Chap 1 : Chia Tay
Lưu ý :
Từ chap 1 đến chap 66 và mấy chap về sau là bản beta chưa được hoàn thiện và mình đang sửa lại beta từ từ nên các bạn đọc đến mấy chap sau có chap sẽ có nhiều lỗi và sạn nên mọi người thấy có thể comment ngay đoạn đó để mình sửa lại nha , cảm ơn rất nhiều 🥺
------
" Trình Trình , chúng ta hãy cùng cha mẹ của em nói chuyện một lần nữa, họ nhất định sẽ hiểu và đồng ý để chúng ta sống chung. Còn đứa con, chúng ta có thể nhận nuôi một đứa, sau này cũng sẽ kêu họ là ông nội bà nội..." Vương Tuấn Khải nắm chặt tay Đinh Trình Hâm , biểu tình vô cùng bối rối, đến nói năng cũng có chút lộn xộn.
"Vương Tuấn Khải , không giống nhau! Huyết nùng vu thủy (một giọt máu đào hơn ao nước lã)! Nhà anh còn có anh trai anh, nhưng cha mẹ em chỉ có một đứa con trai là em
Mẹ em được chuẩn đoán bị bệnh ung thư, bà khóc lóc nói muốn khi còn sống thấy được em lấy vợ sinh con, có thể nghe cháu ruột của mình kêu một tiếng bà nội. Vương Tuấn Khải, em yêu anh, nhưng bất hiếu hữu tâm, vô hậu vi đại, em không thể vứt bỏ mẹ em không để ý
Nếu em đồng ý, bà sẽ thỏa mãn được ý nguyện cuối cùng, nói không chừng còn có thể sống thêm năm ba năm nữa, vì vậy em chỉ có thể bỏ qua tình yêu của anh. Vương Tuấn Khải, chúng ta chia tay đi..."
Đinh Trình Hâm khe khẽ thở dài, kéo ra từng ngón từng ngón một bàn tay của Vương Tuấn Khải đang nắm chặt lấy tay mình.
"Không! Trình Trình , anh không đồng ý chia tay! Em nghe anh nói, hãy nghe anh nói..." Vương Tuấn Khải lần thứ hai bắt lấy tay Đinh Trình Hâm, trong lòng lo lắng muốn chết nhưng lại lắp bắp không biết phải nói cái gì mới giữ chân Đinh Trình Hâm lại được.
"Vương Tuấn Khải, thực xin lỗi. Hôm nay mẹ em an bày em đi coi mắt, thời gian cũng đã sắp đến. Em đi trước, tạm biệt, quên mất, có lẽ sau này cũng sẽ không gặp lại nữa, vậy cứ nói vĩnh biệt đi. Hy vọng sau này anh tìm được một đối tượng tốt, chúc anh hạnh phúc!" Đinh Trình Hâm từ ghế dài đứng lên, tần nhẫn đẩy tay Vương Tuấn Khải ra, cũng không quay đầu lại liền rời đi.
" Trình Trình , Trình Trình..." Vương Tuấn Khải thì thào nói nhỏ, bàn tay trống rỗng rốt cuộc không bắt được gì...
Vương Tuấn Khải cùng Đinh Trình Hâm , hai người đàn ông ở cùng một chỗ năm năm, cũng xem như là một khoảng thời gian khá dài đi, y còn tưởng mình có thể cùng Đinh Trình Hâm thiên trường địa cửu, dù không thể kết hôn nhưng cũng có thể vĩnh viễn sống cùng nhau
Năm năm qua, mọi tình cảm của Vương Tuấn Khải đều đặt trên người Đinh Trình Hâm , thật cẩn thận giữ gìn đoạn tình cảm này, vậy mà đến cuối cùng cũng không thoát khỏi kết cục phải chia tay.
Mà tựa như Đinh Trình Hâm đã nói, bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại
Mẹ Đinh Trình Hâm bị chuẩn đoán có bệnh ung thư liền dùng cớ này ép Đinh Trình Hâm kết hôn, Đinh Trình Hâm không thể trơ mắt nhìn mẫu thân mình chết đi, chỉ có thể nhẫn tâm cùng Vương Tuấn Khải chia tay, y có nếu kéo cũng không có kết quả
Hơn nữa y thật có lý do không phải lo lắng như Đinh Trình Hâm, anh trai y sớm đã cưới vợ sinh con, cha mẹ y từ sớm đã được ẳm cháu, nhưng Đinh Trình Hâm chỉ có một em gái, như vậy tính ra đối với mẹ Đinh Trình Hâm có điểm không công bằng.
Vương Tuấn Khải trong lòng càng nghĩ càng chua sót, bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Trong quán rượu tiếng nhạc điếc tai nhức óc, khiêu vũ có, nói chuyện phiếm cũng có, tiếng người ồn ào, không ai nhận ra ở một góc sáng sủa có một nam nhân thương tổn đang dùng rượu giải sầu.
" Dịch Dương Thiên Tỷ , tôi phải về nhà, nếu còn không về mẹ tôi sẽ không cho tôi vào cửa." Âm thanh xung quan quá lớn, Vương Nguyên chỉ có thể xé cổ họng đối người ngồi đối diện hô to.
"Vương Nguyên, cậu đã ba mươi tuổi, sau nhà cậu còn quy định giờ về, mẹ cậu chắc không xem cậu là đứa trẻ ba tuổi mà chăm đi, hèn gì nhiều năm như vậy còn chưa có bạn gái
Không nên về sớm như vậy, tôi hôm nay khó khăn lắm mới gạt được mẹ cậu mang cậu đến quán bar này trải nghiệm, uy uy, cậu mau nhìn, cô gái bên kia trông thế nào! ?"
Dịch Dương Thiên Tỷ ngồi ở ghế dựa, ánh mắt bắn ra bốn phía, nói vài câu khó nghe với Vương Nguyên, rồi đột nhiên hưng phấn phát mạnh vào cánh tay hắn.
"Cậu cũng biết nhà tôi chỉ có hai mẹ con, để bà ở nhà một mình tôi không yên tâm, nên về vẫn hơn ." Vương Nguyên căn bản không có hứng thú nhìn cô gái nào, lại nhắc đến việc đi về.
"Biết rồi, biết rồi, cậu chờ tôi một chút." Dịch Dương Thiên Tỷ trả lời lấy lệ một câu với Vương Nguyên, liền bưng ly rượu hướng cô gái đằng kia đi đến.
-----
Chúng ta làm 1 cuộc giao dịch được k ? Tui bỏ thời gian edit đăng truyện bạn bỏ ra 0.5 giây vote cho tui 1 sao 1 bình chọn được không ạ ? 🥺
------
Xin vui lòng không được reup , mang truyện đi nơi khác khi chưa có sự cho phép của Editver , edit rất vất vả , xin camon !
Edit : trieuthuyvy
Wattpad : Muriwara_Luffy
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro