Hure
Isagi không ngờ rằng tên này lại tỉnh giấc nhanh như thế, ngay trong lúc cậu đang vùi mặt vào giữa hai chân của gã, cố sức nuốt trọn toàn bộ con cặc to lớn kia.
“Ha, mày đang làm gì đấy?” Giọng nói cợt nhả của Kaiser vang lên trên đỉnh đầu Isagi, vừa ngỡ ngàng lại vừa hưng phấn, nhưng phần lớn là hứng thú vô ngần.
Đang nuốt cặc mày chứ sao nữa. Isagi trừng mắt nhìn lại gã, thầm nghĩ trong đầu. Dường như cậu chẳng hề giật mình vì bị phát hiện, thậm chí còn thấy hơi đắc ý và có chút mong chờ. Dù sao thì nãy giờ cậu cũng đã bỏ công vuốt ve và bú mút cho cái thứ kia cương cứng đến cỡ này, cậu thì thích bị đè xuống chơi cho nát nhừ hơn là phải tự mình cưỡi lên thân thể người kia và vặn vẹo hông.
Đêm nay chỉ là một đêm bình thường đối với cậu, Isagi vốn chỉ định dạo chơi một chút và tìm kiếm tinh dịch để thỏa mãn cơn đói. Thế nhưng chẳng hiểu sao tâm trí cậu lại nghĩ đến gã tiền đạo lúc nào cũng câng mặt cãi ngang với mình, và rồi vô thức ngứa ngáy trong lòng. Cơn thèm tinh dịch bất chợt lên đến đỉnh điểm, Isagi cứ theo bản năng mà trèo vào cửa sổ phòng gã, với hi vọng rằng cái miệng nhỏ của mình sẽ được đút no. Tưởng tượng đến cảnh gã đàn ông này bị cưỡng chế phải đụ kẻ thù không đội trời chung, người vẫn luôn đối nghịch với gã trên mọi phương diện, cậu lại thấy phấn khích vô cùng.
Isagi nôn nóng muốn được diện kiến vẻ mặt đặc sắc kia của gã, đến cả quần áo của bản thân cũng không kịp cởi mà đã nhào thẳng lên giường, lôi con cặc kia ra mà liếm láp. Gã này đi ngủ chẳng mặc gì ngoại trừ một cái boxer bằng cotton, chỉ cần tuột xuống một cái là cái thứ quái vật kia đã nhảy ra ngoài, quy đầu đỏ au bật ra đập lên má cậu một phát. Isagi thoả mãn mà hít sâu một hơi. Chính là mùi vị này, chính là hương thơm này, là tinh dịch hoà cùng mùi cơ thể của Kaiser. Isagi nhìn thứ kia như thể đó là một món ăn hấp dẫn khôn cùng, vội vàng hé miệng ra nuốt trọn.
“Hừm, Yoichi thiếu đụ à? Nứng tới mức nửa đêm mò tới phòng tao?”
Kaiser vươn tay ra luồn vào mái tóc của cậu, thản nhiên nắm lấy chúng mà dộng mạnh thân mình lên trên. Bảo sao trong giấc mơ hôm nay gã lại cảm thấy cả người bừng bừng lửa dục, phần thân dưới trướng căng như có thứ gì đang chực chờ muốn thoát ra ngoài hoá ra là con đĩ nhỏ này đang giở trò. Bữa ăn đã mò đến tận nơi như thế này, nếu như không tận tình thưởng thức thì chẳng phải là uổng phí sao?
Thứ kia vẫn còn đang nằm gọn trong khoang miệng mềm mại của Isagi, bởi động tác này của gã mà đột ngột xộc thẳng vào trong yết hầu, khiến cho cậu nhíu mày muốn nôn. Thế nhưng bản năng tình dục mãnh liệt của một succubus đã giúp cậu nhanh chóng thích nghi với khối thịt ấy, cổ họng lập tức căng chặt lên, bao lấy quy đầu to lớn kia. Kaiser không ngờ rằng thằng nhóc này lại có thể làm được đến mức này, con cặc lập tức to thêm một vòng, bụng dưới căng chặt vì khoái cảm.
“Mein hund, bú cho tử tế vào. Không phải ai cũng được mút cặc của tao đâu.” Kaiser vỗ vỗ vào má Isagi, cất cao giọng. “Mày thèm khát đến độ này, tao cũng không ngờ đấy. Hoá ra Yoichi của chúng ta lại đĩ tới vậy.”
Kaiser giật mạnh những lọn tóc của cậu, muốn nhồi thứ kia của mình vào sâu hơn nữa. Gã cương tới phát điên rồi, cái miệng kia đúng là ấm nóng và tuyệt vời vô cùng. Ai mà ngờ cái lưỡi của Isagi lại có thể điêu luyện tới mức đó cơ chứ, khiến gã chỉ muốn địt tới tấp vào cái gương mặt xinh đẹp này, chơi cho tới khi khuôn miệng nhỏ nhắn kia phải mỏi nhừ mới thôi. Thế nhưng giữa lúc dục vọng đang dâng trào nhất, Isagi lại đột ngột nhả nó ra, trườn lên bên trên người gã.
“Tao đéo thèm ăn nữa.” Cậu liếm môi, dùng lưỡi gạt đi sợi dịch trắng trong suốt vương bên khoé miệng mình. “Mày phải phục vụ tao chứ.”
“Phục vụ cái mẹ gì? Mày tự mò tới cơ mà.” Kaiser gằn giọng, thế nhưng nhanh chóng sững người lại khi nhìn thấy người kia bắt đầu cởi từng món quần áo trên người bản thân, để lộ ra thân thể săn chắc và mềm dẻo.
Không phải gã chưa từng nhìn thấy cơ bụng hay cơ đùi của cậu, dẫu sao thì trên sân bóng hay ở phòng thay đồ, gã cũng đã từng vô tình liếc trúng vài lần. Thế nhưng lúc này đây thì khác, Isagi chẳng nói chẳng rằng, chỉ một mực muốn lột sạch mấy thứ vải vóc vướng víu kia. Chiếc đuôi nhỏ vung lên giữa không trung, ngoe nguẩy chừng như vô cùng phấn khích. Ấn succubus sáng rực trong đêm tối, biểu thị rằng cậu đã nứng lắm rồi. Bên dưới kia, lỗ nhỏ ào ào tuôn ra dâm dịch, thấm loang ra cả một mảng ga giường.
Vòng eo nhỏ nhắn của succubus khẽ vặn vẹo, cậu dạng chân thật rộng, ngồi ngay bên trên con cặc đang cương cứng đã được bôi trơn kĩ càng đến ướt đẫm kia. Cái lỗ đỏ tươi kia cứ một mực mấp máy liên hồi, nhục dục tuôn trào từ sâu bên trong hoá thành dâm dịch lan tràn khắp nơi. Nó đang thèm khát được lấp đầy bởi một khúc thịt nóng hổi, vừa to lại vừa dài. Và hiển nhiên cái thứ của gã đàn ông trước mặt cậu đây phù hợp một cách hoàn hảo. Isagi không nhịn được mà mở chân rộng hơn, để lỗ nhỏ của mình tiếp xúc trực tiếp với quy đầu no đủ ấy, cảm nhận sức nóng hừng hực đầy khí thế của thứ kia.
Nơi giữa hai chân cậu trai ma sát không ngừng với đỉnh đầu khấc đang rỉ ra dịch nhờn, chỉ thiếu chút nữa thôi là đã có thể đút thẳng thứ đó vào bên trong rồi, thế nhưng lại Isagi giật bắn mình bởi một cái tát thật mạnh trên mông. Đệm thịt nơi đó ửng đỏ lên trông thấy, còn Kaiser thì nhếch môi rủa thẳng:
“Ái chà, con đĩ này coi bộ cũng có nhiều kinh nghiệm phết đấy nhỉ?”
Dường như gã có hơi bất mãn khi trông thấy bộ dạng dâm đãng này của Isagi, phần vì cái thân thể kia trông thật sự quyến rũ và thu hút đến mức khiến dương vật của gã cương đến phát đau, phần vì gã không biết rằng liệu Isagi đã học hỏi hết thảy những kỹ xảo này ở đâu để mà có thể triển khai chúng đến độ điêu luyện như vậy.
Isagi chưa từng bị ai đánh mạnh đến mức như thế, chỉ có thể bật thốt ra một tiếng rên rỉ vì đau, thế nhưng cậu vẫn dùng không chuyển động, dùng khe mông của chính mình mà vuốt ve thân trụ kia. Bàn tay kia thế mà lại chẳng hề rời khỏi cái đệm thịt mềm mại của cậu, thậm chí còn cố tình vần vò và nắn bóp, để lại bên trên làn da trắng nõn mấy dấu tay đỏ hồng.
“Á! Mẹ nó, mày có thôi đi không hả? Thằng khốn.” Isagi bị tên kia quấy rối đến mức mãi mà vẫn chưa tự đút cặc vào trong mình được, trong khi cơn khát tình thì đã lên tới đỉnh điểm. Các dây thần kinh bên trong cậu nóng lên phừng phừng, nhuộm hồng cả thân thể khiến nó lại càng thêm quyến rũ đến cùng cực. Isagi vừa bị dục vọng bên trong hành hạ, lại vừa bị Kaiser dằn vặt bên ngoài, khốn đốn đến mức nước mắt sinh lí đã bắt đầu tuôn rơi, khuôn miệng nhỏ nhắn chỉ có thể thốt ra những tiếng mắng chửi đầy bất mãn.
“Cái đồ vô dụng này, để yên cho tao đút vào xem nào.”
“Yoichi dám ra lệnh cho tao cơ đấy? Gớm nhỉ, thèm ăn cặc đến vậy rồi cơ?” Đôi mày của Kaiser nhíu chặt, bất chợt ngồi bật dậy, đẩy cậu trai ngã thẳng xuống giường. Gã áp thân thể đang hừng hực của mình lên trên. Gã không chấp nhận rằng mình đã suýt phát điên vì người nọ, và cả thân thể mình cũng đang dần mất đi khống chế.
Một cái hôn mạnh mẽ phủ lên môi cậu, thô bạo đến mức cứ như là muốn ngấu nghiến và nuốt trọn cái khuôn miệng nhỏ nhắn kia. Đôi mắt Isagi tối lại, hưởng thụ đầu lưỡi kia đang liếm láp khắp các niêm mạc bên trong khoang miệng mình. Thế nhưng chẳng mấy chốc, dường như chẳng thoả mãn với những gì mà mình đã chiếm đoạt được, gã lại bắt đầu dùng răng nanh mài lên từng lớp da bên trên đôi môi của cậu. Từng ấy thôi vẫn là chưa đủ, gã muốn cướp đoạt thật nhiều, cắn xé thật mạnh, nuốt trọn lấy hết thảy tất cả những gì thuộc về Isagi.
“Mẹ kiếp, mày bị điên à Kaiser?” Isagi huých cùi chỏ thẳng vào thái dương gã, khiến răng nanh của chàng trai sượt thẳng trên môi mình, để lại một vết đỏ dài. Mùi máu tươi lập tức lan tràn trong không khí, cái vị mặn đắng và gỉ sát cứ thế mà xộc thẳng lên mũi cả hai.
“Cái thằng trai bao này, mày mới điên ấy!” Kaiser dùng ngón tay quẹt lên môi mình, để đầu lưỡi tiếp tục hưởng thụ hương vị nồng nàn kia.
Gã rũ mi, nắm chặt lấy cổ chân Isagi mà nhấc thẳng lên. Đôi chân điêu luyện có thể rê bóng xuyên qua biết bao nhiêu hàng hậu vệ, nay lại bị gã khoá chặt lại ở hai bên, để phô bày cái lỗ nhỏ kia trong không khí. Kaiser nhìn nó chằm chằm như thể kia là một tác phẩm nghệ thuật gì đó vô cùng đặc sắc, nhưng ánh mắt thì lại hàm ý khinh miệt bắn thẳng vào Isagi.
“Ướt hết cả rồi này, Yoichi cũng đang mong chờ lắm chứ gì!”
Gã gằn giọng, vươn tay đút thẳng ngón giữa vào bên trong, thẳng thừng khuấy đảo. Ngay khi cảm nhận được vách thịt mềm mại quấn chặt lấy mình, gã lập tức đút hẳn thêm hai ngón nữa, không quan tâm rằng người kia có thật sự tiếp nhận được không. Gã cứ thế mà mở phanh cái lỗ đỏ tươi ra, dùng ngón tay của mình moi móc từng tấc một, cứ như thật sự muốn đào sâu xem bên trong kia chất chứa thứ bùa mê thuốc lú gì mà có thể mê hoặc mình đến mức như vậy.
Nơi đó được lấp đầy, dù chỉ là một vài ngón tay mảnh khảnh, chẳng thể nào so sánh được với khúc thịt to dày kia, nhưng cũng đã khiến cho Isagi thích thú mà rên lên một tiếng dài đầy thoả mãn. Chẳng ngờ phản ứng kia lại khiến ánh mắt Kaiser bừng lên lửa giận.
“Đúng là đồ đĩ đượi thèm cặc.”
Isagi không chấp nhặt với lời mắng chửi ấy, chỉ một mực híp mắt mà hưởng thụ những ngón tay kia đang náo loạn bên trong mình. Tuy nhiên, chỉ được một lúc, cậu đã cảm thấy phiền chán. Như thế này vẫn còn thiếu nhiều lắm, chưa đủ để làm vui lòng thứ bản năng tình dục của một succubus như cậu.
“Tao thèm đấy thì sao? Dù sao thì cũng chỉ là một khúc thịt, không phải chỉ mỗi mình mày có đâu.”
“À, thế cơ đấy. Thằng điếm này, mày tới số rồi.”
Kaiser không hề thích nghe những lời xem thường như vậy, một thiên tài như gã cần được khen ngợi trong mọi tình huống. Gã thản nhiên rút tay ra, nhéo mạnh vào giữa đùi non của cậu, khiến Isagi phải thét lên đau đớn. Vùng da trắng nõn bị hằn một vệt tím bầm, thế mà lại trông quyến rũ đến bất ngờ. Gã không muốn nghe rằng Isagi có nhiều sự lựa chọn, thay vì gặp gỡ gã thì có thể đêm nay cậu đã chui vào phòng một tên nào đó trong đội, thản nhiên banh mông ra cầu xin được đụ. Nghĩ đến đó, gã thấy trong lòng dâng lên một nỗi giận dữ không tên, cứ thế mà không ngừng dùng tay chọc vào rút ra, muốn cào nát vách thịt mềm mại của người kia.
“Này, rốt cuộc là mày có muốn đụ không hả? Làm cái gì mà lề mà lề mề, yếu thế.” Phía trước Isagi đã cương cứng đến mức rỉ ra từng giọt dâm dịch, ướt đẫm một mảng bụng dưới, nơi dấu succubus đang lập lòe sáng lên. Isagi đã thèm muốn lắm rồi, thế mà cái gã này cứ một mực hơn thua những chuyện vớ vẩn.
Kaiser lập tức xốc cả người cậu lên, giơ tay dạng rộng hai chân của cậu ra. Tay tiền đạo trẻ tuổi cứ thế mà xông thẳng vào bên trong, đâm cái khúc thịt cứng rắn thô to của mình vào trong cái lỗ nhỏ mềm mại ẩm ướt kia. Không một thằng đàn ông nào nghe được những lời ấy mà cảm thấy vui vẻ cho được, và hiển nhiên là Kaiser cũng thế. Không hề có một câu báo trước, cũng không hề có một tia dịu dàng cẩn trọng, gã cứ thế mà nắc thẳng con cặc của mình vào thân thể Isagi, khiến cậu trai phải thét lên một tiếng rõ to.
“Á! Chết tiệt, cái thằng điên này. Ha…Ư… mày đéo nhẹ nhàng một tí được à?”
“Tại sao tao phải nhẹ tay với một tên đĩ đực như mày? Cố mà chịu đi thằng ranh ạ, tao không có yếu như mày nghĩ đâu đấy.”
“Mạnh mồm đấy! Cơ mà… ưm…tao thấy mày cũng chỉ đến thế thôi...”
Đáp lại lời nói kia chính là một đợt tiến công nữa, mạnh và sâu đến mức bụng dưới Isagi nhô lên một khối nhỏ, khiến cậu phải buộc miệng kêu gào. Tuy ngoài mặt nói thế, nhưng Isagi sẽ không bao giờ thừa nhận rằng thứ kia của Kaiser chính là cái dương vật tuyệt hảo và ngon lành nhất. To lớn, dày thân và lại còn ấm nóng. Cậu nhìn những khối cơ bắp rắn của gã, nóng lòng muốn được hưởng thụ kỹ thuật trên giường của tên này. Với tâm thế ấy, chắc hẳn gã sẽ chơi cậu thật mạnh bạo và mãnh liệt, nghĩ đến đây, lỗ nhỏ của Isagi lại co rút thêm một đợt, thít chặt lấy thứ kia của Kaiser.
Gã cứ một mực nện thẳng dương vật của mình vào bên trong Isagi, vòng eo cứ không ngừng chuyển động như một cái máy. Sức mạnh và độ bền bỉ của gã đúng là không thể đo lường được, nhất là khi nằm dưới gã chính là một con đĩ khát tình đang thèm muốn được đụ.
“Có mỗi thế thôi à? Tao tưởng hoàng đế của chúng ta phải tốt hơn nữa chứ.” Isagi bật cười, khoé môi nhếch lên một đường cong đầy mời gọi.
“Xin lỗi vì đã làm cưng thất vọng nha, con phò non này. Nhưng mà nếu mày muốn bị đụ chết thì hoàng đế tao đây cũng sẵn lòng.”
Ngón tay của Kaiser luồn vào trong những lọn tóc đen của cậu, giật thẳng nó về phía mình. Isagi nấc lên một tiếng kêu than yếu ớt, yết hầu giật mạnh, đôi môi đỏ tươi hé mở. Cơn đau nhói nơi đỉnh đầu khiến Isagi tỉnh táo hơn, và cũng trầm mê hơn. Cậu sẽ không nói rằng cậu vô cùng sung sướng với những cơn đau do Kaiser mang lại. Thô bạo và hoang dã, nhưng cũng rất đê mê và tuyệt hảo. Bàn tay của gã lúc này đã buông tha cho những lọn tóc của cậu, nhưng lại nắm chặt lấy cằm cậu mà bóp mạnh. Tay tiền đạo trẻ cứ thế mà thô bạo chọc ngoáy vào bên trong khuôn miệng nhỏ nhắn, khuấy đảo cái lưỡi mềm mại của cậu, dây ra một dòng chỉ bạc trong suốt. Isagi không thở nổi, chỉ có thể ngắc ngứ trong vòng tay của gã.
Hông gã đánh mạnh vào mông thịt căng mẩy của cậu, tiếng va chạm bành bạch vang lên giữa không trung. Gã hùng hục đưa đẩy như thể bên dưới mình chính là một thứ đồ chơi để cho hắn trút giận, mà dẫu có thế, thì có vẻ như Isagi cũng cực kì phấn khích với sự mạnh bạo này. Hậu huyệt của cậu co rút lại, siết chặt lấy thứ thô to kia, một mực muốn nó nhồi thật sâu vào bên trong cơ thể mình.
Isagi bị đâm đến mức tấm lưng cọ xát mạnh mẽ với ga giường đau buốt, đỉnh đầu hai ba lần đụng đến thành giường. Cậu mơ màng nhìn trần nhà, thầm than rằng mình sẽ chết mất nếu như gã ta cứ một mực đụ cậu theo cái tiết tấu mạnh bạo và dồn dập này. Hệt như sấm rền gió cuốn, không hề ngơi nghỉ lấy một giây. Gã cứ thế mà chơi cậu không thương tiếc, thọc thẳng cây gậy của mình vào nơi sâu nhất trong người cậu. Chỉ có ra và vào, không hề có kỹ thuật gì cao siêu, cũng không hề chú ý đến cảm nhận của cậu. Gã chỉ muốn chơi nát cái lỗ nhỏ kia của cậu, để cho cậu biết thế nào là sức mạnh của tiền đạo mạnh nhất, cũng như cho cậu biết nếu như không phải là gã, thì không ai có thể khiến cho cậu sung sướng đến nhường ấy được.
“Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt… Kaiser, mày muốn giết tao à? Đồ khốn nạn này.” Isagi la lên đau đớn, nước mắt sinh lí tuôn trào trên khoé mi, cả người nóng bừng lên như đang ở trong lửa địa ngục. Là dục vọng đang thiêu cháy cậu, là ham muốn và nhục cảm đang giày vò cậu.
Đôi môi Kaiser lướt dọc trên lồng ngực cậu, hiển nhiên gã không trao cho cậu những cái hôn liếm thân mật, mà răng nanh cắn mạnh vào những vùng da non mềm ấy. Chẳng mấy chốc mà trên xương quai xanh lẫn hai bên vú cậu đã phủ đầy những dấu răng sâu hoắm, tứa máu tươi. Gã thoả mãn nhìn những vết đỏ mà mình để lại trên người cậu, thích thú nắn bóp chúng, đưa tay nhéo mạnh để chúng càng hiện rõ hơn, và hẳn là cả tuần sau chúng cũng sẽ khó mà phai được.
Lồng ngực cậu phập phồng, cái miệng há to nhằm cố sức hớp lấy dưỡng khí, cơ mà càng làm thế thì Kaiser lại càng dễ dàng đùa nghịch bên trong cái miệng của cậu hơn, niêm mạc bên trong cứ liên tục cọ xát vào những vết chai trên ngón tay gã. Lỗ nhỏ bên dưới lẫn khoang miệng bên trên đều đang bị gã chơi đùa, khiến Isagi đau xót đến mức phải nhíu mày. Gã chơi chán rồi lại đưa tay sờ xuống phía dưới, bóp chặt hai đầu vú của cậu, khiến Isagi giật bắn mình. Gã nhéo mạnh hai viên thịt hồng hồng, niết chúng giữa hai ngón tay của mình. Isagi đau đến tê dại, sống lưng căng chặt, vậy nhưng dương vật phía trước vẫn dựng thẳng đứng.
“Mày vô dụng tới mức nào vậy, Yoichi? Mày đáng bị đau như thế này, mày mong chờ điều đó mà. Ban nãy Yoichi còn cầu xin tao chơi mạnh hơn đấy, như này chẳng là gì đâu.”
Vòng eo Isagi mềm nhũn, cơn đau đớn từ bên dưới như đang tra tấn cậu, nhưng nó cũng lại mang đến một thứ khoái cảm lâng lâng mà cậu chưa từng được nếm trải. Đây chính là những điều mà Isagi đang tìm kiếm, thứ nhục dục trần trụi và cuồng loạn nhất.
Móng tay cậu bấu chặt lấy tấm lưng trần của gã, để lại trên đó một loạt những vết cào đỏ tươi. Isagi bị khoái cảm tra tấn đến mức chẳng màng đến việc mình đang chọc giận con quái thú hung hãn nhất trong đội. Đôi chân của cậu bị ép dựng thẳng lên, gác lên trên vai của gã. Những ngón chân co rút lại vì khoái cảm, cứ một mực ngọ nguậy rồi đạp thẳng lên xương quai xanh của gã, khiến Kaiser phải xuýt xoa một tiếng vì đau.
“Yoichi muốn đạp tao chết luôn à?” Gã túm thẳng lấy hai chân cậu, gập lại thành chữ M rồi đè nghiến chúng sang hai bên, khiến Isagi phải thét lên một tiếng bải hoải.
“Không… Căng… căng quá… Chết mất thôi!”
Những thớ cơ của chàng cầu thủ vốn phải vận động mạnh và liên tục vào buổi sáng, giờ đây lại bị bàn tay to dày của gã đè nghiến xuống, không cần phải nói cảm giác đó khó chịu đến nhường nào. Vậy nhưng điều đó lại chẳng hề ảnh hưởng gì đến cái lỗ bên dưới. Nó vẫn một mực bao trọn lấy từng tấc một cái dương vật của Kaiser, thậm chí còn siết chặt và co bóp nhanh hơn nữa. Gã thích thú giã mạnh hơn nữa, va chạm đến độ mà đôi hòn thịt của Isagi lẫn hai cánh mông mềm đều sưng tấy cả lên, nổi rõ những vết đỏ đầy dữ tợn.
“Không… không muốn đâu…” Isagi vẫn một mực kêu gào, tay chân cũng bắt đầu vô thức khua khoắng loạn xạ. Có lẽ bởi vì sướng, mà có lẽ cũng bởi vì đau. Dẫu cho có là gì thì kết quả mà cả hai thứ cảm giác đó mang lại cũng đều tác động mạnh mẽ đến thân thể của Isagi, khiến cậu như bị giằng xé giữa đôi bờ sung sướng và khổ đau. Bên dưới nhói buốt đến tận xương tuỷ, thần trí thì đã tê liệt tự lúc nào, Isagi cứ thế mà thuận theo bản năng, tự động khắc sâu cái cảm giác hỗn loạn này vào trong tâm hồn chính mình.
“Rốt cuộc thì Yoichi muốn gì? Mồm thì nói không nhưng mà thân thể thì lại mút chặt lấy tao không rời.” Kaiser ấn mạnh lên bụng cậu, thích thú sờ vào cái khối nhỏ gồ lên do được đụ.
“Không muốn, không thèm. Mày biến đi, tránh xa tao ra. Thằng chó, cái đồ thối tha, khốn nạn!” Chẳng hiểu sao cậu lại càng khóc lóc dữ dội hơn, cả người càng lúc càng căng thẳng, lỗ nhỏ siết chặt lấy thứ kia, còn hơi thở thì dần hỗn loạn như thể đang đè nén một thứ cảm xúc bất lực nào đấy.
“Câm mồm! Cái thằng rác rưởi này, không ngoan ngoãn một chút được à?”
Gã áp lòng bàn tay lên miệng cậu, đè hẳn lên cả sống mũi thanh tú của chàng trai, nghiến chặt như một kẻ điên đang muốn khống chế con tin của mình. Isagi bị chặn miệng, không thể nói được mà cũng chẳng thể nào rên rỉ nổi, hơi thở tắc nghẹn trong cổ họng, yết hầu co giật liên hồi. Gò má của cậu tái đi trông thấy, cơn thiếu dưỡng khí khiến cậu càng vẫy vùng tợn, chỉ muốn giằng mình ra khỏi sự khống chế của Kaiser. Ga giường dưới thân cậu nhăn nhúm hết cả, chân tay càng quẫy đạp lại càng tự khiến bản thân lâm vào đường cùng. Isagi bấu chặt lấy bàn tay của Kaiser, trong cơn hỗn loạn khiến móng tay vô thức sượt thẳng một đường trên mu bàn tay gã. Tia máu đỏ tươi nổi lên trên hình xăm chiếc vương miện cách điệu đẹp đẽ, khiến nó trông như bị vấy bẩn, hoặc theo một cách nhìn khác, thì là trông như được điểm tô thêm sự quyến rũ đầy ma mị.
“Scheiße!” Gã bực dọc phát ra một tiếng chửi thề, giang tay tát thẳng vào mặt cậu. Tiếng chát vang lên như xé tan màn đêm, như có một sợi dây nào đó vừa bị chặt đứt một cách thô bạo, khiến Isagi sững sờ trong phút chốc. Gò má cậu sưng tấy lên, cả người cũng lặng đi, bất động hệt như vừa ngừng thở. Kaiser chẳng hề quan tâm, gã tóm chặt lấy quai hàm của cậu, kề sát vào mà gằn từng tiếng một.
“Yoichi này, nếu mà cưng không chịu ngoan ngoãn, thì tao sẽ đem bí mật nho nhỏ này nói cho cả đội biết đấy. Nghĩ thử xem, nếu như bọn họ mà biết bạn Yoichi hiền lành thân thiện của họ hoá ra lại là một tên điếm thèm cặc đến mức van xin được đụ thì liệu họ có còn tôn trọng mày nữa không?”
Phải rồi, sự nghiệp của cậu, ước mơ của cậu, và cả lý tưởng cao đẹp mà cậu hằng khao khát kia nữa, tất cả rồi sẽ tan vỡ từng chút từng chút một.
“Fan của Yoichi sẽ nghĩ về cưng như thế nào đây? Họ có muốn hâm mộ một thằng trai bao như này nữa không nhỉ?”
Lời thì thầm rót vào tai Isagi như những lời tuyên bố của ác ma, khiến cho cậu chẳng dám động đậy một tí nào. Dấu ấn succubus vẫn lập loè trên bụng, biểu thị cho thân phận đen tối cũng như góc khuất đầy nhục nhã này của cậu. Isagi cảm giác như tim mình ngừng đập, cả hơi thở cũng dần hỗn loạn, đôi chân đang cứng ngắc cũng mềm nhũn đi, trượt xuống bên dưới. Cậu vô thức dùng chân quấn lấy hông Kaiser, nhẹ nhàng và ân cần như thể đang cầu xin và dâng hiến một điều gì đó. Cái động nhỏ nâng lên cao hơn, nuốt sâu thêm cái dương vật cứng rắn kia. Isagi không nói thêm lời nào, chỉ có tiếng rên rỉ và nỉ non xen kẽ nhau. Đôi mắt Isagi đẫm lệ, khoé mi ửng đỏ như thể chực khóc. Kaiser không biết rằng những lời vừa rồi của gã đã ảnh hưởng đến người bên dưới thân như thế nào, chỉ cảm thấy thoải mái hẳn vì cuối cùng cậu cũng chịu ngoan ngoãn nằm im.
“Hodalump, tao vẫn còn chưa thỏa mãn đâu. Trật tự tí đi nhé.”
Gã vỗ vỗ lên gò má cậu, rồi thẳng tay đè nghiến cậu xuống giường như một món đồ chơi vô tri vô giác. Mà thật ra, lúc này Isagi đã chẳng thể nào phản ứng lại bất kì điều gì nữa. Đôi mắt cậu tối sầm lại, chút ánh sáng bên trong ấy cũng vỡ vụn theo từng động tác của Kaiser. Bóng tối ập xuống khiến cậu mơ màng muốn ngất đi, thế nhưng sự tấn công đột ngột của người kia lại kéo giật thần trí của cậu quay về với thân thể.
“Đừng… Tao đã ngoan rồi mà…”
Tiếng thút thít tràn đầy ấm ức vang lên, nhưng chẳng thể nào tác động đến đến Kaiser. Giờ đây, gã như một tên bạo chúa đang đắm chìm trong cơn cuồng sát của riêng mình, tròng mắt hằn lên những tia máu đỏ tươi, con ngươi tối tăm đong đầy lửa dục đang cháy phừng phực. Nếu như thần trí của Isagi đang lâng lâng ở một phương trời nào đó, vỡ vụn và không biết làm sao để có thể chắp vá lại, thì thần trí của Kaiser lại đã nổ tung kể từ giây phút gã vùi mình vào sâu trong thân thể Isagi. Như đang tắm trong dòng dung nham nóng bỏng nhất, không thể nào dập tắt nổi, chỉ có thể mặc nó tự thiêu rụi bản thân.
Kaiser liếm môi, đôi mày cau chặt, bàn tay không nhịn được mà bấu mạnh vào cổ họng Isagi. Từ trước đến nay, gã chưa bao giờ thấy bản thân mình bị mất kiểm soát đến như vậy. Gã vẫn luôn là một thiên tài cao ngạo, liếc nhìn mọi thứ chỉ bằng nửa con mắt, chẳng có thứ gì có thể khiến gã phải bận tâm hay để ý tới. Vậy mà lúc này đây, gã lại cảm thấy mình như bị yêu tinh này hút mất một nửa linh hồn, bị cậu khống chế mà thuận theo những dục vọng đen tối nhất trong lòng.
Kaiser nghiến chặt răng, vừa căm phẫn lại vừa chán ghét bản thân mình vì đã dễ dàng bị dụ dỗ đến vậy. Bàn tay lại mơn trớn bên trên đôi xương quai xanh tinh xảo kia, vuốt ve lên những dấu hôn đỏ sưng tấy từ những phát cắn ban nãy, rồi đột nhiên, gã mạnh mẽ tóm chặt lấy yết hầu của cậu, bóp chặt nó giữa những ngón tay mình.
Yết hầu Isagi bị bàn tay to dày kia nắm giữ, bóp nghẹt hết thảy mọi hơi thở của cậu. Động mạch của người con trai đập điên cuồng dưới lòng bàn tay của gã, dồn dập, rồi dần dần chậm đi, tắc nghẹn. Gã như muốn trút hết toàn bộ sự bực tức xuống người Isagi. Phải rồi, người đang bị đè dưới thân gã đây chính là Isagi, là Isagi mà gã vẫn luôn một mực dõi mắt trông theo. Gã đã có thể vùi dập cậu bằng thứ giữa hai chân mình, cũng đã có thể chạm đến tận nơi nhạy cảm nằm sâu bên trong người cậu, biến cậu trở thành món đồ chơi riêng và duy nhất của gã.
Gã đang nắm quyền kiểm soát tuyệt đối khối thân thể này.
Kaiser từ trên nhìn xuống, ánh mắt dần tối đi, thoả mãn chiêm ngưỡng dáng vẻ thảm thương của cậu đang giãy dụa bên dưới thân mình. Kèm theo đó là những cú nắc dồn dập hơn, tàn nhẫn hơn.
“Ặc… Ặc…” Isagi không thốt nên nổi lời nào, cơ thể nhận biết được sự nguy hiểm, vô thức điều khiển chân tay của cậu quơ quào loạn xạ, thế nhưng khoái cảm từ cơn đau đớn này lại cũng khiến cậu tiếp tục co chặt lỗ nhỏ bên dưới, tiếp tục nuốt sâu hơn cái dương vật kia mà chẳng hề lấy gì làm khó chịu.
Cậu đã không còn thở được nữa, cũng không còn cảm nhận được bất kì điều gì. Giờ đây, chỉ còn lại mỗi sự tồn tại của người kia bên trong cậu là rõ ràng, trướng căng và sung sướng. Một luồng sáng trắng loé lên trong đầu Isagi, đến chừng cậu tỉnh lại giữa mê man, thì đã thấy dấu succubus dần lịm đi trong đêm tối. Gã đã bắn ra, và cậu cũng vậy. Tinh dịch nhoe nhoét khắp bụng dưới của cậu, dính cả lên người Kaiser. Ở bên dưới, lỗ nhỏ đang cật lực nuốt lấy từng đợt chất lỏng ấm nóng, đảm bảo không để sót bất kì giọt nào.
Được ăn no nê, cũng đã được nạp đủ năng lượng để cơ thể không còn phát nứng nữa, Isagi cảm thấy đêm nay đến đây là đã đủ. Cậu thẳng tay đẩy gã ta ra khỏi người mình, thế nhưng hình như người đàn ông bên trên lại không định buông tha cho cậu. Gã chẳng thèm rút dương vật ra, cứ để nó nằm vùi ở bên trong người cậu, thậm chí, nó đang dần cứng lên thêm lần nữa.
Isagi cảm nhận được dấu hiệu chẳng lành, lập tức chống tay ngồi dậy. Lỗ nhỏ bên dưới vẫn còn đang đau rát vô cùng, thậm chí cậu còn cảm nhận được mép thịt của mình đã sưng lên sau màn cuồng hoan đầy mạnh bạo kia. Dẫu cơ thể của succubus có thể phục hồi được ngay lập tức, thế nhưng Isagi vẫn không muốn trải qua cơn đau đớn ấy thêm một lần nữa. Và nhất là, phải đối diện với cái người con trai kia.
Sau khi tình dục qua đi, tất cả những gì còn lại trong cậu chính là sự gắng gượng đầy mệt mỏi. Cậu đã bộc lộ hoàn toàn bản chất dâm dục của mình trước mặt người ấy, trước mặt cái người mà cậu không bao giờ muốn gần gũi nhất. Cậu đã không che giấu được nó, gã đã biết, và gã sẽ không buông tha cho cậu.
Isagi xoay người dợm bước xuống giường, giờ đây cậu chỉ muốn rời khỏi căn phòng này ngay lập tức. Cậu không thể ở lại đây thêm một giây nào nữa. Thế nhưng người kia nào chịu buông tha cho cậu, gã đã kịp tóm chặt lấy cái đuôi nhọn kia, lôi thẳng cậu về giường. Cả người Isagi lại bị đè nghiến xuống nệm, khác với ban nãy khi cơn khát tình đang lên cao, giờ đây cậu lại tỏ ra sợ hãi vô cùng. Đôi chân đang còn run lẩy bẩy bị dạng rộng ra, Kaiser nhìn những vết lấm tấm đỏ trên bắp đùi kia mà hài lòng vô cùng.
“Muốn trốn à? Nhưng mà tao vẫn chưa chơi đủ đâu, Yoichi à.”
“Không…” Isagi lắc đầu đầy mệt mỏi, con ngươi ánh lên vẻ bất lực và cầu xin rõ ràng, cổ họng đau rát vì gào thét và rên rỉ giờ chỉ có thể thốt được vài tiếng nỉ non.
“Ban nãy mày trông thích lắm mà, giờ sướng rồi lại muốn giở giọng từ chối sao?”
“Không! Đủ rồi đấy!” Isagi quát lên, như thể đang dồn nén mọi sự bất lực của mình vào đấy.
“Kêu la cái mẹ gì. Mày cũng chỉ là một succubus phát tình với chính đồng đội của mình. Tưởng tượng mà xem, có ai lại đi đè đồng đội của mình ra mà đụ hả? Yoichi nên biết rằng, cái giây phút mà mày bò lên giường tao, thì mày đã chẳng là cái đinh gì trong mắt tao rồi, cũng chẳng còn là chướng ngại mà tao cần phải vượt qua nữa.”
“Sao… sao cơ?” Ánh mắt Isagi chợt tối đi, dường như không tin nổi những gì mình vừa nghe.
“Yoichi phải biết rằng, vào cái giây phút mà mày không còn là đối thủ của tao nữa, thì Yoichi cũng chẳng khác gì một kẻ tầm thường chẳng đáng để tao phải để mắt đến.”
Dường như mọi âm thanh trong phòng đều ngừng lại kể từ giây phút ấy, dường như mọi hình ảnh trước mặt đều nhoè đi chẳng còn là thực thể. Isagi không còn cảm nhận được bất kì điều gì nữa, cả cơn đau rát nơi thân dưới như cũng hóa thành hư vô. Con tim của cậu có lẽ đã ngừng đập, hơi thở của cậu cũng đã đông cứng lại. Một giọt nước mắt rơi ra khỏi khoé mi của cậu, rồi lại hai giọt, ba giọt, đến khi ướt đẫm cả gò má. Nước mắt cứ rơi không ngừng, đến khi Isagi nhận ra, thì bản thân cậu đã oà khóc nức nở, nắm tay đấm thùm thụp vào lồng ngực của Kaiser.
“Thằng khốn, mày đã hứa rồi mà. Mày đã hứa sẽ luôn là đối thủ của tao mà. Chỉ có tao, chỉ có tao mới xứng đáng làm chướng ngại của cuộc đời mày! Cho dù là bất kì ai cũng không được. Không một ai! KHÔNG MỘT AI!”
Isagi chẳng biết mình đang nói cái gì, cậu chỉ biết rằng sâu trong thâm tâm, mình không chấp nhận nổi những lời vừa rồi của Kaiser. Thân thể vốn đã đau đớn và mỏi mệt sau, giờ đây lại như bị kích thích thêm, cứ một mực run rẩy không ngừng. Kaiser dường như cũng hốt hoảng trước phản ứng của cậu, không hiểu tại sao nãy giờ bị khinh thường mà Isagi không ghét bỏ, thậm chí còn rất hứng tình, vậy mà giờ đây chỉ với một câu nói thôi mà cảm xúc của cậu lại bùng nổ đến mức như vậy.
“Không, tao không…” Kaiser hốt hoảng phủ nhận, không nghĩ rằng Isagi sẽ lại gào khóc đến mức như vậy chỉ vì vài lời nói bông đùa của gã.
“Tao không chấp nhận. Tao phải là đối thủ của mày, chỉ riêng của mày thôi.”
“Yoichi à.” Kaiser nhíu mày, vươn tay ra muốn kìm lại những động tác của Isagi, thế nhưng lúc này cậu lại có thể vùng ra được, thậm chí còn đẩy mạnh Kaiser ra.
“Mày nghĩ tao rảnh rỗi lắm hay sao mà cứ luôn đối nghịch với mày? Tao chỉ muốn mày chú ý đến tao một chút mà thôi, tao chỉ muốn mình được ở gần bên mày. Mày không nhận ra sao? Tao thích mày, tao chỉ muốn được là của mày thôi.”
Dường như bộc phát ra được hết tất cả mọi cảm xúc của mình, sau khi gào lên cậu cũng đã hụt hơi, lồng ngực phập phồng, cả gương mặt cũng đỏ bừng như uất ức. Những điều nên nói cũng đã nói, những điều không nên cũng đã nói ra mất rồi, giờ đây Isagi chỉ có thể nằm vật cả người ra mà khóc lóc.
“Được rồi, được rồi. Ngoan nào, tao…” Chưa bao giờ Kaiser cảm thấy chân tay của mình vô dụng đến thế này, thậm chí cả trong những trận đấu căng thẳng nhất gã cũng không hề luống cuống đến thế này. Gã không biết nên đặt tay vào đâu, không biết nên làm gì tiếp theo, chỉ có thể ôm chặt lấy thân thể kia vào lòng.
“Tao xin lỗi, tao xin lỗi mà. Tao hoàn toàn không có ý đó.” Gã cứ luôn miệng xin lỗi, một người cao ngạo như Kaiser lúc này lại có thể xin lỗi một cách trơn tru đến vậy, thế nhưng Isagi vẫn không ngừng nức nở. “OK, OK. Không có ai có thể so sánh được với Yoichi cả, mày vẫn luôn là chướng ngại khó nhằn nhất cuộc đời tao.”
Gã chỉ có thể cúi xuống ôm lấy người con trai ấy vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên khóe mi cậu, liếm đi những giọt nước mắt kia, rồi lại hôn lên gò má, lên vành tai, lên từng tấc da thịt của cậu. Lúc này Isagi mới dịu lại đôi chút, tiếng khóc thất thanh ban nãy cũng nhỏ dần thành những tiếng thút thít ngắt quãng.
Cậu gục đầu trên vai đối phương, vùi mặt vào hõm cổ của gã, bỗng cảm thấy ngượng ngùng đến mức chẳng dám nhìn mặt gã nữa. Kaiser vẫn ôm chặt cậu vào lòng, dương vật bên dưới đang cương cứng chọc thẳng vào bụng dưới của cậu. Gã nhẹ nhàng đỡ lấy cánh mông cậu, tránh cho nó lại đâm vào chỗ lỗ nhỏ đang tổn thương. Thế nhưng Isagi lại cứ ngọ nguậy không thôi, giống như là muốn được cho vào vậy.
“Nếu Yoichi không chịu yên thì…”
Chưa kịp nói hết câu thì gã cảm thấy quy đầu của mình đã được mút chặt bởi những nếp uốn kia, sự ấm nóng quen thuộc lại tràn đến. Kaiser rùng mình, nếu như đây là điều Isagi muốn thì gã cũng sẽ không cố gắng kìm nén nữa, lập tức bóp chặt lấy hai cánh mông của cậu, thúc hông lên. Cùng lúc đó, Isagi cũng ôm cổ hắn, ngồi thẳng xuống bên dưới. Tư thế này khiến cho con cặc của gã có thể vào được sâu hơn, dường như lút hết cả cán, chẳng chừa lại một phân. Isagi rên lên một tiếng nho nhỏ, rồi lại vặn vẹo eo, ý đồ muốn giúp gã chạm đến đúng cái điểm nhạy cảm bên trong kia. Kaiser đỡ lấy phía sau đầu cậu, nhẹ nhàng đặt cậu xuống dưới nệm giường. Ga giường vẫn còn ẩm ướt sau đợt cao trào ban nãy, là tinh dịch, mồ hôi hoà cùng với nước mắt, thế nhưng cả hai đều chẳng ngại. Họ lại kéo nhau vào một hồi hoan ái mới.
Kaiser lại hôn lên môi Isagi, lần này không có sự mạnh bạo và điên cuồng, cũng không có máu tươi hay đau đớn, chỉ có những cái chạm thật nhẹ, và sự liếm láp đầy dịu dàng. Khác với tốc độ dồn dập ban nãy, giờ đây gã đưa đẩy cực kì chậm rãi, để dương vật của mình cảm nhận từng chút từng chút một sự co bóp đầy quyến luyến kia.
Isagi vô thức vòng chân quấn lấy hông gã, tự nguyện nâng hông mình lên để có thể chỗ kia của hai người có thể kết hợp sâu hơn nữa. Ánh mắt Isagi đong đầy một thứ tình cảm khó mà bộc bạch, long lanh và ngập tràn ánh sáng. Kaiser không nhịn được mà cúi người xuống, trao cho cậu một nụ hôn sâu đến không dứt nổi. Cảm nhận được người kiakhông còn chống cự nữa, gã lại khẽ khàng hôn lên từng tấc da thịt của cậu, rải lên đó vô vàn dấu mút đỏ tươi như đang đánh dấu lãnh địa.
Isagi đã hoàn toàn chìm đắm trong đại dương dục vọng bao la. Lúc này, cậu chỉ có nhắm hờ mắt, khẽ rên lên một tiếng đầy yêu kiều, buông xuôi hết thảy những suy nghĩ đang giằng xé bên trong mình.
“K...Kaiser …”
Kaiser lập tức cúi xuống hôn lên thái dương cậu. Gò má trắng nõn của cậu lập tức đỏ ửng lên, gã lại xoay sang gặm cắn vành tai non mềm, say mê liếm mút như phát nghiện.
“Đừng, gọi tao là Michael. Nói đi bé ngoan, gọi tao là Michael.”
“Mh, Michael…”
“Ngoan lắm.” Gã cười khẽ, lại hôn lên thái dương cậu như một phần thưởng. Một sự thoả mãn vô ngần dâng lên trong lòng gã, vì lí do gì gã cũng không rõ, thế nhưng Kaiser biết, mình đã mong đợi tiếng gọi này từ lâu.
“Michael… Michael…” Isagi cứ liên tục ngâm cái tên ấy bên môi một cách đầy thiết tha. Cậu áp tay lên trên lồng ngực gã, cảm nhận nhịp tim ấy đang đập rộn lên vì mình. Cảm giác đau rát dần được thay thế bằng khoái cảm thực thụ, chính là niềm hạnh phúc khi được kết hợp cùng với người mình yêu. Hoàn chỉnh, khắng khít, là một khối duy nhất từ tinh thần cho đến thân thể.
Lúc này thân thể cậu cũng đã vượt ngưỡng chịu đựng từ lâu, dần dần lịm đi trong vòng tay của Kaiser. Dương vật non mềm bên dưới cũng chẳng còn bẳn ra được gì, còn chủ nhân của chúng thì đã vùi mặt vào gối đầu mà thiếp đi từ lúc nào. Cơn mệt mỏi kèm với khoái cảm vì được ăn no tinh dịch khiến cậu mãn nguyện đến mức không muốn động đậy dù chỉ một ngón tay. Dấu ấn trên bụng lụi tắt, cả cái đuôi nhỏ cũng rũ xuống, lười biếng nằm giữa hai chân người con trai.
Isagi đã không biết rằng ngay giây phút mà mình ngất đi, người đàn ông kia đã giang tay kéo cậu vào trong lồng ngực mình. Đêm dần về khuya, ánh trăng cũng đã lẩn khuất trong những đám mây từ lâu. Kaiser thở ra một hơi dài, vòng tay ôm lấy Isagi dưới thân. Gã khẽ hôn lên đỉnh đầu cậu, để mùi hương quen thuộc thoang thoảng bên mũi mình, lặng lẽ nhấm nháp dư vị của ái tình vừa qua. Kaiser cứ thế mà đưa tay mơn trớn trên làn da của người con trai trong lòng, lặng im cảm nhận hơi ấm và nhịp thở đều đều của cậu ngay sát bên cạnh mình. Giữa đêm khuya tĩnh mịch, gã Hoàng đế kiêu ngạo lại nỉ non từng chữ một bên tai người bên gối.
“Tao cũng chỉ muốn em là riêng của tao thôi. Yoichi à, tao cũng rất thích em.”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro