Chap 2:Tôi xin lỗi Kagome...
Kikyo vẫn đứng im,vẻ mặt không chút cảm xúc... Nó khiến Kagome cảm thấy khó chịu và ớn lạnh xương sống...
_Cô đừng lo! Ta không ác độc như cô nghĩ đâu...
_Chị Kikyo... chị...
_Sao???Cô không vui khi thấy tôi à?Sợ tôi cướp mất Inuyasha của cô à???
_Em không có ý đó...chị hiểu lầm rồi...em...
_Câm miệng! Tôi không muốn nghe những lời biện minh của cô...
*KAGOME... KAGOME... EEE...*
Giọng nói của Inuyasha ngày càng gần hơn . Kagome bỗng dưng im lặng... cúi gằm mặt xuống đất . Một ý nghĩ khủng khiếp vừa thoáng qua tâm trí của cô...Cô lùi lại vài bước...Trong lòng bấn loạn...
Cùng lúc đó, Inuyasha đi tới, càng thêm bàng hoàng trước bóng dáng quen thuộc của Kikyo. Hắn không để mắt đến Kagome, không nhận ra sự tồn tại của Kagome lúc ấy, toàn bộ tâm trí của Inuyasha đều hướng về phía Kikyo...
Inuyasha chưa hết ngạc nhiên thì Kikyo đã chạy lại phía hắn, ôm chầm lấy hắn...Lúc này những giọt nước mắt của Kagome đã lã chã tuôn rơi...
CÔ ẤY KHÓC!!!
Những giọt nước mắt ấy của cô không hề giả tạo, nó là thật...Inuyasha cũng chẳng chần chừ, vòng tay ôm lấy cơ thể của Kikyo . Tuy nhiên, cơ thể ấy không còn ấm áp như xưa mà lạnh như băng tuyết khiến người ta cảm thấy lạnh sống lưng... Mục đích của Kikyo quay về là gì???Nhớ khi xưa, lúc Kagome cứu Kikyo khỏi chướng khí của Naraku,cô ấy thực sự không khó gần như Kagome nghĩ... cô ấy rất dịu dàng hiền hậu... Mà tại sao bây giờ cô ấy lại... Hơn nữa cô ấy không có Tử Hồ Trùng... Hay là...
Hàng loạt suy nghĩ hiện ra trong đầu Kagome...Cô ngã sụp xuống...
Lúc này Inuyasha mới giật mình nhận ra sự có mặt của Kagome . Càng hoảng sợ khi nhận ra đằng sau lưng mình là mũi tên của Kikyo đang hướng về phía Kagome không kháng cự...Hắn gọi tên Kagome nhanh như cắt lao tới chỗ cô:
*KAGOME ...*
Mũi tên lao tới...Kagome được Inuyasha cứu...Nhưng Kikyo đã đi mất... Đặt Kagome xuống... Inuyasha nhỏ nhẹ:
_Tôi xin lỗi, Kagome...
Và hắn đuổi theo Kikyo...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro