
giấu
Chiều hôm đó , Hinata về nhà sớm . Hiếm lắm mới có một ngày em không đi đâu , chỉ loanh quanh trong bếp với tạp dề , mắt cười cong như lần đầu anh gặp em . Anh ngạc nhiên nhưng không hỏi . Chỉ nghĩ , chắc em rảnh . Nhưng hóa ra , em đang cố tận hưởng những giờ phút còn lại khi còn có thể đi lại , còn có thể nấu nướng.
Em lén giấu những viên thuốc vào ngăn kéo tủ dưới gối.
Anh không biết.
Rồi một buổi tối , khi Hinata đi tắm, điện thoại em rơi khỏi túi áo . Anh nhặt lên , một dòng thông báo hiện lên màn hình:
"Hẹn lịch tái khám với bác sĩ - Kiểm tra máu"
Tim anh lặng đi
Anh không hỏi . Em không nói . Sự thật cứ thế trôi giữa hai người như làn gió mùa đông rít qua cửa sổ.
Vài tuần sau , Hinata bắt đầu viết . Một cuốn sổ bìa da màu cam , đặt ngay ngắn trong ngăn kéo bàn làm việc
Anh không được phép đọc . Em nói:
"Chừng nào anh cần biết, nó sẽ tự mở ra."
Anh chỉ cười nhạt, chẳng hiểu nổi em đang nghĩ gì.
Thực ra em đang chuẩn bị lời chia tay từ rất lâu , trong khi anh vẫn còn đang lên kế hoạch cho tương lai của cả hai.
"How can I forget your face? When I still live in our place..."
"Sao tôi có thể quên được ánh nhìn ấy? Khi nơi này vẫn đầy ắp dấu vết đôi ta..."
Một đêm, em ngồi bó gối bên cửa sổ , nhìn đèn đường lấp lánh
"Anh còn nhớ sân bóng đầu tiên mình chơi cùng nhau không?"
Anh gật đầu
"Lúc ấy em nghĩ, nếu cả đời này được ở bên anh... chắc vui lắm."
Anh bật cười:
"Nghe như lời của người sắp bỏ anh mà đi ấy"
Hinata nhìn anh rất lâu , không cười , không trả lời
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro