Chap 6
Má câu lại hồng hồng, giống như một trái cà chua chín, trên mặt tươi cười của hắn cơ hồ đem thân thể của câu hòa tan, làm sao câu có thể chờ mong hắn lại hôn câu một lần nữa...
A... Câu là điên rồi! Vương Nguyên dùng sức đẩy Khåi Khåi ra, giống như hắn là độc xà mãnh thú.
Ô... Câu nhất định phải cách hắn xa một chút, miễn cho hắn lại ăn miệng câu.
"Anh... Anh làm sao có thể hôn tôi?" Câu hoảng sợ nhìn hắn.
"Câu lại không nói tôi không thể hôn câu" Hắn nhún nhún vai, lưu manh trả lời.
"Anh..." Câu cắn môi, một bộ dáng ai oán "Nụ hôn đầu tiên của tôi bị anh cướp đi !"
Hắn vừa nghe đến là nụ hôn đầu tiên của câu, tâm tình không hiểu sung sướng đứng lên "Nếu như câu cảm thấy chịu thiệt, tôi có thể cho câu hôn lại." (Oa, anh thật biết lợi dụng)
Hai má câu y hệt như quả bong bóng, thở phì phì từ ghế sô pha nhảy dựng lên "Tôi mới không cần, tôi muốn về nhà !"
"Tối hôm nay tôi sẽ gọi điện thoại cho câu." Hắn nhìn khuôn mặt tròn vo của câu, càng cảm thấy thuận mắt.
"Hừ!" Câu mặt nhăn, chóp mũi cũng nhăn, tức giận xoay người bước đi, căn bản đã quên mục đích hắn tìm câu đến.
Kỳ thật hắn tìm câu đến không có chuyện gì cả, chính là muốn gặp câu, hơn nữa —
Thì ra là khi dễ người là một chuyện vui sướng.
Kẹo que cùng VTK, cái nào có vẻ ăn ngon hơn?
Vương Nguyên đầu mờ mịt, đầu giống như đã chết hẳn đi!
Cả một ngày câu đều kỳ dị, cũng may đêm nay Lê Lão ba cùng bạn bè ăn cơm, ba đứa em gái cũng bởi vì có việc không thể về nhà ăn cơm chiều, cho nên không có người phát hiện ra tình huống khác thường của câu.
Đều là VTK cái tên đàn ông thối kia! Sau khi ăn xong buổi tối, Vương Nguyên tắm xong, vẫn là không có cách nào đem hình ảnh buổi chiều hôm nay ở trong đầu mà tiêu diệt sạch sẽ
Thật chán ghét... Câu không biết vì sao chính mình lưu luyến hắn hôn câu tới như vậy, câu đụng vào môi hồng chính mình, nhớ tới bạc môi ấm áp của hắn, cùng với bộ dáng hắn lấy kẹo que khiêu khích câu, thân thể nhịn không được nổi lên hơi hơi biến hóa.
"Ô..." Vương Nguyên bậm lấy hai má, vì sao vừa nghĩ đến hình ảnh như vậy, hai má câu sẽ nóng lên, đỏ lên, liền thân thể cũng khó chịu đến cảm giác bất an cùng xôn xao?
Meo meo..o... Di động đột nhiên vang lên.
Vương Nguyên ai oán nhìn điện thoại di động liếc mắt một cái, lo lắng muốn tiếp hay không tiếp.
"Nhất định là cái quỷ chán ghét kia gọi tới." Mới nghĩ đến VTK gọi tới, Vương Nguyên không nghĩ tới tiếp điện thoại, mặc kệ tiếng chuông vẫn vang.
Lần thứ nhất, tắt đi; lần thứ hai vang lên, lại tiếp tục vang lên. Cuối cùng, câu không cam lòng, tình không muốn, liền tiếp điện thoại.
"Nà?" Câu tức giận mở miệng.
"Vì sao vừa mới không tiếp điện thoại của tôi?" đầu dây điện thoại kia quả nhiên là VTK, lúc này hắn đang nửa ngồi nửa nằm ở trên gường, hắn nghe được thanh âm phát ra của câu còn đang hờn giận.
"Làm sao ?" Vương Nguyên cố ấn hai má.
"Chủ Nhật chúng ta hẹn nhau ở khách sạn Quân Quân, câu nhất định phải xuất hiện, làm bộ là bạn gái của tôi." VTK nói ra mục đích.
"Ừ." Vương Nguyên thuận theo trả lời "Nếu... Không có việc gì tôi muốn cúp máy?"
Chán ghét! Vừa nghe đến thanh âm hắn, hai má câu lại không hiểu nóng lên.
"Như vậy muốn cúp máy ta?" VTK thấp giọng cười "Chẳng lẽ câu một chút cũng không nghĩ tới tôi? Thế nhưng tôi là bạn trai của câu đó !"
"Mới không phải." Vương Nguyên hừ hừ "Anh thực chán ghét!"
"Hử? Tôi làm chuyện tội ác tày trời nào, câu làm sao chán ghét tôi như vậy?" VTK khẽ cười một tiếng, bên kia điện thoại thanh âm Vương Nguyên.tức giận thật đáng yêu.
"Anh..." Vương Nguyên mím môi, hắn cố ý đè thấp thanh âm, so với thanh âm bình thường còn dễ nghe hơn."Anh đừng giả ngu, chuyện giữa trưa anh hôn tôi..."
"Hôn câu mà thôi." VTK lơ đễnh nói: "Kỳ thật chúng ta nên biết nhiều về đối phương nhiều một chút, đến lúc đó mới không bị lộ."
"Nào có người dùng phương thức này để biết!" Vương Nguyên kháng nghị, người đàn ông này không bỏ qua cơ hội chính là chiếm tiện nghi câu.
"Câu hiện tại đang mặc quần lót là màu gì?" VTK vô sỉ hỏi, muốn đùa Vương Nguyên một chút.
Vương Nguyên hai má hồng hồng, vội vàng mở miệng "Anh biến thái..."
"Tôi không phải biến thái, ta là bạn trai của câu. Chẳng lẽ câu muốn chúng ta đến khách sạn lộ ra dấu vết sao? Đừng quên, nếu chúng ta thất bại, món điểm tâm vô hạn hưởng dụng cả đời của câu cũng bay theo."
Hắn thật sự rất đáng giận nha!
"Màu...màu phấn hồng !" Vương Nguyên nhỏ giọng trả lời.
"Có ren hay không?" VTK lại hỏi. (Lạy hai người này luôn)
"Có..."
"Vậy câu hiện tại là mặc áo hay là quần?" Thanh âm VTK càng lúc càng mê người, càng lúc càng câu dẫn.
"Quần." Vương Nguyên khẽ cắn môi, kháng cự không được thanh âm của hắn.
"Vậy thì hiện tại câu đem tay của mình bỏ vào trong quần."
Vương Nguyên do dự một chút, khó hiểu hỏi: "Vì sao muốn ta bắt tay bỏ vào trong quần?"
"Nghe lời, làm theo." VTK bên miệng gợi lên độ cong "Tay dán tại trên mặt quần lót của câu, nói cho tôi biết, câu có cảm giác gì?"
Vương Nguyên sợ hãi đem tay nhỏ bé bỏ vào trong quần, đầu ngón tay vừa vặn đặt ở bộ vị mẫn cảm, một loại cảm giác tê dại lẻn đến toàn thân.
"Có chút... Ngứa" Hô hấp câu bỗng nhiên trở nên hỗn độn.
"Hử? Vậy thì câu dùng ngón trỏ ở khố tam giác, nhẹ nhàng mà thuận theo kim đồng hò vòng quanh..." VTK giống như thầy giáo dạy Vương Nguyên.
Vương Nguyên cảm thấy rất thẹn thùng, nhưng loại việc này câu chưa bao giờ làm, lòng hiếu kỳ cuối cùng rốt cục chiến thắng e lệ, theo lời của hắn tiếp tục vòng quanh.
"A..." Câu áp chế than nhẹ, ngực phập phồng lại càng lúc càng lớn.
"Thoải mái sao?" Nghe được câu than nhẹ, thanh âm hắn cũng trở nên mất tiếng.
"Tôi, tôi không biết..." Hai mắt câu trở nên sương mù "Tôi chưa từng có loại cảm giác này."
"Thực thoải mái đúng hay không?" Hắn ôn nhu hỏi: "Tiếp theo, câu dùng ngón trỏ nhẹ nhàng áp xuống, sau đó buông ra, xuống chút nữa lại áp... động tác làm mười lần."
Câu nghe theo lời hắn mà làm, ở giữa ấn xuống, buông ra, sau khi qua lại mười lần, câu cảm giác miệng khô lưỡi đắng, thân thể cũng nhịn không được nhẹ nhàng vặn vẹo đứng lên.
"Sau khi buông ra, đem ngón trỏ câu đặt ở giữa quần lót, trên dưới qua lại..."
"A..." Câu nhẹ nhàng thở gấp "Vì sao... Động tác như vậy, so với anh hôn tôi cảm giác còn nóng hơn..."
"Thực nóng sao?" Hắn ở điện thoại kia hỏi .
"Ừ..." Câu nũng nịu trả lời.
"Vậy có muôn tiếp tục hay không?" Xem ra câu thật đơn thuần, quả nhiên đánh không lại bản năng thân thể.
A! Khi dễ câu thực vui vẻ. VTK cảm thấy tâm tình phi thường vui sướng. (Ôi, BT)
"Tôi... Không biết." Vương Nguyên biết rõ loại sự tình này thực cảm thấy thẹn cả người, nhưng chính là câu không có biện pháp dừng lại động tác, nghe được cái thanh âm lại ấm áp như thế, thân thể giống như bị hắn dấy lên ngọn lửa.
"Tiếp tục như trong lời nói, liền đem áo và quần cởi ra, toàn thân từ trên xuống dưới chỉ có còn lại quần lót, không thể gạt tôi, bằng không khi lần sau câu lại đến công ty tôi, tôi không giúp câu chuẩn bị món điểm tâm ngọt!" Hắn quyết định, hắn nên khi dễ câu!
Ô ô... Hắn rất xấu nha!
Cuối cùng, Vương Nguyên nghe theo lời VTK, đem áo ngủ cởi xuống, trên người chỉ còn quần lót.
"Đem Bra của câu cũng cởi ra, sau đó bàn tay dán tại mặt trên **." VTK một cái khẩu lệnh, tuy rằng không nhìn tới động tác Vương Nguyên, nhưng y theo tiếng thở dốc của câu, hắn có thể phán đoán tình huống hiện tại của câu "Có hay không đụng đến nhũ hoa đáng yêu?"
Lời nói của hắn vừa háo sắc lại tràn ngập tình dục! Vương Nguyên hồng mặt, nhưng vẫn là thành thành thật thật nghe theo "Có... không cần nói chuyện trực tiếp như vậy, tôi... Tôi cảm thấy quá mất mặt."
"Dùng đầu ngón tay câu nắm lấy nhũ tiêm của mình, làm cho nó trở nên cứng rắn, trở nên càng mẫn cảm." VTK nheo con ngươi đen lại, phát hiện trò chơi này ngoạn đến cuối cùng, chỉ sợ cũng sẽ hại tới chính mình.
Nhưng là nghe được ở đầu dây điện thoại bên kia đang thở gấp, hắn luyến tiếc đem điện thoại cắt đứt.
"Ừ..." Vương Nguyên thân thể hơi hơi run lên, trong lúc này hai chân cũng kẹp càng nhanh "Cơ thể của tôi nóng quá..."
"Đùi câu trong lúc này có phải hay không cũng muốn bị sờ?" Thanh âm VTK cũng trở nên hỗn độn, thấp giọng hỏi .
"Tôi không biết..." Vương Nguyên nghiêng đầu, lại không thể phủ nhận thân thể khô nóng.
"Bàn tay tiến vào bên trong quần lót, có hay không đụng đến ẩm ướt ?"
"Có một chút..." Vương Nguyên thành thật trả lời.
"Tách ra hai cánh hoa, lấy ngón giữa khẽ xoa khe hở hẹp bên trong, đừng cố nén thanh âm, kêu ra đi..."
"A..." Vương Nguyên kịch kiệt thở gấp, thân thể cũng vặn vẹo càng lúc càng lợi hại, câu nhắm chặt hai mắt, tay phải ở hai chân trong lúc đó vuốt ve hoa huyệt trong nhụy hoa "Khåi Khåi... Tôi cảm thấy thân thể rất khó chịu nha!"
"Thoải mái sao? "
"Ừ." Vương Nguyên khẽ cắn cánh môi "Nhưng là... Cơ thể của tôi rất ngứa..."
Bụng dưới câu dấy lên ngọn lửa, câu không biết như thế nào mới có thể xóa sạch cái nóng bức này
"Còn muốn tiếp tục sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro