Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 5: Chính thức bước vào học viện

Chỉ còn đúng một phút, cả Kageo và cậu trai tộc Lycans đã lao mình đến đích với tốc độ không tưởng. Họ dừng lại, hơi thở gấp gáp nhưng đầy quyết tâm.

"Chúng ta đã vượt qua rồi, phải không?" Cậu trai tộc Lycans thở phào, giọng nói pha chút phấn khích lẫn nhẹ nhõm.

"Ừ," Kageo đáp gọn, mắt vẫn dán vào đích đến trước mặt, đầu óc chưa thoát khỏi sự căng thẳng của trận chiến vừa qua.

Ngay lúc đó, không gian xung quanh họ bắt đầu rung chuyển. Căn phòng dần biến đổi, nhưng thay vì trở lại nơi xuất phát ban đầu, họ thấy mình đứng giữa một quảng trường rộng lớn.

Đó là nơi các học viên đã vượt qua thử thách đều tụ họp lại, ánh mắt của những người xung quanh đổ dồn về phía họ, đầy tò mò và kính trọng.

Kageo và cậu trai tộc Lycans bước vào quảng trường rộng lớn, vẫn giữ vẻ bình tĩnh sau khi vượt qua những thử thách đầy cam go. Cả hai nhận ra rằng số lượng học viên xuất hiện ít hơn đáng kể so với lúc bắt đầu, khiến họ không khỏi cảm thấy nghi ngờ về những gì đang chờ đợi phía trước.

"Chúng ta đã đến rồi," cậu trai tộc Lycans nói, giọng đầy quyết tâm.

"Ờ," Kageo đáp, mắt vẫn cảnh giác, quan sát mọi thứ xung quanh. Tuy nhiên, một điều kỳ lạ là không có giáo viên nào xuất hiện để chào đón họ. Kageo cảm nhận được điều gì đó không ổn.

Đột nhiên, bầu trời phía trên bắt đầu chuyển màu từ xanh sang đỏ như máu, một cảnh tượng đáng sợ mà không ai có thể lường trước. Mọi thứ xung quanh trở nên tối tăm, ánh sáng biến mất, thay vào đó là bóng tối dày đặc bao trùm toàn bộ quảng trường.

Sự thay đổi đột ngột này khiến nhiều học viên không thể giữ được bình tĩnh. Những tiếng xì xào bắt đầu vang lên, tiếng thở gấp, và tiếng bước chân dồn dập khắp nơi. Nhiều người đứng sững tại chỗ, mắt mở to trong hoảng sợ khi nhìn lên bầu trời đỏ rực, trong khi những người khác bắt đầu chạy tán loạn, cố tìm cách thoát ra khỏi nơi này.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?!" Một học viên hét lên, giọng đầy kinh hãi. Sự hoảng loạn nhanh chóng lan rộng, nhiều người bắt đầu xô đẩy nhau, tìm đường chạy trốn trong bóng tối mà không biết sẽ đi đâu.

Đúng lúc đó, từ trong bóng tối, những bầy quái vật bắt đầu xuất hiện, lao về phía các học viên với tốc độ kinh hoàng. Chúng thuộc đủ loại chủng tộc khác nhau—những sinh vật kỳ dị với móng vuốt sắc nhọn, răng nanh lộ ra, và đôi mắt đỏ rực như máu.

Tiếng hét thất thanh vang lên khắp quảng trường. Một số học viên cố gắng chống trả, nhưng sự sợ hãi làm tay chân họ run rẩy, đòn tấn công thiếu chính xác. Những người khác thì hoảng loạn chạy trốn, nhưng không biết chạy đi đâu, khiến tình hình càng thêm hỗn loạn.

Kageo giữ vững bình tĩnh giữa cơn hỗn loạn, ánh mắt cậu trai tộc Lycans bên cạnh cũng không hề dao động. Họ hiểu rằng, lúc này không có chỗ cho sự hoảng sợ—chỉ có thể chiến đấu để sống sót.

Họ trao đổi một cái gật đầu, rồi bắt đầu di chuyển, đối phó với từng con quái vật lao tới. Kageo dùng kiếm với sức mạnh bóng tối, còn cậu trai tộc Lycans sử dụng móng vuốt sắc bén của mình, tấn công một cách chính xác và hiệu quả.

Nhưng giữa những tiếng hét và sự hỗn loạn, nhiều học viên đã không thể giữ được bình tĩnh. Họ bị bao vây, ngã gục dưới móng vuốt của những con quái vật tàn ác, hoặc đơn giản là bị nỗi sợ hãi áp đảo, khiến họ không thể phản kháng.

Không khí tràn ngập mùi máu và sự sợ hãi, nhưng Kageo và cậu trai tộc Lycans vẫn tiếp tục chiến đấu, dù biết rằng sự thử thách thực sự có thể chỉ mới bắt đầu.

Giữa cơn hỗn loạn, các học viên mạnh mẽ nhanh chóng thể hiện khả năng của mình.

Ayato, với thân hình vạm vỡ và sức mạnh vượt trội từ tộc Titanes, đẩy lùi các con quái vật bằng những cú đấm mạnh mẽ và các đòn tấn công chấn động, tạo ra những đợt sóng xung kích làm choáng váng kẻ thù.

Cô gái tóc đỏ, với ánh lửa rực rỡ quanh người, liên tục phát ra những cột lửa lớn, thiêu đốt và tiêu diệt các quái vật. Sức mạnh từ ngọn lửa của cô không chỉ khiến đám quái vật bị đốt cháy mà còn tạo ra một bức tường lửa bảo vệ cho những người xung quanh.

Người thanh niên mặc đồ cũ kỹ, vốn không nổi bật, lại cho thấy sự quyết đoán và khả năng chiến đấu đáng kinh ngạc.

Cậu ta cầm thanh kiếm sắc bén, mỗi cú chém đều chính xác và hiệu quả, nhanh chóng cắt đứt các kẻ thù với kỹ thuật kiếm pháp tinh xảo, khiến chúng không có cơ hội phản kháng.

Bằng sự phối hợp hoàn hảo và kỹ năng vượt trội, nhóm học viên mạnh mẽ này tạo ra một chiến tuyến vững chắc, giữ vững phòng tuyến và bảo vệ những người yếu hơn khỏi sự tấn công của các quái vật.

Trong khi đó, những học viên khác, tuy có phần hoảng loạn, cũng đang cố gắng hết sức để sống sót và chống cự lại đợt tấn công khốc liệt này.

Kageo đang chiến đấu với ba con quái thuộc tộc Drakos, những cú chém chính xác từ thanh kiếm của cậu khiến từng con quái gục ngã. Trong lúc chiến đấu, ánh mắt của Kageo bỗng nhiên bị thu hút bởi một cô gái quàng khăn, đứng lặng lẽ dựa vào một thân cây. Cảm giác bất an khiến cậu phải nhanh chóng lấy lại sự tập trung.

Sau khi nhanh chóng tiêu diệt ba con quái, Kageo nhìn quanh và nhận thấy một vài học viên đã ngã xuống, cuộc chiến vẫn đang tiếp tục diễn ra. Cậu lập tức phát hiện một học viên khác đang gặp nguy hiểm, ngay lập tức dịch chuyển đến nơi và kết thúc con quái vật bằng một nhát chém chính xác.

Ayato, với sức mạnh từ tộc Titanes, đang tỏ ra đầy hứng khởi, liên tục nghiền nát từng con quái vật với những cú đấm và đòn tấn công mãnh liệt. “Tên đó đúng là không biết mệt mỏi,” Kageo lầm bầm, nhìn về phía Ayato với một nụ cười nửa miệng.

Khi đám quái vật cuối cùng đã bị tiêu diệt, Kageo nhanh chóng tụ họp lại với cậu trai tộc Lycans. “Phù... cuối cùng cũng xong rồi,” cậu trai thở phào nhẹ nhõm.

Kageo quay sang hỏi: "Chúng ta vừa trải qua thử thách kiểu gì đây? Không có lời giải thích nào từ các giáo viên, phải chăng đây chỉ là một trò đùa?"

Bầu trời dần sáng trở lại, và cảnh vật xung quanh bắt đầu hồi phục. Các học viên nhìn nhau với vẻ bối rối, tự hỏi liệu đây có phải là một phần của bài kiểm tra hay không.

Sự im lặng bao trùm không khí, khi mọi người cố gắng thu thập thông tin và chờ đợi sự xuất hiện của các giáo viên để giải đáp những câu hỏi đang chất chứa trong lòng họ.

Đột nhiên, mọi vết máu, thương tích, và những học viên đã ngã xuống đều biến mất như thể chưa từng xảy ra.

Không gian xung quanh chuyển biến một lần nữa, và quảng trường lại hiện ra, lần này với các giáo viên và hiệu trưởng đứng trên cao quan sát.

Kageo nhìn quanh, nhận ra có nhiều học viên hơn so với trước, bao gồm cả những gương mặt đặc biệt mà cậu chưa thấy trước đó—các hoàng tử và công chúa còn lại từ các vương quốc khác.

Hiệu trưởng mỉm cười với ánh mắt lấp lánh sự hài hước:

"Chào mừng các bạn đến với phần thú vị nhất của bài kiểm tra! Những gì các bạn vừa trải qua không phải là một bài kiểm tra thực sự, mà là một trò chơi nhỏ gọi là 'Bản Đồ Thử Thách'. Bầu trời đỏ và quái vật chỉ là một phần của trò chơi để xem các bạn phản ứng ra sao khi đối mặt với bất ngờ.

Chúng tôi thiết kế bài kiểm tra này không chỉ để đánh giá kỹ năng chiến đấu mà còn khả năng giữ bình tĩnh và ứng biến. Nếu các bạn vượt qua được, đó là dấu hiệu các bạn đã sẵn sàng cho những thử thách lớn hơn phía trước!"

hiệu trưởng vừa nói vừa bước xuống chỗ của các học viên

khi bước xuống cũng là lúc nói xong, hiệu trưởng nói với các học viên

"các em chắc đã sẵn sàng rôi nhỉ"

kageo thắc mắc trước câu nói đó của hiêụ trưởng

nhưng rồi từ chỗ hiệu trưởng 1 luồng áp lực khổng lồ phát ra mạnh mẽ, khiến các học viên yếu ớt ngay lập tực phải ngồi xuống cố gắng chịu đựng

kageo cũng cảm thấy khó khăn trước áp lực này nhưng câuk vẫn đứng vững, mồ hôi câuk tuôn ra, mắt cậu đảo quanh xem thử có ai chiuk được không, thì khá bất ngờ vì có nhiều ngưòi hơn cậu nghĩ,

"2 người đó cũng không phải tầm thường" 2 người mà cậu nhắc đến là cô gái quàng khăn và cậu trai mặc đồ cũ kĩ, đối với cậu trai thì cậu không quá bất ngờ và đã thấy cậu chiến đấu từ trước

Hiệu trưởng vừa nói xong lời giải thích, đồng thời bước xuống chỗ các học viên.

Câu hỏi của ông, "Các em chắc đã sẵn sàng rồi nhỉ?" khiến Kageo cảm thấy băn khoăn.

Nhưng ngay khi hiệu trưởng đặt chân xuống, một luồng áp lực khổng lồ đột ngột lan tỏa từ ông, khiến các học viên yếu ớt ngay lập tức phải khuỵu xuống, cố gắng chống chọi.

Kageo cảm thấy áp lực nặng nề, mồ hôi đầm đìa, nhưng cậu vẫn đứng vững, ánh mắt đảo quanh để xem có ai khác cũng gặp khó khăn không.

Cậu bất ngờ nhận ra rằng nhiều người, bao gồm cả cô gái quàng khăn và cậu trai mặc đồ cũ kỹ, cũng đang cố gắng giữ vững.

Cậu đã thấy cậu trai mặc đồ cũ kỹ chiến đấu trước đó, nhưng sự bình tĩnh của cô gái quàng khăn lại khiến cậu ấn tượng sâu sắc.

"Hai người đó không phải tầm thường," Kageo thầm nghĩ, nhận thấy rằng những đối thủ đáng gờm này không dễ bị xem nhẹ.

Hiệu trưởng từ từ thu lại luồng áp lực khổng lồ, ánh mắt ông quét qua các học viên, như thể kiểm tra từng người một. Một lúc sau, ông quay lưng đi, nhưng lại ngoảnh mặt lại với nụ cười bí ẩn.

"Được rồi," ông nói, giọng đầy vẻ hài lòng, "Các em đã vượt qua. Chúc mừng, các em đã đậu."

Lời tuyên bố nhẹ nhàng này lập tức xoa dịu không khí căng thẳng, và sự mệt mỏi trên gương mặt các học viên dần được thay thế bằng những nụ cười nhẹ nhõm.

----------------

HẾT CHƯƠNG 5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro