One-shot
Cảnh báo lại lần nữa, đây là fic R18 fetish về rape fantasy. Vui lòng không đọc nếu cảm thấy không hợp. Và nếu đã đọc thì xin không buông lời cay đắng.
Chú thích:
Giả tưởng cưỡng bức hay cưỡng bức play (rape fantasy/role-play) là một loại "nhập vai" tình dục, trong đó một người sẽ đóng vai bị hại và người khác sẽ đóng vai kẻ tấn công. Tất cả những hành động thực hiện trong quá trình "nhập vai" đều phải được hai bên đồng thuận.
Người trong cuộc cảm thấy hứng lên khi bị "bắt ép" trong lúc nhập vai không đồng nghĩa với việc hai bên thật sự muốn cưỡng bức/bị cưỡng bức ngoài đời thật. (Lược dịch từ Psychology Today)
✧
Cầu thang đi lên tầng gác mái của Quà tặng của Thiên sứ có một tiếng kêu kẽo kẹt rất đặc trưng. Nếu phải lên ấy lúc quán đông khách thì tiếng reo hò và cụng ly sẽ lấn át đi âm thanh ấy. Nhưng khi không khí trầm xuống thì tiếng kẽo kẹt, kẽo kẹt đều đều hệt như trong mấy chuyện kinh dị Kaeya hay kể cho đám con nít trong thành Mondstadt ấy có thể nghe được rất rõ.
Và chỉ vài giây trước đây thôi, tiếng kẽo kẹt ấy đã kéo Diluc ra khỏi sự tập trung vào quyển sách trên tay. Anh đặt quyển sách lên bàn cạnh bên giường, mắt hướng về phía cửa, tự hỏi vì sao lại có âm thanh đó được. Bây giờ đã quá nửa đêm rồi, quán rượu đã đóng được hơn nửa tiếng, ai còn vào giờ này kia chứ.
Và quan trọng hơn nữa là, Diluc đã khóa hết tất cả cửa ra vào của quán rượu rồi.
Ngoài Diluc ra, chỉ có Charles sở hữu chìa khóa thôi, nhưng hôm nay là ngày nghỉ của anh ta nên cũng chẳng có lý do gì anh ta phải đến đây cả. Vậy chỉ còn lại Kaeya thuộc diện tình nghi thôi, tên ấy cũng hay tự lẻn vào thế này để tìm rượu uống, hay là tìm anh do 'Em nhớ anh quá chừng' lắm.
Diluc thận trọng bước đến cửa phòng, tai lắng nghe từng tiếng kẽo kẹt của cầu thang cứ lớn dần lên. Khác với những tiếng bước chân thoăn thoắt nhưng nhẹ như không của Kaeya hay chậm rãi và cẩn trọng của Charles, kẻ hiện diện ngoài cầu thang kia đi có chút nặng nề, dù đã cố gắng che giấu điều đó. Giống như thể gã vừa đi vừa tự hỏi tiến lên có thật sự là điều đúng đắn hay không.
Trộm sao?
Trong lúc Diluc còn đang tự hỏi tên điên nào lại đi trộm một quán rượu, tay nắm cửa trước mắt anh bị vặn xuống, khiến Diluc giật nảy mình, nhận ra bản thân đã quên khóa trái cửa mất.
Còn chưa kịp hoàn hồn lại để chạy đến đóng sập cửa lại, thì cánh cửa đã bật mở, và đối diện với Diluc là một bóng người cao lớn như hòa vào bóng tối ngoài cầu thang.
Bao phủ người gã ta là một cái áo choàng đen với mũ trùm đầu rộng che đi quá nửa khuôn mặt. Diluc nghe thấy một tiếng hít sâu vào phát ra từ gã, và như được đánh thức khỏi cơn sốc, anh nhanh chóng giật lùi ra sau.
Kẻ lạ mặt kia cũng phản ứng nhanh không kém. Gã sấn đến, vươn tay về phía trước túm lấy cổ tay anh, dùng một sức lực lớn đến không ngờ mà giật ngược anh về phía gã, và đầu óc Diluc xoay vòng.
Khi Diluc định hình lại, một tay của anh đã bị khống chế sau lưng. Thoáng thấy gã đàn ông kia chuẩn bị túm lấy tay còn lại của mình, Diluc thụi khuỷu tay vào gã. Thế nhưng gã ta nhẹ nhàng lùi ra sau một bước né tránh, rồi nhanh chóng chụp lấy cánh tay của anh, áp nó lên tay đang bị khóa sau lưng kia.
"Ngươi!" Diluc nghiến răng, cố gắng vùng vẫy, một chân móc ra phía sau gã lạ mặt định quật ngã gã. Đáng tiếc thay, cũng như đòn vừa rồi, gã dễ dàng đọc được ý định của anh mà dùng đầu gối huých vào chân anh, khiến anh mất thăng bằng trong phút chốc.
Tranh thủ thời cơ, gã đàn ông dùng lực đẩy mạnh anh ngã chúi xuống. Diluc đổ rạp xuống sàn gỗ, toàn bộ không khí trong buồng phổi bị ép ra sau cú ngã, từng bộ phận bị đập vào bề mặt cứng nhói lên đau đớn. Gã lạ mặt kia chẳng mấy chốc đã ngồi quỳ lên đùi anh, tay vẫn níu chặt lấy hai tay anh, dùng trọng lượng cơ thể ghìm lên người để anh không thể bật dậy.
"Buông ra!" Diluc vùng vẫy, chân vung lên đập vào lưng gã, nhưng gã chẳng mảy may để ý đến.
Cách.
Âm thanh kim loại nặng nề vang lên giữa bầu không khí hỗn loạn, và sự kinh hãi dâng lên trong lòng Diluc khi anh cảm nhận được sức nặng cũng như cảm giác lạnh lẽo quen thuộc của cùm sắt bấu lấy hai cổ tay mình.
Diluc giãy giụa mạnh hơn, dùng hết sức lực trong mình để cố gắng giật đứt sợi xích giữa hai cùm. Một bàn tay chạm lên đầu anh và mạnh bạo ấn mặt anh lên sàn nhà.
"Cùm được thiết kế riêng cho cưng thôi, không có dễ phá được đâu."
"Câm miệng." Diluc mắng, liếc về phía gương mặt ẩn đằng sau mũ áo khoác đen kia. Giọng điệu cười cợt của gã càng khiến máu Diluc sôi lên ùng ục, như thể đây chỉ là chuyện giỡn chơi với gã.
"Mà cưng có giãy ra được thì tôi cũng sẽ bẻ gãy tay thôi. Nên cứ ngoan ngoãn thì tốt hơn." Bàn tay đầy vết chai lướt lên giữa cánh tay trần trụi của anh và siết chặt, như muốn khẳng định lời vừa rồi.
"Ngươi muốn cái gì?" Diluc cố tình phớt lờ câu đe dọa mà hỏi. Tay bị khóa lại, chân cũng không cử động được, đầu óc vẫn xoay mòng mòng sau những chấn động vừa rồi, nên chỉ còn cách kéo dài thời gian để câu thời gian tính kế thoát thân.
Lại một tiếng phì cười nữa phát ra từ đằng sau, và gã áp xuống người anh, môi kề sát tai mà thì thầm, "Chà, tôi muốn nhiều thứ từ cưng lắm, Hiệp sĩ Bóng đêm à."
Cái tên đó khiến Diluc cứng người mấy giây, và gã nhân cơ hội đó mà nắm lấy tóc anh, kéo ngửa đầu anh sang một bên. Một cảm giác ấm nóng, nhầy nhụa lướt dọc từ vành tai xuống cần cổ.
"Đừng lo, danh tính này của cưng vẫn chưa được tiết lộ cho ai khác đâu." Gã nói và tiếp tục liếm láp lấy cổ và cằm anh, tay ấn mạnh đầu anh xuống khi anh cố giãy dụa trong ghê tởm. "Nào nào, đã bảo không cử động nữa mà."
"Mày nghĩ tao sẽ nằm im đây để mày muốn làm gì thì làm à." Diluc chửi, bao nhiêu mặt nạ lịch sự, điềm tĩnh đều đã tháo xuống.
"Chà," Gã thở ra đầy thỏa mãn, như thể được thấy vẻ mặt này của Diluc là một phước lành do Thất thiên thần ban xuống. "Chắc chắn rồi cưng à." Gã thì thầm, tay lại lướt xuống cùm sắt đè trên lưng Diluc.
Giây phút gã chạm vào bề mặt của cùm, gã bất ngờ kêu lên một tiếng và vội vàng rụt tay lại. Diluc chớp lấy thời cơ mà vùng dậy, đẩy ngã gã sang một bên. Mặc kệ mắt nổ đom đóm do ngồi dậy quá bất chợt, anh vẫn cố gắng thụi lấy gã kia một cú vào bụng và loạng choạng chạy về phía cửa. Anh không thể gọi trọng kiếm ra chiến đấu khi tay vẫn còn bị xích lại thế này, phải thoát ra trước đã.
Cánh cửa chỉ còn cách còn vài bước chân thôi, nhưng một cảm giác đau nhói ngay da đầu khiến chân anh cuống lại. Anh bị kéo tóc giật ngược về phía sau, nhìn cánh cửa thật xa nhưng cũng thật gần được một giây trước khi bị đập thẳng đầu vào nó.
"Thiệt tình," Gã cười khẩy một tiếng, lại một lần nữa áp cả cơ thể mình lên lưng anh. "Quên mất là cưng có Vision."
Mặc kệ gò má lẫn trán đang đau điếng, Diluc vẫn cố xoay mặt để liếc gã một cái và giồng cả người khi thấy gã dùng tay còn lại giật Vision trên hông của anh ra, vứt nó ra đằng xa.
"Càng chống cự là càng bị đánh đau đấy, cưng hợp tác xíu đi."
"Cút." Diluc nghiến răng.
Gã đưa tay còn lại lên vuốt ve cần cổ của anh, lại thở dài mãn nguyện thêm lần nữa. "Cưng khác xa với lúc bình thường nhiều quá." Bàn tay chai sạn đó lướt dọc xuống xương quai xanh, luồn vào trong áo sơ mi đã được kéo khỏi thắt lưng. "Nhưng vậy chỉ càng làm tôi hứng hơn."
Và đó là giây phút Diluc nhận ra gã đàn ông xa lạ đang áp dính lấy người mình đã cương từ lúc nào và thứ kinh tởm đó đang cạ vào đùi anh. Đầu Diluc rối lên, sợ hãi, ghê tởm, tức giận lẫn lộn vào với nhau tạo thành một mớ rối bù chẳng thể nào xử lý được.
"Mày—!" Chưa kịp nói gì, Diluc đã bị xoay người lại, đối mặt với kẻ tấn công mình, lưng đè lên hai tay đau điếng. Miệng anh bị cạy mở ra, và nhanh chóng bị miệng gã áp lên. Diluc kêu lên một tiếng, chân cố lấy điểm tựa để đạp gã ra nhưng bất thành.
Khi lưỡi gã luồn vào miệng anh, Diluc cảm thấy cơ thể như đang lơ lửng. Hai ngón tay gã ấn vào hàm khiến anh không khép miệng lại mà cắn, thế nên anh chỉ có thể đứng đó mặc cho khoang miệng mình bị xâm chiếm. Gã hôn anh một cách mạnh bạo và đầy chiếm hữu, cái lưỡi hết quấn lại đè lên đầu lưỡi thụ động của anh, đưa đẩy hương rượu từ khoang miệng gã vào bên trong, khiến đầu óc anh váng vất.
Đến lúc Diluc không còn chút oxy nào trong buồng phổi nữa thì gã lại lướt nụ hôn ướt át đó xuống cằm, xuống cổ. Một tay gã chậm rãi mở từng hàng nút áo sơ mi của anh và vuốt ve lấy từng tấc da thịt dần hiện ra dưới lớp áo đen, tựa một đứa trẻ đang chơi với con búp bê mới toanh của mình.
Xúc cảm khi những mảng chai sần trên tay gã kéo lại chút lý trí của Diluc, và anh lại giãy giụa để tay gã rời khỏi người mình.
"Nhiều chiến tích quá nhỉ," Gã thì thầm vào làn da trên cổ anh, tay sờ lên từng vết sẹo rải dọc ngực và bụng. "Quyến rũ chết đi được." Gã thúc hông vào đùi anh và Diluc giật nảy người trước cảm giác vật đàn ông kia cạ vào chân mình.
Kinh tởm, kinh tởm, kinh tởm.
"Thằng khốn." Anh rủa.
Môi gã nhếch lên dưới bóng đen của mũ áo choàng, tay đặt lên cổ anh, ngón tay ấn vào hõm ở giữa như một lời cảnh báo. "Đừng có mà nghĩ đến việc chống cự." Giọng gã mất đi tiếu ý từ đầu đến giờ, mà trở nên lạnh lẽo vô cùng. "Cưng muốn nằm hưởng lúc tỉnh hay bất tỉnh tôi đều có thể chiều theo hết. Nhưng mà tỉnh vẫn vui hơn, đúng không?"
Diluc cảm thấy máu nóng của mình đạt tới đỉnh điểm, "Tao sẽ giết mày!"
"Ừ ừ," Gã chế nhạo, bàn tay đang túm lấy tóc anh buông ra, luồn xuống nút quần anh.
"Không—!" Một tiếng kêu thản thốt nhảy ra khỏi cổ họng Diluc khi anh cảm nhận được máu bắt đầu đổ xuống nửa dưới cơ thể, nơi gã đang chạm vào.
"Mạnh miệng thế nhưng dưới đây thì ngược lại ha," Gã cười khùng khục trong lúc kéo hai lớp quần của Diluc xuống đầu gối, để lộ ra vật đàn ông của anh giữa bầu không khí lạnh lẽo của tầng gác mái.
Diluc vùng vẫy khi gã đưa tay cầm lấy nơi nhạy cảm nhất của mình, song cơ thể nhanh chóng mềm nhũn ra khi khoái cảm bắt đầu dâng lên. Anh ngửa đầu lên cửa, móng tay cào cấu lấy cùm, chân quơ quào trên sàn và tường, cố gắng lấy lại thăng bằng. Gã vừa tuốt, vừa gặm nhấm lấy từng tấc da thịt lộ ra khỏi áo anh. Tuy bị mũ áo choàng che phủ, nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được ánh nhìn cháy bỏng đặt lên mình.
Và kinh khủng thay, tất cả những điều này khiến khoái cảm trong anh dâng trào ngày một nhiều hơn.
Miệng gã đặt lên đầu ngực của Diluc, và anh cảm thấy bao nhiêu không khí trong phổi mình đều bị rút cạn hết. Những câu từ chửi rủa bắt đầu thay bằng những tiếng rên rỉ, và anh phải cắn môi để không tự sỉ nhục chính mình. Bàn tay gã vuốt lên xuống dương cụ của anh một cách vô cùng thuần thục, đúng theo tiết tấu anh thích, chạm vào những nơi khiến anh chỉ muốn kêu rên mặc kệ mọi thứ.
Bàn tay đang đặt trên cổ Diluc siết chặt lại, chặn ngang hô hấp dồn dập. Trong lúc anh đang cố gắng lấy chút hít thở quý giá thì anh cảm nhận được đầu ngực bị cắn một cái, ép Diluc không nhịn được kêu lên một tiếng, và tầm mắt anh bị bao phủ bởi một màu trắng xóa.
"Đấy, ngoan vậy chẳng phải tốt hơn sao." Gã đàn ông kia nói rồi lại đẩy lưỡi mình vào trong tai anh, tay gã ta vẫn không buông tha mà tiếp tục vắt cạn từng giọt tinh dịch còn sót lại.
Đầu óc Diluc vẫn còn trên mây nên không thể dung nạp được những từ kia vào để mà đáp trả lại. Cơ thể anh nhũn ra, và gã cũng buông tay để anh trượt dài xuống, tựa người vào cửa. Ở phía trên, anh có thể cảm nhận được ánh mắt gã dõi theo từng phản ứng trên gương mặt anh, và tiếng mút mát văng vẳng bên tai cho thấy có lẽ gã đang tận hưởng thứ anh vừa "trao tặng" gã.
Căn phòng trong con mắt đờ đẫn của Diluc tiếp tục xoay thêm mấy vòng nữa. Khi anh cuối cùng cũng lấy lại được chút tỉnh táo và cổ gắng cử động đôi bàn tay chân cứng đờ của mình, tai anh tiếp tục bắt được tiếng dây kéo được kéo mở. Mấy giây sau, tay gã đàn ông kia với xuống cầm lấy má anh và nhấn mạnh vào hàm, hệt như ban nãy.
Đối diện với Diluc lúc nào là dương cụ gân guốc của tên kia, và anh ngay lập tức cứng đờ. Gã cầm lấy nó, cạ cạ nó vào má, vào bờ môi, rồi đẩy đầu khấc vào khoang miệng bị ép mở của anh. Diluc cố né ra nhưng không có hướng nào để trốn đi cả, và hai ngón tay ấn mạnh vào hàm cảnh cáo đẩy anh vào thế ngoan ngoãn làm theo ý gã.
"Đúng rồi, giỏi lắm." Diluc nghe gã khen, tiếp đó là một tiếng hít vào khi gã từ từ đút vật đàn ông của mình vào bên trong miệng anh. Không phải là việc dễ dàng gì, khi thứ ấy của gã thật sự rất to. Cứ mỗi lần gã nhấn vào thêm, Diluc lại sặc và cố gắng vùng ra để thở. Nước bọt anh chảy xuống khóe miệng, mắt mờ đi vì nước mắt sinh lý, nhịp thở đứt quãng, thế nhưng gã không vì thế mà chậm hay nhẹ tay.
Như mất kiên nhẫn, tay còn lại của gã nắm lấy phần tóc ngay gáy Diluc và đẩy đầu anh lại gần. Diluc mở to mắt, cảm nhận được phần đầu của dương cụ chạm vào cổ họng mình và vị tanh nồng của dịch nhờn trên lưỡi. Thế mà vẫn còn chưa đủ. Gã tiếp tục ấn đầu Diluc, mặc kệ cổ họng anh phát ra những tiếng nấc nghẹn hay nước mắt chảy ướt đẫm, và chỉ dừng lại khi môi anh chạm đến phần gốc.
"Điêu luyện quá nhỉ." Gã nói khi đẩy đầu Diluc ra để anh có thể hít lấy từng ngụm không khí quý giá. "Hoặc là cưng sinh ra đã đĩ thỏa như thế, hoặc là cưng được huấn luyện rất bài bản."
Trước khi Diluc kịp phản bác lại, bàn tay đang nắm tóc anh ghì chặt đầu anh lại, rồi gã thúc hông vào miệng anh. Lần này dương cụ dễ dàng đi xuống cổ họng Diluc mà không có chút cản trở nào. Theo phản xạ, Diluc nuốt xuống, siết chặt lấy con quái vật bên trong cổ họng, và tiếng rên bên trên khiến anh cũng muốn rên lên đầy thỏa mãn.
Gã đàn ông lạ mặt kia dùng miệng và họng anh như một món đồ chơi không hơn không kém. Tin tưởng anh chẳng còn đủ sức để mà chống lại nữa, bàn tay đang ấn lên hàm anh buông ra và nắm lấy một mớ tóc trên đỉnh đầu để có thể dễ dàng giữ cố định lại. Tốc độ hông gã càng lúc càng nhanh hơn. Ban đầu gã còn rút ra đủ lâu để anh có thể thở, ho hay nuốt xuống mớ dịch dạ dày đang muốn trào ra. Thế nhưng càng về sau, gã càng ác liệt hơn.
Một phần tỉnh táo bé xíu bên trong Diluc cứ luôn gào thét rằng anh nên nhân cơ hội này mà phản công. Đáng tiếc thay, phần lớn còn lại của Diluc thì lại đang trên mây trời. Anh chỉ có thể thả lỏng miệng và nhịn xuống cơn buồn nôn để mặc cho gã kia muốn làm gì thì làm.
Song, có thả lỏng bao nhiêu thì anh vẫn không thể chịu được những cú thúc mạnh bạo của đối phương. Mỗi khi mũi anh dụi vào phần lông hạ bộ, cổ họng lại phản đối mãnh liệt, và không tự chủ phát ra những tiếng kêu dơ bẩn đến khó tưởng.
"Ai ngờ lão gia Tửu trang lại giỏi thỏa mãn đàn ông thế này chứ. Cưng đúng là hoàn hảo mà."
Gã nắm tóc Diluc, nâng mặt anh ngửa lên cao hơn một chút. Đứng ngược với ánh đèn vàng, gã trong đôi mắt ngập nước của Diluc hệt như một bóng ma, khiến cơ thể anh không tự chủ được mà run lên, không rõ vì sợ hay vì một cảm xúc gì khác. Những ngón tay chai sạn nhẹ vuốt mái anh lên, và dựa theo việc vật đàn ông bên trong miệng anh lại lớn thêm một chút, thì gã rất thích cảnh trước mắt mình.
"Cưng muốn bên trong hay trên mặt đây?" Giọng nói khản đặc vang lên giữa tầng tầng lớp lớp âm thanh dâm dục đang lấp đầy hai tai Diluc. Đó không phải là một câu hỏi, vì dương cụ gã vẫn tiếp tục ra vào chứ không dừng lại dù chỉ một khắc để anh có thể trả lời.
Vài cú thúc sâu nữa, và gã giữ yên tư thế sâu bên trong cổ họng Diluc để xuất toàn bộ vào. Hai tay Diluc nắm chặt lại, móng chân cào lên sàn nhà, cả cơ thể run lên trước áp lực quá lớn ngay thanh quản và cảm giác thứ chất lỏng nhầy nhụa ấy được rót vào bụng. Anh cố hít thở, nhưng hương vị đàn ông của gã chỉ càng khiến đầu óc anh lâng lâng.
Khi Diluc chuẩn bị bất tỉnh vì thiếu oxy thì gã kia mới nắm tóc kéo đầu anh về phía sau, rút vật vẫn còn chưa mềm xuống hẳn ra khỏi miệng. Diluc vừa thở hổn hển vừa nhìn gã cầm dương vật quẹt lên môi, lên má anh chút tinh dịch và nước bọt còn sót lại, trong đầu chỉ có một mảng trắng xóa.
"Giỏi thật đấy." Lời khen được gằng ra giữa những tiếng thở nặng nề. "Gửi lời khen đến bạn trai cưng nhé."
Máu vẫn còn chưa chảy lên lại đầu của Diluc thì anh đã bị nắm đầu buộc đứng dậy và xoay người lại, cạ lưng mình vào cơ thể gã. Gã kéo hông anh về phía mình, ấn đầu anh xuống thấp. Xúc cảm lạnh lẽo của cánh cửa gỗ áp lên má kéo anh về lại thực tại, và anh nhận ra mình đang trưng ra cho gã đàn ông kinh tởm kia một tư thế hết sức tục tĩu.
Một tiếng cười tự mãn phát ra từ phía sau lưng khi gã biết anh đã ý thức được tư thế hiện tại của mình. Gã dùng chân đẩy hai chân anh dang rộng ra, đủ để gã có thể chen vào chính giữa. Bàn tay to lớn của gã đặt giữa hai bả vai anh, vừa đủ để anh có thể cảm nhận được độ ấm. Diluc nuốt khan, chớp mắt vài lần để lấy lại tầm nhìn rồi thả lỏng hai tay đang nắm chặt lại của mình.
"Ngoan lắm."
Gã nói, rút cả hai tay về để vuốt ve hai bên mông anh. "Đến lúc ăn bữa chính rồi."
Tiếng nắp hũ thủy tinh được vặn mở vang lên giữa tầng gác mái tĩnh lặng. Trước khi Diluc kịp tự hỏi nó là gì thì một chất lỏng sền sệt, lạnh lẽo được đổ lên giữa kẽ mông khiến anh giật bắn.
"A—Không. Đừng—" Diluc thều thào, vặn vẹo người tránh né.
Một ngón tay xoa nhẹ lên hậu huyệt, bôi thứ chất lỏng ấy ra xung quanh. Gã đàn ông cười, "Dưới đây co rút thế này mà đòi dừng. Đừng có dối lòng nữa lão gia à."
"Không, mày—" Ngón tay kia nhấn vào bên trong hậu huyệt chặn ngang lời biện hộ của Diluc. Anh la lớn một tiếng vì bất ngờ, tay chân giãy giụa theo phản xạ tự nhiên.
Tóc anh bị nắm giật ngược ra sau, và làn hơi thở nóng phả vào tai khiến anh rùng mình. "Sao nào, dừng lại hay là không?" Một ngón tay nữa được thêm vào thăm dò đường hầm chật hẹp. Chúng ra vào không theo tiết tấu, cố tình chọc ngoáy xung quanh điểm nhạy cảm. "Siết chặt thế này cơ mà."
Như biết Diluc chuẩn bị lên tiếng, gã cong ngón tay, chạm vào tuyến tiền liệt bên trong khiến anh giậy nảy mình, sặc cả nước bọt. Cơ thể anh có lẽ đã đổ sụp xuống sàn nếu không được giữ lại bởi cánh tay tàn nhẫn giữ lấy chùm tóc.
"Nhạy cảm thế." Gã chế nhạo, ngón tay lại một lần nữa ấn vào điểm cực khoái và cười ha hả trước tấm lưng run rẩy cùng tiếng thở hổn hển của con mồi trước mắt.
"Mẹ nó—" Diluc rủa rồi nghiến chặt răng để ngăn không phát ra tiếng động nào làm thỏa mãn gã.
"Vẫn còn miệng để chửi à." Là lời cảnh báo duy nhất trước khi gã đẩy ngón thứ ba vào. Trái với quyết tâm của mình, cổ họng Diluc vẫn bật ra những tiếng rít đau đớn trước sự xâm nhập quá nhanh và đột ngột. Ba ngón tay hết ấn lại mở rộng để cơi nới hậu huyệt, truyền khắp cơ thể Diluc những tia điện tê tái.
"Rốt cuộc," Anh gằn giọng, mặc kệ cảm giác đau điếng mà quay đầu lại liếc vào gương mặt ẩn dưới lớp áo choàng đen kia. "Là mày muốn cái gì chứ?"
Phớt lờ ánh nhìn tóe lửa của Diluc, gã vẫn dửng dưng tiếp tục đùa nghịch với cơ thể anh. "Chỉ đơn giản là muốn cưng thôi." Những ngón tay chậm rãi rời khỏi Diluc, đặt lên cánh mông anh.
"Cưng lúc nào cũng xuất hiện với bộ dạng vô cùng đạo mạo. Nhưng con người thật của cưng làm gì như thế, đúng không." Ngón cái của gã véo lấy da thịt anh, để nơi nhạy cảm của anh bại lộ ra giữa không khí. Lại một dòng chất lỏng sền sệt lạnh lẽo được rót vào hậu huyệt khiến Diluc rùng mình.
Một thứ gì đó cương cứng chạm vào hậu huyệt, tiêm nhiễm sự sợ hãi và kinh hoảng dọc sống lưng Diluc. "Đứng ở sau cái bàn pha chế đó, khoác lên cái bộ quần áo bó sát gợi tình đó. Mấy gã khác quá say để nhìn ra, nhưng tôi thì có thể nhìn ra được ngay." Giống như những ngón tay trước đó, gã xâm nhập vào bên trong Diluc nhanh, không chút xót thương, một cú thúc vào lút cán.
"Cũng chỉ là một thằng đĩ đực khát tình muốn được em trai mình chơi đến chết."
"C—Cái—"
Gã chậm rãi rút dương cụ ra, để Diluc cảm nhận được từng nét gân guốc rồi lại thúc mạnh vào, rút hết toàn bộ không khí bên trong buồng phổi. Đầu anh vào cánh cửa do lực gã dồn vào anh quá mạnh, choáng váng lại càng thêm choáng váng.
"Gì mà ngạc nhiên thế," Gã cười, hai tay nắm lấy eo anh để kéo anh về phía sau, nhận lấy toàn bộ. "Ai mà chẳng biết cưng khao khát em trai mình thế nào? Hai đứa làm tình trong quán rượu suốt chẳng phải sao?" Tiếp đó là một tiếng cười khùng khục như thể gã rất tự hào về phát hiện của mình.
Nghe đến tên Kaeya, sự hổ thẹn lại dâng trào bên trong Diluc. Anh nhắm mắt lại, ngậm chặt miệng để không bồi thêm cho gã đàn ông kinh tởm phía sau bất kỳ sự thỏa mãn nào nữa. Dương cụ của gã lấp đầy trong anh, từng ngõ ngách đều hợp vào nhau đến không tưởng, và Diluc lại càng cắn chặt môi, tiếp nhận từng đợt khoái cảm bắt ép.
"Cưng đúng là được sinh ra để làm thỏa mãn đàn ông mà." Gã hổn hển nói, điêu luyện thắp lên một ngọn lửa cháy phừng phực dưới bụng anh như đã quá quen đường đi lối về. Một tiếng rên nho nhỏ phát ra cổ họng khiến gã không khỏi nhếch mép. "Sao nào? Cục cưng, em trai cưng có làm cưng sướng được thế này không?"
"Câm—" Diluc phun ra một từ rồi nghiến răng trước một cú thúc lút cán đáp lại.
"Nhắc đến thằng em là lại siết chặt thế này. Cưng bị nghiện em trai à haha."
"Không được... Không được nhắc đến cậu ấy!" Diluc đanh thép ra lệnh, dù nhanh chóng mất đi uy quyền khi anh rên lớn một tiếng. Anh mở mắt nhìn xuống sàn gỗ mòn theo thời gian để không phải nghĩ đến Kaeya.
Một cánh tay nắm lấy hai tay bị khống chế của anh kéo ra phía sau, nhấc má anh khỏi cánh cửa. Diluc thở ra, cảm nhận con quái vật bên trong mình tiến vào sâu thêm một chút.
"Không nhắc thì không nhắc. Quậy cưng một trận rồi vứt cưng lại cho hắn chẳng phải sẽ vui hơn sao."
Hai tay anh bị vặn ngược ra sau, vai nhói lên vì tư thế bất thường, còn đầu thì thả xuống, nhìn thấy rõ mình đang trong cái bộ dạng gì. Hai chân anh mở rộng, móc lấy hai cẳng chân mặc quần đen của gã đàn ông phía sau mình, và thứ bên dưới bụng anh thì đang đứng sừng sững, đầu rỉ ra chút dịch nhờn.
Trước khi anh kịp vùng vẫy trước hình ảnh lăng loàn của bản thân, một bàn tay đã luồn vào tóc anh mà giật lên, kéo căng cổ anh.
Điều chỉnh tư thế xong xuôi, gã lại tiếp tục chiếm lấy cơ thể Diluc, mặc kệ cả người anh đang bốc cháy vì khoái cảm và đau đớn.
"Nhìn cưng lúc này xinh đẹp biết bao." Gã khen giữa những tiếng rên rỉ. "Chúng ta hợp nhau đến khó tả nhỉ." Một cú thúc sâu, lấp đầy Diluc không còn một chỗ trống. Anh thở hổn hển, nước mắt tuôn ra cùng với vài tiếng nấc cụt nhỏ.
Diluc cố gắng nuốt lấy nước bọt đang chực tràn ra khỏi miệng, cổ căng cứng vì bị kéo ngược ra sau. Sự đau đớn ở nơi cổ tay đang bị cùm sắt bấu chặt, ở vai, trên da đầu và cả hậu huyệt trộn lẫn với khoái cảm, chúng đốt cháy từng tế bào trong anh, truyền đến tầm mắt những đợt
"Bộ dạng thế này mà chỉ giấu sau cửa kín thì quá uổng phí," Gã tiếp tục, giọng khản đặc hơn, hông không dừng lại dù chỉ một giây. "Cưng có biết là có rất nhiều khách muốn thấy được vẻ mặt này của cưng không?"
"Hay là lần sau tôi đến lúc quán vẫn còn mở rồi đè cưng ra ngay giữa quán nhỉ." Diluc kêu lên, cố không tưởng tượng đến hình ảnh gã đang tiêm nhiễm vào đầu anh. "Chắc em trai của cưng cũng muốn xem lắm đấy, anh của mình bị gã khác làm nhục công khai."
Gã bỗng cúi người xuống, áp ngực lên tấm lưng trần của anh. Tay gã rời khỏi cùm sắt, dời xuống bụng dưới anh, chạm vào nơi gã biết dương cụ mình bên trong cũng đang chạm vào. Ở góc này, hông gã dán sát vào mông anh, đẩy cho vật bên trong càng vào sâu hơn. Lưng Diluc cong lên, mắt mở to trước những tia điện châm chích vào xương sống. Gã tận hưởng phản ứng của anh mấy giây rồi áp hàm răng mình lên phần vai anh.
Cả người Diluc giật nảy, phần dưới siết chặt lại theo bản năng khiến gã thở ra một tiếng đầy sung sướng, lực cắn lại càng mạnh thêm. Đau đớn chất chồng lên khoái cảm khiến đầu óc anh mụ mị cả lên, không biết nên giằng ra vì đau hay nên đẩy lại hông để tiếp tục nhận lấy những tràn sóng mới.
Gã đàn ông liếm láp lên vết cắn gã vừa để lại như một con mèo đang tự hào về đòn tấn công hoàn hảo của mình. "Tỉnh táo nào cục cưng, đừng có mất tập trung chứ." Gã nói, dù tất cả những gì gã làm đều đang đẩy Diluc ra khỏi bờ vực tỉnh táo của mình.
Một cú thúc mạnh đẩy cả cơ thể anh về phía trước, cạ gò má anh vào lớp gỗ sần sùi của cánh cửa. Gã mạnh bạo nắm tóc anh kéo về lại, ép anh nhận lấy cự vật bên dưới. Cứ lặp đi lặp lại như thế, và tầm mắt Diluc tối dần vì trợn ngược mắt trước những xúc cảm anh bị ép phải tiếp nhận.
Diluc cảm nhận được một dòng dịch tuôn ra khỏi vật đàn ông của mình, và sự nhức nhói khi gã kia cắn đứt da gây đổ máu khiến anh muốn xuất thêm lần nữa nếu có thể.
"Cưng biết tôi đã khao khát chuyện này bao lâu rồi không?" Gã rít lên, có vẻ như đã không tự chủ được bản thân. "Mọi thứ về cưng tôi đều hiểu rõ, chỉ có riêng cưng là tôi không thể nào chạm vào được."
"Không có ai hiểu rõ cưng hơn tôi cả," Gã thúc vào Diluc, giọng ngổn ngang, "Không ai yêu cưng nhiều như tôi cả-"
Bỗng dưng, cả thế giới đảo lộn cả lên. Khi tầm mắt của Diluc hết xoay vòng, anh nhận ra mình đang bị ép lưng vào tường, mặt đối mặt với kẻ kia. Bàn tay không một giây rời khỏi tóc anh lại giật xuống để anh ngửa cổ lên cho gã cắn mút lấy cần cổ trắng ngần. Tay còn lại nâng một chân run rẩy của anh lên, và gã một lần nữa tiến vào bên trong anh.
Lần này, mỗi lần động gã đều chạm vào tuyến tiền liệt. Chân anh mềm nhũn ra, không thể chịu đựng sức nặng của cơ thể nữa, chỉ có thể nửa tựa vào tường, nửa tựa vào kẻ đang làm bẩn mình. Những cơn nhức nhói rải dọc da thịt bồi thêm vào khoái cảm trao dâng trong đại não, và tiếng gã kia liên tục lẩm bẩm "Em là của tôi." trong hõm cổ anh như một lời cầu nguyện nhanh chóng đẩy anh lên đỉnh cực khoái.
Tầm mắt anh trắng xóa dù vẫn còn đang mở to, cơ bắp anh co giật, móng tay đâm mạnh vào lòng bàn tay đến mức tưởng chừng như sắp chảy máu. Trong vô thức, anh gọi tên Kaeya và cảm nhận được gã đối diện thúc sâu vào hậu huyệt mình một lần cuối cùng. Những đợt phun trào tinh dịch của anh ít ỏi vô cùng nếu so với một cơn sóng đang đổ vào bên trong anh.
Diluc thả lỏng toàn bộ cơ thể, và nhắm mắt lại, trong tai vẫn vang vọng tiếng thở dồn dập của người kia.
✧
Diluc trôi lững lờ trên chín tầng mây phải một lúc lâu chân mới chạm xuống lại mặt đất. Người kia đã rời khỏi Diluc, cũng đã buông chân anh xuống từ lúc nào không hay, nhưng anh có thể cảm nhận được chút đau xót ở hậu huyệt và chút ướt át do tinh dịch tràn ra ngoài. Cơ thể anh chẳng còn năng lượng nào, chỉ có thể dựa cả trọng lượng lên Kaeya.
"Điểm tựa" của anh cũng không nói gì, im lặng đứng yên đấy như đã quên đi cả cách thở. Diluc ngước lên, nhìn vào mảng đen bên dưới mũ áo choàng rồi thở ra. Anh dồn chút sức lực cuối cùng để vòng hai tay lên, kéo mũ áo choàng của hắn xuống. Tiếng xích bị kéo đứt của cùm sắt lẻng xẻng vang lên trong căn phòng im ắng, tiếp theo đó là tiếng hít vào đầy ngạc nhiên của Kaeya.
"Không sao đâu mà." Anh thì thầm khi buông cái mũ xuống, để lộ ra một gương mặt rất hiếm thấy của người yêu mình.
Đáp lại anh chỉ là một cái ôm chặt cứng. Diluc vẫn còn choáng váng sau một đợt lên đỉnh quá mãnh liệt phải tiếp nhận động chạm mạnh của người yêu liền có chút chống đối, nhưng cũng nhanh chóng đè lại được mà run rẩy ôm lấy hắn.
Hai người đứng như thế thêm một lúc, với bàn tay Kaeya lướt lên xuống dọc tấm lưng nhức nhói của Diluc, và với Diluc xoa xoa đầu hắn. Thi thoảng, Diluc lại khe khẽ than đau một tiếng khi bị chạm vào những chỗ bị đối xử mạnh bạo vừa nãy. Chậc, mai thể nào anh cũng sẽ phát hiện ra hơi bị nhiều vết bầm cho xem.
Dù rằng hai người đều đồng thuận trong chuyện này thì cũng không thể trách được phản ứng của Kaeya được. Những đợt làm tình của họ, tuy cũng có nhiều lúc hơi bạo lực, nhưng chưa đến mức độ này bao giờ. Kaeya là một người tình không mấy nhẹ nhàng, song luôn dừng lại ở vài câu từ hạ nhục, vài động chạm để lại những vết bầm mấy ngày mới phai.
Diluc là người yêu cầu màn này, một phần để mở lồng cho con mãnh thú bên trong Kaeya được tự do sau nhiều lần kiềm nén thấy rõ, phần còn lại cho bản thân anh. Kaeya có lẽ vẫn còn bán tín bán nghi, nhưng những xúc cảm đau đớn, nhục nhã Kaeya mang đến cho anh khi hai người làm tình có hơi bạo lực luôn khiến Diluc thật sự thích chết đi được. Chúng đá bay đi hết mọi ưu phiền bên trong anh, lấp đầy anh lại bằng những khoái cảm khó có thể đạt được khi chỉ làm tình thông thường.
Và còn dịp nào hợp hơn cho màn này ngoài ngày hôm nay cơ chứ.
Kaeya dụi mặt vào hõm cổ anh, liếm liếm lên vết cắn giờ đã đọng máu khô, như đang thầm xin lỗi. Bàn tay nặng trịch của Diluc lướt xuống gáy hắn, tiếp tục xoa bóp an ủi, làm tốt lắm, Kaeya à.
"Em yêu anh." Kaeya bất chợt thì thầm vào cằm anh.
Diluc tựa má lên mái tóc mềm mại của hắn, "Anh cũng yêu em."
"Cám ơn anh đã tin tưởng em."
Trái tim vốn vừa bình tĩnh lại của Diluc lại nảy lên. Tin tưởng, đương nhiên rồi. Kaeya suốt cả tuần này đều liên tục hỏi anh rằng anh có thật sự muốn thế không, anh thật sự tin hắn đến thế à, và luôn tỏ ra ngạc nhiên lẫn hạnh phúc khi anh gật đầu, đáp lại rằng 'Có, anh tin em'.
Môi anh không nhịn được mà nhếch lên, "Ừm, anh luôn tin em mà."
✧
Dọn dẹp và tắm rửa xong xuôi, Kaeya không cho anh ngủ ngay mà bắt anh phải ngồi trên giường để cho hắn chải tóc. Diluc dù đã buồn ngủ lắm rồi vẫn chiều hắn, thôi thì trong màn hắn cũng kéo tóc anh khá nhiều lần, hẳn là xót lắm mà chẳng thể dừng lại. Diluc ngồi dựa vào lòng Kaeya, cảm nhận từng ngón tay chai sần của người yêu dịu dàng gỡ từng đoạn tóc rối mà khẽ cười.
Đêm đó, Kaeya ôm chặt anh trong lòng mà ngủ. Hai người đàn ông trưởng thành nằm trên một cái giường ngang có 1m thì chật chội vô cùng, nhưng chẳng ai than phiền cả. Diluc nằm gối đầu trên ngực Kaeya, nhìn hắn ngủ ngon ơ rồi dụi má vào da thịt rắn chắc, để cho cảm giác ấm áp và an toàn ru anh vào giấc ngủ.
Hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro