24. [ AU ABO ] Healing
2155w
.
"Hãy kể cho anh nghe điều gì làm em yếu đuối"
[ Hãy khóc trên vai anh - UNI5 ]
*
Đường phố Munich lúc 1h sáng rất vắng và xe taxi đang chạy với tốc độ rất nhanh, nhưng Kaiser vẫn thấp thỏm không yên. Alpha tóc vàng xanh liên tục ngó nghiêng về phía trước, chốc chốc lại hỏi bác tài xem sắp tới nơi chưa. Hắn đang sốt ruột quá chừng, vì đã rời xa bạn đời của mình ba tuần rồi.
Isagi Yoichi, omega định mệnh, đóa diên vĩ trân quý đang đợi Michael Kaiser trở về.
Isagi Yoichi và Michael Kaiser đã kết hôn được gần hai năm, cuộc sống hôn nhân của cặp đôi rất viên mãn và hạnh phúc. Cả hai đều còn trẻ, ở đỉnh cao sự nghiệp, có tiền bạc, có danh tiếng, có con và có nhau. Kết tinh tình yêu của họ là một bé trai bụ bẫm kháu khỉnh tuần trước vừa tròn 7 tháng tuổi.
Thế nhưng, Kaiser vẫn rất lo lắng. Và nỗi lo ấy càng nhân đôi khi mà vừa đặt chân về nhà, hắn đã ngửi thấy hương hoa diên vĩ - pheromone của Isagi - tràn ngập khoang mũi. Bình thường chúng rất tươi mát, thanh nhã và ôn hòa, nhưng nay lại dày đặc nồng đậm đến mức tràn qua khe cửa, trôi nổi khắp không gian, chứng tỏ chủ thể của nó đang trong trạng thái cực kì bất ổn.
Vội vã đến mức chẳng kịp cởi tất hay tháo cà vạt, Kaiser chạy nhanh vào phòng ngủ, vẫn cẩn thận giảm tiếng ồn nhất có thể để tránh làm bé con giật mình. Hắn ngó khuôn mặt thơ ngây đang say giấc nồng trong chiếc nôi xanh, thở phào một hơi rồi quay sang đụn chăn to phồng giữa giường, khẽ khàng lật ra xem xét tình trạng hiện tại của bạn đời.
Cả người Isagi nóng bừng nhưng trán ướt đẫm mồ hôi lạnh. Em nhắm chặt mắt, run rẩy mê man với những thanh âm nhỏ xíu không rõ ràng trong cổ họng. Omega sau khi được đánh dấu sẽ không phát tình, vậy nên chỉ có thể là Isagi đang ốm hoặc gặp ác mộng, rất có khả năng là vế sau bởi gần đây tần suất em bị như vậy khá thường xuyên.
Alpha đau xót nhìn bạn đời co mình rên rỉ, hắn cúi người ôm em dựa vào lòng, bàn tay lành lạnh khẽ xoa khắp trán, má và cổ em rồi nhịp nhịp vỗ về. Hắn vuốt những sợi tóc loà xoà dính trên mặt em gài sau tai, cẩn trọng thả chút pheromone hoa hồng của mình ra an ủi.
- Yoichi. Yoichi của tôi. - Kaiser thì thào gọi, rải những nụ hôn nhỏ nhặt lên mắt, lên môi và chóp mũi người thương - Dậy thôi nào, tôi về với em rồi này.
Kaiser biết rằng em vẫn hay gặp ác mộng, đôi lúc chúng trở nên tệ đến mức em bị mắc kẹt trong chính giấc mơ của mình. Em vốn đã rất nhạy cảm, đặc biệt trong thời gian mang thai và nuôi con lại càng suy nghĩ nhiều. May mắn là Isagi không mắc chứng trầm cảm sau sinh, nhưng tâm lý bị ảnh hưởng khá nặng và rất cần alpha kề cạnh, vậy nên Kaiser rất yêu thương, chiều chuộng hết mực. Thế nhưng Isagi cũng đã luôn là một omega ngoan ngoãn hiểu chuyện, em vẫn vui vẻ tiễn chồng đi công tác dài ngày ở Tây Ban Nha và âm thầm chịu đựng sự căng thẳng suốt ba tuần qua. Biết tính em thế nên Kaiser không khỏi nóng ruột, lẽ ra chiều mai cả đội mới lên máy bay về lại Đức nhưng tối nay hắn đã đi trước một bước, từ chối mọi lời mời gọi ở lại ăn mừng. Nếu không phải vì chuyện bất khả kháng thì còn khuya hắn mới rời xa omega, lỡ có chuyện gì thì hắn sẽ hối hận đến chết mất.
Tiếng thở khó nhọc đã chậm lại, hương diên vĩ dày đặc bắt đầu tản dần. Isagi mơ màng mở mắt, cả người nặng trĩu không chút sức lực. Tiêu cự mông lung dưới ánh đèn ngủ màu vàng nhạt khiến em chỉ thấy một hình bóng mơ hồ, nhưng pheromone quen thuộc đã giúp em biết đó là ai.
- Michael... - Isagi khó khăn mỉm cười trong hơi thở vẫn còn hỗn loạn, theo bản năng dụi mũi vào hõm cổ hắn, nơi toả ra mùi thơm nồng nàn nhất - Mừng anh... về nhà.
- Ừm, tôi về rồi đây. - Kaiser âu yếm mái tóc xanh, hôn lên khóe mắt ửng đỏ - Không sao đâu, Yoichi. Tôi ở đây với em rồi.
Hắn lấy khăn ướt thấm mồ hôi trên mặt lẫn cổ Isagi, chậm rãi xoa lưng một lát để em có đủ thời gian để bình tâm lại. Cho tới khi nghe thấy nhịp thở đều đặn và đôi mắt đã tỉnh táo hơn, hắn mới giảm tốc độ thành những cái vỗ dịu dàng.
- Em đã mơ thấy gì thế, Yoichi? Ngoan, nói tôi nghe, nhé? Tôi không kể cho ai đâu, hứa luôn. - Kaiser dỗ ngọt em như dỗ một đứa trẻ lấy kẹo, vẫn giữ tư thế ôm em trong lòng - Đừng kìm nén mãi như vậy, tôi sẽ đau lòng lắm.
Isagi im lặng, theo thói quen định lắc đầu, nhưng nghĩ một hồi lại thôi. Trước kia em không nói vì không muốn hắn lo, nhưng xem ra càng giấu thì càng phản tác dụng. Hơn nữa, họ đã kết hôn, đã chấp nhận thấu hiểu và chia sẻ với nhau mọi thứ. Hôn nhân sẽ có ý nghĩa gì nếu giữa cả hai có quá nhiều bí mật?
- Em mơ thấy mình thất bại, Michael ạ. - Em ngả đầu vào vai hắn, nhẹ giọng thủ thỉ - Trong cả bóng đá, cuộc sống và gia đình. Rất nhiều lần.
Alpha lắng nghe những lời em nói tiếp. Hắn biết, em đang có nhiều nỗi lo. Cả hai ban đầu không có ý định có con quá sớm vì lúc cưới nhau em và hắn đều chỉ là những thanh niên vừa qua tuổi trưởng thành, nhưng trong dịp sinh nhật thứ 20 của omega họ lỡ uống say và... Chuyện gì đến cũng đến, một sinh linh nhỏ được hình thành. Đứng giữa hai ngã rẽ: bỏ đứa bé để tiếp tục sự nghiệp đỉnh cao hoặc tạm dừng một thời gian dài để chăm lo con nhỏ, Isagi đã không ngần ngại mà chọn hướng thứ hai, vì em yêu hắn, và yêu con. Nhưng do còn quá trẻ, Isagi dễ bị ngợp trong những bất an mỏi mệt. Em muốn chăm con chu đáo, muốn thu vén hạnh phúc gia đình, nhưng cũng sợ rằng trong lúc rời xa sân cỏ, mình sẽ dậm chân tại chỗ, hoặc tệ hơn, sẽ thụt lùi, và bị mọi người bỏ lại phía sau. Trong cái thế giới khắc nghiệt mà những ngôi sao trẻ liên tục tiến hoá, ánh sáng của em sẽ dần tàn lụi, ước mơ trở thành tiền đạo giỏi nhất sẽ cứ thế mà tuột khỏi tầm tay.
- Nhưng Michael, anh biết không? Điều em lo sợ nhất... - Isagi níu áo hắn, lắng tai nghe tiếng tim đập chậm rãi trong lồng ngực đối phương - ... là anh không còn hứng thú với em nữa, rồi sẽ chán ghét em.
Kaiser ngạc nhiên, có chút không ngờ đến câu trả lời này. Hắn bất động nhìn theo động tác chạm nhẫn trên ngón áp út của Isagi, tay hơi siết lại, mím môi.
- Không phải lỗi của anh đâu Michael. - Isagi thở dài - Là do em nghĩ nhiều thôi.
Omega vuốt ve hình xăm trên cổ hắn. Việc chịu quá nhiều áp lực cộng thêm việc thay đổi tâm sinh lý cả năm qua khiến em trở nên nhạy cảm hơn gấp bội. Em yêu Kaiser và biết rằng Kaiser cũng yêu em nhiều vô kể, nên em sẽ không tha thứ cho bản thân nếu người thương vô tình hiểu nhầm rằng tình yêu ấy vẫn chưa đủ để khiến em cảm thấy an toàn.
- Yoichi, tôi xin lỗi. - Kaiser khẽ nói sau một quãng lặng yên xoa xoa tay em. Vị hoàng đế kiêu ngạo không bao giờ cúi đầu trước ai chỉ tự nguyện quỳ gối trước một người, nâng niu bàn tay xinh đẹp rồi hôn lên mặt nhẫn chạm khắc đoá hồng xanh tinh xảo - Xin lỗi vì đã khiến em cảm thấy bất an tới vậy. Nhưng Yoichi, Michael Kaiser này xin thề rằng, trước kia, bây giờ và cả sau này, em vẫn luôn là chướng ngại lớn nhất cuộc đời tôi, và là người mà tôi yêu thương bằng cả tính mạng.
Isagi dịu lại trước những lời thành thật ấy, giống như mây mù đã tan đi một nửa. Em gục đầu vào vai đối phương, đôi con ngươi xanh biếc rơm rớm nước mắt. Kaiser nhẹ nhàng vỗ về em, khẽ ngân nga một giai điệu chữa lành. Isagi chẳng biết đó là bài gì, nhưng em cảm thấy thật thoải mái.
- Sao lúc đầu anh khó ưa thế, Michael? - Isagi cười khúc khích trong lòng hắn - Nếu em biết anh cũng có những lúc dịu dàng thế này, em sẽ yêu anh từ cái nhìn đầu tiên cho mà xem.
Alpha nhếch môi, hắn chưa bao giờ là một con người có tính nết dễ chịu, nhưng kể từ khi hiểu rằng trái tim mình đã rung động vì ai, hắn đã biết thế nào là quan tâm, là chăm sóc, là chiều chuộng. Hắn muốn dành cho em tất cả những gì tốt đẹp nhất trên đời.
Em chỉ được hạnh phúc ở cạnh tôi thôi.
- Ngay cả khi em là Isagi Yoichi hay là Kaiser Yoichi, em vẫn là em, ngốc ạ. - Kaiser vuốt ve mái đầu em, chầm chậm bên tai những lời khích lệ - Mặc dù em đã vắng bóng khá lâu rồi, nhưng tất cả đều tin rằng em sẽ trở lại sân cỏ vào một ngày sớm nhất. Có thể lúc đầu sẽ hơi vất vả, nhưng em sẽ sớm đuổi kịp và vượt xa mọi người. Bởi vì em là thiên tài thích ứng, là trái tim Blue Lock, là đứa trẻ trời ban của Nhật Bản, là một trong hai át chủ bài của Bastard Munchen và là đối thủ được Michael Kaiser này công nhận cơ mà, phải không?
Hắn nắm lấy vai em, nhìn vào đôi mắt lấp loáng ánh nước, cười.
- Đều là tiền đạo cả mà, Yoichi. Chừng nào em chính thức trở lại đường đua, cùng thi xem ai trong chúng ta ghi được nhiều bàn hơn nhé?
- Cứ chờ đó đi, Michael. - Isagi đưa tay dụi đi giọt nước mắt đọng cuối khoé mi, giọng hơi nghèn nghẹn nhưng gánh nặng trong lòng đã được trút bỏ hoàn toàn - Em sẽ phá đảo chuỗi chiến thắng và trở thành No.1 trước anh cho mà xem!
- Haha. - Kaiser cười lớn, miết cằm em ghé sát lại như ngày đầu gặp mặt - Tôi rất mong chờ đó Yoichi. Tôi biết em sẽ không làm tôi thất vọng mà.
Nhân tiện thì, em đã là No.1 trong lòng tôi từ lâu rồi.
- Ư, e...
Thanh âm non nớt của trẻ nhỏ vang lên, cả Kaiser lẫn Isagi đều vội đứng dậy, tiến đến chiếc nôi xinh bên cạnh. Bé con đáng yêu đã tỉnh giấc, mái tóc lưa thưa màu vàng kim giống ba lớn khẽ rung, đôi mắt xanh biếc giống ba nhỏ mở to, sáng ngời.
- Pa, pa, ah! - Bé con vỗ hai bàn tay mập mạp vào nhau rồi giơ lên đòi bế, cười khanh khách khoe hai chiếc răng sữa đang lấp ló nhú lên - Pa, ah!
Isagi ôm đứa trẻ vào lòng, nước mắt vừa khô lại không kìm được mà rơi lã chã khi thấy bé con cất tiếng nói đầu tiên. Kết tinh tình yêu của họ nắm chặt lấy ngón áp út của ba lớn, có vẻ đang rất phấn khích khi đã tiến thêm một bước trên hành trình trưởng thành. Kaiser ôm lấy cả hai, hôn lên má Isagi đầy cưng chiều. No.1 và No.2 của hắn đều ở đây cả rồi, thế giới nhỏ xinh đang nằm gọn trong lòng hắn.
Anh rất hạnh phúc, Yoichi. Cảm ơn em, cảm ơn bé con đã đến với anh.
Em cũng vậy, Michael. Anh và Felix là món quà quý giá nhất mà em từng có trên đời.
.
"Felix" trong tiếng Đức nghĩa là "hạnh phúc"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro