Chương 3
Nhật kí trong tù ngày 1 - Rơi vào lưới.
Khi tôi đã tỉnh lại đã chuyện của ngày hôm sau đó, khi mà cái ánh sáng hiếm hoi chiếu thẳng vào chiếc giường rộng lớn và một chiếc chăn to lớn màu trắng tinh đang phủ lên người tôi. Chỉ độc nhất một chiếc quần lót và áo sơ mi xanh của hắn còn sót lại, tôi miễn cưỡng thanh tỉnh một chút, cảm giác đau nhức trên người khi chỉ vừa cử động một chút đã khiến tôi không thể xuống giường được một chút nào.
Hóa ra cảm giác bị người khác cường bạo là như thế này sao ? Tôi tự nhủ trong lòng như vậy.
Đến khi xuống được giường một chút, tay xoa xoa cái eo nhức mỏi của mình rồi đi xung quanh xem coi cái "nhà tù" này như thế nào để còn có cách để mà bỏ chạy. Nhưng không chắc chắn rằng mình còn đủ sức để bỏ chạy nữa hay không, vì tôi đã được giang hồ đồn thổi là Kim Chung Nhân đại tá là một con dã thú động dục không hề che giấu, cũng như cách hắn thô bạo cướp lấy đi lần đầu tiên của tôi vậy. Hung hãn, cường thế, bức ép, ... mọi thứ đều mang tính tàn bạo của một tên cảnh sát.
Tựa hồ như một sự cướp đoạt đầy mùi nam tính vậy, mà tôi vốn dĩ chẳng hề thích sự nam tính đó tí nào. Kể cả ngôi nhà "tù" này vậy, trông có vẻ như không phải là nhà tù, mà là nhà của một ai đó hơn là một nhà tù, một ngôi nhà đầy đủ trang thiết bị của một ngôi nhà cao cấp hơn, từ tủ lạnh đến ti vi, bộ sofa nhìn là biết đắt tiền, tủ đồ toàn sơ mi trắng tinh hàng hiệu chỉ vừa với vóc dáng to lớn của người nào đó, tôi thử cởi chiếc áo cảnh phục mà hắn đã mặc cho tôi sau lần tình sự hôm qua để ướm thử, kết quả là nó vừa khớp không sai một li nào cả.
Không lẽ nào mình đang ở trong nhà riêng của hắn !
Tôi bị chính sự thật này dọa cho phát khiếp, cái nơi khủng khiếp đó được biết bao "con hàng" của hắn trải qua trong sự đau đớn và khuất nhục, nơi mà các tù nhân bị hắn bắt giữ, bị hành hạ đến chết !!!
Nhưng bây giờ tôi cũng chẳng còn tâm trạng để ý nữa, vì cơn mệt mỏi lại ập lên đại não của tôi. Quên mất tự chủ mà ngủ thiếp đi mà chẳng hề biết gì.
Vết thương ở chỗ kín đáo đó lại âm ỉ khiến tôi khó chịu, không gian thì tối om khiến tôi vô thức mà run rẩy. Sau lần này, tôi thề rằng sẽ không bao giờ đi trộm nữa (😂), nhưng vấn đề nan giải nhất bây giờ là: Làm thế nào có thể rời khỏi căn nhà tối om này ?
Ngay sau câu hỏi trong mơ màng đó, tiếng cánh cửa phòng mở ra, mang một loại xúc cảm lạnh lẽo cùng nguy hiểm mà ngay khi nó mở ra, cơ thể tôi vô thức run rẩy.
Kim Chung Nhân, hắn đã về !
Tôi vô lực nằm yên trên huyền quan trong phòng, vì quá mệt mỏi nên tầm nhìn cũng dần trở nên mơ hồ, vốn dĩ căn phòng cũng tối om nên mọi thứ trở nên mơ hồ cũng đúng.
Huống chi, nó là cơn ác mộng thật dài, chỉ mong sao thoát khỏi nó càng nhanh càng tốt.
Bước chân của hắn đảo quanh một lúc, đôi lúc vội vã, đôi lúc có phần chậm rãi, như đang tìm kiếm thứ gì đó. Sau đó, tôi rơi vào một vòng tay to lớn, không biết vì quen thuộc hay là vì mệt mỏi, tôi vô thức ngã vào lòng người kia.
Cằm tôi được nâng lên, hắn không nói lời nào mà dán đôi môi lên, cuốn hết những sự ngọt ngào bên trong đó, thân thể còn chút dấu tích hoan ái vẫn còn được hắn thoa lên bằng một loại chất lỏng lành lạnh. Chiếc lưỡi hắn khuấy đảo bên trong, tôi vô lực thở gấp gáp mặc cho hắn làm càn trên cơ thể của mình.
Chiếc áo sơ mi được cởi ra, hắn áp sát cơ thể của tôi vào cơ thể tinh kiện của hắn, thoải mái hít thở mùi vị nhẹ nhàng trên người tôi, bàn tay xoa xoa nhẹ thắt lưng của tôi sau một trận hành hạ bởi hắn. Động tác vừa mềm mại vừa ôn nhu thế này khiến tôi không tin được mà ngước mắt lên, đối diện với ánh nhìn nóng cháy của hắn, dù rằng trong tối chẳng thấy được gì.
Hắn mút nhẹ môi của tôi, âm thanh khàn khàn ra lệnh:
"Hầu hạ tôi !"
Tôi không có lí do gì chống cự với hắn được nữa, nên vô lực quấn chân quanh thắt lưng mạnh mẽ của hắn, đôi tay run rẩy tháo đai lưng trên người hắn. Dường như hắn biết tôi sợ điều gì, hắn cười lạnh:
"Vào thẳng đi, không cần phải dài dòng thế đâu !"
Hắn túm lấy bàn tay của tôi đang kéo nút khuy quần của hắn mà chạm vào cái vật sinh long hoạt hổ đang gào thét bên trong đó, bất giác mặt tôi đỏ bừng lên. Thực sự là quá lớn đi !!!
Những ngón tay to lớn níu nhẹ lấy những ngón tay gầy gò nhỏ bé của tôi như dẫn dắt tôi đi đến ngưỡng cửa của địa ngục là gì, tiếng kéo của khóa quần kia vang lên như từng hồi trống của tử thần vậy, cho đến khi bàn tay tôi đang nắm lấy cự vật của hắn, ánh mắt của tôi trở nên tuyệt vọng.
Tôi nghe thấy nhịp thở của hắn trở nên dồn dập, đặc biệt mỗi khi bàn tay của hắn và tôi vuốt ve nó thì hầu kết hắn càng lên xuống mãnh liệt.
Rốt cuộc đó là loại cảm xúc gì ?
Tôi chưa kịp định thần được vấn đề gì, thì vành tai tôi lại bị một nơi ẩm ướt bao lấy, đôi lúc lại liếm cắn kèm theo những âm thanh dụ hoặc ướt át kia lại như những thứ thuốc gây chết người vậy:
"Hôn tôi !~~"
Hắn lại ra lệnh, tôi ngoại trừ việc run rẩy ra chẳng thể làm gì được. Những đợt kích thích nương theo dục vọng như muốn thiêu đốt cả thế giới ấy mà muốn châm lửa vào dục vọng sâu thẳm nhất của tôi, khiến tôi không còn điểm thủ nào nữa mà ngã vào bể dục ấy.
Những tiếng nhép dâm mĩ, tiếng thở kích tình trong bóng tối khiến bầu không khí trong căn phòng thay đồ của hắn càng ái muội rõ rệt. Những nụ hôn càng lúc càng sâu, hô hấp của tôi và hắn càng lúc càng hỗn loạn, cơ thể mềm yếu của tôi dần dần bị hắn đè ép xuống huyền quan.
Hắn nuối tiếc mà rời khỏi đôi môi tôi, bàn tay nhẹ nhàng lột bỏ chiếc áo cảnh phục trên người, tựa như sợ làm cơ thể tổn thương mà nhẹ nhàng hôn lấy những dấu hôn còn in hằn trên cơ thể của tôi, hắn ghé vào tai tôi, thấp giọng nói:
"Tôi đi vào !"
Thâm anh mang tính chất gọi là cảnh báo, sau đó phía sau tôi liền bị một thứ nhồi chặt vào. Cơ thể tôi theo bản năng của mấy ngày nay mà uốn cong lên, ngón chân vô thức co chặt lại. Hắn giữ lấy cơ thể của tôi lại, càng đâm sâu hung khí vào bên trong cơ thể cậu. Những tiếng rên rỉ như khóc của tôi bị hắn ngăn lại bằng một nụ hôn rất sâu, khiến tôi không có cách nào thoát khỏi sự dụ hoặc này.
Vì cả cơ thể tôi bị dồn ép bởi cơ thể nóng rực của hắn và huyền quan lạnh lẽo phía dưới mà khiến tôi khó chịu, chỉ biết xoay nửa thân trên bất lực nhìn cả cây hung khí kia đang nằm gọn bên trong, còn có cả ánh mắt nóng rực của hắn khi lướt qua cả cơ thể của cậu, những nơi bị hắn nhìn như thế càng khiến cho cơ thể vốn đã nhạy cảm càng run rẩy kịch liệt như sợ hãi.
"Đừng sợ, sẽ không sao !"
Cái thâm anh của hắn lúc này hoàn toàn khác biệt so với ngày hôm trước, không còn thô bạo, không chút cưỡng ép, tựa như những cánh hoa nhẹ nhàng nhất ...
"Tôi muốn em ở với tôi ..."
Phía dưới thân của hắn bắt đầu luật động, cái thứ to lớn kia như nhịp điệu nhanh chóng mà chạy nước rút bên trong, phía trước bị bàn tay thuần thục của hắn trêu chọc. Như một sự kích thích đến tột cùng mà cuồng dã, cả hai thân thể như hòa vào làm một.
Đôi mắt của tôi cứ nhìn vào hơi thở nóng cháy của hắn, cơ thể tôi sớm đã không tự chủ được mà nương theo những tiết tấu đến điên dại của hắn, thứ đó ra vào bên trong như muốn đâm thủng bên trong của tôi, nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên hơn là hậu huyệt của tôi lại lấy lòng cự vật của hắn mà co bóp khiến cho khoái cảm như làn sóng đánh thật mạnh vào cả hai thân thể giao hòa lẫn nhau, những tiếng hoan ái cứ theo đó rỉ ra, dần lan tỏa bên trong căn phòng đầy ắp tình dục. Một bàn tay hắn đan chặt từng ngón tay của tôi, bàn tay kia ôm chặt lấy tôi mà chạy nước rút mãnh liệt, hắn hoàn toàn không thay đổi tư thế mà điên cuồng chạy nước rút.
Đến khi ma sát pha lẫn với khoái cảm đến cực điểm cùng với đau đớn đến đỉnh điểm, lý trí bị rút cạn sạch sẽ, vào thời khắc bùng phát mãnh liệt của hắn, tôi vô lực kêu lên đau đớn:
"KIM CHUNG NHÂN !!!!!!!!"
Sau đó là tiếng gầm từ người phía trên, một luồng khí nóng bắn ra bên trong và cả bên ngoài, tôi vô lực không còn chút lí trí nào mà nằm trong lòng hắn, hơi thở vẫn còn gấp gáp, cự vật của hắn vẫn bên trong điên cuồng đâm vào rút ra, nhưng vì quá mệt nên không còn biết gì nữa mà bất tỉnh. Nhưng khoái cảm vẫn đập vào người tôi khiến cả cơ thể dần dần trở nên mơ màng, nhưng nhanh chóng bị cơn buồn ngủ cuốn lấy đi mất.
Hắn vẫn cuồng dã chạy nước rút, nhưng sự luyến tiếc và ân ái này ... khiến cho tôi, một người vô cảm ... vô tình rơi vào lưới !
Phải làm sao đây, rốt cuộc tim của tôi khi nghe lời hắn nói lại như vậy ?
------------------------------------------------------
P/s: Lạy trúa tôi còn lứa tuổi học sinh ! Rating 21+ là đúng quá mà (_ _")
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro