xin lỗi, zakkun là của tôi rồi! - kaizaku
*note!!!
-đây là transfic
-trans từ "sorry, zakkun's taken!" trên ao3 của ritcchann_29, chưa xin per
-fic này là kaizaku, nếu không thích thì có thể click back
-tui trans khá dở nên đừng ném đá huhu
------------------------------------------------------------------------------------
"trời ơi, hôm nay oshigiri-kun đẹp trai quá đi~"
"tớ biết mà, cậu ấy thật là ngầu"
một lần nữa, đúng hơn là lần thứ 11, các nữ sinh ở Học viện nữ sinh tư nhân Genome đang tụ tập ở cửa sổ để ngắm "chàng hoàng tử" ở học viện nam sinh bên cạnh, oshigiri zakuro. dù có là lần thứ mấy đi chăng nữa, việc này cũng liên quan đến sakura, em gái sinh đôi của zakuro
"lại nữa à?" cô trầm ngâm, đặt cặp xuống bàn, "bao giờ chuyện này mới kết thúc đây"
"chắc là đến khi ta tốt nghiệp" karin trả lời, tựa mình lên chiếc bàn bên cạnh sakura. "để mà nghĩ anh trai cậu nổi tiếng với đám con gái, chắc khó khăn lắm nhỉ"
sakura cười khúc khích, gật đầu. "khá là đau đớn(?) khi nhìn đám con gái kia chảy nước dãi vì anh ấy. zakuro luôn phàn nàn về việc bọn họ cứ nhìn ảnh"
"anh ta... có biết mấy việc này xảy ra với zakuro không?" cô gái tóc hồng hỏi
"nếu cậu muốn nói về người mà tớ nghĩ cậu đang nói, thì có đó. nhưng chỉ mới biết tuần trước thôi"
karin cười trước câu trả lời ấy. không ai hiểu tại sao cô ấy lại cười, ngoại trừ người bạn cùng lớp himiko inaba và đàn chị năm ba yuzu roromori vì chỉ có họ là quen biết với zakuro thôi
"sao anh ta biết mà không làm gì hết vậy" karin vừa cười vừa nói, xong sakura cũng bị lây theo. "ai biết đâu, chắc anh ta sẽ làm gì đó thôi, vì anh ta là người yêu của anh trai tớ mà"
một lần nữa, không ai hiểu họ đang nói cái gì. mấy đứa con gái trong học viện luôn làm đủ cách để biết thêm về zakuro, thậm chí là nghe trộm mấy cuộc trò chuyện của sakura em gái cậu ấy. mặc dù vậy, chẳng ai hiểu mấy câu chuyện cười mà sakura đang nói
"chà, cứ chờ xem chuyện gì xảy ra. tớ có linh cảm ngay hôm nay sẽ có chuyện tốt xảy ra"
----------------------
giờ đang là giờ giải lao của lớp của sakura và karin, và cô gái oshigiri đang nghĩ khoảng thời gian này là một khoảng thời gian tồi tệ
vì giờ zakuro đang có tiết thể dục trên sân ngay ngoài cửa sổ lớp họ
tất nhiên, rất nhiều đứa con gái cố thò đầu ra cửa sổ, điện thoại, camera đầy đủ hết
ra sân, oshigiri hắt hơi một cái
"oshigiri-san, cậu không sao chứ?"
"ừ, tớ không sao, nay trời hơi lạnh chút"
"hả? mày nói lạnh nghĩa là sao? trời nóng chết đi được!"
"zzz..."
"oi! thằng kia dậy đi!"
zakuro rùng mình, xoa xoa hai bàn tay vào nhau khi nói chuyện với đám bạn của mình, iride-gần như lúc nào cũng ốm yếu-akatsuki, giang hồ kudou anya và aikawa makino ngủ bất chấp mọi thứ
khi mà zakuro chuẩn bị mở miệng phàn nàn về thời tiết thì makino chồm lên
"zakuro... cửa sổ.."
theo phản xạ, ba cậu nam sinh liếc mắt qua phía cửa sổ của học viện nữ sinh. không can tâm trời lạnh, cả một dãy cửa sổ bị che kín bởi mấy đứa con gái đang chờ chụp ảnh
"lại nữa à? phiền phức thật" anya cau có, zakuro nhanh chóng quay mặt đi chỗ khác để né tránh mấy ánh nhìn đó. "lại nữa sao... phiền phức thật" cậu nói theo anya khi iride đang vui vẻ vẫy chào mấy cô gái kia với nụ cười rạng rỡ đặc trưng của mình
anya sau đó quay sang zakuro, "mày không nghĩ là mày nên làm gì sao? đồ ngốc? do mày cả đấy, đừng kéo bọn tao vào mớ fangirl phiền phức của mày". như thể một công tắc trong người cậu được bật lên, zakuro cãi lại
"đừng nói như thể tôi kiểm soát được mọi người như vậy!"
"mày không làm được à?! nhìn đám đó đang chờ mày kìa, giống như đám chó đi lạc vậy!"
các cô gái trên cười sổ vẫn đang ngắm nhìn đều nhấn nút chụp ảnh
"oshigiri-kun thật đẹp trai khi cậu ấy tức giận~"
"tớ không muốn làm cậu ấy nổi điên đâu, nhưng nhìn đi, lúc cậu ấy nổi điên lên trông thật đẹp trai~"
ở trong góc, sakura đang ăn bánh mì của mình
"TỞM QUÁ ĐI!"
-------------------------
là em gái của "hoàng tử" học viện khá là phiền phức với sakura. ai cũng nghĩ nếu được làm em gái của hoàng tử thì sẽ là công chúa, nhưng không, sakura giống như người cung cấp thông tin hơn
"này, ở nhà anh trai cậu trông như thế nào? hay lúc cậu ấy mệt? hoặc lúc cậu ấy đang học bài?"
"cậu ấy thích kiểu con gái như nào?"
tất nhiên, mấy câu hỏi về đời sống riêng tư của zakuro cũng không ngoại lệ
"à... ừm... bình thường? thích la cà và chơi game như một người bình thường?" cô gái tóc vàng luôn gặp khó khăn khi phải trả lời họ
"tớ không biết anh ấy thích loại con gái như nào, anh ấy thậm chí còn chẳng bao giờ nói với tớ về mấy cái đó... anh ấy còn thích con gái cơ à?" cô nói, nghe giống như là một lời trêu chọc. mấy cô gái xung quanh đều bĩu môi rồi rên rỉ, chẳng ấn tượng mấy
"nhưng mà lúc ngủ anh ấy rất đáng yêu"
"thật vậy sao? sakura! cậu có thể chụp cho bọn tớ bức ảnh lúc mà anh ấy đang ngủ không? cậu muốn gì cũng được!"
rồi sau đó là nhiều yêu cầu vô lý hơn nữa
"không được! anh ấy sẽ giết tớ mất!" sakura thốt lên, cảm thấy sợ hãi khi nhớ lại lúc anh trai mình tức giận. mấy lần trước chọc ghẹo anh ấy thì anh ấy đều nổi điên lên hết
tất nhiên, lời đề nghị khá là hấp dẫn nhưng mà lúc anh trai cô tức giận cũng đáng sợ. cô nên chọn cái nào đây?
. . .
bây giờ sakura đang rất vui vì sắp đến giờ ra về
---------------------
chiều hôm đó, mọi người ai cũng bất ngờ
"trời ơi! anh chàng sinh viên đẹp trai đó đang làm gì trước cổng Học viện nam sinh vậy?" cô gái hét lên, chỉ tay về chàng trai mặt kimono đỏ đen đang đứng đợi trước cổng học viện
"chắc là đợi đón em trai hay gì đó?"
"mặc dù vậy anh ấy đáng yêu quá! không quá xấu hổ nếu chúng ta lại bắt chuyện với anh ấy nhỉ"
không chỉ với các cô gái, mấy cậu trai cũng bất ngờ không kém
"này, cậu công tử ở đằng kia là ai vậy? đang đợi em trai sao?"
"mặt anh ta nhìn chán òm"
nhận ra chàng trai kia, sakura vẫy tay với anh ta rồi nói "em để lại cho anh đó!". chàng trai gật đầu rồi giơ tay lên làm kiểu "ok" với cô
chắc chắn mấy cô gái xung quanh đang nghĩ là "sao sakura lại quen được với mấy người đẹp trai vậy??"
sự xuất hiện của chàng trai tóc đen bí ẩn là cho zakuro bất ngờ. ngay khi nhìn thấy anh, cậu đã thốt lên kinh ngạc. chàng sinh viên đại học nói chuyện với sakura xong liền quay đầu lại, vẻ mặt trống rỗng trước đó trở nên vui vẻ khi nhìn thấy cậu
"zakkun~!" anh vừa gọi vừa vẫy tay
"k-kaikoku?! anh làm gì ở đây vậy??" zakuro chết lặng
sao anh ấy lại ở đây?
"sao chứ? anh muốn cùng đi bộ về nhà với người yêu là sai sao?" kaikoku nhếch mép. "không phải, em chỉ ngạc nhiên thôi" zakuro nói, nở một nụ cười ma mị dưới lớp mặt nạ
"họ là bạn à?"
"zakuro biết anh ta sao? họ là hàng xóm chăng?"
tất nhiên, mấy lời bàn tán về zakuro đều lọt vào tai kaikoku. mặc dù không thể hiện nó ra, anh, kaikoku thật sự khinh thường những cô gái dùng ánh mắt mê mẩn nhìn zakuro
làm sao để cho họ biết zakuro là của anh...?
kaikoku nảy ra một ý tưởng, nở một nụ cười tự mãn
"zakuro, em nên dành thời gian nhiều hơn cho anh. anh nhớ em lắm đó, anh lười làm mấy cái bài tập của mình quá" anh nói, tựa đầu vào người zakuro. "ý anh là sao? nếu anh hoàn thành chúng thì sẽ có nhiều thời gian quậy em hơn đó, kiên nhẫn đi"
cánh tay của kaikoku nhanh chóng vòng qua eo zakuro, kéo cậu lại gần. "nhưng mà zakuro, ít nhất hãy vui vẻ cùng anh hôm nay chứ? anh cũng phải thư giãn mà..." anh phàn nàn, áp môi mình lên môi của zakuro ở dưới lớp mặt nạ
ai cũng há hốc mồm kinh ngạc
"k-kaikoku...! đây là nơi công cộng...!" zakuro vừa nói vừa lùi lại, mặt đỏ bừng. anh vỗ nhẹ vào đầu cậu một cái rồi nắm lấy tay cậu kéo đi
"vậy em biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu ta không ở nơi công cộng mà~" anh kéo cậu về nhà, nụ cười nhếch mép của anh trở nên nham hiểm hơn chút
hôm sau, không ai dám nói gì về việc zakuro đi khập khễnh và mang áo cổ lọ
-----------------------------------------------
dù đây không phải lần đầu tui transfic nhưng nó tệ quá đi mất huhu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro