Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4



Vương Tuấn Khải khẽ thở dài , trên giường to lăn lộn vài vòng . Từ lúc đấy tới giờ Vương Nguyên vẫn chưa về phòng , cũng may là khi hắn về thì quần áo vẫn còn nguyên chưa có dấu hiệu dọn dẹp . Hắn nhấc tay lên trán , bây giờ đầu liền cảm giác rất nhức , mắt thì mỏi lừ . Định nghĩ sẽ uống thuốc rồi làm một giấc tới sáng , tay Vương Tuấn Khải mò xuống giường , mở tủ nhỏ bên dưới lấy một gói thuốc . Lần trước nhức đầu mua uống nhưng vừa mua về liền khỏi , bây giờ mới có dịp dùng tới nó . Vương Tuấn Khải một mạch cho hai viên vào miệng , uống một ngụm nhỏ .

Hắn mệt nhọc cựa quậy , chả hiểu thuốc bị làm sao , uống xong liền cảm thấy càng nhức đầu , cơ thể lại rất nóng và ngứa ngáy , lẽ nào bên tiệm thuốc bán lộn cho hắn ? Vương Tuấn Khải bực dọc ngồi dậy , định bụng sẽ vào nhà vệ sinh thoả mãn , lúc ban nãy uống tận hai viên nên bây giờ cơ thể nó nóng rực cả lên . Gượng người đi được nửa bước , cánh cửa lại mở ra . Vương Nguyên hình như vẫn chưa thay đồ , vẫn mặc cái áo sơ mi và quần short ban nãy , trên đầu hình như đã tháo cài .

- Vương Nguyê..n giúp tôi-- .

Vương Tuấn Khải nhìn thấy cậu , như vớ được vàng , nhào lại ngấu nghiến đối phương . Tay thuận khoá cửa lại , mặc cho ngừoi trong lòng cứ vùng vẫy không ngưng , hắn liên tục chiếm lấy Vương Nguyên như thú dữ , kịch liệt đem chính bản thân hai người hoà lại làm một .

_______________________

Ánh sáng xuyên qua lớp màn cũ kĩ , mập mờ xen lẫn hai con ngừoi ôm nhau chu du trên trời cao . Vương Nguyên khẽ cựa quậy , bất giác rùng mình nghĩ về ngày hôm qua . Đưa tầm mắt hướng về đối phương to khoẻ đối diện , hình như ngủ có vẻ ngon . Đúng rồi , không ngon mới lạ ? Người ta vừa về tới nhà liền hùng hổ chiếm lấy , đã vậy còn không biết thương hoa tiếc ngọc , làm tận mấy chập liên tiếp không ngừng nghĩ . Tới khi thoả mãn xong thì lăn đùng ra ngủ . Dù gì cũng là lần đầu tiên của người ta chứ , làm sao có thể như thế được ?

Vương Nguyên chui cả người vào lớp chăn dày , đối diện với ti đối phương , nhe răng cắn thật mạnh .

Lúc sau là gì ? Dĩ nhiên là đối phương tỉnh dậy , la âm ĩ kí túc xá .

- Vương Nguyên ! Mới sáng mà cậu đã động dục ?

- Thì sao ?

Vương Tuấn Khải hừ mạnh , trong lòng nghĩ sẽ nằm xuống ngủ tiếp liền nhớ tới đối phương hôm qua làm kịch liệt mà lại chưa tẩy rửa , nếu để lâu sẽ đau bụng . Hắn tung chăn lên , mặc kệ Vương Nguyên đang dùng tay che thân thể , một mạch bế cậu vào phòng tắm tẩy rửa toàn thân . Từ đầu đến cuối chỉ hắn lau chùi , còn cậu chỉ biết ngại ngùng cúi đầu ,

- Vương Nguyên .. Đừng có chuyển phòng nữa .

Cậu khẽ ngước lên nhìn đối phương , ý tứ có phải đang muốn níu kéo cậu lại ? Phải thôi , nếu không có cậu thì hắn phát tiết ở đâu . Sau khi được Vương Tuấn Khải bế lên giường , liền nghe đến tiếng điện thoại kêu , lật đật nhìn sang . Là của Vương Tuấn Khải . Hắn cầm điện thoại , theo hướng mắt tò mò của Vương Nguyên mà đi ra ngoài , chắc hắn là rất bí mật . Theo chân Vương Tuấn Khải , cậu chập chững theo sau , hé nhẹ cánh cửa . Hình như là Vương Tuấn Khải mở loa , hay là có thể do ở đây khá yên tĩnh nên âm thanh của đầu dây bên kia đều nghe rất rõ .

"Tiểu Khải"

"Ngày mai em về nước . Nhớ ra đón em nha"

- Được . Ngày mai anh sẽ đến .

Cuộc đối thoại ngắn ngủn mỗi hai ba câu , nhưng nghe qua cũng biết đầu dây bên kia là con gái , chắc hẳn cho là mỹ nhân đi , giọng nói nghe qua cũng biết người đẹp . Vương Nguyên mệt mỏi đi vào bên trong phòng , thì ra Vương Tuấn Khải kia đã có bạn gái , thế làm sao lại đi tán tỉnh cậu ? Mà lại còn mặt dày mới vào tán tỉnh cả mấy cô bạn cùng lớp , lúc nào mặt cũng lạnh lùng , nhìn thấy gái là bắt đầu giở trò . Vương Nguyên nằm xuống giường , đầu nhỏ liên tục nghĩ lung tung .

- Vương Nguyên Nhi . Ngày mai tôi bận , cậu ở nhà nha , nếu có thể đi được thì tới trường .

Vương Tuấn Khải ngồi sát đầu giường , tay xoa đầu cậu , ôn nhu nói . Vương Nguyên ghét ! Ghét cái quan hệ mập mờ như thế này , cảm giác rất khó chịu .

- Vương Tuấn Khải . Tôi và anh là cái gì ..?

Cậu nhẹ nhàng cất giọng khàn đặc , hình như sắp khóc ..

- Cậu hỏi lạ , dĩ nhiên là bạn b-- .

Vương Tuấn Khải chưa nói xong , liền bị đối phương ngồi thẳng dậy , mạnh bạo đấm vào bên má . Lần thứ hai Vương Tuấn Khải bị đánh , đều là cùng một người . Chưa kịp bình tĩnh quan sát đối phương , liền nhận ra đối phương đã chạy ra khỏi phòng , để lại một mình hắn bên trong . Người kia đi còn khó khăn , giờ lại chạy như thế chắc sẽ rất gắng sức . Vương Tuấn Khải lòng sót đối phương , tay xoa má còn động lại hơi nóng .

- Vương Nguyên.. Tôi còn chưa nói xong , em đã chạy đi rồi .. .


______________

@KaiYuan_271

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro