Chap 8[H]
"Em không thích ta?" VTK nheo lại con ngươi đen, nhìn bộ dáng Vương Nguyên cứng họng.
Câu ngượng ngùng cúi đầu, không biết phải trả lời vấn đề này như thế nào trả lời "Tôi... Tôi không có chán ghét anh, tôi cảm thấy anh rất giống rừng rậm bánh ngọt..."
"Nói thẳng ra một chút." VTK nhíu mày.
"Chính là anh thoạt nhìn ăn tốt lắm..." Câu bởi vì hắn bức cung, mà không thể không nói nói thật.
Hắn khẽ bĩu môi, bàn tay to ôm lấy câu, làm cho hai tròng mắt câu nhìn hắn
-"Em muốn ăn tôi?" thanh âm hắn mang chút tà mị, từng bước một dụ hoặc câu.
Tại sao có thể như vậy? Vương Nguyên buông bánh ngọt trên tay, thất kinh nhìn VTK, thanh âm tà mị của hắn tựa hồ trở lại đêm đó, câu dẫn câu làm, hướng dẫn câu chuyện tình dục...
"Vậy thì đừng khách khí, anh tự nguyện cho em ăn không còn một mảnh." Hắn sau khi nói xong, đứng dậy đem cửa phòng làm việc khóa lại, rồi gọi điện nói cho thư ký, trong vòng hai giờ này không cho phép quấy rầy.
Vương Nguyên không rõ dụng ý VTK, chính là cuộn mình ở trên sô pha, khó hiểu nhìn hắn đi trở về ghế sô pha.
VTK lấy ngón tay khoét một ngụm bánh ngọt với bơ, đặt lên cánh môi Vương Nguyên "Đến, ha ha xem bánh ngọt ăn được không?"
Câu nghe lời há mồm ngậm lấy ngón tay hắn, thấy câu vươn cái lưỡi phấn nộn, cổ họng hắn trượt xuống một chút, sau đó cái lưỡi linh hoạt của câu bắt đầu liếm ngón tay hắn, thẳng đến bơ dần dần biến mất.
Kế tiếp, hắn cầm lấy bánh ngọt cắn một ngụm, cánh tay mạnh mẽ có lực kéo câu vào trong lòng, cúi đầu nhìn hai tròng mắt tròn vo của câu, cúi đầu đem bánh ngọt trong miệng tiến vào miệng câu, còn không quên khiêu khích cái lưỡi thơm tho của câu.
"Ừ..." Vương Nguyên nheo hai tròng mắt, cảm giác một trận tê dại hiện lên toàn thân, loại hôn môi này câu cũng chưa từng nếm thử qua, muốn chạy trốn lại không biết nên làm như thế nào, chỉ có thể tùy ý hắn chủ đạo hết thảy, mờ mịt nhìn hắn.
"Em không phải muốn ăn anh sao? Vậy đem bơ bên môi anh liếm sạch..." Hắn ở bên tai câu thổi khí, thậm chí còn liếm vành tai trắng noãn của câu.
Thân thể câu nhẹ nhàng run lên, không cự tuyệt được yêu cầu trầm thấp của hắn.
Vì thế câu đưa môi của mình lên, khẽ liếm bơ trên môi hắn, cuối cùng lấy đầu lưỡi liếm nhẹ, cảm nhận tới hương vị sữa tươi thơm lừng, cũng cảm giác được hơi thở nặng nề của hắn hắt ra trên mặt câu.
Cuối cùng câu đưa lưỡi đi đến trên môi hắn, hắn rốt cục nhịn không được cuốn lấy đầu lưỡi câu triền miên, chơi đùa.
"A..." Hô hấp của câu phút chốc biến đổi, lại không biết nên ứng biến như thế nào.
Động tác câu tuy rằng trúc trắc, lại dễ dàng khiêu khích đến cuộc chinh phục dục vọng của hắn, bàn tay to của hắn tham tiến vào nội y của câu, cách ren Bra vuốt ve ngực .
Câu không có khí lực phản kháng, chỉ có thể tùy ý hắn hôn, tùy ý bàn tay to của hắn xâm nhập thân thể câu...
VTK cởi áo trên người của Vương Nguyên ra, chỉ còn nội y ren đáng yêu màu vàng nhạt, bao vây miên nhũ mềm mại.
"Em thật đáng yêu." Hắn cúi đầu, ở ngực phải câu in xuống ấn ký.
"A..." Thân thể của câu bị hắn đụng vào mà hơi hơi run rẩy, dù biết rõ thân thể của mình không nên cho ng đụng chạm, nhưng là đối tượng là hắn, câu không thể kêu ngừng.
"Mẫn cảm như vậy?" Hắn tà nịnh cười, bàn tay to đặt nhẹ lên Bra câu, cách vải dệt khẽ vuốt ve "Như vậy có cảm giác gì?"
"Khåi Khåi... Không cần..." Câu lắc đầu, phát giác động tác như vậy khiến câu thật thẹn thùng.
"Nhanh như vậy không muốn anh nữa sao?" Hắn khẽ cười một tiếng, theo sau lưng cởi bỏ nút thắt Bra, hai luồng tuyết nhũ mềm mại bày ra, lộ ra hai đóa hoa hồng còn chưa thức tỉnh.
Hắn giữ hai tay câu, sau đó cầm lấy bánh ngọt hung hăng hướng trên người cô lau đi, mùi vị sữa tươi hương thảo cùng bánh ngọt toàn dính ở trước ngực .
"A..." Câu vừa sợ lại hoảng, một trận lạnh lẽo lủi tới lưng.
"Làm sao bây giờ? Trước ngực em tất cả đều là bánh ngọt cùng bơ." Hắn vươn đầu lưỡi, hướng trước ngực câu dùng sức mà liếm, vị bơ cùng mùi thơm của cơ thể của Nguyên bé nhö xen lẫn trong một khối, ngọt ngào khiến hắn hận không thể nuốt câu vào bụng.
"Anh, anh không thể như vậy..." Khuôn mặt nhỏ nhắn của câu hồng lên.
"Còn nhớ rõ lần trước anh dạy cho em ăn kẹo que như thế nào?" Đầu lưỡi hắn ở trước đóa hồng nhẹ nhàng liếm "Trước thuận theo kim đồng hồ báo thức vòng quanh, giống như vậy..."
"A..." Thân thể câu hơi hơi hướng lên, cảm giác đầu lưỡi hắn lại ẩm ướt lại trơn, ở nhũ tiêm mẫn cảm của câu dao động qua lại, cảm giác tê dại càng lúc càng tăng thêm.
"Anh muốn ăn em." Hắn cắn nụ hoa nhö ở trước ngực câu, lấy đầu lưỡi liếm cho nó thức tỉnh, cảm giác nó ở trong miệng hắn dần dần nhô ra, biến cứng rắn.
Thân thể của câu đang dần dần thiêu đốt, bụng dưới nổi lên một trận xôn xao không hiểu, bàn tay to của hắn lại lần nữa tiến phía sau của câu, tìm kiếm hoa tâm mềm mại.
"Không thể như vậy..." Câu thở gấp, một chút lực thuyết phục cũng không có.
Hắn nhìn biểu tình câu cực lực nhẫn nại, đình chỉ tất cả động tác, cuối cùng nắm lên một cái bánh ngọt hình tam giác, đút câu ăn một ngụm, sau đó cong lên tà ác tươi cười.
Thân thể câu lên, hai luồng ngực kịch liệt rung động, hai tay nắm chặt lưng hắn, nhíu lấy áo sơ mi hắn, làm cho thanh âm dễ nghe lại ám muội tự trong miệng phát ra.
VTK thực vừa lòng vì thân thể Vương Nguyên thành thực, dưới thân câu ra mật hoa, hương vị cùng với hương trên người câu giống nhau...
Hắn kéo toàn thân của câu đều đang run rẩy, làm cho cãu ngồi chồm hỗm ở trên thảm, thân mình ghé vào trên sô pha.
"Khåi Khåi..." Vương Nguyên cảm thấy là không đúng, nhưng là lệnh bá đạo của hắn câu không thể cự tuyệt.
"Thật, chán ghét..." Vương Nguyên kêu một tiếng "Anh rốt cuộc muốn làm cái gì?"
Thân thể của câu nóng quá, nóng đến cần hắn an ủi.
"Anh nghĩ muốn em." Mắt hắn nhíu lại, thân mình hướng đến lưng câu áp xuống, nơi đó phấn chấn bừng bừng vừa vặn đặt ở trong đùi câu.
Hắn ở lưng xinh đẹp của câu lưu lại vô số vết hôn, thân mình đầy đặn trắng mịn, mềm mại làm cho hắn hận không thể lập tức tiến vào thân thể của câu.
Cuối cùng, nam căn ở đùi câu ma sát hồi lâu, bàn tay to của hắn di từ bộ ngực đi xuống, lướt qua thắt lưng, đi vào cái mông của câu. Nóng thiết hắn ở hoa huyệt xinh đẹp vẽ vòng vòng, cố ý ở đầu bên ngoài mà không đi vào.
"Không..." Vương Nguyên đang nằm úp sấp căn bản nhìn không thấy VTK đang làm cái gì, chỉ cảm thấy đùi mình có loại gãi ngứa khó nhịn, không thể thoát khỏi sự tra tấn này.
Hắn thẳng lưng một cái, nóng thiết nóng bỏng nhập vào bên trong , hô hấp câu cứng lại, cảm giác được thô thiết vừa lớn lại nóng sáp chon thật chặt trong **câu.
Mật hoa ướt át tuy rằng đã được bôi trơn, nhưng mà hoa huyệt lại rất nhanh co rút lại, làm cho hắn chỉ có thể vào đi một phần ba, không có cách nào một lần tiến vào toàn bộ.
"A...a..a..." Câu xoay thắt lưng, muốn hắn lui ra bản thân của hắn trong cơ thể câu, bất đắc dĩ thân thể câu bị hắn ngăn chặn, căn bản không thể tùy ý vặn vẹo "Anh làm tôi đau quá..."
Hắn nhíu mày, chính hắn cũng không tốt hơn câu, muốn vào lại không thể, muốn ra lại không thể được, làm hắn cố nén nhịn đau đớn.
"Bảo bối, em là lần đầu tiên sao?" Hắn ghé vào trên lưng câu, hai tay nắm lấy hai luồng miên nhũ "Nhẫn nại một chút, đợi chút sẽ thực dễ chịu."
"Nhưng là tôi hiện tại thực không thoải mái !" Câu hấp hấp cái mũi, đau đến thiếu chút nữa rơi nước mắt xuống
-"Đau quá, đau quá nha!"
Nhưng hiện tại hắn đã tiến vào hoa tâm nhẵn mịn, đâu có thể nào nói dừng là dừng?
Hắn không có cách nào dừng động tác lại, tốc độ luật động dần dần nhanh hơn, rất nhanh, hắn trông thấy chất lỏng tinh khiết chảy ra.
Hắn cả kinh, lập tức thả chậm tốc độ, nhưng không có biện pháp rút ra khỏi cái mông của câu, kích thích như vậy đối hai người đều là tra tấn.
Tuy rằng đau lòng vì câu đau đớn, nhưng câu tự nhiên phối hợp đong đưa, thiếu chút nữa làm cho hắn không khống chế được.
Sau khi luật động mấy chục cái, ngực câu phập phồng theo thân thể hắn luật động, nhũ tiêm trước ngực ở trên sô pha cọ xát, bên dưới đồng thời kích thích, đau đớn dần dần bị tê dại thay thế được.
"A, a..." Trong miệng Vương Nguyên xuất ra thanh âm làm người ta mặt đỏ tim đập
Vừa thấy phản ứng phóng đãng cùng với mặt kiều mỵ của câu, VTK hiểu được câu bắt đầu có thể thừa nhận sự đoạt lấy của hắn.
Câu " ưm "một tiếng tựa như ma rủa , một lần lại một lần thúc giục động tác của hắn, cuồng dã mà rong ruổi luật động qua lại, thanh âm dâm lãng ở trong phòng vang lên.
Thân mình hai người dính lại thực chặt, gần như không có một tia khe hở, thẳng đến hai chân câu truyền đến một trận tê dại, câu cảm thấy trong cơ thể có chỗ sắp nổ mạnh ...
"VTK... Tôi... Tôi cảm thấy không được." Cắn chặt môi, cả người bắt đầu phát run.
Vương Nguyên nắm lên quần áo bị phân tán ở dưới đất, ủy khuất cuộn lại ở trên sô pha.
"Khóc cái gì?" VTK nhặt lên quần áo chính mình, sau khi cầm lấy mặt giấy chà lau nam căn , đến phòng nghỉ tìm một cái khăn mặt sạch sẽ, sau lại dùng nước thấm ướt, quỳ gối ở trước mặt câu, tính giúp câu rửa sạch dấu vết còn sót lại ở hai chân.
"Không, không cần..." Vương Nguyên nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên, hai má còn vương vấn dòng nước mắt.
"Qủy yêu khóc." Hắn khẽ hôn cái trán của câu, đau sủng đem câu ôm vào trong ngực.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro