Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9 (Hoàn)


  Vương Nguyên nắm tay Nguyệt Lam chạy ra khỏi công ty . Không nói không rằng thả tay đối phương mà lờ lững đi về phía khác bỏ mặc Nguyệt Lam đang la lối phía sau . Cậu đi dọc lối đường về nhà trọ của mình . Lạnh .. Vương Nguyên đang rất lạnh ..

  Rõ ràng là chờ đối phương một năm trời , thế mà cuối cùng đối phương về không báo cậu một tiếng , lại còn chối bỏ quan hệ .. Rốt cuộc , cậu lại làm những chuyện vô ích . Tra ổ khoá vào nhà , Vương Nguyên mệt mỏi ngả cả thân mình lên giường , hờ hững nhìn lên trần nhà .

Mùa đông năm nay , con tim Vương Nguyên lắp đầy tuyết lạnh ..

  Cạch Cạch .

  Hình như là tiếng tra ổ khoá , Vương Nguyên hốt hoảng ngồi dậy , là trộm ? . Chìa khoá chỉ một mình cậu giữ , lại không có chìa khoá dự phòng thế thì làm sao cậu đang ở trong phòng mà ở ngoài lại đang mở khoá cửa ?

Vương Nguyên vội núp sau cánh cửa , trên tay vội cầm lấy cái chảo .

  Cửa mở .

   Tim Vương Nguyên rung theo .

   Làm ơn , cậu đã nghèo mà còn gặp trộm như thế thì làm sao bây giờ.

  - Tiểu Nguyên . Em đừng trốn nữa , làm anh đi tìm khắp nơi . Lại còn phải tra khoá như trộm .

  Hắn mở cửa bước vào . Khuôn mặt chảy đầy mồ hôi . Mắt chăm chăm nhìn Vương Nguyên đang nấp đằng sau cánh cửa , cả ngừoi vẫn trong tư thế chuẩn bị đánh trộm

  - Vương Nguyên , em cầm chảo làm gì thế ?

  Vương Tuấn Khải lo lắng nhìn cậu , tay vớ cái chảo đặt lên bàn .

  - Vương Tuấn Khải ! Anh đến đây làm gì ?.

  Cậu vội chỉnh lại tư thế , mắt chăm chăm nhìn đối phương .

  - Ban nãy đang nói chuyện thì em lại chạy đi , một năm qua không nhớ anh sao .

   Rõ ràng là anh không nhớ em mà . . .

- Sao không trả lời anh .

  Không muốn ..

  - Nói đi , em bị làm sao ? Lúc anh về liền không đón anh , làm anh đừng ở sân bay cả nửa ngày ..

  - Có ai nói đâu mà biết anh về ..

  Cậu tránh ánh mắt Vương Tuấn Khải , bàn tay ngây ngốc đan vào nhau .

  - Anh dùng số khác gọi em thì em có bắt máy đâu , dùng mấy số luôn em vẫn không bắt máy . Thậm chí chặn anh luôn .

  Vương Nguyên ngại ngùng không đáp lời , lại là hiểu lầm đối phương . Hôm đấy cậu cứ tưởng bọn nào quậy phá , cứ gọi liên tục nên đã chặn hẳn tay luôn ..

  - Ban nãy .. Anh bảo em với anh là bạn cũ . . .

  - Anh vẫn còn giận em chuyện lúc sân bay , ai ngờ lại gặp em đột ngột ở công ty , cứ sợ em không muốn công khai này nọ nên anh đành vậy . . Không ngờ lại làm em buồn nên mới tìm tới đây .

  Vương Tuấn Khải buồn bã nhìn cậu .

  - Còn bây giờ , Vương Nguyên em đã hết hiểu lầm anh chưa ?

  - Nếu đã giải quyết xong thì Tiểu Nguyên a~ . Em nên đền cho những gì anh đã chịu đựng bấy lâu nay đi . Anh hứa sẽ nhẹ nhàng nâng niu em đến cùng .

  Giả dối ? Tất cả đều giả dối , nhẹ nhàng nâng niu ? Ừ thì 1 tuần nằm liệt trên giường !


__________________

HOÀN

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro