Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18

Vương Nguyên không thắc mắc nhiều gỡ Lưu Chí Hoành ra khỏi người rồi trở về chỗ.

Công việc mấy hôm nay cậu không đi làm công việc đều chất thành đống, còn cao hơn cả đầu cậu.

"Tiểu Nguyên à cậu làm được không đó, có cần mình giúp không?" mặc dù chỉ nghỉ có hai ngày nhưng công việc cũng không ít gì một mình Vương Nguyên làm chắc chắn không xong nổi trong hôm nay.

"Không sao mình tự làm được" Vương Nguyên mỉm cười trấn an Chí Hoành chính mình bắt tay vào công việc.

Trong phòng hoàn toàn im lặng chỉ vang lên tiếng bàn phím gõ lạch cạch.

Bỗng Long Tử ở phòng kế toán chạy đến, anh ta còn không kịp thở đã nói "Vương tổng đi khảo sát phòng làm việc, tôi phải đi thông báo cho mấy phòng khác đây"

Nói rồi anh ta chạy đi, mọi người trong phòng khẩn trương dọn dẹp mọi thứ, chỉ có Vương Nguyên là bình thản, không bình thản sao được ngày nào cũng gặp cái bản mặt đáng ghét kia sợ hãi cũng tan thành mây khói.

"Lộp bộp...lộp độp" tiếng giày da nện xuống đất không ngừng vang lên.

"Vương tổng ngài xem phòng này làm chăm chỉ nhất công ty nhìn phòng vừa sạch sẽ vừa gọn gàng" mấy vị trưởng phòng đi theo sau Vương Tuấn Khải không ngừng tán tụ.

Vương Tuấn Khải ho vài tiếng, tiến vào trong phòng, anh vừa đi tiện thể cầm vài vậy lên quan sát.

Đến khi đi ngang bàn của Vương Nguyên anh nhanh chóng đặt lên bàn một túi trái cây tươi.

Vương Nguyên thấy vậy nhanh tay đem túi trái cây nhét vào học bàn.

Vương Tuấn Khải quay đầu đi Vương Nguyên liền không nhịn được mỉm cười hạnh phúc.

"Khụ..khụ làm việc rất tốt tháng này tăng lương cho phòng kinh doanh" Vương Tuấn Khải nói xong liền quay người bỏ đi.

"Vương tổng đi thong thả" cả phòng đều cuối gập người cung kính.

"Yeah được tăng lương rồi" mọi người không ngừng hò hét.

Ở một nơi khác trong căn phòng có một người đang vô cùng phẫn nộ.

Ngụy Tư Tâm tay cuộn tròn thành nắm đấm, hắn thích Vương Tuấn Khải, từ rất lâu rồi, vữa nãy tất cả hành động của anh đều thu vào mắt, Vương Nguyên kia rõ ràng là hồ ly tinh, dám quyến rũ cả Vương Tuấn Khải, hừ tao sẽ cho mày biết tay.

Hắn vào công ty này là vì Vương Tuấn Khải bây giờ lại xuất hiện một con kì đà cản mũi, phải diệt trừ hậu họa.

Giờ nghỉ trưa Vương Nguyên cầm cốc cafe nóng hổi đi về phòng, bởi vì khu nghỉ dành cho nhân viên chỉ cách phòng kinh doanh có một tầng lầu nên Vương Nguyên chỉ đi bộ, xem như tập thể dục.

Lúc đi ngang cầu thang có một cánh tay vươn ra đẩy Vương Nguyên xuống.

Cậu mất đà lao xuống cầu thang chỉ kịp la lên một tiếng sau đó ngất lịm đi.

Ở trong một góc khuất Ngụy Tư Tâm cười khẩy, muốn dành Vương Tuấn Khải với tôi? Cậu mơ đi.

Đến giờ vào làm mãi không thấy Vương Nguyên quay lại Lưu Chí Hoành liền nổi lên lo lắng, Vương Nguyên bình thường làm gì cũng rất đúng giờ sao hôm nay lại về trễ như vậy.

"Ai làm bản báo cáo này?" Vương Tuấn Khải đột nhiên đi vào phòng giọng nghiêm trọng.

Mọi người trong phòng thấy anh đều giật mình, hôm nay rốt cuộc là ngày gì mà bị big boss ghé thăm đến hai lần.

"Vương tổng báo cáo này hình như là từ tháng trước mà báo cáo tháng trước của phòng tôi đã được duyệt cả rồi" Diêu Tử nói.

"Tôi nhớ báo cáo tuần 24 chưa duyệt chỉ đến tuần 23 vì hôm đó tổng công ty bên Anh có vấn đề, rốt cuộc bản báo cáo này ai làm?" Vương Tuấn Khải quát lên, hắn có một trí nhớ tốt từ nhỏ đã vậy dù chuyện có qua 10 năm đi nữa nhưng nếu quan trọng hắn vẫn nhớ.

"Vương tổng người làm báo cáo này đã xin thôi việc từ tháng trước rồi ạ" Trương Vân nhớ tháng trước người này xin thôi việc vì phải sang Mỹ cùng người yêu và để lấy chồng, cậu ta trước khi đi còn để lại thiệp mời cùng vé máy bay, nghe nói chồng cậu ta rất giàu.

"Được rồi mau làm lại đi....nhân viên ở bàn đó đâu?" nãy giờ không để ý từ khi anh vào vẫn không thấy Vương Nguyên đâu, rốt cuộc cậu đi đâu.

"Vương tổng Vương Nguyên lúc giờ nghỉ trưa bảo đi pha cafe đến giờ chưa về" Chí Hoành lo lắng nói, chỉ sợ cậu gặp chuyện gì bất trắc.

Vương Tuấn Khải nghe xong liền biến sắc đi đến nơi nghỉ dành cho nhân viên.

Cả phòng kinh doanh cũng đều đi theo, Lưu Chí Hoành không ngừng cắn môi mong cậu đừng có chuyện gì, ngoài Chí Hoành ra Ngụy Tư An cũng lo lắng không kém, hai bàn tay đều bấu vào nhau.

Đến phòng nghỉ cho nhân viên mọi người đều không thấy ai cả, Vương Tuấn Khải chạy xung quanh thì phát hiện Vương Nguyên nằm trên khúc rẽ của cầu thang, mắt nhắm nghiền xung quanh toàn mảnh sứ cùng một vũng máu đỏ tươi.

"Vương Nguyên"

Anh hét lên chạy xuống nơi cậu đang nằm.

Mọi người nghe tiếng hét của anh cũng chạy về phía đó thấy cảnh tượng đó ai cũng mặt mày tái mét.

Vương Tuấn Khải chần chờ gì bế Vương Nguyên lên đặt cậu vào xe mình, một đường thẳng chạy đến bệnh viện của Vương thị.

Vương Nguyên được đưa vào cấp cứu, bác sĩ chẩn đoán bị va chạm mạnh nên có thể tạm thời sẽ rất dễ bị đau đầu hay quên nên chăm sóc cẩn thận, không nên ngồi máy tính quá lâu còn có cánh tay bị phỏng phải bị phỏng và các mảnh sứ đâm vào tay phải tránh tiếp xúc với nước.

Nhìn Vương Nguyên nằm trên giường gương mặt trở nên nhợt nhạt vì mất máu lòng anh lại quặn thắt, anh nhất định không tha cho kẻ làm cậu ra nông nổi này.

End chương 18

Chúc mn buổi (gần) tối vui vẻ nà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro