Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8

Tối hôm đó Lưu Chí Hoành vung tay mời Vương Nguyên ở một nhà hàng 5 sao cao cấp nhất thành phố.

Thật ra Lưu Chí Hoành cũng là một thiếu gia nhà giàu, tiền thì không thiếu, vốn xin việc ở Vương Thị chỉ là vui đùa, sau này đương nhiên phải thừa hưởng công ty của ba để lại.

Hai người họ ngồi ở tầng 2 sát cầu thang bằng kính nên có thể quan sát được mọi thứ ở tầng 1.

"Cậu chọn món đi" Lưu Chí Hoành đưa menu cho Vương Nguyên, bộ dáng thoải mái.

"Gì cũng được, cậu chọn đi" Vương Nguyên đưa lại thực đơn cho Lưu Chí Hoành.

"Được, vậy 2 phần bít tết sốt vang, và 2 phần Salade Nicoise* và một chai vang đỏ" Chí Hoành đưa menu cho phục vụ, đây là nhà hàng 5 sao, đương nhiên phục vụ ở đây cũng xứng đáng được đánh giá 5 sao.

*Salade Nicoise: thị thành Nice xinh đẹp của nước Pháp sở hữu một món salade nổi tiếng đó là Salade Nicoise. giờ đây là một trong những món ăn nức tiếng thường có mặt trong thực đơn của các nhà hàng Pháp với vật liệu chính là các loại rau củ xanh mát, giòn ngọt được trộn kèm với cá ngừ, cà chua, trứng luộc cùng với loại nước sốt ngon tuyệt. Món này được dùng làm món khai vị, nhưng cũng có thể là bữa ăn đầy đủ, dùng kèm rượu nho.

"Lần này là mình báo đáp cậu, cậu cứ tự nhiên, muốn ăn gì cứ gọi" Chí Hoành không tiếc tiền, chỉ tiếc tình, từ nhỏ những người bạn quanh cậu đều chỉ chơi với cậu vì tiền bạc và địa vị, không có một chút thật lòng.

"Không cần, bình thường mình vốn ăn rất ít" Vương Nguyên mỉm cười ái ngại.

Phục vụ đem ra một chai rượu vang năm 1978, phục vụ cẩn thận rót rượu ra ly, chất lỏng màu đỏ sóng sánh được rót ra, vô cùng đẹp mắt.

"Cậu cứ thử đi, đây là rượu năm 1978 bảo đảm sẽ vừa lòng cậu" Chí Hoành mỉm cười.

Vương Nguyên nhấp một ngụm nhỏ rượu, cậu trước nay tửu lượng vô cùng kém, dù có là rượu 10° đi chăng nữa cậu vẫn say đến không biết trời trăng mây đất gì.

"Kia chẳng phải Vương tổng sao?" từ chỗ hai người nhìn xuống có thể thấy Vương Tuấn Khải bước vào nhà hàng, đi bên cạnh anh là một cô gái cực kỳ nóng bỏng.

Cô gái kia ngồi xoay lưng về phía hai người nên không thấy được mặt, nhưng có vẻ rất đẹp.

"Quả là Vương tổng, xung quanh là mĩ nhân" Chí Hoành lắc đầu cảm thán, cậu không phải kiểu người thích ăn chơi trác táng nên cũng cảm thấy dị ứng với mấy thứ như vậy.

Vương Nguyên không để tâm lắm, cậu đến đây để ăn chứ không phải để gặp mặt sếp, cũng không muốn xem hai người họ ân ái.

Vương Nguyên lại nhấp một ngụm rượu, vị rất nồng nhưng lại khiến người ta cảm thấy thoải mái.

"Anh Tuấn Khải dù sao hôm nay cũng là lần đầu chúng ta xem mắt, anh có không hài lòng về điều gì thì hãy nói, đừng lạnh lùng như thế được không?" Lâm Tâm dịu dàng nói.

Vương Tuấn Khải cũng không đáp lại, anh còn chẳng thèm quan tâm cô ta nói cái gì.

Ánh mắt anh vô tình lướt qua tầng 2 và dừng lại ở bàn của Vương Nguyên, anh mở to mắt kinh ngạc, em ấy sao lại ở đây? Liệu em ấy có hiểu lầm mình không?

Đúng lúc ánh mắt Vương Nguyên cũng dừng lại ở bàn của Vương Tuấn Khải, va chạm với ánh mắt của anh.

Vương Nguyên gật đầu nhẹ xem như chào, rồi tiếp tục uống rượu, rượu này có hương vị khiên cậu lưu luyến, uống rồi lại càng muốn uống nữa.

Vương Tuấn Khải đứng bật dậy đi lên tầng 2, đi đến trước mặt Vương Nguyên.

"Thật trùng hợp hai cậu cũng ăn ở đây sao?" Vương Tuấn Khải thoạt nhìn vô cùng bình tĩnh nhưng sâu trong mắt anh là sự lo lắng kì lạ.

"Vương tổng, thật trùng hợp, ngài đến cùng bạn gái sao?" Vương Nguyên hỏi.

"Không....tôi....mẹ tôi bảo tôi phải đi xem mắt" Vương Tuấn Khải hết đường chối đành phải đẩy sang cho mẹ mình.

"Ồ, trông hai người rất đẹp đôi" Lưu Chí Hoành không để ý đến gương mặt đen sì của anh, tiếp tục nói.

"Ukm, thật sự rất đẹp đôi" Vương Nguyên cũng thuận theo tán thành.

Vương Tuấn Khải vẻ mặt âm trầm hết mức có thể, người anh yêu bây giờ đây đang tán thành anh với người khác, như vậy chẳng khác nào cậu chính thức tuyên bố không yêu anh.

"Hai cậu tiếp tục ăn đi" anh quay người sải bước trở về bàn, không do dự thanh toán rồi bỏ đi không một lần nhìn lại.

Cô nàng Lâm Tâm thấy vậy nghĩ anh phật lòng chuyện gì đó nhanh chóng chạy theo.

Anh lạnh lùng đóng sập cửa xe, rồi lái xe đi.

Người anh cần là Vương Nguyên, không phải cô ta.

End chương 8

Chúc mn ngủ ngon nhé, từ nay lịch ra chap sẽ là 3,5,7 nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro