Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1 : Chào cậu , Kagamine Len !!

  Tội - Kagamine Rin - là 1 học sinh năm 2 . Mẹ tôi là 1 bác sĩ  của trung tâm Vocaloid - nơi dành cho những người mắc bệnh Animal . Tôi luôn tò mò rằng : Vì sao mẹ lại thích làm 1 công việc như vậy . Công việc của bác sĩ ở đây đó là kiểm tra cho các bệnh nhân để từ kết quả họ thu thập được , các nhà khoa học ở trụ sở nghiên cứu và tìm thuốc giải cho căn bệnh này . Khi kiểm tra , các bác sĩ sẽ phải tiếp xúc trực tiếp với bệnh nhân . Đó là 1 việc cực kì nguy hiểm . Khi mắc bệnh, người bệnh sẽ giống như 1 con thú ( mới phát hiện các trường hợp như chó , mèo , chuột , gà hoặc lai ) . Khi tiếp xúc qua đường máu , đường tình dục , họ cũng sẽ bị nhiễm bệnh , và chết sau khoảng 1 năm . Tôi thường xuyên tới bệnh viện Vocaloid để xem mẹ chăm sóc các bệnh nhân. 1 hôm nọ , tôi được nghỉ học sớm , nên tranh thủ tới xem . Nhưng lạ là tôi chẳng thấy mẹ đâu . Chiều tối khi đi về nhà , tôi mới biết rằng : mẹ đã mất do 1 bệnh nhân mắc bệnh . Tất nhiên , tôi đã khóc , khóc rất nhiều . Sau đó , tôi thầm nhủ rằng : sẽ tiếp tục công việc của mẹ , trở thành 1 bác sĩ của bệnh viện . Từ đó , sau giờ học , tôi thường tới Vocaloid . Tôi được giao cho chăm sóc 1 người bằng tuổi tôi .

- Ừm , để coi nào , Kagamine Len , 17 tuổi , hơ , bằng tuổi mình à ?

 Nghĩ vớ vẩn 1 hồi , thế quái nào nó lại tới được phòng của cậu ta . Phòng của mỗi người được lắp 1 tấm kính to và cực dày , vì thế không thể nói chuyện bình thường được mà phải dùng ngôn ngữ cơ thể để giao tiếp ( y như mấy đứa câm điếc ý nhỉ ). Quay trở lại vấn đề chính , lúc này, Rin nó đang nhìn chằm chằm vào bé Len . Đơn giản thôi , tụi nó quá giống nhau , từ cái họ , cho tới mái tóc khuôn mặt ,.........

Reng reng reng ( lưu ý đây là tiếng chuông để bệnh nhân gọi bác sĩ của họ nhé ) 

Tiếng chuông làm Rin giật mình , nó chợt nhìn Len , thấy cậu ta có vẻ mặt khá quái đản nhìn nó. Thôi chết ! Chắc tại nó ngắm tên kia lâu quá mà !

- " Xin lỗi nha " ( phần -" " là dùng ngôn ngữ cơ thể )

- " Không sao . Mà cậu là bác sĩ mới đúng không ? Sao ít tuổi vậy mà đã được đi làm rồi "

- " Ừm . Mình cũng không biết nữa , mình xin là được ngay mà "

- " Vậy cậu tên gì ? "

- " Kagamine Rin , 17 tuổi "

- " Kagamine Len , 17 tuổi giống cậu "

Và tụi nó trò chuyện hết đêm luôn ( chắc do hợp quá ấy mà )

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chap này hơi ngắn do toàn kể lể , mina thông cảm nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: