Chương 10
Vương Tuấn Khải rời người đi, tay đưa lên sờ vào môi mình, cảm giác thật tốt, rất mềm mại và ngọt ngào.
Vương Nguyên tiếp tục rửa chén nhưng gương mặt đã đỏ au, tim đập không ngừng nghỉ, cậu biết Vương Tuấn Khải cũng chỉ là diễn cho ba mẹ xem nhưng cũng quá chân thật rồi, còn có cả....hôn.
Vương Nguyên rửa xong chén thì bầu trời đã tối mịt.
"Tuấn Khải con mau đưa tiểu Nguyên về, dù sao trời cũng tối rồi" bà Vương nói, dù sao cũng nên thúc đẩy tình cảm của chúng nó một chút.
"Không sao, con có thể tự đi taxi về được, không cần làm phiền anh ấy" cứ nhớ đến nụ hôn lúc nãy làn Vương Nguyên không thể nào đối diện cùng anh, thật xấu hổ quá đi mất.
"Sao có thể, trời tối rất nguy hiểm, nhỡ có cướp thì sao, vẫn là để Tuấn Khải đưa con về thì tốt hơn"
"Thật sự không cần mà bác, con..."
"Để anh đưa em về, dù sao anh cũng muốn đi mua chút đồ" Vương Tuấn Khải nói, hiên ngang kéo tay Vương Nguyên ra khỏi nhà.
"Vương tổng, tôi có thể tự về được, không cần làm phiền đến anh" ra khỏi nhà rồi tảng đá trong lòng Vương Nguyên như được gỡ xuống, khi nói chuyện cũng thoải mái hơn hẳn.
"Không sao, không phiền, lên đi" anh mở cửa xe ra, đợi Vương Nguyên vào rồi mới đóng cửa.
Vương Nguyên cắn môi đành lên xe, sao Vương Tuấn Khải có thể bình tĩnh đến vậy, dù sao cũng là nụ hôn đầu cơ mà.
Trên đường đi cả hai không nói với nhau một lời nào, bầu không khí có phần hơi gượng gạo.
Lúc đến nơi, cả hai cùng xuống xe.
"Vương tổng, cám ơn vì đã đưa tôi về, chúc anh ngủ ngon" Vương Nguyên hơi cuối đầu chào rồi quay người đi vào.
Nhưng đi chưa được bao xa thì bị một vòng tay khác ôm trọn vào lòng.
"Vương Nguyên em vẫn còn nợ tôi về việc của Vương An" Vương Tuấn Khải nói khẽ vào tai cậu, hơi thở của anh nóng rực khiến Vương Nguyên có phần thích ứng không kịp.
"Vậy...vậy tôi phải làm gì để báo đáp anh?" Vương Nguyên bị ôm có chút không tự nhiên, ngập ngừng nói.
"Lấy thân báo đáp đi" anh xoay người Vương Nguyên lại, nhìn vào mắt cậu.
"Anh...anh nói gì?" Vương Nguyên không run run không tin vào tai mình.
"Tôi nói lấy thân báo đáp đi, Vương Nguyên trở thành người yêu của tôi đi" Vương Tuấn Khải nhắc lại một lần nữa, ánh mắt anh hiện lên sự nghiêm túc, thật sự không phải đùa.
Vương Nguyên nháy mắt đứng sựng, tim đập nhanh đến mức cậu không thể kiểm soát được, cậu có nên đồng ý không dù gì anh ta cũng đã giúp Vương An nếu bây giờ mình từ chối e rằng không hay lắm.
Vương Tuấn Khải đỡ gáy Vương Nguyên nhẹ nhàng áp môi vào môi cậu mà cắn mút.
Lần này anh vô cùng ôn nhu, từ từ phát thảo đôi môi cậu, chiếc lưỡi của anh cuốn lấy lưỡi cậu, dây dưa triền miên, mỗi động tác đều vô cùng dịu dàng khiến Vương Nguyên bị chìm đắm vào sự dịu dàng đó, không thể cưỡng lại được.
Chiếc lưỡi đinh hương của Vương Nguyên rụt rè đáp lại thay cho câu trả lời, càng khiến Vương Tuấn Khải nhiệt tình hơn.
Tay cậu bất giác đưa lên ôm lấy cổ anh làm cho nụ hôn càng sâu hơn, nóng bỏng hơn.
Vương Tuấn Khải cũng ôm eo Vương Nguyên hai người bây giờ đang gần đến mức dính chặt vào nhau, mỗi hơi thở mang theo sự gấp gáp.
Buông Vương Nguyên ra, môi cậu kéo theo một sự chỉ bạc câu nhân, cả gương mặt đều đỏ lên, thở dốc.
Nhẹ nhàng lau đi sự chỉ bên khóe môi cậu, Vương Tuấn Khải càng nhìn càng thấy Vương Nguyên hấp dẫn, mỗi một đường nét đều mang theo sự tinh tế, thanh thoát.
"Ngủ ngon" được Vương Nguyên đồng ý tâm trạng của anh lâng lâng, hôn thêm một cái vào má cậu rồi mới rời đi.
Đợi Vương Nguyên vào nhà chiếc Mercedes-Benz mới rời đi.
Vương Nguyên thả mình lên giường, hôm nay là một ngày mệt mỏi.
Vương Tuấn Khải vừa rồi đã hôn cậu, nơi môi cậu vẫn còn lưu lại hơi ấm của anh, hơi thở nam tính khó cưỡng ấy.
Thay một bộ quần áo thoải mái hơn, Vương Nguyên lên giường nằm lướt điện thoại một chút.
Bỗng "ting" một cái, Wechat có một tin nhắn mới.
[Vương Tuấn Khải] : chúc em ngủ ngon
Nhìn thấy tin nhắn Vương Nguyên có chút chần chừ, nhưng vẫn là nhắn lại.
[Vương Nguyên] : anh cũng ngủ ngon
Vương Nguyên tắt điện thoại, bắt đầu chìm vào giấc ngủ, cậu cần nghỉ ngơi.
Bên kia Vương Tuấn Khải mỉm cười cất điện thoại đi, vậy là từ nay Vương Nguyên sẽ là người yêu của anh, công cuộc bắt thỏ về hang xem như đã thành công, chỉ đợi ngày ăn thịt thỏ nữa thôi.
End chương 10
Chúc mn ngủ ngon nhé, ngày mai nếu ai đi thi giống tui thì chúc thi tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro