tại sao...tại sao em luôn thấy... có lỗi với... bản thân? " - anh thở dài.
"C .. có lẽ anh ...đã có những... kỳ vọn...g khác," - cô gợi ý, đưa tay lên ngực anh để vạch một đường tưởng tượng trên da anh.
Kỳ vọng? Đúng. Anh có cả một loạt kỳ vọng, đặc biệt là về tương lai, kỳ vọng được tiếp tục luyện tập với cô mỗi ngày để anh có thể học về mọi thứ cô thích và dạy cô về mọi thứ anh thích. Lúc này, anh sợ mình không biết phải làm thế nào để ngừng ham muốn cô. Có thể có cô một lần có nghĩa là anh sẽ muốn cô nhiều lần hơn.
Nhưng đây sẽ là bí mật của anh, bí mật của một mình anh mà thôi. Và có lẽ điều đó sẽ không thành vấn đề vì dù sao thì anh cũng sẽ không ở bên cạnh cô.
"Em thích nó rất nhiều, em nói điều này có ổn không?" - cô thốt lên.
"Tại sao không?"- anh đáp, phải mỉm cười trước việc cô ngày càng trở nên táo bạo hơn trong những gì mình thể hiện, rồi nhận ra rằng dường như cô cũng đang mong đợi một lời xác nhận từ anh.
À, nhưng nói gì đây? Ta yêu em rất nhiều. Ta muốn em là của ta. Thôi bỏ nó đi.
Thay vào đó, "Hãy đi nói chuyện với Sasuke, em cần giải quyết vấn đề này với em ấy."- là những gì anh nói.
Và sau đó, vì Kakashi nhận ra điều này có thể dẫn đến sự hiểu lầm và anh không muốn điều đó xảy ra: - "Ý ta là ... thực sự không khó để làm hài lòng em. Chỉ cần nói với Sasuke những gì em thích ".
Tuyệt vời - và bây giờ anh đang đỏ mặt? Chính nụ cười dễ thương và một chút nghịch ngợm của cô đã làm nên điều này với anh.
"Em không biết mình thích gì, hoặc là đã không biết cho đến khi anh dạy em" - cô thừa nhận.
Kakashi nhắm mắt lại với một nụ cười nở trên khóe miệng. Ai có thể nghĩ rằng anh sẽ trở thành một giáo viên cho những thứ như thế này? Sakura ngay sau đó né sang một bên, cơ thể của cả hai đã không còn mật thiết với nhau nữa.
"Hãy đóng giả thành ANBU nếu em muốn bước ra khỏi đây mà không bị phát hiện, đeo mặt nạ chim là tốt nhất, có một vài loại trùng với nhau và chúng đôi khi rất khó để có thể phân biệt được." - anh xoay xở nói trước khi sự mệt mỏi hoàn toàn vượt qua anh.
"Em vẫn chưa đi," - cô nói.
Điều đó khiến Kakashi cảm thấy kỳ lạ nhưng anh cần phải ngủ gấp, loại giấc ngủ mà có thể khiến anh phải ngủ trong nhiều ngày trời. Điều cuối cùng anh cảm nhận được trước khi mất đi nhận thức là bàn tay ấm áp của Sakura nắm lấy tay anhđể anh đan các ngón tay của họ lại với nhau.
***************************************
Sakura cảm thấy có lỗi khi không thể rời mắt khỏi khuôn mặt không che giấu của Kakashi sau khi anh đã ngủ say, nhưng thật khó để cảm thấy tội lỗi khi chứng kiến một cơ thể đang đắm chìm trong niềm đam mê. Thật ngạc nhiên khi cô cần phải bước sang tuổi 24 để có thể trải nghiệm sự thèm khát như vậy. Ngạc nhiên là cô đã có thể ích kỷ đến mức này khi tìm kiếm niềm vui cho riêng mình và sốc hơn nữa là cô cảm thấy mình đã trọn vẹn ... nhưng anh cũng thích điều đó, cô chắc chắn, ngay cả khi anh không dám nói trực tiếp.
Một cách dịu dàng, Sakura vạch một đường trên trán Kakashi bằng các đốt ngón tay, anh luôn khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn bất kỳ ai khác và cô cảm thấy rất biết ơn anh vì điều đó. Cô nghĩ cô cũng muốn trở thành người mà anh yêu mến theo những cách tương tự. Cô phải ngừng nhìn chằm chằm vào các đặc điểm trên khuôn mặt anh như một kẻ đáng sợ và xem xét sự nhạy cảm của anh. Kakashi giấu mặt hẳn là phải có lý do nào đó và chắc chắn rằng không phải vì anh xấu xí như Naruto đã từng gợi ý. Cô có nên kéo mặt nạ của anh lên để anh có chút riêng tư không? Sau khi nhìn chằm chằm thêm một lúc thì cô đã làm. Sakura nhẹ nhàng kéo lớp vải thun lên đến mũi anh.
Kakahi đã không hề nhúc nhích dù chỉ là một tấc, sự kiệt sức của anh hẳn phải lớn hơn nhiều so với những gì anh muốn thừa nhận. Sakura đã sử dụng khả năng chữa bệnh của mình để chữa khỏi những ảnh hưởng của tra tấn trong khi anh đang ngủ. Cô truyền chakra vào tay mình một lần nữa để truyền vào cơ thể của anh, cô không thể phủ nhận rằng cơ thể ấy rất ngon . Nó giống như một sự tăng cường năng lượng hơn là chữa bệnh ... không có đến một vết thương nào như trong trường hợp của Sasuke, không một vết nào cả.
Sau một thời gian thì cô nghĩ đã đủ, Sakura ngáp dài và vươn vai. Rất khó để biết bây giờ là mấy giờ khi cô không đeo đồng hồ và không có ánh sáng tự nhiên ở nơi sâu dưới lòng đất này, nhưng từ cách bụng cô đang réo lên thì ít nhất cũng đã đến giờ ăn tối hoặc hơn thế nữa. Nhưng làm thế nào để kiếm được thứ gì đó để bỏ vào bụng cô? Đánh thức Kakashi dậy thì khỏi phải nói, cô vẫn chưa muốn rời đi và điều đó đã dẫn cô đến một sự lựa chọn khác...
Dùng tay, cô rửa sạch nơi giữa hai chân của mình trong bồn rửa mặt và sau đó dùng thuật biến hình và kiểm tra diện mạo đã thay đổi của mình trong gương. Khía cạnh quan trọng nhất của sự thay đổi là mái tóc của cô cuối cùng cũng đã ổn định với một lọn tóc nâu uốn xoăn bồng bềnh và không quá khó để làm nó. Ngoài ra còn có mánh khóe là chiếc mặt nạ ANBU và vì bất cứ lý do kỳ nào đó mà của cô trông giống như mặt nạ của Kakashi hơn thay vì một con chim, như thể trí tưởng tượng của cô không thể gợi ra bất cứ điều gì khác với những gì cô nhìn thấy được treo lủng lẳng trên một cái móc trên tường.
Cuối cùng, Sakura cầm lấy một chiếc mặt nạ có một chiếc mỏ ở giữa và bước ra cửa để bước ra ngoài. Hành lang trông thật trống trải và thiếu ánh sáng như khi cô mới đến. Tuy nhiên, cô đã xuống được đây thông qua các đường hầm ẩn náu do Pakkun dẫn đầu. Nếu không có người hướng dẫn thì cô cần phải cẩn thận để không bị lạc và cô quyết định sử dụng một chiếc bút dạ mà cô có trong túi để vẽ những vết nhỏ trên tường để cô có thể quay trở lại phòng Kakashi.
Có lẽ lúc đó cô mới nghĩ - mọi nơi cô đến đều trống trải và cô không hề nghe thấy bất kì loại âm thanh nào khác ngoài tiếng vo ve của hệ thống thông gió. May mắn thay, Sakura đã không mất quá nhiều thời gian để xác định được vị trí của căn bếp nhưng đây là loại bếp gì thế này? Không hề có thức ăn trong tủ lạnh mà thay vào đó chỉ có nước đựng trong chai và các lọ nước có màu sắc khác nhau. Ít nhất thì cũng có một số loại trái cây mặc dù sự lựa chọn cũng khá kém. Lấy một quả quýt có vẻ thâm tím, Sakura gọt vỏ với tốc độ cực nhanh rồi ăn ngấu nghiến khiến nước chảy xuống cằm. Cô chộp lấy quả thứ hai nhưng trước khi cô kịp bóc nó ra thì đã có một tiếng động bên ngoài khiến tim cô đập loạn nhịp.
Nhanh chóng, Sakura kéo chiếc mặt nạ xuống . Một thanh niên bước vào trông có vẻ thân quen đến lạ. Anh ta đủ đẹp trai với chiều cao trung bình và mái tóc ngắn cắt ngắn màu nâu, sống mũi thẳng, hơi dài và gò má rõ rệt, nhưng biểu cảm của anh ta thì hoàn toàn gây khó chịu trông như anh ta đã cắn phải một quả chanh. Khi mắt cô bắt gặp chiếc mặt nạ lủng lẳng trên thắt lưng anh ta thì cô khịt mũi nghi ngờ. Là mặt nạ ếch!
"Tôi có biết cô không?" - anh ta nghi ngờ hỏi, nhìn cô từ trên xuống dưới. Sakura đột nhiên không chắc liệu ANBU có đeo mặt nạ bên trong trụ sở như mọi người thường nói hay không.
"Không, tôi là người mới đến. " - cô trả lời một cách thờ ơ.
"Không hề nghe nói về một người mới đến. Vậy phòng của cô ở đâu? " - mặt nạ ếch nói và nhún vai.
"Phòng 42," - cô nói. Đó dường như là câu trả lời an toàn nhất có thể, ngoài ra, đó là sự thật.
"Đó là phòng của thầy Kakashi," - Kaeru thốt lên.
"Ồ,chắc là tôi đã nhầm!" - cô nở nụ cười ngại ngùng và vẻ mặt cau có của mặt nạ ếch ngày càng sâu thêm.
"Chuyên môn của cô là gì?"- anh ta ngỏ lời như thách thức cô.
"Ảo thuật," - cô trả lời. Và bởi vì cô đã học được rất nhiều điều từ Tsunade về đàn ông và sự khó chịu của hầu hết bọn họ nên cô đã sẵn sàng cho thử thách chắc chắn sẽ đến của anh ta. Sakura cảm thấy Ảo thuật của anh ta vụng về giống như một cái tát vào mặt chỉ vài giây sau đó.
"Tại sao anh không trèo lên bàn và đứng bằng một chân và gáy như gà trống?"- cô nói một cách ngọt ngào.
Mặt nạ ếch nháy mắt và vâng lời.
"Chẳng vui tẹo nào khi nó dễ dàng như thế này," - Sakura thở dài và giải ảo thuật cho anh ta.
"Cô giỏi đấy. Tôi hiểu tại sao họ lại tuyển dụng cô vào ANBU rồi." - anh ta thừa nhận với một cái gật đầu ấn tượng sau khi nhảy xuống khỏi bàn, mặt và tai đỏ bừng vì xấu hổ.
... Chỉ có điều tính cách của cô hoàn toàn không phù hợp trong tổ chức hoạt động ngầm như thế này. Kakashi đã nói với cô như vậy về nhiều năm trước khi cô vẫn còn là một Genin và đã tò mò rằng ai là người đủ điều kiện và ai không đủ. ANBU rất ưa chuộng những kẻ không có cảm xúc vì những kẻ đó có thể dễ dàng trở thành những cỗ máy giết người với độ chính xác hoàn hảo.
Đó là một phần lý do tại sao cô thực sự không thích tổ chức này và ước gì Kakashi không liên quan đến họ.
"Cô có đói không?" - Mặt nạ ếch cười rồi liếc nhìn vỏ quýt trên bàn và Sakura chỉ đơn giản là nhìn chằm chằm vào anh ta trong vài giây.
Anh ta lôi ra một gói giấy bọc bên dưới bộ đồng phục của mình và nhìn nó một cách dịu dàng.
"Em gái tôi đã gửi cho tôi một ít đồ ăn nhẹ từ làng của con bé, cô có thể thử! "
"Cô ấy không ở Konoha sao?" - Sakura hỏi.
Mặt nạ ếch lắc đầu. - "Con bé đã kết hôn với một ngư dân từ Thủy Quốc. Con bé đã coi đó như một cơ hội để giải thoát và con bé đã làm vậy."
Sakura cau mày. Ai lại muốn thoát khỏi Konoha cơ chứ? Nơi đây thật hoàn mỹ và ai lại không thích ngôi làng này được cơ chứ!.
"Chúng tôi lớn lên trong trại trẻ mồ côi, khả năng trở thành shinobi của tôi đã bộc lộ từ rất sớm nhưng con bé thực sự không thích hợp để chiến đấu... con bé đã gặp khó khăn trong việc đấy. " - mặt nạ ếch giải thích..
"Tôi xin lỗi, anh hẳn phải nhớ cô ấy lắm." - Sakura nói.
Mặt nạ ếch ngẩng cao đầu lên và suy nghĩ một lúc.
"Đúng vậy," - anh ta đồng ý và đặt gói giấy bọc lên bàn, nơi anh ta bắt đầu cẩn thận mở nó ra. Bên trong chứa một loạt các gói có chữ viết gọn gàng trên chúng.
"Đây là món yêu thích nhất của tôi," - anh ta thốt lên.
"Anh không cần phải ..."
"Vớ vẩn, ANBU chúng ta luôn giúp đỡ nhau." - mặt nạ ếch nói.
Sakura lấy một trong những chiếc bánh quy giòn và mỏng ra và cắn một miếng bên dưới chiếc mặt nạ. Thật thơm ngon!
"Cô có thể đến và nhờ tôi giúp đỡ bất cứ lúc nào. Tôi biết lúc đầu có thể khá khó khăn, đặc biệt là phải tuân theo các quy tắc và nội quy! Tôi đã gặp rắc rối khá nhiều lần và Kakashi Sensei có vẻ như là một người rất thoải mái, nhưng đừng để bản thân bị lừa ! " - anh hào phóng đề nghị.
Anh ta mời cô thêm chiếc bánh gạo và mở một gói khác có cá khô trong đó. Ai có thể nghĩ rằng một ngày nào đó cô có thể có thiện cảm với người đeo mặt nạ ếch này cơ chứ?
"Tuy nhiên, thầy ấy cực kỳ công bằng và công minh vậy nên đừng tin vào bất cứ điều gì khác mà cô nghe thấy về thầy ấy. " - anh ta tiếp tục và sau đó, một vẻ mặt cau có hiện rõ trên nét anh ta.
"Ý anh là sao?" - Sakura hỏi, đột nhiên rất cảnh giác.
"À, cô biết đấy... đó là thông tin tuyệt mật. Nhưng tôi đã ở đó và chứng kiến điều đã xảy ra khi thầy ấy phải chiến đấu với những... cỗ máy... "
Oh thôi nào, nói cho tôi biết thêm! - Sakura hét lên trong nội tâm.
"Kabuto cũng ở đó, phải không?" - cô nói, cố gắng giữ cho giọng của mình ổn định.
"Ồ, cô biết anh ta à? Một Ninja rất có năng lực nhưng tính cách siêu tệ hại" - mặt nạ ếch cau mày.
"Kể cho tôi nghe thêm đi," - Sakura thở dài, cảm thấy cơn tức giận hôm trước lại bùng lên.
"Và hãy theo dõi anh ta thật cẩn thận, tôi nghĩ anh ta đang có một kế hoạch nham hiểm nào đó liên quan đến Kakashi Sensei , " - cô nhanh chóng nói thêm đoạn cuối khi mặt nạ ếch cau mày với câu nói của cô.
"Tôi không thể cho anh biết thêm vì nó là thông tin tuyệt mật." - cô nói một cách hối lỗi.
"Tôi hiểu, từ giờ tôi sẽ bảo vệ thầy Kakashi tốt hơn. Và tôi sẽ đảm bảo rằng không ai có thể nói xấu thầy ấy nữa! Như thể thầy ấy sẽ lấy lại Sharingan của mình để sử dụng nó cho những việc xấu xa vậy! " - mặt nạ ếch gật đầu, có vẻ trầm ngâm.
"Sao cơ?"- Sakura há hốc miệng.
"Đúng vậy, đó là những gì đã xảy ra. Thầy ấy đã sử dụng Mangekyou Sharingan ở cả hai mắt trong trận chiến." - mặt nạ ếch nhún vai.
Sakura cảm thấy nóng và lạnh cùng một lúc sau khi nghe câu nói ấy. Điều đó là không thể . Nhưng không ngạc nhiên khi Kabuto nói rằng Kakashi đang gặp rắc rối. Phong ấn máu... đó là một chuyện và cô sẽ muốn kiểm tra nó cẩn thận hơn vào lần tới khi Kakashi đến gặp cô tại bệnh viện, nhưng một cặp Sharingan sao?
Cô phải đi gặp Tsunade. Ngay tối nay.
"Tôi cần phải đi," - Sakura nói và nhảy xuống khỏi bàn.
"Ừ, cũng muộn rồi. Rất vui được gặp cô! Tôi rất hy vọng chúng ta sẽ được ở cùng một đội vào ngày nào đó" - mặt nạ ếch gật đầu.
"O... được rồi,"- Sakura lắp bắp, không biết phải làm thế nào để đối phó với sự thân thiện quá bất ngờ của anh ta.
"Tôi rất vui vì đã đến đây thay vì đánh thức Kakashi, nếu không thì tôi đã không thể nói chuyện với cô" - mặt nạ ếch trầm ngâm.
"Ồ, anh nên để thầy ấy nghỉ ngơi ,thầy ấy đã khá kiệt sức rồi,... đó là những gì Đội trưởng Yamato đã nói với tôi. " - Sakura thốt lên.
"Ừ, tôi biết rồi. Đội trưởng Yamato cũng nói với tôi như vậy. Nhưng tôi muốn làm thầy ấy ngạc nhiên ".
Cái gì! Sakura trong lòng như muốn hét lên, sao những cuộc trò chuyện kiểu này luôn khiến cô phát mệt thế này!
"Về cái gì?" - cô cáu kỉnh.
"À, không phải đội trưởng Yamato đã nói với cô về vị khách đó sao? Thật lạ lùng ".
Khách nào !!
"Cô ấy nói rằng cô ấy biết tên Uchiha trong làng mình và cô ấy đã yêu cầu để được nói chuyện với thầy Kakashi và nói rằng thầy ấy sẽ còn vui mừng hơn khi gặp cô ấy."
"Ai đó từ bên ngoài làng? Anh có biết cô ấy trông như thế nào không?" - Lúc này Sakura đang rất tò mò.
"Có, tôi đã ở đó. Cô gái ấy có đôi mắt đỏ rực, mái tóc đỏ xấu xí, ngắn và nhọn ở một bên. À ... và có cả cặp kính." - mặt nạ ếch gật đầu.
Karin? !!!
"Chúng ta không thể để cô ấy vào mà không có ai đó bảo đảm cho cô ấy, đó là lý do tại sao tôi nghĩ chúng ta nên đánh thức thầy Kakashi, mặc dù thầy ấy đang trong quá trình hồi phục. Thời tiết đang chuyển mùa và chúng ta thực sự không nên để một người mẹ có con nhỏ đợi ngoài cửa làng trong cái lạnh và ẩm ướt ".
Một đứa trẻ?!!!!
"Tôi nghĩ tôi cũng biết cô ấy. Để tôi đi gặp phu nhân Tsunade. Và tôi đồng ý với anh, một bà mẹ có con nhỏ không nên đợi ngoài cổng làng khi thời tiết chuyển xấu." - Sakura nói, đột nhiên cảm thấy ớn lạnh không thể giải thích được. "
[Còn tiếp...]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro