Chap 2
-Khi nghe có tiếng động Aoko quay qua sau liền thấy Kaito đấng tròn xoe mắt mà nhìn cô. Phần là vì hắn lầm tưởng người dưới bếp là Shinichi, phần là thắc mắc vì sao cô lại ở đây.
-Không chần chừ nửa là hắn bắt đầu hỏi cô.
Aoko sao cô lại ở đây (Kaito)
Ể sao kì vậy sao hỏi em câu ấy(Aoko)- Cô nói bằng giọng õng ẹo.
-Kaito thấy mà chướng mắt, không chần chừ mà quát lên, còn chừng mắt mà nhìn cô
Bây giờ cô có nói không hã (Kaito)
-Aoko nghe vậy mà sợ liền nói bằng giọng ngọt như mật.
E.. em hôm qua gọi anh mãi mà anh không bắt máy nên em chạy sang, thấy anh ngất tại vũng nước nên em đã kéo anh lên giường ngủ sẵn chăm sóc anh lún. Nè anh xem em còn đang nấu cháo cho anh nè, đáng lẽ anh nên khen em chứ không nên trừng mắt mà quát em như thế (Aoko)
Cái này tôi đâu nhờ, là tại tự nguyện cô làm ấy chứ (Kaito)
À sao em không thấy thằng oắt ấy? Không lẽ anh từ nó rồi? Thế là chúng ta sắp đám cưới ha anh?
-Cô vừa nơi mà cười ha hả với vẻ mặt tự mãn. Kaito hắn thấy vậy mà mặt đen thui, chịu không nỗi hắn xả ra.
Nè cô biết gì mà nói hả, cô không bằng một góc của em ấy nữa mà đòi xứng với tôi? Xin lỗi nha, cô ảo tưởng quá rồi đấy nghĩ sao tôi kết hôn với cô? Tôi nói cô nghe nha tôi đây chỉ chứa mỗi mình em ấy thôi cô có biết không? HÃ (Kaito)
-Aoko nghe vậy mà quê đến tối mặt không chịu nỗi cô quát lên
Hừ anh dám quát tôi, anh ngon ha? Anh làm như tôi không biết? Thằng oắt ấy viết thư bỏ anh đi rồi chứ gì! Há há đáng đời nhà anh (Aoko)
Cô nói gì! (Kaito)
-Hắn không nhịn nỗi nữa mà tát vào bản mặt cô một bạt tay in hẳn năm dấu tay lên mặt cô.
A... anh... anh dám tát tôi? Anh có tin tôi nói với cảnh sát anh là Kid không hã? (Aoko)
Cô cứ việc. Dù gì cô cũng không có bằng chứng. (Kaito)
Hừ anh giỏi, thôi tôi không cần anh nữa, dù gì tôi cũng còn hàng tá đàn ông nườm nượp xếp hàng đợi tôi (Aoko)
-Ả quê xách đít đi về cùng bộ mặt đen như nhọ nồi
Hắn trong lúc vô ý lại buồn vì nhớ cậu, hắn ân hận. Bỗng trong đầu hắn lóe lên một ý tưởng đó là đi kiểm chứng lai. Nói là làm hắn mặc vào bộ quần áo trắng đội chiếc mũ ảo thuật gia, đeo chiếc kính một bên mắt. Xong hắn đi lại chiếc gương soi lại mình. Trong lúc soi hắn chợt nhớ lại lời ba hắn dạy hắn. Cái câu "con hãy luôn giữ poker face Kaito ạ". Đúng chính là câu ấy hắn tự hỏi làm sao mà mình quên được. Đã tới giờ, hắn bước lên thành cửa bung dù ra mà bay vào bầu trời trong xanh với cái nắng gắt của 1, 2 giờ trưa. Bay được một lúc mới biết là không biết chỗ, hắn liền bay đến nhà bác tiến sĩ vì hôm qua Haibara nói là đi đến tổ chức. Bay còn một lúc là tới nhà tiến sĩ.
-Như đoán được Haibara liền cầm một tờ giấy, viết mà vẽ lại bản đồ đến hang ổ tổ chức. Tiến sĩ thấy vậy mới hỏi.
Cháu làm gì đấy Ai-chan? (Agasa)
Bác đợi xíu là sẽ rõ thôi tiến sĩ (Haibara)
Ting tong~ (chuông cửa)
Vâng ra ngay (Agasa)
Bác để cháu đi ra cho (Haibara)
-Cô nói xong nhảy ra khỏi chiếc ghế, cầm tờ giấy ra mở cửa. Cửa mở, Kaito đang đứng trước cửa giống như dự định của cô.
Của anh đây (Haibara)
Cái gì đây? (Kaito)
Bản đồ hang ổ băng áo đen (Kaito)
-Hắn nghe vậy mà mừng rỡ chộp lấy mảnh giấy mà nói cảm ơn.
-Bác Agasa nghe vậy cũng hiểu tình hình mà bước ra nói với Kaito.
Tôi chúc cậu may mắn (Agasa)
Kaito nghe vậy mà vui mừng vì cứ ngỡ tưởng sẽ bị chửi vì khinh Conan
Bác không ghét cháu? (Kaito)
Tại sao tôi phải ghét cậu! Vợ chồng cãi lộn rồi chồng xin lỗi vợ có gì phải giận (Agasa)
-Tiến sĩ trả lời bằng giọng bình thản
Thôi đi đi (Haibara)
Ukm bye tiến sĩ, Haibara (Kaito)
Nói xong hắn bung dù mà bay lên cao theo bản đồ tới hang ổ
==================== Dưới đó
Haizz! Bây giờ chúng ta đã xong việc. Việc còn lại của chúng ta là đợi họ trở về (Haibara)
Ukm cháu nói phải (Agasa)
À mà nãy bác nói hay quá ha nào là "tại sao tôi phải ghét cậu" còn "vợ chồng cãi lộn rồi chồng xin lỗi vợ" bác học ở đâu đấy? (Haibara)
Hà hà (Agasa) - xấu hổ!!
=================== tại đâu đó trên bầu trời
Shin em đợi anh nha anh sẽ tới cứu em đây (Kaito)
TỚI NƠI
Wa hang ổ đen thui mà khách sạn nhiều lầu cao chót dót lun. (Kaito)
-Hắn đi lòng vòng lang thang trong hang ổ bọn chúng. Hắn đi tới, đi lui, đi xuôi, đi ngược chỗ nào cũng đi, *chắc m.n tưởng Kaito ik tham wang ã? Hỏng phải âu. Hắn ik kím vợ ấy*
bỗng hắn thấy có một cô gái tóc vàng môi đỏ 3 vòng đều đặn mặc bộ độ bằng da màu đen. Thấy vậy hắn liền đi theo quan sát và vừa nhớ coi đó là ai nhưng không được, hắn nghĩ nếu lúc ấy hắn chỉ một chút thôi nếu nghe những lời cậu nói thì hắn sẽ không vò đầu bứt tóc như thế này đây.
*Thôi kệ sau này hỏi cũng được hí hí* - đó là suy nghĩ của hắn sau cú vò đầu bứt tóc.
-Bỗng
Này Kid ngươi định theo ta đến chừng nào (Vermouth)
Ngươi thấy ta? Quả là mafia có khác (Kaito)
Hừ. Có mù mới không thấy ngươi! Sao theo ta có việc gì? (Vermouth)
Hễ vào ngay vấn đề chính luôn à (Kaito)
Nói? (Vermouth)
À ta kiếm Conan (Kaito)
Co.. Conan không phải chết rồi ư? (Vermouth)
Không em ấy chưa chết (Kaito)
Hừ quả là không thêr qua mặt ngươi nhỉ Lupin thời hiện đại. Mau theo ta (Vermouth)
-Hắn và cô đi cùng nhau, đi cuối hành lang có một căn phòng, mở ra. Quả nhiên là ông trời không phụ lòng hắn, vì sao ư? Là vì trên chiếc giường trong căn phòng ấy là Conan đang ngủ ngon lành. Thấy vậy hắn chạy xà đến cậu nhóc khoảng 6->7 tuổi ấy làm cho cậu bé ấy đang ngủ mà "Ư" lên một tiếng rồi lờ mờ mở mắt dậy, thấy nặng một bên thì theo phản xạ cậu bé ấy ngước qua và cậu mở to mắt ngạc nhiên vì cậu biết đó là Kaito. Cậu khẽ kêu hắn.
Anou... Kaito sao anh lại ở đây? (Conan)
Kaito nghe vậy mà ngước lên với vẽ mặt nước mắt nước mũi đầm đìa
Nè sao em BA KÀ quá vậy? Dĩ nhiên là rước em về rồi (Kaito)
Nhưng còn... (Conan)
À không sao đâu. Bây giờ mình làm lai từ đầu Shin nhé (Kaito)
-Cậu nghe hắn nói vậy mà vui lên chỉ bởi một câu thông thường. Không những vậy mà cậu còn vùi đầu mình vào bộ ngực rắn chắc của ai kia mà khẽ khóc nấc lên.
-Hắn: Kaito thấy ướt liền nhìn xuống thì thấy cậu khóc, Kaito không nỡ đành lòng nhìn vợ khóc liền liếm lên những giọt lệ ấy đẽo dỗ cậu
Không sao đâu vợ đừng khóc mà có chồng ở đây rồi còn gì!? (Kaito)
Ukm Shin sẽ.. sẽ không khóc nữa (Conan)
-Cậu nhoẻn miệng cười một nụ cười tưởng chừng đơn điệu nhưng đối với hai người họ thì đó là nụ cười rất đẹp vì nó chứa hạnh phúc của cậu và hắn.
-Vermouth nãy giờ ăn sinh tố bơ mà ho lên một cái rồi nói
Nè Vodka đang tới muốn thoát thì chạy (Vermouth)
-Hai người họ nghe vậy mà lật đật chạy tán loạn cả lên
-Vermouth chóng mặt mà ngẫm thầm một câu :" hai vợ chồng này lầy y chang mà hành động cũng như nhau, vợ chồng có khác"
Đoạn hai vợ chồng kịp định thần thì Vodka đã tới gần hơn thì Kaito liền kẹp Conan vào nách mình mà chạy. Còn Vermouth thì cao chạy xa bay từ đời nào.
-Vodka thấy vậy liền bắn súng xả đạn như mưa về phía hai người họ. Bỗng Conan bị tuột khỏi tay Kaito, và có vẻ Conan không gặp may vì khi cậu bọ tuột khỏi người Kaito thì cậu bị những miếng bê tông cốt thép đè vào cậu. Bất giác cậu la len rồi hét lên vì đau. Kaito nghe giọng vợ vậy liền quay qua, thấy vợ bị chôn vùi trong đống đổ nát, Kaito liền nhanh chân chạy lại, đào bới đống đổ nát ấy để kéo cậu lên. Vodka thấy vậy liền nói:
Ha ha hạnh phúc quá hay để ta cho cùng chung vui mà đoàn tụ nhá. A mà bom ta để còn tới 1 phút nữa nên các ngươi tình tứ thoải mái. Há Há (Vodka)
-Conan nghe vậy mà đuổi Kaito đi
Đồ phụ bạc mau cút đi (Conan)
Hã? Vợ nói vậy là sao? (Kaito)
Tôi kêu anh cút đi tôi đâu cần anh khinh bỉ tôi rồi ra vẻ thương sót tôi, cais thứ như anh tôi đâu cần nên... hã... hãy CÚT ĐI. CÚT KHUẤT MẮT TÔI.
-Cậu nói như muốn hét lên. Cậu nói, cậu khóc, dù không muốn nhưng cậu phải nói vậy để anh đi.
-Còn hắn, hắn bàng hoàng khi thấy cậu nói vậy. Hắn cũng biết cậu nói vậy để anh đi. Hắn cũng biết cậu đau tới chừng nào nhưng hắn vẫn ở đó để đào cậu lên.
Còn 10"
Đi đi Kaito đi đi (Conan)
Không anh không muốn mất em lần nữa đâu Shin à (Kaito)
Ai nói anh mất em! Em vẫn sống trong tim anh đấy thôi (Conan)
-Kaito nghe vậy mà òa khóc lên sà vào lòng Conan
Còn 5"
Đi đi Kaito. Em kêu anh đi mà MAU ĐI ĐI Kaito
-Cậu đẩy anh ra ném đá vào anh đuổi anh đi nhưng anh không đi.
-Lúc này Vermouth chạy ngang thấy Kaito cũng lôi hắn đi
-Conan thấy vậy liền bật khóc, cậu khóc vì cuối cùng anh cũng đi, cuối cậu ngẫng mặt lên mà nói:
Sống tốt nhé Kuroba Kaito, người yêu của em hix hix
================ Chuyển cảnh
Không buông ra buông tôi ra hức hức cò.. còn Shin ở trong tôi phải cứu em ấy buông tôi ra (Kaito)
Còn 3"
Cô vẫn kéo cậu đi
Thả ra bé Shin...
Còn 2"
Bé Shin..
Còn 1"
......
BÙM trận nổ xảy ra trước mắt cậu, cậu hận bản thân vì đã để duộc cậu, không thể cứu cậu cậu khóc, cậu ân hân.
HẾT
Conan có chết?
Chap sau mới biết!
Đọc truyện vui vẻ nha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro